Thủy triều
Chương 9:
Mục Châu dùng khăn tay lau vết máu đi, chỉ cười bảo: "Là lỗi của tôi."
"Mèo đã xù lông khó dỗ lắm, anh phải cố gắng nhiều vào, tôi khá quý anh đấy."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh im lặng nhìn cô không nói gì, mãi một lúc sau mới hỏi: "Vừa rồi, tại sao bỗng nhiên cô lại gắp đồ ăn cho tôi?"
Người phụ nữ vén mấy sợi tóc rối trên trán ra, nhìn về phía Ny Na vừa rời đi, thành thật đáp lại: "Bởi vì tôi muốn xác nhận một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Bí mật."
Tịnh Thù nghiêng đầu nhìn anh nở một nụ cười thần bí.
Thứ mà cô ấy muốn xác nhận là nguyên nhân khiến cô gái nhỏ bỗng dưng diễn kịch là gì?
Thế nhưng bây giờ nhìn lại mới thấy đáp án đã hết sức rõ ràng.
Có lẽ trên thế giới này sẽ luôn có một người như vậy tồn tại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sự xuất hiện của người ấy có thể khiến trái tim của bạn loạn nhịp, sự quyến rũ của người ấy khiến bạn lệch khỏi con đường chuẩn mực, rẽ theo hướng phạm quy.
…
Ba giờ sáng, cả căn nhà cũ chìm vào bầu không khí vắng lặng.
Sau khi say rượu, Ny Na ngủ một mạch đến nửa đêm bỗng bị cơn khát đánh thức. Cô đã tỉnh rượu hơn phân nửa nhưng đầu óc vẫn còn quay cuồng, lúc xuống tầng bước chân có phần loạng choạng, suýt chút nữa bước hụt ngã chổng vó.
Cô nghênh ngang đi qua phòng ăn, xuyên qua phòng khách, tới thẳng chỗ chiếc tủ lạnh trong phòng bếp, hồn nhiên không phát hiện ra có người ngồi trên ghế sô pha.
Cổ họng Ny Na khô đắng, cô định lấy một lon nước có ga để giải khát, thế nhưng khi mở chiếc tủ lạnh khổng lồ ra mới thấy, những lon coca được đặt tận vào phía bên trong của tầng trên cùng, cô nhắm mắt kiễng chân cố với cho bằng được.
Khổ nổi gắng sức mất một lúc lâu, cô mới cố chạm được vào vỏ của lon nước, các đầu ngón chân của cô sắp bị chuột rút đến nơi rồi.
Ngay khi cô sắp bỏ cuộc, một người đột nhiên xuất hiện phía sau cô, sự chênh lệch về chiều cao giữa cả hai khiến người này gần như bao phủ trọn lấy cô. Người vừa đến vươn tay lấy cho cô một lon coca, sau đó nhét luôn vào lòng bàn tay của Ny Na.
Toàn thân cô cứng lại, không quay người lại ngay, mùi hương trên cơ thể người kia quá đặc biệt, đó là hương cam thoang thoảng, dịu nhẹ mà tươi mới.
Cô biết người đứng phía sau mình là ai.
Dường như hơi thở quyến rũ ấy đã ăn sâu vào trong máu thịt của cô, nó khiến con người ta vô tình nhớ lại biết bao nhiêu hình ảnh không được trong sáng cho lắm.
Cô bị anh ôm lấy làm liên tục, miệng không ngừng rên rỉ cắn lấy tai anh, hai mắt cô nhìn chằm chằm vào vành tai đỏ như nhỏ máu của anh, nơi nào đó phía dưới càng thêm ướt át.
"Nó khiến em hưng phấn đến thế sao?"
Anh cười, cắn lên đôi môi cô, khẽ nói: "Nhiều nước quá, làm thích thật."
Cô không chịu phối hợp, lập tức quay đầu đi tránh anh, cô vùi mặt vào bả vai anh gặm cắn một cách thỏa thích, trong miệng còn ậm ừ nói: "Thơm quá, để em nếm thử xem nào."
"Có ngọt ngào như nước của em không?"
"Không đâu."
"Anh không tin, anh phải nếm thử mới được."
"Này! ... A đồ khốn nạn... Anh đừng có liếm như thế... em sẽ... chết mất..."
…
Cửa sổ của phòng bếp không được đóng chặt, gió lạnh mang theo những bông tuyết nhỏ tràn vào men theo khe hở.
Ny Na hít sâu mấy lần, sau khi chắc chắn đầu óc mình đã tỉnh táo, tâm trạng vững vàng, lúc này cô mới từ từ quay người lại.
Cô ngửa đầu lên nhìn anh, lặng thinh không nói gì cả.
Mục Châu bị ánh mắt nóng bỏng của cô nhìn chằm chằm vào khiến anh cảm thấy hơi hoảng, ánh mắt anh nhìn thoáng qua lon coca trong tay cô, khẽ hỏi: "Để anh mở giúp em nhé?"
Cô vẫn nín thinh không nói lời nào, trên đầu cô vẫn đội mũ của chiếc váy ngủ, đôi tai thỏ mềm mại rũ xuống, đôi mắt trong veo, long lanh ngấn nước của cô vô cùng nổi bật trong đêm tối.
Xưa nay, một người đàn ông vốn thành thạo, điêu luyện trong việc giải quyết mối quan hệ nam nữ, hiếm lắm mới có lúc không biết phải làm thế nào như bây giờ. Cô im lặng không ồn ào, không tránh né khiến anh không đoán ra được cô đang nghĩ điều gì.
Ny Na chậm rãi nhìn sang chỗ khác, tiện tay nhét luôn lon coca vào trong túi váy ngủ, sau đó dứt khoát quay người rời đi.
"Ny Na."
Mục Châu đứng phía sau kéo cổ tay cô lại, anh nắm rất chặt, dường như sợ bỗng nhiên không trông thấy cô nữa giống như vô số cơn mơ ngày trước vậy.
Hơi thở của anh không ổn định khiến cho giọng nói cũng hơi run.
"Cho tôi một phút thôi, được không em?"
Thủy triều