Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 653: Bài Đồng Dao Kinh Dị (15)


Hckt: Từ nay sẽ dịch Tính Toán Không Sai Lệch Theo Công Thức → Tính Toán Không Thời Gian (chữ "Không" trong không gian)


"Ô kìa... Định làm gì vậy..." Phong Bất Giác, người đã giải quyết được con quái vật khổng lồ, đứng giữa không trung và quay lại nhìn tình hình Nhược Vũ, "Tư thế kia có ý nghĩa gì..." Hắn lẩm bẩm, góc nhìn quan sát dữ liệu đã được mở ra, "Ồ... có thể tạm thời ngừng hít thở không khí bên ngoài bằng cách dựa vào cấp độ đầu tiên của Minh Ngọc Công ... Tuy nhiên, điều này không thể giải thích hành vi hiện tại của ngươi..."


Lý do Phong Bất Giác bối rối là vì... Đánh giá từ dữ liệu, Nhược Vũ không có dấu hiệu kích hoạt kỹ năng của mình vào lúc này. Cô ấy không định sử dụng kỹ năng chủ động, tại sao cô ấy lại tạo ra một tư thế kỳ lạ như vậy?


Rầm rầm rầm...


Lúc này, tiếng va chạm mặt nước trầm đục dần dần vang lên, bóng dáng "Cha" hiện rõ.


Cách đây không lâu, con quái vật này quả thực đã bị Tà Vương Viêm Sát Luyện Ngục Tiêu của Giác Ca nghiền nát thành từng mảnh... nó bị vỡ thành nhiều mảnh thịt cháy thành than. Tuy nhiên, mức độ sát thương này vẫn không thể giết nó hoàn toàn, bởi vì cơ thể sưng tấy của nó vốn được tạo thành từ nhiều mảnh thịt vụn...


"Tự Vũ! Cẩn thận một chút. Kẻ bên cạnh ngươi tuy nhỏ hơn, nhưng khó đối phó hơn kẻ bên ta." Phong Bất Giác lấy tẩu thuốc ra khỏi miệng, lớn tiếng nhắc nhở giữa không trung, "Cho dù bị chặt thành từng miếng thịt thì hắn cũng có thể hồi phục!"


"Hừ..." Nhược Vũ vẻ mặt lạnh như băng, hừ lạnh nói, "Đó là bởi vì... ngươi chém sai cách..."


Khi cô ấy nói, cô ấy đã bật ra khỏi bức tường, giống như một con én bay ngược, tiếp cận con quái vật với tốc độ cao.



Kiếm lên, khí đãng, ảnh sai, chiêu tức.


Mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức âm thanh lưỡi dao sắc bén xé nát da thịt trở nên nhẹ nhàng như tiếng gió...


Trước khi con quái vật kịp tung ra đòn nào, Nhược Vũ đã ra hơn mười kiếm và vọt ra phía sau hắn.


"CLGT..." Buu và Uub chứng kiến ​​cảnh tượng này đều chết lặng, cả hai đều đồng thanh nói ra bốn chữ này.


"Đây ít nhất là kỹ năng cấp sở trường chiến đấu cấp A đúng không..." Uub thì thầm.


"Đúng vậy, ra hơn mười kiếm trong vòng chưa đầy hai giây... Chỉ với thể thuật thì không thể..." Buu nói tiếp.


"Không phải chỉ hơn mười kiếm đâu." Tiểu Thán đang rửa cổ dưới sông ngẩng đầu lên ngắt lời, "Có vẻ như nằm trong khoảng từ 14 đến 17 kiếm..."


Lúc này, Buu và Uub lại đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tiểu Thán.


"Không thể nào... Tiểu Thán ca, ngươi thấy rõ chiêu vừa?" Buu hốt hoảng nói.


"Không có thấy rõ." Tiểu Thán trả lời, "Chính là bởi vì không thấy rõ cho nên ta mới nói 14 đến 17... Nếu thấy rõ, ta đây đã có thể nói ra con số chính xác rồi."



"Hmm..." Uub sờ cằm và lẩm bẩm, "Thành viên của Địa Ngục Tiền Tuyến quả nhiên đều là cao thủ ẩn mình..."


Khi họ đang nói chuyện, từng mảnh thịt của "Cha" lần lượt rơi xuống sông. Chẳng mấy chốc, một vũng máu từ đáy nước lan ra, bốc mùi hôi thối.


"Chém như vậy mới chết." Nhược Vũ thu kiếm vào vỏ, xoay người đạp tường lộn trở lại, nói một câu với Phong Bất Giác.


Tục ngữ có câu, người thường xem náo nhiệt, thành thạo xem môn đạo.


Lúc này, chỉ có Phong Bất Giác là "thấy rõ" động tác của Nhược Vũ, cũng chỉ có hắn mới biết... Thứ Nhược Vũ sử dụng không phải là kỹ năng chủ động mà là sự kết hợp giữa kỹ năng bị động và phương pháp chiến đấu cao cấp.


Đầu tiên, cô ấy sử dụng kỹ năng bị động Ưu Tiên Nhận Thức .


Ngày nay, danh hiệu của Nhược Vũ không còn là Linh Kiếm Sĩ nữa. Sau nhiều lần thay đổi, danh hiệu của cô ấy đã trở thành Thiên Tà Trảm (vâng, cô đã giết hơn một nghìn quái vật), và Ưu Tiên Nhận Thức chính là kỹ năng danh hiệu mới của cô.


Tên: Ưu Tiên Nhận Thức


Loại: Bị động


Hiệu quả: Cảm nhận năng lượng, hơi thở và luồng không khí xung quanh của kẻ địch, đồng thời xác định bước đi tiếp theo của kẻ địch



Ghi chú: Cảnh giới chỉ có thể hiểu được bởi một kiếm sĩ vô song đã trải qua hàng trăm trận chiến.


Kỹ năng này... nói một cách đơn giản, là một phiên bản yếu hơn của Tính Toán Không Thời Gian. Đương nhiên. Tuy là "bản yếu hơn", những lợi thế mà nó có thể mang lại trong chiến đấu...đặc biệt là trong chiến đấu tay đôi...không thể đo lường được bằng dữ liệu.


Thứ hai, Hồn Ý "hiệu suất cực hạn" của Nhược Vũ cũng đã được cô phát triển thành một phiên bản cải tiến ứng dụng kỹ năng: "bùng phát giới hạn" .


Vì phiên bản đầy đủ của "hiệu suất cực hạn" có yêu cầu tinh thần cao và không phù hợp để sử dụng trong thời gian dài nên Nhược đã nghiên cứu và cải tiến nó... Sau nhiều lần suy nghĩ và thực hành, cô đã tìm ra cách sử dụng hiệu quả hơn, đó chính là... bùng phát giới hạn.


Lấy nhát chém liên tục vừa rồi làm ví dụ, tại thời điểm phát động đòn tấn công, Nhược Vũ không hề đưa toàn thân vào trạng thái "hiệu suất cực hạn" mà chỉ giải phóng tay phải cầm kiếm mà thôi. Bằng cách này, cô có thể thực hiện những nhát chém tốc độ siêu cao mà không cần phải tốn thêm năng lượng tinh thần cho toàn cơ thể.


Chỉ riêng việc "sử dụng nâng cao" này có thể thấy rằng... Tài năng chiến đấu của Nhược Vũ vượt trội hơn nhiều so với Phong Bất Giác. Cả hai đều nhận được Hồn Ý gần như trong cùng một ngày, còn chưa kể là trước và sau khoảng thời gian đó, Phong Bất Giác đều dành nhiều thời gian chơi game hơn Nhược Vũ.... Nhưng hiện tại, Nhược Vũ đã đi trước một bước và thông qua luyện tập đã thành thạo kỹ năng mới...


"Quả là lợi hại... Lợi hại đến mức khiến những người như ta cũng cảm thấy một chút tự ti..." Phong Bất Giác nhìn bóng dáng của Nhược Vũ và nghĩ trong lòng, "Sử dụng Ưu Tiên Nhận Thức để đọc chuyển động của đối thủ, sau đó giải phóng cánh tay phải của mình tung ra một loạt nhát chém cực kỳ nhanh và cực kỳ chính xác (đây cũng là lần đầu Giác Ca thấy bùng phát giới hạn cho nên rất bối rối trước tư thế của Nhược Vũ khi nãy, nhưng sau khi nhìn thấy, Giác Ca lập tức hiểu nguyên lý của đòn tấn công này)....


"Tuy nhiên, điều thực sự đáng sợ ở cô ấy không phải là kỹ năng này, mà là thứ khác..."


Ngay cả bản thân Nhược Vũ cũng không biết về "thứ khác" mà Phong Bất Giác đang đề cập đến, đó là cô ấy có một khả năng tương tự như "Trực Tử Ma Nhãn". (Hckt: Có thể coi Kara no Kyoukai để biết thêm chi tiết. Trực Tử Ma Nhãn cho người sử dụng khả năng nhìn thấu "cái chết" của một sự vật, dưới hình dạng Đường Tử và Điểm Tử)


Vấn đề này... chúng ta phải bắt đầu với kịch bản "Bảy Điều Cấm Kị ở Trường Học".



Khi đối mặt với boss cuối "Eiko" của kịch bản, Nhược Vũ đã hoàn thành việc tiêu diệt chỉ bằng một chiêu. Nhưng với trang bị, trình độ và kỹ năng thể chất cơ bản của cô vào thời điểm đó thì điều đó gần như là không thể.


Lúc đó ta giải thích rằng "đây là tài năng bẩm sinh, giống như những cao thủ hàng đầu trong tiểu thuyết võ thuật, có thể nhìn thấu 'tử huyệt' của đối phương trong nháy mắt và giành chiến thắng chỉ bằng một chiêu".


Đúng, đây là tài năng độc nhất vô nhị của Nhược Vũ. Chỉ cần tập trung đủ, cô ấy có thể trong một khoảnh khắc rất ngắn... nhìn thấy những đường đan chéo giống như graffiti và các chấm tạo thành đường trên cơ thể kẻ thù...


Lúc đầu, Phong Bất Giác cũng không để ý tới chuyện này, dù sao cả người trong cuộc cũng không biết rõ. Nhưng thời gian trôi qua, khi Nhược Vũ giết ngày càng nhiều kẻ thù trước mặt hắn, Giác Ca dần dần nhận ra...


Mặt khác... chỉ có người như Phong Bất Giác có "Tính Toán Không Thời Gian" và "góc nhìn số liệu" và tư duy cực kỳ nghiêm ngặt... mới có thể suy ra khả năng của Nhược Vũ từ góc nhìn của một người ngoài cuộc.


Hãy lấy con quái vật vừa rồi làm ví dụ. Nếu con quái vật là một mô hình được tạo thành từ một đống lego, đòn tấn công của Phong Bất Giác... sẽ phá vỡ mô hình và biến nó thành một đống khối lego nguyên vẹn một lần nữa, vì vậy con quái vật có thể được hợp lại, nó "tự ghép" lại với nhau; còn đòn tấn công của Nhược Vũ sẽ cắt từng khối thành từng mảnh và biến nó thành một đống các khối lego vỡ vụn, bị chém kiểu này... đương nhiên nó sẽ không thể đứng dậy được nữa.


"Nói trắng ra thì dù là Ưu Tiên Nhận Thức hay khả năng vận dụng Hồn Ý cấp cao... đều là 'sức mạnh' chỉ được sử dụng trong 'hành động' thực tế. Ta cũng có loại sức mạnh đó, và tất cả những người chơi siêu nhất lưu cũng đều có, nhưng hình thức cụ thể ở mỗi người là khác nhau." Nhìn Nhược Vũ giẫm lên tường trở về, Phong Bất Giác nghĩ thầm, "Nhưng khả năng nhìn thẳng vào 'cái chết' thuộc về một lĩnh vực khác..."


"Đoàn trưởng , có thể tiếp chưa." Lời nói của Tiểu Linh khiến Giác Ca thoát khỏi suy nghĩ.


"À... Đúng." Phong Bất Giác trả lời, rơi từ trên cao xuống và lại đứng trên mặt nước, "Vậy... Ta sẽ tiếp tục kéo bốn người các ngươi chạy. Tiểu Thán, ngươi đeo một bộ mặt nạ phòng độc vào, đi vách tường theo sau chúng ta." Dứt lời, hắn cất ná cao su và lại cầm ống tẩu lên.


Cùng lúc đó, giọng Triện Hiệt Tôn truyền vào đầu Giác Ca: "Ngươi cách đích cuối không xa, đi nhanh lên, nếu không 'Mẹ' của nó sẽ đến."


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 653: Bài Đồng Dao Kinh Dị (15)
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...