Thông tin truyện
Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc
【Ẩm thực + Không nữ chính+ Đời thường + Hài hước + Chữa lành + Đọc khi ăn rất hợp】
Lâm Huyền – một người không muốn đi làm, bất ngờ được liên kết với Hệ thống Ẩm Thực.
Mỗi tuần, hệ thống sẽ ngẫu nhiên chỉ định địa điểm và món ăn cần bán.
Ngay trong tuần đầu tiên, khi nhìn thấy nhiệm vụ của hệ thống, Lâm Huyền sững sờ:
Cái gì?! Bán cánh gà siêu cay ngay trước cổng... bệnh viện hậu môn - trực tràng?!
Đây là nhiệm vụ quái quỷ gì thế?!
——
Tuần thứ hai: Bán thịt ba chỉ trộn tỏi ở khu hẹn hò dành cho người trung niên.
Tuần thứ ba: Bán đậu phụ thối ngay trước cổng một buổi hòa nhạc.
……
Nhưng thực tế đã chứng minh — chỉ cần đồ ăn đủ ngon, bán ở đâu cũng không quan trọng.
——
Bình luận từ thực khách khắp nơi:
Thực khách 1: “Gì cơ?! Ông chủ Lâm lại lại lại đổi chỗ bán nữa rồi hả?”
Thực khách 2: “Bệnh trĩ của tôi khỏi rồi đó! Vậy mà cánh gà cay cậu không bán nữa?!”
Thực khách 3: “Tôi lạy anh, mở một cửa hàng đàng hoàng đi! Đừng ép tôi phải quỳ xin như vầy nữa…”
Thực khách 4: “Giờ tôi chẳng cần biết ông chủ Lâm bán món gì, chỉ cần anh ấy chịu mở bán, là tôi hạnh phúc rồi.”
Thực khách 5: “Tọa độ XX, ông chủ Lâm lại xuất hiện rồi! Mau đến!”
Thực khách N: “Tọa độ... nước Mẽo, vừa ra khỏi sân bay đã thấy ông chủ Lâm. Tôi khóc mất!”
Chương mới cập nhật
- Chương 292: Ông đây không phải là không trả nổi tiền
- Chương 291: Mặt mũi gì chứ, làm sao quan trọng bằng cái dạ dày của mình được!
- Chương 290: Sự bá đạo của cậu chính là liều thuốc giải của tôi
- Chương 289: Sao có thể nghĩ ông chủ Ếch và ông chủ Lâm có liên quan được chứ?
- Chương 288: Cái mặt nạ đầu ngựa này lại còn có tính kế thừa nữa à?
Danh sách chương
- Chương 201: Biết đâu còn là người nổi tiếng trên mạng nữa!
- Chương 202: Dời xe, dời xe gì cơ?
- Chương 203: Vẫn cần phải cố gắng
- Chương 204: Cứ ăn đi, ăn một cái là câm nín liền
- Chương 205: Ngành tiệm net sóng gió thế cơ à?
- Chương 206: Sáng sớm làm gì thế?
- Chương 207: Thông báo mới trong nhóm
- Chương 208: Màn kịch nội tâm phong phú
- Chương 209: Tất cả là tại bánh bao!
- Chương 210: Hiện tượng “bánh truyền bánh”
- Chương 211: Tuổi trẻ không lo học cái tốt, lại học thói chen hàng của chúng tôi à?
- Chương 212: Cậu mua hơn năm trăm cái bánh bao về mở tiệm bán lại hay gì!
- Chương 213: Mở khóa công thức mới
- Chương 214: Cu-cu-cu-cu-cu…
- Chương 215: Quả nhiên là bánh bao của ông chủ Lâm!
- Chương 216: Hợp đồng thành công nhờ một chiếc bánh bao
- Chương 217: Gần đây khẩu vị của ông cụ không tốt lắm sao?
- Chương 218: Chắc là sẽ bị ăn đòn
- Chương 219: Ông cụ này "sát thương" cao quá!
- Chương 220: Cảnh tượng này, có khác gì siêu thị sáng sớm bán trứng gà giảm giá!
- Chương 221: Động cơ vĩnh cửu mặn ngọt
- Chương 222: Nói ai là heo con đấy!
- Chương 223: Sao không thấy một ai hết vậy?
- Chương 224: Hỡi thần Bánh Bao linh thiêng..
- Chương 225: Đúng là chuyên gia full-buff
- Chương 226: Hóa ra là công cốc à
- Chương 227: Người này hình như hôm qua có tới quán mình
- Chương 228: Từng này thì bõ bèn gì!
- Chương 229: Từng này thì bõ bèn gì! (Tiếp theo)
- Chương 230: Mở khóa công thức mới – Bánh bao Phá Tô
- Chương 231: Gâu gâu, thật muốn làm một con... của ông chủ Lâm
- Chương 232: Yếu đuối, đáng thương lại bất lực
- Chương 233: Anh là ân nhân cứu mạng của ông chủ Lâm à?
- Chương 234: Đại hội Oẳn Tù Tì lần thứ nhất của ông chủ Lâm
- Chương 235: Sau này quán mình khỏi thờ Thần Tài, thờ ông chủ Lâm cho rồi!
- Chương 236: Không giống diễn chút nào
- Chương 237: Trùng hợp thay
- Chương 238: Muốn xem vẻ mặt khó xử của ông chủ Lâm
- Chương 239: Năm chữ, khiến tất cả mọi người đứng dậy
- Chương 240: Chỉ trách hồi đó có một thằng cha ngáo ngơ
- Chương 241: Đúng là có duyên quá đi mà
- Chương 242: Lần sau vẫn mò tới hỏi tiếp
- Chương 243: Hoàn toàn không cùng đẳng cấp
- Chương 244: Giờ này dù có con chó ngậm bánh bao chạy ngang qua...
- Chương 245: Mất cả chì lẫn chài
- Chương 246: Một cơn ác (đói) mộng đầm đìa!
- Chương 247: Bánh bao nướng tuyệt hảo
- Chương 248: Xe gì mà chở được 11 người chứ?
- Chương 249: Đội xe tìm kiếm ông chủ Lâm
- Chương 250: Lẽ nào thật sự có tài cán gì hơn người?