Thông tin truyện
Tiệm Tạp Hóa Nhỏ Bên Quốc Tử Giám
Diêu Khải Chiêu - quan Tế tửu ở Quốc Tử Giám, là người thanh liêm chính trực, cả đời cần kiệm liêm khiết, chưa từng mắc lỗi.
Vậy mà một ngày nọ, ông đột nhiên công khai hủy hôn sự của cháu gái ngay giữa phố, thậm chí còn đánh cả quan viên triều đình. Từ đó tiếng xấu lan truyền, sức khỏe cũng sa sút theo.
Ông sống cả đời nghèo khó, tài sản chỉ vỏn vẹn hơn hai mươi quan tiền và một căn nhà nhỏ bên cạnh Quốc Tử Giám... Mà ngôi nhà nhỏ ngay trung tâm Biện Kinh ấy lại đang nợ chùa Hưng Quốc một khoản nợ khổng lồ!
Diêu Như Ý – người đã thất bại sau tám năm chống chọi với ung thư, xuyên không đến đây đúng lúc chùa tới đòi nợ, bếp thì trống rỗng, ông cháu nguyên chủ vì cùng đường đã định quyên sinh.
Được sở hữu một cơ thể khỏe mạnh như vậy lần nữa, dù khó khăn mấy cũng phải sống tiếp.
Huống chi ngôi nhà của ông lại thông ra cổng sau của Quốc Tử Giám, vị trí địa lý chẳng phải quá tuyệt sao?
Diêu Như Ý vực dậy tinh thần, mang nghề cũ của gia đình từ kiếp trước ra làm lại: mở tiệm tạp hóa ngay bên trường học thời cổ đại: bán văn phòng phẩm, bán xúc xích nướng, bán trái cây, bán bữa sáng, bán tuyển tập thơ văn hay, “ba năm tiến sĩ – năm năm trạng nguyên”, lại còn bán cả chậu rửa mặt, xô nước, bàn chải, khăn mặt, bột giặt...
Kiếm tiền trả nợ đồng thời còn có thể ngày ngày ngắm nhìn các tài tử trẻ tuổi tuấn tú ở Quốc Tử Giám, cuộc sống đúng là ngày một thú vị.
Lâm Văn An, vì bị thương thêm mẫu thân qua đời nên về quê nhiều năm, cuối cùng cũng hồi kinh, lại nghe được tin nhà ân sư đã tan nát.
Vội vàng trở về, chàng chỉ thấy tiểu viện ngày xưa đã biến thành một cửa tiệm tấp nập, hàng hóa đủ loại, sau quầy hàng cao cao là một cô gái nhỏ mỉm cười ngọt ngào:
“Lang quân, ngài muốn mua gì ạ?”
“……” Đây là cháu gái nhút nhát, rụt rè, từng chẳng dám nói chuyện với ai của ân sư sao?
Lâm Văn An còn đang do dự thì nghe từ hậu viện vang lên tiếng quát vang rền của ân sư:
“Các ngươi làm bài nát bét thế này! Về quê làm ruộng đi là vừa!”
Chàng ghé mắt nhìn, thấy vài học trò đang bị mắng đến rũ như rau muối dưa, còn ân sư thì bưng chén trà, gạt đi bọt trà, cầm thước gõ đầu họ không thương tiếc.
Lâm Văn An: “……” Ai tung tin đồn thất thiệt vậy! Ai!
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 1: Than ôi!
- Chương 2: Nợ nần
- Chương 3: Đi mua đồ
- Chương 4: Chè Hạnh Nhân
- Chương 5: Bán trứng
- Chương 6: Phạt chép sách
- Chương 7: Diêu Tiến sĩ
- Chương 8: Đậu đũa xào cà tím
- Chương 9: Bị đánh
- Chương 10: Hương mì gói
- Chương 11: Lời nói như dao
- Chương 12: Tới nhà họ Lâm
- Chương 13: Cún con mèo nhỏ
- Chương 14: Thịt ba chỉ chiên giòn
- Chương 15: Quy hoạch nhỏ
- Chương 16: Bánh đường đỏ
- Chương 17: Các vị thẩm nương
- Chương 18: Đi chợ phiên
- Chương 19: Bếp nướng xúc xích
- Chương 20: Làm tủ
- Chương 21: Sắp khai trương
- Chương 22: Khai trương
- Chương 23: Khai trương (tiếp)
- Chương 24: Gà hấp khô
- Chương 25: Gà hấp khô (tiếp)
- Chương 26: Bánh pizza nướng
- Chương 27: Bánh pizza nướng (tiếp)
- Chương 28: Lâm Văn An
- Chương 29: Lâm Văn An tiếp)
- Chương 30: Chuyện thường ngày
- Chương 31: Chuyện thường ngày (tiếp)
- Chương 32: Không thể nhịn nổi
- Chương 33: Không thể nhịn nổi (tiếp)
- Chương 34: Lên món mới
- Chương 35: Lên món mới (tiếp)
- Chương 36: Lẩu Oden
- Chương 37: Lẩu Oden (tiếp)
- Chương 38: Sườn cừu nướng
- Chương 39: Sườn cừu nướng (tiếp)
- Chương 40: Bữa sáng
- Chương 41: Bữa sáng (tiếp)
- Chương 42: Kẹo trái cây
- Chương 43: Kẹo trái cây (tiếp)
- Chương 44: Bánh tráng cay
- Chương 45: Bánh tráng cay (tiếp)
- Chương 46: Chuyện thường ngày
- Chương 47: Chuyện thường ngày (tiếp)
- Chương 48: Cứu giúp chúng sinh
- Chương 49: Cứu giúp chúng sinh (tiếp)
- Chương 50: Thuyền sushi