Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã

Chương 79

120@-

Đĩa rơi xuống đất phát ra tiếng động lớn khiến Giang Dịch giật mình, vội quay đầu lại, thấy mẹ mình thần sắc bất an, cả người còn đang run rẩy:


"Mẹ, mẹ sao thế?"


Giang Đại Dương ngay lập tức tiến lên, nắm lấy tay bà ta:


"Bị bỏng rồi à?"


Bà Trần không trả lời, khẽ dịch người về phía Giang Dịch, chắn giữa hắn và thợ sửa chữa. Nhân lúc ánh mắt của người thợ không để ý tới mình, bà ta đẩy Giang Dịch:


"Hình như mẹ bị bỏng thật, con ra ngoài mua giúp mẹ tuýp thuốc trị bỏng đi."


Thấy hắn đứng yên, bà ta thúc giục:


"Nhanh lên!"


Giang Dịch ngơ ngác, không hiểu vì sao mẹ lại có vẻ sợ hãi như vậy, như chuột gặp mèo, run rẩy không ngừng.


Người thợ sửa chữa kéo thấp vành mũ, liếc mắt về phía Giang Dịch, liền bị bà Trần lập tức gọi lại:


"Ống nước bên trong bị hỏng, để tôi dẫn anh vào sửa."


Nói xong, bà ta thất thần bước vào trong, người thợ sửa chữa lẳng lặng theo sau. Giang Đại Dương vì lo lắng cho vết bỏng của vợ cũng đi theo vào. Không khí trong phòng căng thẳng như dây đàn, không ai phá vỡ sự im lặng ấy.


Hứa Đại Tài khẽ liếc bà Trần một cái. Dung mạo của người phụ nữ này quả thực rất giống với người trong ký ức của ông ta, nhưng con trai bà ta đã lớn thế kia, chắc chắn ông ta nhận nhầm người rồi.


Trên đời, người có vẻ ngoài giống nhau nhiều vô số kể. Chính vì hiểu rõ điều này, Hứa Đại Tài mới không nghĩ ngợi linh tinh.


Ông ta đeo găng tay, cảm thấy hơi nóng, có lẽ do trong phòng mở lò sưởi. Ông ta tiện tay tháo mũ, đặt sang một bên, rồi mở hộp dụng cụ, vừa định lấy đồ ra thì Giang Dịch quay lại.


"Mẹ, nhà mình có sẵn thuốc trị bỏng trong hộp y tế. Con vừa tìm được rồi đây, mẹ mau bôi đi!"


Bà Trần còn chưa kịp phản ứng thì Giang Dịch đã cầm thuốc đi tới. Nhưng khi bước đến gần, hắn không để ý dưới chân, vấp phải hộp dụng cụ, loạng choạng vài bước rồi ngã sấp ngay trước mặt người thợ sửa chữa.


Hắn cao lớn, ngã xuống phát ra một tiếng "rầm" rõ to, khiến đồ trong hộp dụng cụ rơi vãi khắp nơi.


Giang Dịch "A" lên một tiếng, người thợ sửa chữa theo phản xạ đưa tay đỡ hắn:


"Cậu không sao chứ?"


Lúc này, mũ của người thợ đã được tháo ra, vóc dáng ông ta trông cũng xấp xỉ Giang Dịch. Giang Đại Dương vừa định bước tới đỡ con trai, thì đúng lúc hai người kia đồng thời ngẩng đầu lên.


Động tác của Giang Đại Dương khựng lại giữa không trung, toàn thân sững sờ.


Bởi khi cả hai ngẩng đầu, ông ta bỗng nhận ra nét tương đồng trong đường nét gương mặt của họ. Trong thoáng chốc, ông ta có cảm giác hai người này mới thực sự là cha con, chỉ khác nhau ở màu da.



Nhớ lại phản ứng hoảng sợ vừa rồi của vợ, Giang Đại Dương vô thức nhìn xuống tay bà ta. Đôi tay trắng nõn, mịn màng ấy không hề có dấu vết bỏng nào.


Rõ ràng bà ta không hề bị bỏng.


Hai tay ông ta siết chặt thành nắm đấm, một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng, như thể trái tim bị ai đó bóp nghẹt, đau nhói.


Nhìn thấy sắc mặt của chồng, bà Trần hoàn toàn bối rối. Bà ta vội vàng cúi xuống đỡ Giang Dịch:


"Con có đau không?"


"Con không sao."


Giang Dịch lễ phép quay đầu lại nói lời cảm ơn với người thợ sửa chữa:


"Cảm ơn chú."


Ngay khoảnh khắc quay đầu, ánh mắt hắn chạm phải ánh nhìn của Hứa Đại Tài. Giây phút ấy, Hứa Đại Tài như hóa đá, ngỡ ngàng nhìn Giang Dịch, cứ như thể đang thấy lại chính mình của 20 năm trước.


Trong căn nhà này, ông ta gặp lại người phụ nữ giống hệt với người trong ký ức, lại còn thấy một cậu thanh niên có diện mạo giống mình đến kỳ lạ. Trên đời làm gì có chuyện trùng hợp đến thế?


Hứa Đại Tài gần như đã quyết tâm phải hỏi rõ người phụ nữ kia rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra. Nhưng với vẻ ngoài lôi thôi, khuôn mặt lấm lem, ông ta chẳng hề khiến Giang Dịch để tâm. Hắn chỉ quay sang hỏi han tình trạng của mẹ mình:


"Mẹ, tay mẹ sao rồi?"


Giang Dịch đưa tuýp thuốc cho bà ta. Bà Trần giơ tay xoa thái dương, khẽ nói:


"Mẹ hơi đau đầu, con đỡ mẹ về phòng nhé."


Giang Dịch ngã khá đau, nhưng trong lòng cứ thấy mẹ mình hôm nay rất kỳ lạ. Thấy bà ta như vậy, hắn không nghĩ ngợi gì thêm, vội vàng dìu bà ta vào phòng.


Giang Đại Dương nhìn chằm chằm vào gương mặt của người thợ sửa chữa một lúc lâu. Đợi hai mẹ con Giang Dịch đi xa, không khí như đặc lại, ông ta mới mỉm cười hỏi:


"Sư phụ có thể cho tôi xin tấm danh thiếp không? Ống nước nhà tôi hay hỏng lắm, lần sau tôi có thể trực tiếp liên hệ với anh."


Hứa Đại Tài đang suy nghĩ chuyện gì đó, bất ngờ bị ngắt lời. Ông ta lấy từ túi áo ra một tấm danh thiếp rồi đưa cho Giang Đại Dương:


"Đây là danh thiếp của tôi, sau này nếu ống nước hỏng, cứ tìm tôi."


"Được, cảm ơn anh."


Giang Đại Dương đáp qua loa, ngay lập tức nhìn xuống tên trên danh thiếp.


Hứa Đại Tài.


Ông ta mân mê tấm danh thiếp một lúc lâu, rồi nhét nó vào túi, lấy điện thoại ra nhắn tin cSP lý.


Giang Tinh Dự đoán quả không sai. Giang Đại Dương là người đa nghi, một khi đã nảy sinh nghi ngờ, ông ta chắc chắn sẽ điều tra đến cùng. Việc sau này, họ không cần phải bận tâm nữa.



...


Vì phải chuẩn bị cho giải đấu thế giới, Trịnh Kinh đã liên hệ với nền tảng livestream, thông báo rằng đội TAC sẽ tạm thời không thể lên sóng, do tất cả các thành viên phải tập trung huấn luyện.


"Theo quy định, nếu thời gian livestream mỗi tháng không đủ, tiền phạt vẫn sẽ bị trừ như thường. Dù sao giờ các cậu cũng giàu rồi, thiếu chút tiền này không đáng lo."


Trịnh Kinh vừa ngồi ăn hạt dưa, vừa nói với vẻ thản nhiên.


"Nhưng các cậu đã không tương tác với fan khá lâu rồi. Tôi khuyên các cậu vẫn nên livestream một lúc, nói rõ tình hình với fan. Bằng không, phần bình luận trên tài khoản chính thức của đội sắp nổ tung rồi."


Trịnh Kinh là người quản lý tài khoản Weibo của đội TAC, mỗi ngày đều thấy fan bình luận dồn dập, liên tục thúc giục cặp đôi TAC nhanh chóng livestream.


"Vậy thì tối nay đi, coi như thư giãn một chút."


Ngôn Bạch Xuyên cũng cảm thấy mình đã lâu không livestream. Từ sau khi đi nghỉ mát về, mỗi ngày đều bận rộn tập luyện. Đội còn tổ chức nhiều trận đấu tập với các đội khác để thăm dò đối thủ.


Khu vực thi đấu trong nước lần này có ba đội giành quyền tham gia giải đấu thế giới: Đội TAC, đội Thiên Sứ, và đội Dã Mã.


An Thần trước đây còn hào hứng kêu gọi cả đội đi du lịch, nhưng nghĩ lại thì thấy thành tích chưa có gì nổi bật, làm gì có mặt mũi đi chơi? Vì giải đấu thế giới, mọi người đều quyết tâm chiến đấu hết mình.


"Chúng ta khó sắp xếp trận đấu tập với đội Thiên Sứ và Dã Mã, nhưng đội Xích Dực và BAP thì vẫn có thể. Hai đội đó không tham gia giải thế giới, các cậu cứ thoải mái bung hết sức, không cần lo bị lộ chiến thuật."


Lão Kỷ nói, đang thảo luận với đại diện của hai đội kia về việc sắp xếp trận đấu tập.


"AD của đội Thiên Sứ chẳng phải đã giải nghệ rồi sao? Thế họ còn ai để đánh giải thế giới chứ?"


Lê Hạ chợt hỏi.


Trịnh Kinh tiếp tục nhấm nháp hạt dưa, vừa nhổ vỏ hạt vừa đáp:


"AD dự bị không theo kịp tiết tấu. Họ thiếu một AD chính, nên từ khi đội Phong Mị giải tán, Tần Cung đã được đội Thiên Sứ ký hợp đồng. Có lẽ họ đã chuẩn bị cho điều này từ lâu rồi."


"Vậy thì chẳng phải họ đã luyện tập phối hợp từ sớm rồi sao?"


Lục Viễn nghe vậy liền uể oải, tâm trạng tụt dốc:


"Lại thêm một đối thủ mạnh nữa."


Cậu ấy cụp vai xuống, mặt ủ rũ trông như người mất hồn.


"Đừng nản. Sự tiến bộ của anh ai cũng thấy rõ. Thêm thời gian tập huấn vừa rồi, anh không kém họ đâu."


Ngôn Bạch Xuyên vừa bấm hồi máu, vừa cho nhân vật trong game nấp vào bụi, nói với giọng rất chân thành.


Lục Viễn chỉ nghĩ Ngôn Bạch Xuyên đang an ủi mình, liếc mắt nhìn những người khác cầu cứu. Giang Tinh Dự gật đầu tán thành:


"Đúng là cậu tiến bộ nhiều thật. Cứ đánh hết sức là được."



Lê Hạ tháo tai nghe xuống, không nhịn được chen vào:


"Không cần an ủi đâu. Tên này càng được khen thì càng mất động lực. Cứ mắng cho vài câu, biết đâu cậu ấy lại hăng lên như uống máu gà ấy chứ."


Lục Viễn: "..."


Có lẽ cậu ấy không xứng đáng được an ủi.


Trong khi đó, Tạ Dụ đang rất tự hào về bản thân. Khả năng chơi SP của cậu ấy ngày càng thuần thục, kỹ năng định thời gian chính xác đến từng giây. Dạo gần đây, cả đội đều đang tập luyện theo chiến thuật mà Lão Kỷ đã đưa ra, mọi thứ gần như đã nhuần nhuyễn, chỉ còn thiếu thực chiến nữa là hoàn thiện.


Mỗi lần luyện tập xong, họ đều tổ chức trận đấu tập thực chiến để kiểm tra xem còn chỗ nào cần chỉnh sửa, bổ sung. Đội Xích Dực và đội BAP đã quen với việc này, thường xuyên hỗ trợ họ đánh tập.


Theo thỏa thuận bảo mật, kết quả và nội dung các trận đấu tập chỉ có những người tham gia biết, các đội khác hoàn toàn không hay tin gì.


Tối hôm đó, sau buổi luyện tập, Ngôn Bạch Xuyên và Giang Tinh Dự hẹn nhau livestream để đánh vài trận giải trí, coi như thư giãn.


Khi Ngôn Bạch Xuyên gọi anh, Giang Tinh Dự đang bận cho con rùa nhỏ ăn. Con rùa được anh chăm sóc rất kỹ, trở nên cực kỳ kén ăn. Có lần, Ngôn Bạch Xuyên cho nó ăn thức ăn dành cho rùa, nó thậm chí không thèm nhìn, chỉ chịu ăn khi Giang Tinh Dự đút cho cá khô.


"Anh mua cho nó nhiều cá khô làm gì? Chăm kỹ thế."


Ngôn Bạch Xuyên liếc qua con rùa, giọng hờ hững.


"Đây là Tiểu Bát mà bạn trai anh đã nuôi suốt nhiều năm. Đến tay anh thì phải chăm cho tử tế chứ."


Giang Tinh Dự cười khẽ, không bận tâm lắm:


"Em quên à, lúc trước trên mảnh giấy nhắn em cũng đã dặn như thế mà."


Ngôn Bạch Xuyên liếc con rùa một cái rồi nhàn nhạt nói:


"Cái gì em viết anh cũng tin à?"


"Tin chứ."


Giang Tinh Dự cười đáp.


"Sao em thấy Tiểu Bát có vẻ lớn hơn lúc em tặng anh nhỉ?"


Loài rùa vốn rất khó nhận ra sự thay đổi về kích thước trong thời gian ngắn, nhưng vì được Giang Tinh Dự chăm sóc tốt, con rùa có vẻ lớn thêm một chút, nhìn rõ ràng hơn hẳn.


"Không phải em định livestream sao?"


Giang Tinh Dự đút xong cho Tiểu Bát ăn, rồi quay về ghế, ngồi ngả người ra sau, một tay vắt lên đùi, liếc nhìn Ngôn Bạch Xuyên.


"Ừm."


Ngôn Bạch Xuyên đáp:



"Đánh vài trận giải trí, tiện thể thông báo tình hình cho fan."


Khi cặp đôi TAC vừa mở livestream, một lượng lớn fan lập tức tràn vào. Chỉ trong chưa đầy một phút, phòng livestream đã có hàng chục nghìn người xem.


Ngôn Bạch Xuyên nhìn lượng người tăng chóng mặt, hơi ngạc nhiên, rồi liếc qua phần bình luận dày đặc:


"Tôi nghi các cậu luôn trực sẵn ở tài khoản livestream của tôi. Có phải vì tôi quá đẹp trai không?"


[Đừng lo, tụi này đúng là canh chừng tài khoản livestream của cậu mỗi ngày. Không có gì làm thì xem lại livestream cũ hoặc mấy video highlight của cậu.]
[Làm ơn bỏ từ nghi ngờ đi. Hai người suốt ngày mất hút, Weibo cũng không cập nhật. Cậu có biết tụi fan tụi này khổ sở thế nào không!!!]
[Cuối cùng cậu cũng livestream rồi! Tui đợi cậu mãi, biết là các cậu đang bận chuẩn bị giải đấu thế giới nên không có thời gian, nhưng giờ được xem cũng mãn nguyện.]
[Con trai cưng của mẹ, mẹ nhớ con muốn chết, nhớ tới mức mất ngủ luôn đó!]


Ngôn Bạch Xuyên tình cờ đọc được bình luận cuối, nhướn mày, cười nói:


"Mất ngủ á? Không đến mức vậy chứ? Tôi có bạn trai rồi đó nha, đừng có mà nghĩ bậy bạ."


Fan: "..."


"Cậu có thể bớt tự luyến lại không?"


Giang Tinh Dự vừa mở livestream đã cúi đầu chào fan, tai nghe treo lỏng trên cổ làm nổi bật chiếc cổ thon dài, đường nét hàm dưới sắc sảo. Nghe Ngôn Bạch Xuyên nói xong, anh khẽ cong môi, đùa lại:


"Nghe rõ chưa? Bạn trai tôi rất dữ đấy. Mấy bạn hay gọi tôi là chồng coi chừng, đừng để em ấy thấy."


Ngôn Bạch Xuyên tiếp lời ngay, chau mày ra vẻ nghiêm túc:


"Gọi là chồng là tôi cấm chat liền. Giang Thần đã có chủ rồi, đừng ai mong chiếm được, vì anh ấy là bạn trai của tôi."


[Hai người phối hợp ăn ý ghê nhỉ. Cơm chó này tui ăn đủ no luôn rồi, cảm ơn!]
[Cặp đôi TAC chuyên nghiệp phát cẩu lương!]
[Trời ơi, hai người này hài hước quá. Không ngờ Giang Thần yêu vào lại nói chuyện vui vẻ thế này!]
[Đẹp trai thì chỉ yêu đẹp trai thôi. TAC tự tiêu hóa nội bộ luôn!]]


[Hai người tương tác ngọt như vậy, đề nghị livestream chung khung hình luôn đi, không thì uổng quá.]


Ngôn Bạch Xuyên nhìn màn hình, kiên nhẫn trả lời:


"Tại sao không livestream thường xuyên hả? Gần đây chúng tôi tăng cường độ luyện tập, không có thời gian."


"Các cậu lần này được gặp tôi là may lắm rồi. Lần tới gặp lại chắc phải chờ tới trận chung kết thế giới. Tranh thủ nhìn cho đã mắt đi, tôi cho phép chụp ảnh màn hình, nhưng nhớ chụp đẹp một chút."


Ở bên kia, Giang Tinh Dự cũng đáp lại câu hỏi của fan:


"Hy vọng giải thế giới lần này sẽ giành được vị trí nào á? Câu này còn phải hỏi sao? Mục tiêu của chúng tôi là ngôi vô địch thế giới."


Ngôn Bạch Xuyên đang tập trung trả lời bình luận, vừa nghe thấy câu đó thì lập tức tiếp lời trong livestream của mình:


"Đúng vậy! Mục tiêu của chúng tôi chính là chức vô địch thế giới. Toàn bộ nỗ lực hiện tại đều vì nó!"


[Đã là nhà vô địch trong lòng chúng tôi rồi! Tụi này chờ các cậu quét sạch đối thủ nha!]
[Cố lên! TAC cố lên! Đưa cúp về cho khu vực nước nhà!]
[Đã đẹp trai lại còn tài giỏi, thần tượng hai người quá!]


Không khí trong cả hai phòng livestream bùng nổ với những lời cổ vũ nhiệt tình từ fan, khiến cả hai không nhịn được mà mỉm cười đầy quyết tâm.


Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Story Chương 79
10.0/10 từ 25 lượt.
loading...