Thủy triều
Chương 101:
Vào buổi tối trước ngày rời khỏi thành phố Ninh Thủy, Mục Châu có một cuộc hẹn với cộng sự để thảo luận chuyện công việc.
Mục Tranh nhất quyết lôi kéo Ny Na đến quán bar, Mục Châu hiển nhiên không cho phép, anh luôn cảm thấy hai người này mà đi chung với nhau thì độ nguy hiểm sẽ tăng lên gấp bội nhưng lại không chống đỡ được việc Mục Tranh dùng mọi cách để dây dưa, năn nỉ. Cuối cùng anh nhẹ nhàng dặn dò vài câu rồi cũng thuận theo ý của hai người bọn họ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một cô nàng từng là bà hoàng lừa tình như Ny Na đã sớm miễn nhiễm với thế giới xốc nổi xa hoa trụy lạc này, một mình làm tổ trong góc uống rượu, thỉnh thoảng liếc nhìn Mục Tranh đang nhảy nhót trên sân khấu rồi lại cúi đầu gửi tin nhắc trên WeChat cho Hạ Chi Nam bày tỏ nỗi nhớ nhung.
Ny Na: [Cuối cùng ngày mai cũng được gặp lại cậu rồi, tớ muốn tặng cậu một cái ôm thật chặt chặt chặt.]
Chi Nam: [Tề Tề nghe nói cậu muốn đến nên đã chuẩn bị sẵn biểu ngữ chào mừng rồi đấy.]
Ny Na: [Cái thằng nhóc này khá quá nhở, ngày mai tớ sẽ mang mười con gà nướng đến cho thằng bé.]
Chi Nam: [Hay là thôi đi, nếu thằng bé còn béo thêm nữa thì sẽ biến thành quả bóng thật đấy.]
Ny Na nhớ đến khuôn mặt bầu bĩnh múp míp của Tề Tề, vui vẻ đến mức bật cười khúc khích, uống liên tiếp hai ly rượu.
Mặc dù thời gian Ny Na ở huyện Đồng Dao không lâu nhưng phong tục văn hóa độc đáo ở đó lại ảnh hưởng sâu sắc đến cô.
Phong cảnh vùng Giang Nam đẹp tựa tranh vẽ, ở đó có thím Trương với nụ cười sảng khoái luôn thường trực trên môi, có cậu béo thật thà ngốc nghếch, có Ngụy Đông có tay nghề nấu nướng xuất sắc và có cả Nam Nam mà cô yêu quý nhất, thậm chí ngay cả hình ảnh lũ trẻ đuổi bắt vui đùa bên bờ sông cũng có thể hóa thành phong cảnh tươi đẹp nên thơ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chị Ny Na, chị đừng nghịch điện thoại nữa, lên nhảy với em đi.”
Âm nhạc trong quán bar ầm ĩ chói tai, Mục Tranh gần như hét lên, cô ấy uống rất nhiều rượu, dáng vẻ say khướt mỉm cười nhìn Ny Na.
Cô ngửa đầu nhìn cô ấy, dịu dàng từ chối: “Em chơi đi, chị đang đợi tin nhắn của Mục Châu.”
“Ôi dào, anh trai em là người tham công tiếc việc, đã lao đầu vào công việc rồi là không quan tâm đến trời trăng mây gió gì nữa đâu, đợi anh ấy còn chẳng bằng tự mình chơi đùa vui vẻ.”
“Chị không đi mà, thật đấy, ôi…”
Mục Tranh không quan tâm, cố chấp kéo cô đứng dậy. Ny Na yêu ai yêu cả đường đi, vốn cô đã có ấn tượng tốt với cô bé có tính cách khá giống mình này, thêm nữa cô ấy còn là em gái ruột của Mục Châu. Cô nghĩ một lát rồi cũng không tiếp tục từ chối nữa, lên sân khấu chơi đùa điên cuồng với cô ấy suốt đêm.
*
Mười một giờ đêm, bọn họ hùng hùng hổ hổ đi ra khỏi quán bar.
Mấy người bạn ăn chơi lêu lổng của Mục Tranh nói gần đây có một quán ăn khuya mới mở rất ngon cho nên cả nhóm thủng thẳng bước vào trong quán. Trong quán, người chật như nêm, bên ngoài quán cũng chỉ còn hai bàn trống.
Bọn họ vừa mới ngồi xuống thì bàn bên cạnh cũng có người đến.
Mục Tranh lơ đãng nhìn thoáng qua, thấy bóng dáng một người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt, lớp trang điểm trên khuôn mặt vẫn lố lăng như trong ký ức, dáng vẻ uốn éo kiểu cách khiến người ta buồn nôn.
Lần này bên cạnh cô ta không có mấy người ngoại quốc bám theo lấy lòng như chó vẫy đuôi nữa mà chỉ có hai người phụ nữ cằm nhọn đến mức có thể đâm thủng ngực.
“Đệt, xui thật.”
Đồ ăn vẫn chưa được bưng lên, cô ấy bực bội uống cạn ly rượu, khinh bỉ hếch cằm lên trời.
Ny Na nhìn lại theo ánh mắt của cô ấy, thuận miệng hỏi: “Sao thế, em quen hả?”
“Bạn học cũ của em, cô ta ấy mà…”
“Mục Tranh?”
Người phụ nữ bỗng nhiên xuất hiện phía sau cô ấy, chống hai tay lên lưng ghế, cố ý cúi người xuống để lộ rãnh ngực sâu hun hút, mùi nước hoa nồng nặc xộc thẳng vào mũi cực kì gay mũi.
“Đúng là cậu rồi.”
Cô ta thốt lên một cách khoa trương, mới du học ở nước ngoài vài năm mà đã thật sự coi mình là gái Tây rồi: “Từ hôm mồng Một Tết Âm lịch đến giờ chưa gặp lại cậu, không ngờ lại gặp nhau ở đây, có muốn ghép bàn ngồi chung với chúng tôi không?”
“Không cần.”
Mục Tranh bày ra vẻ mặt lạnh lùng, từ chối thẳng thừng. Cô ấy không phải kẻ ngốc, người phụ nữ này cố ý nhắc đến ngày mồng Một Tết Âm lịch rõ ràng là có ý khiêu khích, trên khuôn mặt quyến rũ động lòng người kia tràn ngập vẻ đắc ý.
“Cậu đừng khách sáo với tôi, mọi người đều là bạn bè cả mà…”
“Con mẹ nó, ai là bạn bè của cô cơ?”
Đêm nay Mục Tranh đã uống rất nhiều rượu, lý trí đã trôi dạt đến tận đẩu tận đâu từ lâu, người phụ nữ chỉ tùy tiện khiêu khích vài câu mà trong chốc lát đã khiến cô ấy nổi trận lôi đình.
Ny Na chẳng hiểu ra sao, dùng sức đè tay Mục Tranh lại, nhẹ nhàng lắc đầu với cô ấy.
Thủy triều