Thủy triều
Chương 102:
Nếu là bạn bè bình thường gây sự, Ny Na đương nhiên sẽ xông lên tuyến đầu nhưng cô ấy là em gái của Mục Châu, cô có trách nhiệm phải chăm sóc cô ấy thật tốt.
Mục Tranh cố gắng kiềm chế cơn tức giận, ép bản thân mình phớt lờ vẻ mặt khinh miệt của người phụ nữ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi người phụ nữ kia rời đi, thấy hai gò má Mục Tranh đỏ bừng, Ny Na lập tức rót cho cô ấy một ly nước, khẽ hỏi: “Em và cô ta có khúc mắc gì hả?”
“Không phải chuyện của em mà là chuyện của chị Nam.” Đầu óc Mục Tranh rối bời, nghĩ gì nói nấy.
Nhắc tới Nam Nam, Ny Na ngừng thở trong hai giây.
“Nam Nam?”
Mục Tranh thấy vẻ mặt Ny Na trở nên lạnh lùng trong nháy mắt mới chợt nhận ra có thể cô không biết chuyện này, nói cách khác là bọn họ cố ý giấu giếm cô.
“Ờm… Chị Ny Na… Chắc là em nhớ lầm rồi.”
“Không, em không nhớ lầm.”
Ny Na túm lấy cánh tay Mục Tranh, không cho cô ấy trốn tránh, khẽ khàng lên tiếng, từng chữ từng lời thấm thía, rất có sức thuyết phục: “Mục Tranh, chúng ta là bạn mà, đúng không? Bạn bè không thể nói dối nhau được.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chị Ny Na…”
Mục Tranh khóc không ra nước mắt, biết không tiếp tục giấu giếm được nữa.
Dù sao sớm muộn gì cũng chết, chi bằng ra đi một cách dễ chịu nhất có thể. Vì thế, cô ấy chỉ có thể khai báo đầu đuôi ngọn ngành mọi chuyện mà mình biết cho Ny Na.
“Hôm mồng Một Tết Âm Lịch, anh Đông dẫn theo chị dâu đến viện phúc lợi tặng đồ ăn nhẹ, sau đó, anh Đông mới không để ý một lát mà chị dâu đã bị cô ta và hai người đàn ông trói lại nhét vào trong tủ, bọn họ…”
Sắc mặt của Ny Na càng ngày càng khó coi, trắng bệch như người chết, lúc nghe tới đoạn bọn họ đấm đá tủ gỗ một cách điên cuồng và thô bạo, ánh mắt cô trở nên lạnh lùng, ẩn chứa hung ác rồi đột nhiên cô đứng dậy với vẻ mặt vô cảm.
Bỏ lại sau lưng tiếng gọi của Mục Tranh, cô nhanh chóng sải bước đi về phía Vu Mộng Đình.
Hai người phụ nữ ngồi cùng bàn nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn gầy gò của cô thì bật cười, chế giễu cô: “Linda, có một chú lùn đang đứng phía sau cô đấy.”
Người phụ nữ nghe thấy họ nói như vậy nên quay đầu lại, còn chưa nhìn rõ người đến là ai thì đã bị Ny Na túm lấy mái tóc dài, dùng sức ấn xuống bàn ăn.
Cô với lấy chai rượu bên cạnh, giơ lên cao rồi đập mạnh xuống đầu người phụ nữ, tiếng ‘choang’ vang lên, mảnh thủy tinh đâm vào da, máu tươi tuôn ra trong nháy mắt.
“Á… Á…”
Tiếng thét chói tai vang lên, hai người phụ nữ kia sợ hãi đến mức ngây ra, sau đó bỏ chạy nháo nhào.
Vu Mộng Đình choáng váng, xây xẩm mặt mày, tóc của cô ta bị cô túm chặt, da đầu bị kéo căng ra, vô cùng đau đớn.
“Cô… Cô là ai?”
Cô cúi đầu áp sát vào bên tai người phụ nữ, giọng nói đáng sợ như ma quỷ: “Nam Nam nhân từ nương tay nhưng tôi thì khác, tôi là một con quái vật, chỉ biết nợ máu phải trả bằng máu thôi.”
Dứt lời, cô mò mẫm một mảnh thủy tinh vỡ sắc nhọn kề sát vào mặt của người phụ nữ, hai chân của Vu Mộng Đình mềm nhũn trong nháy mắt, sợ tới mức không dám thở mạnh.
Ny Na quay đầu nhìn về phía Mục Tranh đang mắt chữ a mồm chữ o và cả nhóm bạn ăn chơi lêu lổng của cô ấy, nhếch khóe môi lên, nở một nụ cười.
“Lại đây giúp đỡ đi, mỗi người hai mươi nghìn tệ.”
*
Lúc nhận được điện thoại do Mục Tranh gọi tới, Mục Châu vừa mới thoát thân khỏi bàn rượu, vốn muốn hỏi các cô đang ở đâu, có muốn anh tiện đường đến đón hay không nhưng lại nghe được giọng nói nơm nớp lo sợ của Mục Tranh truyền đến từ đầu bên kia.
“Anh ơi, chị Ny Na, chị ấy….”
Anh kiên nhẫn nghe cô ấy kể sơ qua mọi chuyện, sắc mặt bỗng chốc thay đổi, hỏi địa chỉ rồi vội vội vàng vàng lái xe đến.
Ny Na còn có một mặt cực kì mạnh mẽ, mặc dù anh chưa bao giờ có cơ hội bắt gặp tính cách u ám kia của cô nhưng dựa vào việc thường ngày cô rất dễ dàng nổi cáu thì có nhắm mắt anh cũng có thể đoán được sơ sơ.
Cô đối xử hoàn toàn chân thành với những người mà cô quan tâm nhưng mong muốn bảo vệ họ của cô cũng cực kỳ biến thái.
Nếu anh đến chậm một bước, rất có thể cô sẽ gây ra lỗi lầm lớn đến nỗi không thể cứu vãn.
Thủy triều