Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 652: Bài Đồng Dao Kinh Dị (14)


Tiếng nước chảy ào ào, những cái bóng khổng lồ đang chuyển động.


Tiếng hét của Tiểu Thán còn chưa dứt, bóng đen kỳ lạ đã "khoan" dọc theo khúc quanh của dòng sông, lộ ra bộ dạng thật sự của nó.


"Thứ... hẳn là 'em gái' trong bài hát cây đỗ tùng nha..." Phong Bất Giác nhanh chóng đưa ra suy luận này khi nhìn rõ diện mạo của con quái vật.


Mặc dù con quái vật này có kích thước gần bằng một con voi nhưng hình dáng cơ bản của nó vẫn là một cô bé và quần áo vẫn còn nguyên vẹn. Chỉ là... "cô bé" này, giống như "cha" và "mẹ" của mình, đã trở nên gớm ghiếc và đáng sợ.


"Giác-sensei, làm sao giờ..." Con quái vật khổng lồ phía trước chắc chắn đã mang đến cho Uub rất nhiều áp lực, dưới tình huống này, hắn tự nhiên hỏi thăm ý kiến Giác Ca trước.


"Rất đơn giản..." Phản ứng của Phong Bất Giác rất bình tĩnh, hắn dừng lại nửa giây và nói lớn, "Nhược Vũ, Tiểu Linh, quay đầu lại đón đánh truy binh; Uub, đưa thiết bị cung cấp oxy của ngươi cho Tiểu Thán và Buu để họ hít thở trước; còn con quái vật phía trước..." Hắn nói đến đây, thả cánh tay Uub ra, "... Để ta đối phó."


Một giây sau, mọi người đều làm theo lời Giác Ca... Trong mắt đồng đội, đây dường như là chuyện đương nhiên. Không ai nghi ngờ chiến lược của Phong Bất Giác, và không ai nghĩ rằng hắn sẽ không thể đánh bại con quái vật trước mặt.


"Tiểu Linh, để truy binh cho ta, ngươi lên chỗ cao hỗ trợ một chút là được." Nhược Vũ nhảy lên không trung và nói với Tiểu Linh, người ở gần cô ấy nhất.



"Không có vấn đề." Tiểu Linh theo sát phía sau, lên tiếng.


Hai người phối hợp rất ăn ý, Nhược Vũ biết địa hình sông quanh co không có lợi cho Tiểu Linh bắn tầm xa nên cô dứt khoát nhận nhiệm vụ tấn công chính. Dù sao, đối với Nhược Vũ... địa hình nào cũng như nhau.


"Buu, chuyển sang trạng thái nổi trên mặt nước." Uub vừa rơi xuống nước lập tức lấy từ trong túi ra một bộ thiết bị thở khác và đưa bộ của mình cho Buu đang nổi bên cạnh. Đồng thời, hắn quay sang Tiểu Thán và hét lên: "Này! Tiểu Thán Ca, mau tới đây."


Đối với Tiểu Thán, người đang nín thở cho đến khi mặt tím tái, câu này của Uub chính là cọng rơm cứu mạng, hắn lao tới không chút do dự, cầm lấy mặt nạ phòng độc và bắt đầu thở.


"Hô... Đa tạ..." Sau khi hít thở vài hơi, Tiểu Thán mới nói, "Ha... Ta... sắp... Ha... Nghẹt chết rồi..."


"A...... Ta cũng sắp..." Ở vừa mới nhận trang bị thở Buu cũng nói tiếp, "Bị kéo đi với tốc độ cao trong trạng thái khí cầu và phải chịu lực từ hai hướng, ta suýt nữa đã nôn rồi..."


"Nói mới nhớ... Giác-sensei thực sự mạnh đến mức nực cười..." Uub lúc này nói tiếp, "Hắn không chỉ có thể thở trong không khí đầy phấn hoa đen này, mà còn có thể tạm thời đẩy lùi truy binh (Ba phút trước, Giác Ca đã nói với đồng đội việc có một con quái vật đang đuổi theo phía sau), còn có thể vẫn có thể kéo bốn người chúng ta chạy như điên tốc độ cao được mấy km, vậy mà mặt vẫn không đổi sắc ..."


Buu cũng gật đầu nói tiếp: "Và... sau tất cả những chuyện này, hắn vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra và một mình lao về phía con quái vật..."


Khi nói lời này, bọn họ đều vô thức nhìn về phía Giác Ca bên kia, chỉ thấy...



Tất nhiên, "khổng lồ" cũng chỉ mang tính tương đối. Đem so với viên gạch thì chẳng là gì, nhưng nếu so với thứ được cắt ra lắp vào đồ trang sức thì chắc chắn ở cấp độ tương đương Big Mac. Trong thế giới thực, nếu bạn có một viên kim cương như vậy, chỉ sợ đã kinh động chính phủ từ lâu...


"Yêu Tinh! Hãy ăn 'Đạn Sao Kim Cương' của ta đây!" Sau khi nhắm mục tiêu, Giác Ca kéo ná cao su, hét lên với một sự tự tin và tấn công.


"Tch... bắt chước giọng điệu của Hầu Ca, nhưng lại đọc tên chiêu thức tạm thời bịa đặt..." Nhược Vũ, người ở cách đó hàng chục mét đã nghe thấy tiếng hét của Giác Ca, không nhịn được mà thấp giọng thầm nói, "Còn tự cho là rất ngầu hả..."


"Oa! Thật ngầu ~" Trong c*̀ng một giây, ba người Tiểu Thán, Buu và Uub ở sau cô đồng loạt mở to hai mắt nhìn, sáu mắt tỏa sáng nhìn lên trời sợ và kêu lên.


"Ai..." Nhược Vũ bất đắc dĩ thở dài, "Thật hết thuốc chữa..."


Vút--


Bên kia, tiếng kim cương xuyên qua bầu trời đột nhiên vang lên, ánh sáng chói lòa giống như sao rơi.


"Ah" con quái vật vừa đứng dậy và gầm lên đã bị "Đạn Sao Kim Cương" đánh trúng.


Ngay sau đó, một điều vô cùng kinh khủng đã xảy ra...



Một giây tiếp theo, máu, thịt, da, xương, gân, tủy... cùng rất nhiều chất rắn và chất lỏng không ai biết là gì, tất cả đều b*n r* từ con quái vật... Cảnh tượng giống như một con cá mập trắng lớn đang nuốt sống một cánh quạt, thậm chí còn tệ hơn...


Khoảng tám giây sau, "Đạn Sao Kim Cương" mất đi hiệu lực, quái vật kia... hiển nhiên cũng đã chết, và chết một cách "anh hùng". Trong vòng mười mét xung quanh, mọi thứ đều được bao phủ bởi một lớp mảnh xác chết nhão, nhớp nháp...


"Trời ạ... Mạnh vậy..." Ngay cả bản thân Phong Bất Giác cũng không ngờ rằng sức mạnh của đòn này lại kinh khủng như vậy,.May là hắn phản ứng thần tốc, khi làn sóng vật chất đầu tiên phun ra, hắn đã dùng Nguyệt Bộ đi lên cao để tạo khoảng cách nhất định, nếu không toàn thân hắn cũng sẽ đầy máu thịt.


"Ừm... Không hổ là Giác-sensei, giết quái vật cũng thâm thúy như vậy..." Sau khi cơ thể con quái vật chìm xuống nước, Buu vừa nói vừa lau máu thịt trên mặt nạ thở.


"Ừm... Không hổ là Giác-sensei, chiêu thức hiểm ác hơn người thường một chút..." Uub cũng từ từ thò đầu ra khỏi nước (vừa rồi hắn rất thông minh lặn xuống trong nước và ôm đầu), trầm giọng tiếp một câu.


"Ah... Bẩn chết ta rồi..." Tình huống của Tiểu Thán thảm nhất, hắn đứng gần con quái vật nhất, bị bắn tung tóe lên người cũng nhiều nhất. Cũng may ngoài đời hắn là bác sĩ, đã sớm quen thuộc những thứ nội tạng và máu thịt này, nên tạm thời có thể chịu đựng được, "Được rồi... Dù sao chúng ta cũng đang ở sông, chỉ cần tắm rửa là được..."


"Bên con trai xem ra đã giải quyết xong rồi ..." Tiểu Linh ở đằng xa quay đầu nhìn tình hình của đám người Giác Ca rồi nói với Nhược Vũ.


"Đúng như dự đoán." Nhược Vũ lạnh lùng đáp, "Bất Giác bây giờ rất mạnh mẽ... Chỉ cần hệ thống không hạn chế khả năng của hắn, cho dù gặp phải Diễn Sinh Giả cấp 1, hắn vẫn có phần thắng..." Cô dừng một chút, "Nhưng nói lạc đề rồi... Tóm lại, chúng ta bên này..."


Nói đến đây, "Cha" đã từng bị Giác Ca đánh cuối cùng cũng đuổi kịp từ phía sau.


"... Chúng ta bên này... cũng phải tốc chiến tốc thắng." Nhược Vũ nói xong, đưa Phong Thánh đến trước ngực trong một tư thế kỳ lạ...



Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 652: Bài Đồng Dao Kinh Dị (14)
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...