Thủy triều

Chương 104:

90@-

 
“Bốp! Bốp! Bốp!”
 
Anh đánh liên tục mấy cái khiến mông cô biến thành màu đỏ tươi như máu, tươi đẹp tựa như mới được nướng trên lửa.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Biết sai chưa?” Anh đột nhiên mở miệng, giọng nói trầm khàn.
 
Tính tình cô cố chấp, không chịu nhận thua: “Em không sai.”
 
Đôi mắt Mục Châu âm u, đè lấy thân thể đang ngọ nguậy lung tung của cô, bàn tay nóng rực đánh lên mông cô không ngừng nghỉ dù chỉ một phút.
 
Anh xuống tay rất nặng, Ny Na cảm giác mông của mình như sắp chảy máu đến nơi, tê dại đến mức không còn cảm giác, trong khoảnh khắc tạm dừng ngắn ngủi sau đó, cô cảm thấy đầu nóng như lửa đốt.
 
“Anh hỏi em một lần nữa, biết sai chưa?”
 
“Em không... Á!”


 
Anh dường như phát điên, càng đánh càng hăng, như thể muốn đánh nát mông cô. Ny Na khóc lóc sướt mướt nhưng không muốn cầu xin tha thứ. Đợi đến lúc anh đánh đến mỏi tay, cô cũng đau đến nỗi cả người run lẩy bẩy, không còn cứng đầu như hồi nãy nữa.
 
“Đừng đánh nữa... Đau quá...”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Mục Châu nhắm chặt mắt lại, vừa tức giận vừa đau lòng, cuối cùng vẫn mềm lòng cởi trói cho cô, lật người cô lại rồi ôm vào lòng, bàn tay to trượt xuống mông cô, nhẹ nhàng xoa bóp.
 
“Anh bắt nạt người ta.”
 
Cô đáng thương lên án, nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi.
 
Người đàn ông hôn lên những giọt lệ vương trên khóe mắt cô, giọng nói trở nên dịu dàng: “Ai bảo em ngang bướng như vậy, nhận sai sớm một chút thì đâu cần phải chịu khổ thế này.” 
 
Ny Na không hiểu tại sao mình sai, nhẹ nhàng hỏi anh: “Rõ ràng là em đang báo thù cho Nam Nam mà, em sai ở đâu chứ?”
 
“Em làm chuyện đó xuất phát từ ý tốt nhưng em lại dùng sai biện pháp để giải quyết.”
 

Mục Châu nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Cho dù em giàu có bao nhiêu, quyền lực cỡ nào thì cũng không bao giờ có thể nắm giữ quyền lực lớn hơn pháp luật được. Vận dụng hình phạt riêng cũng tương đương với phạm tội, em không có quyền xét xử người khác.”
 
Ny Na ngoan ngoãn lắng nghe, hiếm khi thấy cô không mở miệng phản bác.
 
Cô cũng không phải kẻ làm xằng làm bậy, chỉ là thời điểm đó không khống chế được cảm xúc mà thôi. Bây giờ nghĩ kỹ lại, nếu thật sự khiến cô ta xảy ra chuyện gì nghiêm trọng thì hậu quả đúng là không thể lường được.
 
“Mông của em còn đau không?”
 
“Có ạ.”
 
Cô ôm cổ anh, giống một đứa trẻ chịu uất ức: “Anh trai xoa giúp em đi.” 
 

Người đàn ông thích nghe những lời dịu dàng nũng nịu của cô, chút bực tức còn sót lại lập tức tan thành mây khói, nhẹ nhàng dỗ dành: “Sau này đừng xúc động như vậy nữa, có chuyện gì thì cứ để anh xử lý, anh cũng đâu phải là vật để trưng không thôi.”
 
Cô gật đầu, rầu rĩ hỏi: “Vì sao không ai nói cho em biết chuyện này thế?”
 
Mục Châu nhướng mày: “Em nói xem.”

 
Trong thoáng chốc, cô hiểu ngầm trong lòng, ngậm miệng không nói nữa.
 
Hạ Chi Nam hiểu rõ con người của Ny Na, nếu để cho cô biết nhất định cô sẽ bùng nổ tại chỗ, đồng thời sẽ đến tìm Vu Mộng Đình báo thù ngay lập tức, ồn ào muốn trút giận cho cô ấy.
 
“Đi thôi, đi tắm trước đã.”
 
Anh bế cô vào phòng tắm, cả quãng đường Ny Na đều ngoan ngoãn, sau khi được anh thả xuống trước gương, cô tự giác cởi áo len ra, bên trong là chiếc áo lót màu trắng ngà, vừa định mở vòi nước để rửa mặt thì thân thể nóng như lửa của người đàn ông phía sau đã dán sát vào người cô.
 
“Anh... Ưm... Ưm...”
 
Cô vừa quay đầu đã bị anh cúi xuống hôn lên môi, cô đành thuận thế ôm lấy bồn rửa mặt ở phía sau.
 
Cửa phòng tắm chậm rãi đóng lại.
 
Hơi nước ấm áp tràn ngập trong không khí, Ny Na yếu ớt chống hai tay lên trên mặt bồn rửa mặt, đôi chân đeo tất đen hơi giạng ra, mái đầu người đàn ông chuyển động nhấp nhô giữa hai chân cô, đầu lưỡi của anh cực kỳ nóng. 

 

“Anh Mục Châu...”
 
Cô đúng là người không có ý chí vững vàng, nhanh chóng lên đỉnh, bắn tung tóe, toàn thân nhũn như con chi chi.
 
Người đàn ông đứng dậy, dán lại gần cô, áo sơ mi của anh vẫn chỉnh tề, không hề xộc xệch. Anh dùng tay kéo khóa quần tây xuống, cây gậy thịt cứng như đá bật ra, đầu nấm đỏ au ma sát vào cái lỗ mềm mại vài cái rồi bất chợt cắm nguyên cây vào chỗ sâu bên trong theo tiếng hét chói tai của cô.
 
“Á...”
 
Mục Châu bịt miệng cô lại bằng đôi môi của mình, vừa mạnh mẽ đâm vào vừa xoa nắn bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô. 
 
“Bé thỏ cưng ngoan ngoãn.”
 
Anh ngậm lấy vành tai cô, vừa mút vào vừa gặm cắn, giọng nói đắm chìm trong dục vọng vô cùng gợi cảm.
 
“Giạng chân rộng hơn để anh trai làm em sung sướng nào.”
 



Thủy triều
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thủy triều Truyện Thủy triều Story Chương 104:
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...