Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh

Chương 20

Hiện trường chọn vai của , các paparazzi ngồi xổm kín mít, chờ có đề tài giật tít nóng hổi.

Phần lớn các diễn viên đến thử vai cũng biết rõ tình hình, trên đường đến đã chuẩn bị sẵn sàng để lên hình.

Có người ăn diện hoa hòe lộng lẫy để thu hút sự chú ý, có người đạm nhiên lạnh lùng bước ra như người mẫu nam, có người sợ bị chụp thì võ trang kín mít từ đầu đến chân……

Còn có đứa đặc biệt ngốc đứng chờ xe dưới lầu mà còn khoác vai tạo dáng bắn súng với paparazzi.

Trên mạng, paparazzi nổi tiếng Vương Nhị Cẩu đang liên tục cập nhật ảnh leak từ hiện trường chọn vai của trên trang chủ, khi nhóm các dân mạng ăn dưa còn đang bàn tán về trạng thái người này trông có vẻ không tồi đấy, người kia không ngờ cũng tới nè, thì đột nhiên lướt thấy một tấm hình mới nhất.

-- Ảnh đế Lộ Trưng vậy mà cũng xuất hiện ở hiện trường , tạo dáng bắn súng về phía paparazzi, sau đó quay sang vỗ vỗ Mạc Bắc Hồ đang ngơ ngác bên cạnh, rồi cùng tạo dáng bắn súng với cậu ấy.

Mà còn là song súng, hai người, bốn khẩu súng.

Cư dân mạng lập tức nổ tung rồi.

“Đây chẳng phải Lộ Trưng à! Mẹ ơi, Lộ Trưng cũng tham diễn trong hả!”

“Chưa từng nghe nói luôn ấy, không phải bây giờ Lộ Trưng đang ở đoàn phim à? Hồi trước tôi còn thấy tài khoản chính thức đăng vlog huấn luyện diễn viên mới của ảnh nữa mà.”

“Khoan đã, người Lộ Trưng khoác vai không phải là Đại Lực Hồ Hồ từng tông Thẩm Tổng bay tám viên gạch à?”

“Hai người bọn họ cùng một công ty, tiền bối hậu bối, rất bình thường mà.”

“Bình thường he? Tôi lại cảm thấy có hơi ngọt, đại ca lạnh lùng và tiểu đệ ngoan ngoãn của ảnh.”

“Tin ngoài luồng nè, bạn của tôi cũng đang ở hiện trường chọn vai , nói Lộ Trưng là đưa Mạc Bắc Hồ đi thử vai, còn chuyện khác tôi không dám khẳng định.”

Tên tuổi ảnh đế của Lộ Trưng bày ở kia, một hòn đá ném xuống làm cả hồ dậy sóng, không bao lâu sau, tên của hai người bọn họ đã cùng nhau leo lên hot search. Trong lúc nhất thời dư luận xôn xao, thậm chí có người còn suy đoán lần trước ở khách sạn Kim Đại Cát, người mà Mạc Bắc Hồ vác chính là Lộ Trưng.

Mà lúc này, Lộ Trưng vừa mới mang theo Mạc Bắc Hồ đến đoàn phim, hoàn toàn không biết gì về chuyện đang bùng nổ trên mạng.

Hắn ta theo thói quen anh em tốt mà khoác vai Mặc Bắc Hồ -- Mặc Bắc Hồ lùn hơn hắn ta một cái đầu, khoác lên vô cùng thuận tay, giống y như đang chống gậy.

“Lão Đặng!” Lộ Trưng vừa vào đã kéo giọng hét lớn: “Tôi trói người mang về cho ông rồi đây!”

Một người đàn ông trung niên đội mũ lưỡi trai mặc áo in logo đoàn phim trừng mắt nhìn hắn ta một cái: “Hét cái gì mà hét! Cậu tưởng mình là bắt cóc à!”

Ông ấy liếc nhìn Mặc Bắc Hồ, vẻ mặt đại khái là vừa lòng, chỉ là vẫn banh mặt: “Mang đến sớm thế làm gì? Hợp đồng còn chưa ký đâu.”

“Ai dà, người trong nhà cả mà, nói mấy cái đó làm gì.” Lộ Trưng đối mặt với ông ấy thì rõ ràng thoải mái hơn nhiều: “Cậu ấy đồng ý thì xong xuôi cả rồi, hợp đồng chỉ là ký cái tên thôi mà.”

“À mà tôi chộp cậu ấy tới gấp quá, cậu ấy còn chưa đọc kỹ kịch bản đâu, nếu không thì chú tìm cái phòng để cậu ấy đọc qua trước đi.”

“Được.” Đặng đạo sảng khoái gật đầu: “Cậu dẫn cậu ấy đi đọc một lượt, làm quen kịch bản một chút đi.”

“Anh Lộ.” Bên trong sân huấn luyện có người ló đầu ra, là một diễn viên trẻ tuổi dáng người hơi mũm mĩm, mặt mày tươi tắn vui vẻ gọi bọn họ: “Anh về rồi à!”

“Ừ.” Lộ Trưng thu phát tự nhiên, nhanh chóng trở về chế độ lạnh lùng, gật đầu với cậu ấy rồi quay sang nói với Mạc Bắc Hồ: “Đây là Phó Hoan, trong kịch bản là người cùng khóa với cậu, có khá nhiều cảnh diễn chung với cậu.”

“í!” Hai mắt Phó Hoan sáng lên: “Cậu đóng vai đệ tử của anh Lộ à? Chào cậu chào cậu, tôi từng xem tác phẩm tiêu biểu của cậu rồi!”

Mạc Bắc Hồ ngẩn ra: “A?”

Cậu có tác phẩm tiêu biểu gì cơ?

Phó Hoan mặt mày hớn hở: “Chính là cái lần tông Thẩm tổng bay tám viên gạch đó!”

Mạc Bắc Hồ: “…”

Cậu biết ngay.

“Ha ha, cậu cứ gọi tôi là Bé Béo là được rồi.” Phó Hoan thích cười, có vẻ là kiểu tự thân thiết, nhanh chóng sáp lại gần cậu hỏi: “Anh Lộ, mọi người có xem hot search chưa?”

Đặng đạo liếc mắt ngó cậu ta một cái: “Hot search cái gì? Lén chơi điện thoại hả? Không phải bảo cậu đi huấn luyện rồi à?”

“Oan uổng quá!” Phó Hoan vội vàng kêu oan: “Còn không phải chị Hà bọn họ bảo tôi bình thường chụp ảnh quay phim nhiều một chút, làm vlog gì đó để mọi người làm tuyên truyền sao, nên tôi mới cứ cầm điện thoại suốt chứ bộ!”

“Tôi vừa mới đăng mấy đoạn sinh hoạt huấn luyện hằng ngày của mọi người lên, vừa quay đầu cái là thấy tên anh Lộ treo trên hot search luôn!”

“Anh đến hiện trường thử vai của hả?”

Lộ Trưng có chút ngoài ý muốn, móc điện thoại ra xem một cái: “…...Thật luôn hả.”

Hình ảnh hắn ta dẫn Mạc Bắc Hồ cùng giơ tay làm động tác bắn súng với paparazzi đang treo chình ình trên kia.

Phó Hoan nhìn sắc mặt hai người, đoán là có lẽ bọn họ cũng không biết, vội vàng nói: “Không sao đâu anh Lộ, coi như tiện thể tuyên truyền luôn.”

Đặng đạo thì nhíu mày: “Mấy paparazzi này viết lung tung rối loạn cái gì không biết.”

“Hot search từ trên trời rơi xuống mà.” Phó Hoan cười khì khì: “Fans của anh Lộ đang giúp tuyên truyền đấy, trang chính thức của đoàn phim mình cũng tăng thêm không ít fans!”

Lộ Trưng lướt qua vài lần, đầu cũng không ngẩng lên mà nói: “Cậu đi huấn luyện trước đi.”

“Dạ.” Lộ trưng lên tiếng rất có lực uy h**p, Phó Hoan rụt cổ lại, cười cười với Mạc Bắc Hồ một cái rồi nhanh như chớp chạy mất.

Chờ cậu ấy đi rồi, Lộ Trưng mở miệng mới tiện hơn một chút, ngẩng đầu nói: “Không có gì lớn, giải thích xíu là xong.”

“Bọn họ chỉ là tò mò vì không biết hai mình đến đó làm gì thôi, đợi chút, để tôi gửi bản nháp cho người đại diện duyệt cái đã.”

Mạc Bắc Hồ và Đặng đạo đứng sau lưng hắn ta nhìn, cùng chứng kiến bản nháp kia từ “Không có gì đâu, đoàn phim của bọn tôi lâm thời đổi diễn viên, quyết định để Tiểu Hồ vào diễn, vừa hay hôm nay cậu ấy đi thử vai bên , tôi sợ giữa đường cậu ấy chạy mất nên đi theo, kết quả thử vai không thành công nên tôi lôi về đoàn phim của tôi luôn”, trong vài phút đã biến thành “Cảm ơn mọi người quan tâm. Tôi không tham gia thử vai ở đoàn cách vách, dạo gần đây đang tập trung toàn lực cho , ngoài ra cũng hoan nghênh tân binh Tiểu Hồ của Thiên Hỏa chúng ta @Mạc Bắc Hồ gia nhập đoàn phim .”

Mạc Bắc Hồ đột nhiên sinh ra cảm giác rất là kính nể với người đại diện vẫn chưa từng lộ mặt của Lộ Trưng.

Sau khi Lộ Trưng đăng weibo xong, phòng làm việc của hắn ta cũng nhanh chóng chia sẻ lại bài đăng này, giọng điệu vui vẻ nhẹ nhàng giải thích: “Tiểu Hồ lần đầu đi thử vai có hơi hồi hộp, là tiền bối kinh nghiệm thâm niên đã từng chịu đựng sự ‘tàn phá’ của Chu đạo, anh Lộ vô cùng nghĩa khí mà đồng hành toàn bộ hành trình! Chỉ là không nghĩ tới sau khi thử vai thất bại, cảnh dẫn theo Tiểu Hồ đùa giỡn lại bị các bạn phóng viên chụp được luôn rồi! Một anh Lộ như vậy có phải cũng có hơi tinh nghịch đáng yêu không? Lặng lẽ hỏi nhỏ một câu, có thể gửi ảnh gốc cho phòng làm việc được không vậy~ [đáng yêu][mong chờ]”

“Ổn rồi.” Lộ Trưng xem thử hướng gió của dư luận: “Chắc vụ này thế là xong, dù sao đoàn mình cũng hút thêm fan, không lỗ.”

“Đi thôi, Tiểu Hồ, đọc kịch bản.”

Đặng đạo banh mặt lẩm bẩm: “Vậy mà cũng có thể kéo thêm fan.”

“Thời đại thay đổi rồi, lão Đặng.” Lộ Trưng khoác vai ông thổn thức: “Đừng nói chú, tôi cũng chả hiểu nổi nữa.”

Hắn ta chỉ vào Mạc Bắc Hồ: “Còn có người ship tụi tôi nữa đấy.”

Mạc Bắc Hồ vô tội mở to hai mắt, hệ thống ở trong đầu cậu 'hừ hừ' cười lạnh: “Tôi thấy hắn ta hoàn toàn không hiểu đâu! Hắn ta căn bản không hiểu mị lực của CP!”

Mạc Bắc Hồ cảm thấy thật ra cậu cũng chẳng hiểu gì cả, nhưng vẫn rất phối hợp gật đầu lia lịa.

Lộ Trưng tự cho là chuyện này đã xong, liền dẫn theo Mạc Bắc Hồ đọc sơ qua kịch bản suốt một buổi trưa. Đến khi ra ngoài thì thấy Đặng đạo đang châu đầu ghé tai với Phó Hoan.

Phó Hoan đang cho ông ấy xem cái gì đó trên điện thoại, Đặng đạo càng nhìn hai mắt càng tròn xoe.

Thấy bọn họ đi ra, ánh mắt nhìn bọn họ đều trở nên quái quái.

Đặng đạo chần chờ một lát, hỏi: “Lão Lộ, cái người đêm hôm đó ở khách sạn Kim Đại Cát… không phải là cậu đấy chứ?”

“Hả?” Lộ Trưng phản ứng chậm nửa nhịp, suýt chút nữa thì tức đến bật cười: “Đêm đó tôi ở đoàn phim huấn luyện người mới mà, chú không biết tôi ở đâu à?”

“Cũng đúng.” Đặng đạo nhẹ nhàng thở phào, không nhịn được lắc đầu: “Tôi thực sự không thể hiểu nổi cư dân mạng bây giờ.”

“Sao thế?” Lộ Trưng cả kinh: “Vẫn chưa xong à? Không phải chứ.”

“Không có.” Phó Hoan vội nói: “Bọn họ tin lời đính chính rồi.”

“Chỉ là…”

“Ờm, chỉ là nhiều người thấy CP của hai ngườì cũng khá là dễ cắn ấy.”

Lộ Trưng: “Hả?!”

Phó Hoan cười gượng hai tiếng: “Tôi chỉ là, kiểu không từ thủ đoạn mà, để tranh thủ lưu lượng tuyên truyền cho đoàn phim của mình thôi.”

“Tôi cũng đâu có làm gì đâu, chỉ là bảo hai người diễn thầy trò, muốn xem thì có thể theo dõi đoàn phim nhà mình.”

Cậu ấy xoay màn hình điện thoại qua: “Fan lập tức tăng vèo vèo luôn nè!”

Cậu ấy thử thăm dò mà dùng tay làm động tác đóng mở: “Hay là chúng ta nhân cơ hội này, bắt lấy một chút giàu sang trời ban?”

Đạo diễn Đặng vỗ vỗ vai cậu ấy: “Cậu đi trước đi.”

“Dạ.” Phó Hoan vẻ mặt tràn đầy mong đợi nhìn bọn họ, đi ba bước quay đầu lại một lần.

Đặng đạo banh mặt, vẻ mặt chính nghĩa nhìn về phía Lộ Trưng: “Dù sao thì phim của tôi không thể có thêm cảnh tình cảm được.”

“Đây còn không phải đang nói thừa à?” Lộ Trưng trợn trắng mắt: “Ai bắt chú sửa kịch bản đâu.”

“Nhưng ngoài phim thì hai cậu…” Đặng đạo đưa tay ra khoa tay múa chân giữa hai người bọn họ một chút, cuối cùng đập tay lên đùi, có chút ảo não: “Tôi cũng không rành mấy cái hậu trường mà!”

Lộ Trưng vẻ mặt phức tạp mà nhìn đối phương.

Đặng đạo chột dạ ho khan một tiếng: “Cậu cũng đừng nhìn tôi kiểu đó, cậu không biết bây giờ tuyên truyền tốn bao nhiêu tiền đâu.”

“Chúng ta làm nhiều loại tuyên truyền không tốn tiền một chút thì có thể dành nhiều kinh phí hơn cho bối cảnh thật với kỹ xảo mà.”

“Cũng đúng.” Lộ Trưng “chậc” một tiếng, bực bội vò đầu tóc dài ngang cổ: “Nhưng tôi cũng đâu biết làm kiểu này đâu, dù sao cũng không thể đi m*t cậu ấy một ngụm được?”

Mạc Bắc Hồ cầm kịch bản, mờ mịt nhìn hai người bọn họ bàn bạc.

Lộ Trưng đột nhiên quay đầu lại, dùng sức vỗ vỗ bả vai Mạc Bắc Hồ, giọng điệu sâu xa: “Tiểu Hồ à.”

Mạc Bắc Hồ: “Dạ?”

Lộ Trưng mặt mày tang thương: “Anh cũng đã ba mươi rồi, nói thật là cũng không còn trẻ nữa.”

Mạc Bắc Hồ ngẩn ra: “A?”

Lộ Trưng đau thương kịch liệt mà chấp nhận già cả: “Cậu là người trẻ tuổi, cậu chắc chắn có thể hiểu được bọn họ nghĩ gì.”

“Việc này liền giao cho cậu, cậu chủ đạo, anh phối hợp.”

“Chúng ta thì cái kia… làm chút thứ khán giả thích xem, để tuyên truyền một chút.”

Mạc Bắc Hồ khiếp sợ chỉ chỉ mình: “Tui, tui làm á?”

Hệ thống thét chói tai: “Tôi làm tôi làm! Tiểu Hồ để tôi làm! Đây là chuyên môn của tôi, đảm bảo bán vừa tốt vừa nhiều, chất lượng cao bao no còn có thêm đính kèm!”

Mạc Bắc Hồ khó khăn nuốt nước bọt, chầm chậm gật đầu: “Tui hiểu rồi, tui sẽ cố gắng nghiên cứu thử xem.”

“Tốt.” Đạo diễn Đặng vui mừng nhìn cậu: “Nhìn là biết đứa nhỏ này chịu thương chịu khó, biết chuyên tâm.”

“Tiểu Béo nhà mình phụ trách quay mấy cảnh hậu trường tập huấn thường ngày, cậu tìm cậu ấy phối hợp quay cho hai người.”

“Cứ yên tâm, chúng ta làm ăn chân chính.” Đặng đạo vẻ mặt chính nghĩa: “Lát nữa tôi sẽ đăng Weibo thanh minh trước thay hai đứa, sau đó đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói trong phim không có tuyến tình cảm của hai người, ngoài đời hai người cũng không có gì, nhưng để tuyên truyền thì hai người có thể diễn vài mẩu tiểu phẩm mà khán giả thích xem.”

Ông ấy vẻ mặt tin tưởng mà vỗ vỗ vai Mạc Bắc Hồ: “Phần còn lại thì cậu cứ thoải mái mà làm!”

Hệ thống quả thực cảm động muốn khóc: “Đúng là đạo diễn cởi mở! Đúng là cơ hội tốt! Cuối cùng tôi cũng có thể đại triển quyền cước rồi!”

“Tiểu Hồ, nghe tôi, từ giờ trở đi nếu cậu không có gì làm thì cứ theo sát Lộ Trưng, nếu muốn ngẩn người thì nhìn về phía Lộ Trưng mà ngẩn, nếu muốn ăn cơm uống nước thì hỏi Lộ Trưng có muốn ăn không trước!”

“Đường hóa học của công nghệ khoa học kỹ thuật tương lai chúng ta nhất định là ngọt nhất! Khà khà khà khán giả nữ toàn cầu hãy chuẩn bị run rẩy đi! Đầu bếp giỏi nhất trên thế giới sắp đến rồi đây!”

Mạc Bắc Hồ: “…”

Hình như A Thống bị điên rồi.


Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh Truyện Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh Story Chương 20
10.0/10 từ 11 lượt.
loading...