Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã

Chương 78

88@-

Đã 1 tuần kể từ lần cuối Trần Tinh và Giang Tinh Dự gọi điện cho nhau, hai người không hề liên lạc. Mấy ngày nay, Trần Tinh đã dùng hết mọi nguồn lực để điều tra chuyện của bà Trần, thậm chí còn tốn không ít tiền.


Trần Tinh thực ra chưa từng gặp bà ta, chỉ nghe nói người bác rể vì người phụ nữ này mà ngoại tình từ nhiều năm trước, lén lút sau lưng bác gái mình nuôi dưỡng hai mẹ con họ ở bên ngoài.


Từ nhỏ, bà luôn đối xử rất tốt với Trần Tinh, thường mua quà tặng cậu ta vào các dịp lễ tết, mà món nào cũng đắt tiền cả. Khi đó, cậu ta cảm thấy tuy bác gái nhìn nghiêm khắc nhưng thật ra rất dễ gần. Mỗi lần anh họ Giang Tinh Dự có thứ gì, cậu ta cũng sẽ được một phần y như vậy.


Vì thế, tình cảm của Trần Tinh đối với bà tự nhiên sâu đậm hơn hẳn. Ngày trước, cậu ta còn gọi người đàn ông đó là bác rể. Nhưng thời gian trôi qua, Trần Tinh gần như không còn chút ấn tượng nào về ông ta, chỉ nhớ vào dịp tết mỗi năm sẽ gặp một lần.


Về sau, khi Trần Tinh ra nước ngoài du học, thỉnh thoảng vẫn nghe mẹ nhắc đến chuyện Giang Tinh Dự nổi loạn, bỏ học đi làm tuyển thủ Esports. Khi ấy, cậu ta rất ngưỡng mộ anh họ của mình, nói là đi là đi, muốn làm là làm. Thử hỏi có mấy ai có thể sống một tuổi trẻ bùng cháy đến như vậy?


Nhưng sau những năm tháng bồng bột ấy, cái giá phải trả chắc chắn không hề nhỏ. Cậu ta biết bề ngoài Giang Tinh Dự luôn toả sáng, là nam thần của giới Esports được bao người ngưỡng mộ, nhưng sau lưng anh hẳn đã phải trả giá bằng những ngày tháng luyện tập khắc nghiệt, thậm chí thời gian luyện tập còn nhiều hơn cả thời gian cậu ta ngồi học trên giảng đường.


Trần Tinh cho rằng thành công đó không hề dễ dàng. Nếu Giang Tinh Dự năm xưa nổi loạn mà không tạo được dấu ấn trong giới Esports, chắc chắn sẽ bị người ta mắng là kẻ không làm ăn gì, trở thành "đứa con hư" trong mắt người đời.


Anh họ của cậu ta thật sự không dễ dàng gì. Khó khăn lắm mới từng bước đi đến thành công như hôm nay, vậy mà lại gặp phải những chuyện phiền phức như thế.


Có người sinh ra là để chơi game, cũng như cậu ta bây giờ, sinh ra là để làm ông chủ công ty, sống cuộc đời thoải mái.


Mấy ngày nay mọi việc cần điều tra cũng đã xong xuôi, Trần Tinh vừa lướt qua tài liệu trên máy tính, vừa nhấp một ngụm cà phê trên bàn, định chút nữa sẽ gửi hết tất cả cho Giang Tinh Dự.


Lúc Giang Tinh Dự nhận được tài liệu từ Trần Tinh, anh đang bị Ngôn Bạch Xuyên đè trên giường. Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng thở dồn dập và âm thanh dây dưa của những nụ hôn triền miên.


Hai người th* d*c, hơi thở nóng rẫy quấn quýt nhau. Ngón tay thon dài của Giang Tinh Dự lộ rõ những đường gân xanh, bàn tay giữ chặt sau gáy Ngôn Bạch Xuyên, đầu lưỡi thăm dò, nhẹ nhàng cạy mở rồi luồn sâu vào. Da đầu Ngôn Bạch Xuyên hơi tê dại, nhưng lại không chịu nhận thua.


Khắp phòng tràn ngập không khí ám muội, tình ý giữa hai người như tấm lưới kín không kẽ hở, quấn lấy họ thật chặt, chẳng thể rời xa. Màn hình máy tính trên bàn sáng lên mấy lần liền, Trần Tinh gửi liên tiếp vài tin nhắn nhưng đều như đá chìm đáy biển, chẳng có ai trả lời.


Trong khoảnh khắc đó, trong mắt họ chỉ có đối phương.


Đến khi kết thúc, hơi nóng trong đầu dần rút đi, lý trí của Ngôn Bạch Xuyên mới từ từ quay về.


"Em lần nào cũng thế, đừng có rảnh rỗi là lại chọc ghẹo anh. Em có biết bây giờ là giai đoạn rất nhạy cảm không? Nếu thực sự làm chuyện đó, ngày mai khỏi cần đi tập luyện luôn."



Ngôn Bạch Xuyên cảm thấy Giang Tinh Dự cái gì cũng nói được. Đặc biệt từ sau khi yêu nhau, chỉ cần có cơ hội, Giang Tinh Dự chắc chắn sẽ trêu chọc cậu. Khổ nỗi, Ngôn Bạch Xuyên lần nào cũng không thể chống cự lại sức hấp dẫn ấy.


Giang Tinh Dự cười đầy gian xảo, đôi mắt ánh lên vẻ lười nhác. Bộ đồ thể thao đã bị vò nhàu mấy chỗ, trông cả người phóng khoáng và thoải mái hơn hẳn so với vẻ lạnh lùng khi Ngôn Bạch Xuyên mới gặp anh. Lúc ấy, cậu từng nghĩ rằng Giang Tinh Dự vốn là người như vậy, chỉ là sau này vì trải qua quá nhiều biến cố, anh mới trở nên trầm lặng, ít nói.


Ngôn Bạch Xuyên chống hai tay lên giường, ánh mắt quét từ trên xuống dưới, cẩn thận đánh giá bạn trai của mình. Sau đó, cậu cong ngón tay, ra hiệu gọi Giang Tinh Dự lại gần.


Giang Tinh Dự nghiêng mắt nhìn cậu:


"Gì thế?"


Ngôn Bạch Xuyên không nhịn được bật cười:


"Nếu fan của anh mà thấy được bộ dạng này, chắc chắn hình tượng nam thần lạnh lùng của giới Esports sẽ sụp đổ mất thôi."


Giang Tinh Dự: "Tại sao?"


Ngôn Bạch Xuyên thẳng thừng:


"Vì anh rớt hình tượng rồi đấy, Giang Thần à. Bây giờ anh chẳng còn tí lạnh lùng nào nữa, thậm chí chẳng có chút liên quan nào tới hai chữ "lạnh lùng" cả."


Giang Tinh Dự không biết Ngôn Bạch Xuyên đang nghĩ linh tinh gì trong đầu, nhưng trong lòng ít nhiều cũng thấy như được người ta vây quanh tán dương. Anh giơ tay, khẽ búng nhẹ vào trán Ngôn Bạch Xuyên:


"Không phải tại em à?"


Ngôn Bạch Xuyên vừa định đáp trả, thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Cậu theo phản xạ cầm lấy chiếc điện thoại trên giường, phát hiện là Trần Tinh gọi tới. Cậu nghĩ chắc chắn là chuyện quan trọng, bèn trả lại điện thoại cho Giang Tinh Dự:


"Là em họ anh gọi này."


Giang Tinh Dự nhướn mày, nhận lấy điện thoại. Ở đầu dây bên kia, giọng của Trần Tinh gần như gào lên:


[Anh họ! Em đã gửi cho anh bao nhiêu tin nhắn, vậy mà anh không xem lấy một cái nào! Đây là thành quả em điều tra suốt một tuần liền đấy!]


[Không lẽ các anh lại tăng cường huấn luyện à? Nhưng giờ đã khuya lắm rồi! Em canh đúng lúc các anh chắc chắn đã nghỉ ngơi mới gửi tài liệu qua. Anh mau xem máy tính đi.]



Trong đó có cả địa chỉ nơi bà Trần từng sống. Đó là căn nhà nhỏ mà Giang Đại Dương đã mua cho bà ta. Chỉ cần bỏ chút công sức là có thể tra ra.


Về việc bà Trần có từng qua lại với ai không, Trần Tinh đã điều tra những người có khả năng cao nhất. Dựa vào việc so sánh ảnh chụp của Giang Dịch, cậu ta đã tìm ra kẻ tình nghi lớn nhất.


Trước khi gặp Giang Đại Dương, bà Trần từng là một đại mỹ nhân. Bà ta trẻ trung, xinh đẹp, dã tâm cũng không hề nhỏ. Đã từng tìm cách quyến rũ không ít đại gia giàu có, nhưng chẳng ai mắc bẫy.


Người duy nhất có quan hệ lâu dài với bà ta chính là kẻ xuất hiện trong tấm ảnh trước mắt Giang Tinh Dự. Người đàn ông mập mạp, mặt tròn béo núc, lớp thịt trên mặt gần như chèn ép vào nhau, cười lên là đôi mắt híp thành một đường chỉ mảnh.


Khi đặt ảnh của ông ta cạnh ảnh Giang Dịch, hai người thật sự có vài nét giống nhau, đặc biệt là đôi mắt. Ngôn Bạch Xuyên vừa nhìn thấy liền ngớ người, há hốc miệng không thốt nên lời.


"Mẹ nó! Giang Dịch thật sự là con trai ông ta à? Đôi mắt híp này đúng là y như đúc!"


Ngôn Bạch Xuyên không giấu nổi sự kinh ngạc, cậu có con mắt khá chuẩn khi nhìn người. Giống như trước đây, cậu đã từng nghi ngờ Giang Dịch và Giang Đại Dương không hề có chút tương đồng nào.


Giang Tinh Dự nhìn chằm chằm vào màn hình, không nói lời nào, trông có vẻ rất bình tĩnh. Ngôn Bạch Xuyên lại liếc qua màn hình, thắc mắc:


"Người này rốt cuộc là ai vậy? Người phụ nữ kia trông đâu có tệ, sao lại thích kiểu như ông ta được?"


Cậu nghĩ rằng nếu trước đây bà Trần thích Giang Đại Dương thì chắc chắn là vì ông ta đẹp trai, nhưng người đàn ông này và Giang Đại Dương khác nhau một trời một vực. Bà ta làm sao lại có thể dây dưa với loại người này chứ?


"Có tiền, còn vì cái gì nữa?"


Giang Tinh Dự cười lạnh, lăn chuột tiếp tục lướt xuống. Ngôn Bạch Xuyên kéo một chiếc ghế ngồi bên cạnh, chăm chú lắng nghe. Giang Tinh Dự giải thích:


"Ông ta tên Hứa Đại Tài, trước đây giàu có lắm. Sau này làm ăn thua lỗ, phá sản. Bà ta cũng khôn ngoan, biết rút lui kịp thời."


Ngôn Bạch Xuyên cảm thấy người phụ nữ này đúng là đáng ghét. Hủy hoại gia đình người khác, tìm đến Giang Đại Dương chắc cũng là vì có lợi ích.


Điện thoại vẫn chưa cúp máy. Trần Tinh bật loa ngoài, đặt điện thoại lên bàn, vừa nghe hai người nói chuyện vừa xoay xoay cây bút trên tay, rồi chen vào một câu:


[Người đàn bà đó tham tiền lắm. Em đoán lý do bà ta vội vã kết hôn với ông già đó là vì muốn chiếm công ty mà mẹ anh để lại. Nhưng tiếc là bà ta tính sai rồi, không ngờ lại gặp phải một khúc xương khó gặm.]


[Còn chuyện thâm hụt của công ty ông ta nữa, em càng nghĩ càng thấy không hợp lý. Số tiền lớn như thế sao có thể nói mất là mất? Em nghi có người cố tình giăng bẫy, ôm tiền bỏ trốn rồi.]



Trần Tinh vốn có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh. Nếu không phải đối phương làm quá kín kẽ, cậu ta chắc chắn sẽ nhìn ra được sơ hở.


Ngôn Bạch Xuyên hơi sững người:


"Chuyện này cũng liên quan đến bà ta sao?"


Trần Tinh cười:


[Hiện tại chỉ là phỏng đoán của em thôi. Nhưng không khó để điều tra, cứ để em lo. Vấn đề là có nên nói với ông ta không?]


Người mà Trần Tinh nhắc đến chính là Giang Đại Dương. Giang Tinh Dự im lặng vài giây rồi mới nói:


"Nói chứ. Nhưng đừng để chúng ta đưa ra đáp án. Em đi tìm Hứa Đại Tài, tìm cơ hội để họ gặp nhau. Khiến ông ta nảy sinh nghi ngờ là được."


Sau đó, bọn họ cũng chẳng cần ra tay thêm gì nữa, Giang Đại Dương chắc chắn sẽ tự mình điều tra cho rõ ngọn ngành. Hứa Đại Tài và Giang Dịch có quá nhiều điểm giống nhau, Giang Tinh Dự không tin rằng ông ta sẽ không nảy sinh nghi ngờ sau khi gặp mặt.


Cho dù ông ta không nghi ngờ, bà Trần chắc chắn cũng sẽ hoảng hồn. Hứa Đại Tài đụng phải tình cũ, làm sao có thể bỏ qua dễ dàng. Cách này vừa tránh được phiền phức vừa không làm liên lụy đến họ.


Trần Tinh tán thưởng:


[Cách này hay đó, không hổ là anh họ của em. Cứ để bọn họ tự nghi ngờ, tự đi điều tra. Sau này, cho dù có tra ra điều gì, cũng không dính dáng đến chúng ta.]


Cúp điện thoại xong, Giang Tinh Dự ngồi xem lại tư liệu một lần nữa, trong lòng vẫn rất bình thản. Chuyện này phát triển đến mức này, cũng là quả báo mà Giang Đại Dương tự chuốc lấy, chẳng thể trách ai khác.


Ngôn Bạch Xuyên thấy anh không nói gì, liền nhẹ giọng an ủi:


"Nếu không vui thì cứ nói ra đi, đừng giữ mãi trong lòng. Này, bờ vai của em đây, cho anh dựa nè."


Giang Tinh Dự ngáp một cái, thờ ơ liếc cậu một cái:


"Anh trông giống đang không vui sao? Đây là chuyện của bọn họ, có liên quan gì đến anh đâu mà phải buồn."


"Anh chỉ hơi buồn ngủ thôi."



Ngôn Bạch Xuyên chăm chú nhìn vào mắt anh, như muốn xác nhận cảm xúc bên trong. Đôi mắt ấy vẫn rất bình thản, không chút gợn sóng, thật sự chẳng có gì u sầu cả. Cậu thở phào nhẹ nhõm.


Nhìn lại đồng hồ, đã hơn 3 giờ sáng. Dạo gần đây, lịch tập luyện nặng nề hơn hẳn. Đội TAC đều là một lũ cú đêm, lịch tập thường rơi vào buổi chiều và tối, chỉ khi kết thúc buổi tập họ mới có chút thời gian quấn quýt bên nhau.


"Vậy thì bờ vai của em đành miễn cưỡng cho anh dựa. Có cần thì cứ thoải mái nha."


"Xót anh rồi hả?"


Giang Tinh Dự bật cười, xoa xoa cổ, rồi nghiêng đầu tựa vào vai Ngôn Bạch Xuyên:


"Đương nhiên cần rồi. Bạn trai anh cho anh mượn vai, sao anh có thể từ chối chứ."


Giang Tinh Dự tựa đầu trên vai Ngôn Bạch Xuyên, cảm nhận được bờ vai gầy gò nhưng lại rất ấm áp qua lớp áo len mỏng. Ngôn Bạch Xuyên ngồi xếp bằng trên ghế, một tay vòng qua ôm lấy đầu Giang Tinh Dự, nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại của anh.


Sợ cậu mỏi, Giang Tinh Dự ngồi thẳng dậy không lâu sau đó:


"Đi ngủ thôi, mai còn phải luyện tập. Không thì với cái tính dậy sớm khó chịu của ai kia, anh không dám gọi đâu."


Ngôn Bạch Xuyên ngoan ngoãn đứng dậy đi ngủ cùng anh. Dạo này cậu luôn ngủ ở phòng của Giang Tinh Dự. Ban đầu cậu không thấy gì lạ, nhưng dần dần, cậu quen với việc bên cạnh mình có người.


Có lần thử quay về ngủ ở phòng mình, cậu cứ trằn trọc không ngủ được, lăn qua lăn lại đến nửa đêm. Cuối cùng, không chịu nổi, cậu gõ cửa phòng Giang Tinh Dự lúc gần sáng.


...


Hôm sau, Trần Tinh tốn không ít công sức mới sắp xếp được cuộc gặp giữa Hứa Đại Tài và Giang Đại Dương. Sau khi phá sản, Hứa Đại Tài học nghề sửa ống nước từ một thợ lành nghề, và những năm qua, ông ta sống dựa vào công việc đó.


Đúng lúc nhà Giang Đại Dương bị hỏng hệ thống nước, Trần Tinh đã cố ý sắp đặt để Hứa Đại Tài làm thợ sửa chữa. Khi Hứa Đại Tài bước vào nhà, ông ta đội mũ lưỡi trai, khuôn mặt sạm đen vì nắng, nên lúc đầu Giang Đại Dương không nhận ra. Ông ta bảo Giang Dịch đi theo thợ sửa ống nước.


Khi ấy, cả nhà đang tụ họp đông đủ, không khí ấm cúng, vui vẻ. Trần phu nhân vừa từ bếp mang ra một đĩa bánh ngọt, mỉm cười bảo mọi người lại ăn. Nhưng đúng lúc đó, bà ta chạm mặt thợ sửa ống nước.


Đôi mắt bà ta mở lớn, đồng tử co rút lại. Tay cầm đĩa bánh run rẩy không ngừng, không thể giữ nổi, đĩa rơi xuống đất, phát ra tiếng "choang", mảnh sứ vỡ văng khắp nơi. Bánh ngọt lăn tròn trên sàn trước khi dừng lại.


Hứa Đại Tài cũng trợn tròn mắt, nhìn bà ta như gặp quỷ, thầm nghĩ:


"Thì ra bà già này ở đây à."


Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Story Chương 78
10.0/10 từ 25 lượt.
loading...