Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh

Chương 38

 Chương trình vừa mới lên sóng, trên mạng vẫn chưa có phản hồi gì.

Nhưng Mạc Bắc Hồ có hệ thống, chỉ cần nhìn mức độ tăng trưởng của giá trị tình yêu cũng có thể đoán được ít nhiều -- hiệu quả phát sóng của tiết mục chắc chắn rất không tồi, vượt xa dự đoán của cậu về một chương trình trợ nông vốn hơi cùi bắp.

Bắt đầu từ lúc năm giờ, Mạc Bắc Hồ ăn cơm, tiếng thét chói tai của hệ thống ở trong đầu chưa từng ngừng lại.

“Hồ Hồ!” Hệ thống một bộ “cuối cùng cũng chờ được ngày này”, giọng điệu tràn đầy vui mừng: “Nhiều giá trị tình yêu quá! Huhuhu, tôi đã nói rồi mà, không có gì bằng lên TV một lần cả!”

“Phá năm mươi nghìn rồi! Một cái vèo đã phá năm mươi nghìn rồi!”

“Chúc mừng chúc mừng!” Ngoại trừ chuyện có thể lén dùng giá trị tình yêu làm yêu lực, thật ra Mạc Bắc Hồ vốn chẳng đặt bao nhiêu kỳ vọng vào thứ này, chỉ là hệ thống muốn, nên cậu mới nỗ lực cùng làm.

Nhưng thấy hệ thống vui vẻ thành như vậy, cậu không tự chủ được bị nó cảm nhiễm, cũng vui lây.

Thế giới Mạc Bắc Hồ từng sống so với nơi này thì không mấy yên bình, yêu quái lớn nhỏ tranh đoạt địa bàn hay chém giết lẫn nhau là chuyện bình thường. Khi bị hệ thống kéo đến đây, cậu cũng chỉ đang đứng l**m lông trước cửa ngọn núi nhà mình, liền bị một con sói điên nổi giận đùng đùng đuổi chạy ba ngọn núi.

Nếu không có hệ thống, lúc đó cậu thật sự rất nguy hiểm.

Vừa đến nơi này, cậu hoàn toàn không biết gì về thế giới mới, cũng không hiểu rõ lai lịch của hệ thống, còn tưởng rằng nó là tồn tại như đại năng chuyên bắt tiểu yêu quái về nô dịch, nên cực kỳ hiểu chuyện mà kẹp chặt đuôi làm hồ, thành thành thật thật nghe lời nó.

Nhưng hệ thống thật ra không nghiêm khắc lắm, cũng chẳng thông minh mấy.

Mặc dù Mạc Bắc Hồ che giấu chút bí mật nhỏ, nhưng vẫn khá thích tiếp xúc với nó.

Thế giới này so với chỗ cậu từng sống, yên ổn và tươi đẹp hơn nhiều, nhân loại cũng không cảnh giác mấy, vô duyên vô cớ dành cho cậu thật nhiều tình cảm, còn có gà rán burger siêu ngon.

Hơn nữa…

Cũng không phải hoàn toàn không có khả năng thành tiên.

Hệ thống nhìn giá trị tình yêu đang loảng xoảng loảng xoảng chảy vào tài khoản, dần dần tăng trưởng, tràn ngập tự tin: “Hừ hừ! Chê cười một câu, giá trị tình yêu đã đạt năm mươi nghìn! Mục tiêu vạn người mê nho nhỏ này, dễ như trở bàn tay!”

Mạc Bắc Hồ cũng cười theo: “Đã năm mươi nghìn rồi, vậy hình người của A Thống cũng được một nửa rồi?”

“Không sai!” Hệ thống có chút ngượng ngùng: “Cậu còn nhớ sao! Ôi chao, nhưng mà nghĩ lại, chúng ta cũng vất vả lắm mới tích cóp được số giá trị tình yêu này, nếu lập tức phải dùng hết cho tôi…”

Mạc Bắc Hồ hoàn toàn không biết hiện tạ đang phát sóng theo tình trạng thiên biến vạn hóa thế nào, thuận theo mà vuốt lông cho hệ thống, dỗ dành nó đến mơ mơ hồ hồ, bảo đảm sau khi có hình người nhất định sẽ nhanh chóng hồi lại vốn, liền tiếp tục đi luyện tập.

Dù sao theo lời của hệ thống, hiện tại có lẽ cậu đã thu được không ít giá trị tình yêu từ các ông bà cô bác, mà phản hồi trên mạng cũng sẽ không xuất hiện quá nhanh.

Cho nên, khi kết thúc huấn luyện buổi tối, cậu tiện tay mở điện thoại lên xem tin tức một chút, nhìn thấy bốn chữ to “ điên rồi” màu đỏ tươi nằm chễm chệ trên top 1 hotsearch, cậu vẫn có chút trở tay không kịp.

Cậu nuốt nuốt nước miếng, quay đầu lại liếc nhìn các diễn viên khác vẫn đang huấn luyện, lặng lẽ tìm một góc vắng người ngồi xổm xuống, hít sâu một hơi rồi click mở hotsearch.

“, diu giỏi lắm, chương trình ba mươi phút, bà nội tôi vừa bỏ một miếng cơm vào trong miệng, khiếp sợ đến mức không kịp nhai.”

“Tôi mặc kệ mom là ai, bây giờ mau xuống khỏi người kênh nông nghiệp cho tôi!”

“Mọi người ơi ai hiểu nổi đây, xem chương trình xong mẹ tôi mua mười cân đào muốn chia cho bà ngoại tôi một nửa, sau đó bà ngoại tôi gọi điện nói với tôi bà cũng mua mười cân đào...”

“Xem xong chương trình rồi, yêu Hồ Hồ rồi. @Mạc Bắc Hồ, ông nội tôi hỏi cậu có rảnh đến giúp nhà tôi thu hoạch lúa hay không, ông ấy sẵn lòng gả cháu gái quý giá nhất cho cậu [thẹn thùng][thẹn thùng].”

“Mẹ tôi nói với tôi Tiểu Hồ thật sự rất đẹp trai, hỏi tôi cậu ấy đóng phim gì rồi, tôi lên mạng tìm hiểu một chút, bây giờ gói meme của Thẩm tổng trượt cả một ngày nay trên sàn nhà của nhóm gia đình nhà tôi.”

Một khán giả lúc trước từng xem phát sóng trực tiếp không nhịn được than thở: “Lúc trước không phải chính mấy người xúi giục khi lên kênh nông nghiệp đừng cắt bỏ phần tinh túy à! Bây giờ mấy người ngạc nhiên cái gì vậy!”

Hiện tại độ hot của chủ đề này đang rất cao, bên trong đều là người thật, lập tức xuất hiện không ít người trả lời: “Tôi nói thì nói vậy thôi, ai biết người ta thật sự có thể dùng chủ kiến tồi của tôi chứ!”

“Chuyện này cũng giống như cậu mè nheo với mẹ cậu, nói mẹ ơi con muốn mặt trăng trên trời, mẹ cậu nói nhìn cậu cũng giống mặt trăng rồi, cậu liền cảm thấy thoải mái. Nhưng nếu mẹ cậu móc ra một cái máy biến thân rồi lên trời, một cước đá mặt trăng vào mặt cậu còn dẫn theo cậu đi lên mặt trăng nhảy disco, cậu dám nhảy không?”

Tổ chương trình hình như đã hoàn toàn buông thả, tung hoành trên internet, thậm chí còn trả lời bên dưới bình luận này: “Nói cắt vào liền cắt vào, quả nhỏ quá thương fans rồi! [ngầu][ngầu]”

“Có phải là ảo giác của tôi không? Cảm giác quả nhỏ có vẻ được thưởng tiền cuối năm rồi.”

“Không phải ảo giác, tôi đi nhìn một chút, số đào của kỳ này tuyệt đối là nông sản bán chạy nhất kể từ lúc phát sóng cho đến nay, hơn nữa còn mang theo một đợt doanh số cho những thương phẩm còn đang bán của những kỳ trước.”

“Thật ra, tôi vốn dĩ muốn nói có hơi quậy rồi, dù sao kênh nông nghiệp vẫn nên nghiêm túc, nhưng vừa nghĩ đến cũng chỉ vì giúp thôn dân bán đào... Mọi người làm tốt lắm!”

Ngoài những cái này ra, cũng có khán giả lúc trước từng theo dõi phát sóng trực tiếp khoe khoang: “Ôi ôi, bản cắt nối biên tập của mấy người so với chúng tôi thì vẫn còn thiếu không ít chi tiết.”

“Không sai không sai, vẫn là lúc chúng tôi xem phát sóng trực tiếp được ăn ngon, đáng tiếc không lưu lại bản phát lại trực tiếp.”

“Có thể để Hồ Hồ đến thêm một lần nữa không! Hồ Hồ vẫn chưa gặp anh Quang nữa, tôi cảm thấy hai người bọn họ ở cùng nhau nhất định cũng rất buồn cười!”

“Cứu mạng, hai người bọn họ ở cùng nhau tôi cũng không dám tưởng tượng sẽ buồn cười đến mức nào, A Quang à, nếu như anh chiều fans thì để bọn anh cùng nhau lên một lần nữa đi! @Tổ chương trình .”

Mạc Bắc Hồ: “...”

Không có gì bất ngờ xảy ra, trong chủ đề liên quan đến , những khách quý lên sân khấu, cậu là người bị nhắc đến nhiều lần nhất.

Mà nơi có cậu ở, luôn sẽ có người sẽ kiên trì nhắc đến tư thế oai hùng khiêng hai người xuống chín tầng lầu của cậu ở khách sạn Kim Đại Cát năm xưa, cùng với sự tích anh dũng đụng Thẩm Độc bay tám viên gạch, nhóm quần chúng ăn dưa không có tình cảm, cực kỳ nhiệt tình phổ cập khoa học những chuyện này cho mỗi một cư dân mạng lần đầu tiên nghe nói đến.

Mạc Bắc Hồ: “...”

Xong rồi, lần này thật sự là chuyện xấu đồn xa.

Mạc Bắc Hồ có chút hoảng sợ, do dự một lát, mở khung chat ra nhắn tin cho Tạ Hào.

Mạc Bắc Hồ: “Ông chủ!”

“Thẩm tổng lại bị lôi ra trên hotsearch rồi, anh ấy sẽ không tức giận đấy chứ?”

Tạ Hào trả lời cực nhanh: “Không biết nữa, tôi cũng đâu phải Thẩm Độc.”

“Để tôi hỏi giúp cậu một chút.”

Mạc Bắc Hồ vừa mới nhẹ nhàng thở ra thì phát hiện mình đã bị Tạ Hào kéo vào một nhóm chat ba người.

Tạ Hào: “Anh trai Thẩm Độc ơi, anh lại trượt tám viên gạch trên hot search rồi, anh sẽ không tức giận với Hồ Hồ của chúng ta đấy chứ.”

Hệ thống không nhịn được nói: “Sao hắn có thể vừa âm dương quái khí còn vừa trà xanh như vậy được nhỉ?”

Mạc Bắc Hồ: “?”

Hoá ra anh nói giúp tui hỏi một chút, là dẫn tui theo rồi cùng hỏi thẳng mặt sao!

Mạc Bắc Hồ nơm nớp lo sợ cầm điện thoại, mà Thẩm Độc qua một lúc sau mới trả lời.

Thẩm Độc: “Hửm? Đây là nhóm gì?”

“Lại lên hot search rồi? Xem ra nghệ sĩ mới của anh thật sự tự mang theo độ hot, nhưng anh cũng nên chú ý một chút, cậu ấy phải nhanh chóng có một số tác phẩm mới có thể giữ chân những fans đến xem náo nhiệt này lại.”

Hắn ta nghiêm túc nói: “Về phần tôi, những hotsearch này không có bất kỳ tổn thương nào với tôi, thậm chí trước đây hình tượng bên ngoài của tôi cũng quá xa cách, bây giờ như vậy ngược lại khiến không ít người cảm thấy tôi gần gũi hơn một chút.”

“Chỉ cần không gây ra tổn hại gì cho hình tượng thương mại của Đằng Long Ảnh Nghiệp, trong những trường hợp thích hợp, tôi cũng có thể phối hợp tuyên truyền với các anh.”

Mạc Bắc Hồ đang thở phào nhẹ nhõm, Tạ Hào đã @Mạc Bắc Hồ trong nhóm: “Cậu xem hắn ta này, nghiêm túc quá, thật nhàm chán.”

Mạc Bắc Hồ do dự trả lời: “Ông chủ, những lời như vậy có phải nên gửi riêng cho em sẽ tốt hơn không...”

Ít nhất đừng cũng nói xấu ngay trước mặt người ta chứ!

“Không được.” Tạ Hào đường hoàng nói: “Nói xấu người khác sau lưng không phải phong cách của tôi.”

“Tôi chỉ thích nói thẳng mặt.”

Mạc Bắc Hồ: “...”

Cậu không biết nên khen hắn quang minh lỗi lạc hay khen lớn gan lòng dạ cũng lớn.

Thẩm Độc có chút bất đắc dĩ: “Không phải anh đang ăn cơm ở nhà họ Từ sao? Xem mắt cho đàng hoàng đi, đừng làm loạn nữa.”

Mạc Bắc Hồ trong khiếp sợ có một chút kích động: “Ông chủ anh đang xem mắt ạ!”

Chẳng lẽ là phúc phúc ngày hôm đó của cậu đã có tác dụng rồi?

Mạc Bắc Hồ vô cùng quan tâm đến chất lượng đào hoa của đối phương: “Thế nào rồi ạ?”

“Tuổi còn nhỏ, sao lại nhiều chuyện như vậy.” Tạ Hào gửi một tấm ảnh qua: “Tôi ở nhà họ Từ, nhưng không phải xem mắt, đang làm đại sứ tuyên truyền.”

Trong tấm ảnh này, mấy vị người xem biểu cảm khác nhau, nhìn hình ảnh trên TV.

Mạc Bắc Hồ cảm thấy hình ảnh đó vô cùng quen thuộc, nhìn kỹ lại, chính là cảnh đánh con trong .

Mạc Bắc Hồ: “...”

Thấy bọn họ không trả lời nữa, Tạ Hào đang định gửi thêm hai câu trêu chọc bọn họ, thì nghe thấy bên cạnh có người gọi hắn: “Tạ Hào.”

Tạ Hào hơi hơi nghiêng đầu, đối diện với ánh mắt của Từ đại thiếu gia ngồi bên cạnh mình, hỏi đối phương: “Sao vậy?”

Từ Đông Dương liếc mắt nhìn TV, giọng điệu nhẹ nhàng chậm rãi hỏi hắn: “Đây là người mới mà gần đây anh nâng đỡ đúng không?”

Tạ Hào phủ nhận vô cùng dứt khoát: “Không phải.”

“A?” Từ Đông Dương có hơi ngoài ý muốn.

Tạ Hào hơi hơi nhếch môi, trên mặt không tự chủ được mà mang theo chút kiêu ngạo, bên ngoài khiêm tốn nhưng thật ra vô cùng tự hào mà nói: “Là đứa nhỏ tự mình tranh đua.”

Từ Đông Dương: “...”

“Chương trình này quay chụp khá tốt.” Từ Tây Nguyệt đẩy gọng kính lên: “Vừa thú vị vừa ý nghĩa, bạn học tôi có người làm việc ở đài truyền hình, trước đây từng nói với tôi, hiện tại rất nhiều người trẻ tuổi vào giới, một số đài chính thức cũng muốn làm sinh động hơn một chút.”

Từ Tây Nguyệt cười cười: “Cả Mạc Bắc Hồ nữa, không ngờ sức lực của cậu ấy lại lớn như vậy, Giải Trí Thiên Hỏa bây giờ có quy định nghệ sĩ phải tập thể hình à? Bác trai Tạ trước đây hình như không có yêu cầu này nhỉ?”

“Đương nhiên không có.” Tạ Chấn Phong nhắc đến Giải Trí Thiên Hỏa thì vẫn có chút hứng thú nói chuyện: “Tố chất của mỗi người không giống nhau, quy hoạch nhất định cũng không giống nhau.”

“Lúc chú còn ở đó, người nào lớn lên xinh đẹp giống như đứa nhỏ này thông thường đều sẽ giống như Tô Tiểu Ngọc, phát triển theo hướng diễn viên, tuyệt đối sẽ không để cậu ấy luyện sức lực.”

Ông ấy liếc mắt nhìn Tạ Hào một cái, mặt ngoài không tán đồng, thực tế vẫn đang khen ngợi hai câu: “Hừ, thằng nhóc này không thích đi con đường bình thường, lắm mưu nhiều kế, có lẽ đây lại là chiêu trò tương phản manh linh tinh, còn thật sự để nó đánh bậy đánh bạ mà gặp thời.”

“Hiểu lầm.” Tạ Hào vô tội chớp chớp mắt: “Cũng không phải con bảo cậu ấy luyện.”

“Vốn dĩ sức lực của cậu ấy đã lớn.”

“Hả?” Lần này ngay cả Tạ Chấn Phong cũng có chút ngoài ý muốn.

“Hoàn cảnh cậu ấy không tốt.” Tạ Hào không nói chi tiết: “Từ nhỏ đã làm không ít công việc, cho nên bên ngoài nhìn gầy nhưng sức lực không nhỏ.”

“Ôi...” Từ Đông Dương che miệng phát ra một tiếng kinh ngạc cảm thán, thương tiếc nhìn Mạc Bắc Hồ đang bận rộn khiêng đào trong TV thêm vài lần: “Đúng là hồng nhan bạc mệnh.”

Từ Tây Nguyệt bất đắc dĩ: “Chưa đến mức đó, đây nhiều nhất xem như mệnh đồ nhiều chông gai.”

“Chính là ý đó mà.” Từ Đông Dương mềm giọng phản bác, oán trách liếc cô ấy một cái: “Cũng không chừa chút mặt mũi cho anh.”

Từ Tây Nguyệt tập mãi thành quen: “Biết rồi, lần sau sẽ lặng lẽ nhắc nhở anh.”

Từ Đông Dương mỉm cười gật đầu, cậu ta đột nhiên sáng mắt lên: “Đúng rồi! Tạ Hào, tháng sau phòng tranh của tôi khai trương, cũng mời cậu ấy đến đi!”

“Xem tranh?” Tạ Hào cảm thấy Mạc Bắc Hồ chưa chắc đã có hứng thú, nhưng vẫn gật đầu: “Lát nữa tôi sẽ hỏi cậu ấy một tiếng.”

Từ lão gia tử lộ ra nụ cười: “Ha ha, tôi đã nói mà, hồi nhỏ bọn họ đã chơi cùng nhau rồi, cho dù lâu ngày không gặp cũng chỉ cần vài câu là có thể thân thiết lại.”

“Như vậy thì tốt, mấy đứa sau này, phải giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn...”

Người lớn tuổi thì thích nói dong dài mấy chuyện này, Tạ Hào nâng nụ cười xã giao lên, vào tai này ra tai kia, điện thoại di động đặt dưới bàn, thuần thục gõ chữ sửa tên nhóm chat ba người thành “Thẩm Bát và những người bạn của anh ấy.”

Cuối cùng, khi bọn họ rời khỏi nhà họ Từ, Từ Đông Dương nhiệt tình gọi hai bảo an thân hình rắn chắc vai rộng eo thon giống như người mẫu đến giúp hắn khiêng xe lăn.

Tạ Hào mỉm cười từ chối đề nghị ôm kiểu công chúa của đối phương, một chân nhảy vào trong xe.

Tạ Chấn Phong giật giật khóe miệng, sau khi lên xe thì không nhịn được hỏi hắn: “Con còn muốn giả vờ đến khi nào?”

“Thương gân động cốt một trăm ngày.” Tạ Hào không để ý hình tượng mà ngả người ra sau: “Con lại giả vờ thêm 99 ngày nữa vậy.”


Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh Truyện Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh Story Chương 38
10.0/10 từ 11 lượt.
loading...