Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh
Chương 96: Ngoại truyện 4
91@-
Editor: Hihi! + Beta: Mia
Khi thai của Thư Lan càng lớn, khẩu vị cũng thay đổi, tính khí cũng có chút biến hóa, luôn cảm thấy mình dễ nổi nóng hơn, nhưng hỏi Lệ Bắc Đình, anh lại phủ nhận, chỉ kêu cô đừng suy nghĩ nhiều.
Giờ bụng cô càng ngày càng giống quả bóng, mới sáu tháng mà như người sắp sinh, song thai quả thật quá vất vả.
Lên xuống cầu thang, nếu không có người đỡ, bước chân Thư Lan run rẩy, nhất là xuống lầu.
Hiện tại không ai bên cạnh, Lệ Bắc Đình không để Thư Lan ra ngoài một mình, tuyệt đối không để cô rời khỏi tầm mắt của người khác, nhà có thêm mấy người giúp việc chỉ để chăm sóc Thư Lan.
Lệ Bắc Đình cũng bắt đầu làm việc tại nhà, tuy có phần phiến phức khi phải chạy qua chạy lại giữa trang viên và công ty, nhưng những tài liệu quan trọng anh không yên tâm giao cho người khác, chỉ để Kỷ Niên mang đến.
Lệ Bắc Đình ở nhà, Thư Lan phần lớn dính lấy anh, anh làm việc thì cô nằm trên sô pha chơi điện thoại, đọc sách, ngủ đi lúc nào không hay.
Dạo này cô rất hay buồn ngủ, chắc là do mệt, ngủ có thể bổ sung năng lượng.
Lệ Bắc Đình vừa quay đi không để ý, Thư Lan ngủ thiếp trên sô pha, cũng không đắp chăn, anh đứng lên lấy chăn đắp cho cô, Thư Lan nghe động tĩnh liền tỉnh.
Mặc dù buồn ngủ, nhưng giấc ngủ lại không sâu, có động tĩnh thì tỉnh.
“Về phòng ngủ đi, ở đây ồn.” Anh làm việc, khó tránh khỏi có âm thanh bàn phím.
“Không muốn, ông xã, em muốn ăn kẹo hồ lô.” Thư Lan mơ màng ôm lấy cổ anh.
“Anh cho người đi mua.”
“Em muốn ăn loại ở Ninh Thành, chính là chỗ lần trước chúng ta ăn, rất chua rất chua ấy.” Cô cũng không biết tại sao thèm đến vậy.
“Không phải chứ Lan Lan, đừng dọa anh, người ta nói ăn chua là nam mà ăn cay là nữ, vậy nếu sinh hai thằng nhóc thì anh nhức đầu chết mất.”
“Không có đâu, ngày hôm qua em còn thèm ăn cay nữa, mấy cái này không chính xác đâu, em muốn ăn mà.”
“Được, để anh cho người đi mua, em về phòng ngủ một giấc đi, tỉnh dậy là có thể ăn rồi.”
Thư Lan gật đầu một cái, được Lệ Bắc Đình dìu vào phòng nằm nghỉ. Giờ bụng nặng cô chỉ có thể nằm nghiêng, ngủ cũng rất mệt.
Sau khi cô ngủ, Lệ Bắc Đình liền cho người đến Ninh Thành mua, mua xong liền đi tàu cao tốc gửi về, ba tiếng sau là đồ ăn đã về đến nhà.
Vừa hay Thư Lan cũng tỉnh giấc.
“Mỗi loại đều mua vài cái em xem loại nào ngon, còn có cả loại ướp lạnh lần trước chúng ta ăn, nhưng hôm nay trời lạnh, em ăn ít thôi.”
Giờ mới tháng tư, thỉnh thoảng nhiệt độ rất cao, thỉnh thoảng lại rất lạnh, cô cần được giữ ấm.
Thư Lan nhìn thấy nhiều như vậy, cuối cùng chọn loại có sơn tra, cắn một miếng chính là vị chua mà cô muốn.
“Ngon không?” Lệ Bắc Đình nhìn cũng ch** n**c miếng, mà cô lại không nhăn mặt chút nào.
“Ngon lắm, lần trước em cảm thấy rất chua, lần này ăn thấy tạm được, chua chua ngọt ngọt.”
“Khẩu vị khi mạng thai thật lạ.”
“Ăn một cái là được rồi, đừng ăn nhiều quá, đừng để con gái anh bị chua khó chịu.”
“Sao anh biết là con gái, nói không chừng là con trai.”
“Em đừng dọa anh” Lệ Bắc Đình cười “Nhưng con trai cũng tốt, chỉ cần khỏe mạnh là được.”
Thư Lan ăn một hơi hết ba quả sơn tra, cắn dứt khoát, sơn tra rất tươi, ăn vào có mùi thơm của trái cây.
“Ướp lạnh ăn không?” Nếu không ăn anh cất vào tủ lạnh trước.
“Ăn, ăn một chút, chờ một lát thì ăn cơm.”
Lúc đầu mang thai, Lệ Bắc Đình canh cô không được kén ăn, phải ăn đúng giờ ba bữa, bây giờ không cần Lệ Bắc Đình nhắc nhở, có thể canh đúng giờ ăn cơm, sợ làm đói hai bảo bối trong bụng.
Thư Lan ăn hai miếng rồi múc một miếng đưa cho Lệ Bắc Đình “Ba cũng ăn đi, cảm ơn ba đã mua đồ ngon.”
Lệ Bắc Đình ăn “Cảm ơn mẹ đã chia sẻ.”
Hai người nhìn nhau cười, cuộc sống cứ thế qua ngày cũng không tệ.
Ngày dự sinh của Thư Lan là vào cuối tháng sáu, bởi vì sinh đôi nên có thể sinh sớm hơn thai đơn. Lúc đó là thời điểm nóng nhất của Vân Thành, hoàn toàn không muốn ra ngoài, Lệ Bắc Đình đặt trước phòng VIP của bệnh viện, cũng đã chọn gói ăn uống tốt nhất tại trung tâm chăm sóc sau sinh, thuê ba bảo mẫu, hai người chăm sóc em bé, một người chăm sóc Thư Lan.
Bà nội nhắc nhở Lệ Bắc Đình không biết bao nhiêu lần, nói phụ nữ sau sinh phải được chăm sóc cẩn thận, không được để Thư lan tức giận, muốn cho cô thoải mái, hơn nữa cô sinh đôi, nếu không ở cữ cẩn thận dễ để lại di chứng về sau.
Nhắc đến người thân hai bên, người hiểu rõ những thứ này cũng quan tâm Thư Lan nhất chỉ có Lệ Bắc Đình và bà nội của anh.
Bà cụ nhà họ Thư, vì Thư Chí Minh đuổi Thư Chí Khang ra khỏi nhà mà bây giờ sắc mặt cũng không được vui.
Có bà nội căn dặn, Lệ Bắc Đình cũng không dám lơ là, trước nửa năm anh đã lựa chọn trung tâm chăm sóc tốt nhất Vân Thành, đặt gói ăn uống tốt nhất.
Đến tháng sáu, Thư Lan tròn tám tháng, bụng lớn đến nỗi đứng không nhìn thấy chân, đứng chưa đầy hai phút sẽ đau lưng, cơ thể cũng tăng cân lên rất nhiều, da dẻ trắng ra, mềm mềm như viên kẹo sữa.
Thư Lan cũng có lúc lo lắng về vóc dáng, nên Lệ Bắc Đình dỗ lâu, không còn cách khác, anh cũng bắt đầu tăng cân không chủ đích, cơ bụng sáu múi ban đầu cũng không còn, cân nặng cũng tăng lên không ít, so với vóc dáng ban đầu qủa thật có chút khác.
Lệ Bắc Đình đồng ý với cô sau khi sinh em bé hai người sẽ cùng giảm cân, cùng nhau gầy lại, bây giờ hai người cùng mập không ai lo lắng.
Thư Lan thấy anh vì mình hy sinh nhan sắc và vóc dáng, đương nhiên cũng không lo lắng xấu hổ nữa.
Đa số thời điểm làm luôn có sức thuyết phục hơn.
Nếu Lệ Bắc Đình không làm những việc này, Thư Lan thỉnh thoảng suy nghĩ tiêu cực luôn cảm thấy mình mập không xứng với Lệ Bắc Đình sợ anh bị người khác quyến rũ.
Có thể do mang thai nên nhạy cảm, chỉ cần nghĩ một chút cô cũng đã buồn.
Cho nên khi mang thai, đối với phụ nữ như một cửa ải rất lớn.
Dù là xưa hay nay, sinh con như một lần đi qua cửa tử.
Lệ Bắc Đình cảm thấy Thư Lan mập không bao nhiêu, chẳng qua so với trước đây thì đầy đặn hơn, cũng hấp dẫn hơn, anh thường xuyên xuất thần nhìn cô, yêu một người sao phải để ý đến đẹp xấu, béo gầy.
Nghĩ đến Thư Lan khổ sở mang thai đứa con của hai người, Lệ Bắc Đình chỉ hận không thể chia sẻ với cô.
Cách ngày dự sinh một tuần, Thư Lan đến bệnh viện, đây là thai đầu hai người không có kinh nghiệm, Lệ Bắc Đình không tránh khỏi suy nghĩ nhiều, sợ khi có dấu hiệu sẽ vào viện muộn.
Nhưng cũng không cần chờ lâu, vào bệnh viện hai ngày liền đau, ban đầu hai người nói sinh mổ, thai đầu tiên sinh thường tương đối nguy hiểm, sinh mổ sẽ an toàn hơn một chút.
Khi mổ Thư Lan cũng không có cảm giác gì, tiêm thuốc tê, chỉ mơ màng nhớ bác sĩ nói với cô là hai con gái, cô liếc nhìn một cái, đứa trẻ quá nhỏ, cô cũng không nỡ nhìn.
Từ phòng sinh đi ra Thư Lan ngủ một lát, biết có Lệ Bắc Đình chăm sóc, ngủ rất yên tâm.
Thư Lan tỉnh dậy theo bản năng sờ bụng, so với trước đây đã xẹp bớt, cô mới nhớ mình đã sinh.
Cô định ngồi dậy, nhưng chỉ vừa nhúc nhích là bụng đã đau, phải hít một hơi lạnh.
Vết mổ từ ca sinh còn đau, trán cũng đổ mồ hôi lạnh.
“Lan Lan tỉnh rồi, đừng động đậy, vết mổ đau không?”
“Đau quá, còn tiêm thuốc tê được không?” Khóe mắt Thư Lan đỏ hoe, thật sự rất đau.
“Anh đi gọi bác sĩ xem sao, nhưng chắc không thể tiêm thuốc được, xem còn cách nào khác không.” Lệ Bắc Đình ấn chuông đầu giường.
Bác sĩ phụ trách đến rất nhanh, kiểm tra xong tiêm cho Thư Lan thuốc giảm đau, cảm giác đỡ hơn nhiều.
“Con đâu rồi?”
“Đang ở phòng chăm sóc sơ sinh, cần theo dõi một ngày, chị bốn cân, em gái năm cân, rất khỏe manh, cảm ơn bà xã, cực khổ cho em rồi.” Lệ Bắc Đình hôn cô một cái.
Thời điểm cô vào phòng sinh Lệ Bắc Đình đứng ngồi không yên, nhìn thấy ba mẹ con bình an mới yên tâm.
“Em gái sao lại mập hơn chị gái rồi.” Thư Lan mỉm cười.
“Chứng tỏ chị gái thương em, đều nhường chất dinh dưỡng cho em gái.”
“Không đúng, chắc em gái tính tình nóng nảy giành hết chất dinh dưỡng của chị, đúng là cô nhóc hư hỏng.”
“Sau này rồi biết, bác sĩ nói với song thai, cân nặng như vậy là ổn, sau này bồi dưỡng thêm là được.”
“Ừm, bao giờ thì cho con bú nhỉ? Nhưng em cảm nhận hình như em không có sữa.”
“Bác sĩ bảo sinh mổ sẽ có sữa muộn hơn một chút hay cho các con uống sữa bột trước, đỡ vất vả cho em.”
Vài tháng trước Lệ Bắc Đình đã tham khảo hết các hãng sữa bột, chọn ra hai hãng hợp tác, đảm bảo loại sữa tốt nhất, không ảnh hưởng đến trẻ.
“Nhưng em nghe nói sữa mẹ tốt cho trẻ, hay để em cho con bú mấy tháng, sau đó rồi ngưng.”
Vì cho con bú cũng giống như mang thai, phải ăn uống đủ chất nên không thể giảm cân, Thư Lan không muốn mình cứ mãi mập, sinh xong mà bụng vẫn như đang mang bầu.
“Nếu như em muốn, anh nhờ chị Lâm mang ít canh lợi sữa đến.”
“Làm gì nhanh như thế, không phải bác sĩ bảo chưa ăn được gì sao. Có ảnh con không, cho em xem với, em còn chưa được nhìn rõ.”
Lệ Bắc Đình lấy điện thoại ra “Anh chụp xa một chút, sợ chụp gần ảnh hưởng đến con.”
Thư Lan nhìn hai đứa nhỏ sát nhau, rõ ràng là chị em.
“Thật đáng yêu.” Nhỏ nhỏ như một bàn tay lớn, lại làm cô thấy mãn nguyện.
Nuôi hai đứa nhỏ đến lớn lên, tốn biết bao công sức, nhưng cũng mang lại nhiều niềm vui.
“Đặt tên ở nhà chưa?”
“Trước đây không phải đã nói rồi sao, nếu là con gái thì gọi là Điềm Điềm và Đường Đường.”
“Đúng rồi, vậy chị là Điềm Điềm, em là Đường Đường, mong hai chị em sau này sẽ có cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc.”
Hai tên này nghe đã thấy ngọt ngào như ăn đường rồi.
Bậc làm ba mẹ, không hy vọng con cái thành đạt gì nhiều, chỉ hy vọng con có thể bình an, khỏe mạnh lớn lên.
“Đó là đương nhiên, anh sẽ cố gắng cho em và con cuộc sống tốt đẹp hơn.” Lệ Bắc Đình hôn môi cô “Bà xã, cảm ơn em.”
Sau này một nhà bốn người, nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Thư Lan cười, “Vừa cảm ơn rồi mà, cảm ơn miệng hoài thì thôi đi, có gì thực tế không.”
Thư Lan nhìn dãy số toàn số 0 đếm kỹ bắt đầu bằng số 2 theo sau là tám số 0 một bé gái được thưởng một trăm triệu, thật đúng là “Thiên kim tiểu thư”.
Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh
Editor: Hihi! + Beta: Mia
Khi thai của Thư Lan càng lớn, khẩu vị cũng thay đổi, tính khí cũng có chút biến hóa, luôn cảm thấy mình dễ nổi nóng hơn, nhưng hỏi Lệ Bắc Đình, anh lại phủ nhận, chỉ kêu cô đừng suy nghĩ nhiều.
Giờ bụng cô càng ngày càng giống quả bóng, mới sáu tháng mà như người sắp sinh, song thai quả thật quá vất vả.
Lên xuống cầu thang, nếu không có người đỡ, bước chân Thư Lan run rẩy, nhất là xuống lầu.
Hiện tại không ai bên cạnh, Lệ Bắc Đình không để Thư Lan ra ngoài một mình, tuyệt đối không để cô rời khỏi tầm mắt của người khác, nhà có thêm mấy người giúp việc chỉ để chăm sóc Thư Lan.
Lệ Bắc Đình cũng bắt đầu làm việc tại nhà, tuy có phần phiến phức khi phải chạy qua chạy lại giữa trang viên và công ty, nhưng những tài liệu quan trọng anh không yên tâm giao cho người khác, chỉ để Kỷ Niên mang đến.
Lệ Bắc Đình ở nhà, Thư Lan phần lớn dính lấy anh, anh làm việc thì cô nằm trên sô pha chơi điện thoại, đọc sách, ngủ đi lúc nào không hay.
Dạo này cô rất hay buồn ngủ, chắc là do mệt, ngủ có thể bổ sung năng lượng.
Lệ Bắc Đình vừa quay đi không để ý, Thư Lan ngủ thiếp trên sô pha, cũng không đắp chăn, anh đứng lên lấy chăn đắp cho cô, Thư Lan nghe động tĩnh liền tỉnh.
Mặc dù buồn ngủ, nhưng giấc ngủ lại không sâu, có động tĩnh thì tỉnh.
“Về phòng ngủ đi, ở đây ồn.” Anh làm việc, khó tránh khỏi có âm thanh bàn phím.
“Không muốn, ông xã, em muốn ăn kẹo hồ lô.” Thư Lan mơ màng ôm lấy cổ anh.
“Anh cho người đi mua.”
“Em muốn ăn loại ở Ninh Thành, chính là chỗ lần trước chúng ta ăn, rất chua rất chua ấy.” Cô cũng không biết tại sao thèm đến vậy.
“Không phải chứ Lan Lan, đừng dọa anh, người ta nói ăn chua là nam mà ăn cay là nữ, vậy nếu sinh hai thằng nhóc thì anh nhức đầu chết mất.”
“Không có đâu, ngày hôm qua em còn thèm ăn cay nữa, mấy cái này không chính xác đâu, em muốn ăn mà.”
“Được, để anh cho người đi mua, em về phòng ngủ một giấc đi, tỉnh dậy là có thể ăn rồi.”
Thư Lan gật đầu một cái, được Lệ Bắc Đình dìu vào phòng nằm nghỉ. Giờ bụng nặng cô chỉ có thể nằm nghiêng, ngủ cũng rất mệt.
Sau khi cô ngủ, Lệ Bắc Đình liền cho người đến Ninh Thành mua, mua xong liền đi tàu cao tốc gửi về, ba tiếng sau là đồ ăn đã về đến nhà.
Vừa hay Thư Lan cũng tỉnh giấc.
“Mỗi loại đều mua vài cái em xem loại nào ngon, còn có cả loại ướp lạnh lần trước chúng ta ăn, nhưng hôm nay trời lạnh, em ăn ít thôi.”
Giờ mới tháng tư, thỉnh thoảng nhiệt độ rất cao, thỉnh thoảng lại rất lạnh, cô cần được giữ ấm.
Thư Lan nhìn thấy nhiều như vậy, cuối cùng chọn loại có sơn tra, cắn một miếng chính là vị chua mà cô muốn.
“Ngon không?” Lệ Bắc Đình nhìn cũng ch** n**c miếng, mà cô lại không nhăn mặt chút nào.
“Ngon lắm, lần trước em cảm thấy rất chua, lần này ăn thấy tạm được, chua chua ngọt ngọt.”
“Khẩu vị khi mạng thai thật lạ.”
“Ăn một cái là được rồi, đừng ăn nhiều quá, đừng để con gái anh bị chua khó chịu.”
“Sao anh biết là con gái, nói không chừng là con trai.”
“Em đừng dọa anh” Lệ Bắc Đình cười “Nhưng con trai cũng tốt, chỉ cần khỏe mạnh là được.”
Thư Lan ăn một hơi hết ba quả sơn tra, cắn dứt khoát, sơn tra rất tươi, ăn vào có mùi thơm của trái cây.
“Ướp lạnh ăn không?” Nếu không ăn anh cất vào tủ lạnh trước.
“Ăn, ăn một chút, chờ một lát thì ăn cơm.”
Lúc đầu mang thai, Lệ Bắc Đình canh cô không được kén ăn, phải ăn đúng giờ ba bữa, bây giờ không cần Lệ Bắc Đình nhắc nhở, có thể canh đúng giờ ăn cơm, sợ làm đói hai bảo bối trong bụng.
Thư Lan ăn hai miếng rồi múc một miếng đưa cho Lệ Bắc Đình “Ba cũng ăn đi, cảm ơn ba đã mua đồ ngon.”
Lệ Bắc Đình ăn “Cảm ơn mẹ đã chia sẻ.”
Hai người nhìn nhau cười, cuộc sống cứ thế qua ngày cũng không tệ.
Ngày dự sinh của Thư Lan là vào cuối tháng sáu, bởi vì sinh đôi nên có thể sinh sớm hơn thai đơn. Lúc đó là thời điểm nóng nhất của Vân Thành, hoàn toàn không muốn ra ngoài, Lệ Bắc Đình đặt trước phòng VIP của bệnh viện, cũng đã chọn gói ăn uống tốt nhất tại trung tâm chăm sóc sau sinh, thuê ba bảo mẫu, hai người chăm sóc em bé, một người chăm sóc Thư Lan.
Bà nội nhắc nhở Lệ Bắc Đình không biết bao nhiêu lần, nói phụ nữ sau sinh phải được chăm sóc cẩn thận, không được để Thư lan tức giận, muốn cho cô thoải mái, hơn nữa cô sinh đôi, nếu không ở cữ cẩn thận dễ để lại di chứng về sau.
Nhắc đến người thân hai bên, người hiểu rõ những thứ này cũng quan tâm Thư Lan nhất chỉ có Lệ Bắc Đình và bà nội của anh.
Bà cụ nhà họ Thư, vì Thư Chí Minh đuổi Thư Chí Khang ra khỏi nhà mà bây giờ sắc mặt cũng không được vui.
Có bà nội căn dặn, Lệ Bắc Đình cũng không dám lơ là, trước nửa năm anh đã lựa chọn trung tâm chăm sóc tốt nhất Vân Thành, đặt gói ăn uống tốt nhất.
Đến tháng sáu, Thư Lan tròn tám tháng, bụng lớn đến nỗi đứng không nhìn thấy chân, đứng chưa đầy hai phút sẽ đau lưng, cơ thể cũng tăng cân lên rất nhiều, da dẻ trắng ra, mềm mềm như viên kẹo sữa.
Thư Lan cũng có lúc lo lắng về vóc dáng, nên Lệ Bắc Đình dỗ lâu, không còn cách khác, anh cũng bắt đầu tăng cân không chủ đích, cơ bụng sáu múi ban đầu cũng không còn, cân nặng cũng tăng lên không ít, so với vóc dáng ban đầu qủa thật có chút khác.
Lệ Bắc Đình đồng ý với cô sau khi sinh em bé hai người sẽ cùng giảm cân, cùng nhau gầy lại, bây giờ hai người cùng mập không ai lo lắng.
Thư Lan thấy anh vì mình hy sinh nhan sắc và vóc dáng, đương nhiên cũng không lo lắng xấu hổ nữa.
Đa số thời điểm làm luôn có sức thuyết phục hơn.
Nếu Lệ Bắc Đình không làm những việc này, Thư Lan thỉnh thoảng suy nghĩ tiêu cực luôn cảm thấy mình mập không xứng với Lệ Bắc Đình sợ anh bị người khác quyến rũ.
Có thể do mang thai nên nhạy cảm, chỉ cần nghĩ một chút cô cũng đã buồn.
Cho nên khi mang thai, đối với phụ nữ như một cửa ải rất lớn.
Dù là xưa hay nay, sinh con như một lần đi qua cửa tử.
Lệ Bắc Đình cảm thấy Thư Lan mập không bao nhiêu, chẳng qua so với trước đây thì đầy đặn hơn, cũng hấp dẫn hơn, anh thường xuyên xuất thần nhìn cô, yêu một người sao phải để ý đến đẹp xấu, béo gầy.
Nghĩ đến Thư Lan khổ sở mang thai đứa con của hai người, Lệ Bắc Đình chỉ hận không thể chia sẻ với cô.
Cách ngày dự sinh một tuần, Thư Lan đến bệnh viện, đây là thai đầu hai người không có kinh nghiệm, Lệ Bắc Đình không tránh khỏi suy nghĩ nhiều, sợ khi có dấu hiệu sẽ vào viện muộn.
Nhưng cũng không cần chờ lâu, vào bệnh viện hai ngày liền đau, ban đầu hai người nói sinh mổ, thai đầu tiên sinh thường tương đối nguy hiểm, sinh mổ sẽ an toàn hơn một chút.
Khi mổ Thư Lan cũng không có cảm giác gì, tiêm thuốc tê, chỉ mơ màng nhớ bác sĩ nói với cô là hai con gái, cô liếc nhìn một cái, đứa trẻ quá nhỏ, cô cũng không nỡ nhìn.
Từ phòng sinh đi ra Thư Lan ngủ một lát, biết có Lệ Bắc Đình chăm sóc, ngủ rất yên tâm.
Thư Lan tỉnh dậy theo bản năng sờ bụng, so với trước đây đã xẹp bớt, cô mới nhớ mình đã sinh.
Cô định ngồi dậy, nhưng chỉ vừa nhúc nhích là bụng đã đau, phải hít một hơi lạnh.
Vết mổ từ ca sinh còn đau, trán cũng đổ mồ hôi lạnh.
“Lan Lan tỉnh rồi, đừng động đậy, vết mổ đau không?”
“Đau quá, còn tiêm thuốc tê được không?” Khóe mắt Thư Lan đỏ hoe, thật sự rất đau.
“Anh đi gọi bác sĩ xem sao, nhưng chắc không thể tiêm thuốc được, xem còn cách nào khác không.” Lệ Bắc Đình ấn chuông đầu giường.
Bác sĩ phụ trách đến rất nhanh, kiểm tra xong tiêm cho Thư Lan thuốc giảm đau, cảm giác đỡ hơn nhiều.
“Con đâu rồi?”
“Đang ở phòng chăm sóc sơ sinh, cần theo dõi một ngày, chị bốn cân, em gái năm cân, rất khỏe manh, cảm ơn bà xã, cực khổ cho em rồi.” Lệ Bắc Đình hôn cô một cái.
Thời điểm cô vào phòng sinh Lệ Bắc Đình đứng ngồi không yên, nhìn thấy ba mẹ con bình an mới yên tâm.
“Em gái sao lại mập hơn chị gái rồi.” Thư Lan mỉm cười.
“Chứng tỏ chị gái thương em, đều nhường chất dinh dưỡng cho em gái.”
“Không đúng, chắc em gái tính tình nóng nảy giành hết chất dinh dưỡng của chị, đúng là cô nhóc hư hỏng.”
“Sau này rồi biết, bác sĩ nói với song thai, cân nặng như vậy là ổn, sau này bồi dưỡng thêm là được.”
“Ừm, bao giờ thì cho con bú nhỉ? Nhưng em cảm nhận hình như em không có sữa.”
“Bác sĩ bảo sinh mổ sẽ có sữa muộn hơn một chút hay cho các con uống sữa bột trước, đỡ vất vả cho em.”
Vài tháng trước Lệ Bắc Đình đã tham khảo hết các hãng sữa bột, chọn ra hai hãng hợp tác, đảm bảo loại sữa tốt nhất, không ảnh hưởng đến trẻ.
“Nhưng em nghe nói sữa mẹ tốt cho trẻ, hay để em cho con bú mấy tháng, sau đó rồi ngưng.”
Vì cho con bú cũng giống như mang thai, phải ăn uống đủ chất nên không thể giảm cân, Thư Lan không muốn mình cứ mãi mập, sinh xong mà bụng vẫn như đang mang bầu.
“Nếu như em muốn, anh nhờ chị Lâm mang ít canh lợi sữa đến.”
“Làm gì nhanh như thế, không phải bác sĩ bảo chưa ăn được gì sao. Có ảnh con không, cho em xem với, em còn chưa được nhìn rõ.”
Lệ Bắc Đình lấy điện thoại ra “Anh chụp xa một chút, sợ chụp gần ảnh hưởng đến con.”
Thư Lan nhìn hai đứa nhỏ sát nhau, rõ ràng là chị em.
“Thật đáng yêu.” Nhỏ nhỏ như một bàn tay lớn, lại làm cô thấy mãn nguyện.
Nuôi hai đứa nhỏ đến lớn lên, tốn biết bao công sức, nhưng cũng mang lại nhiều niềm vui.
“Đặt tên ở nhà chưa?”
“Trước đây không phải đã nói rồi sao, nếu là con gái thì gọi là Điềm Điềm và Đường Đường.”
“Đúng rồi, vậy chị là Điềm Điềm, em là Đường Đường, mong hai chị em sau này sẽ có cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc.”
Hai tên này nghe đã thấy ngọt ngào như ăn đường rồi.
Bậc làm ba mẹ, không hy vọng con cái thành đạt gì nhiều, chỉ hy vọng con có thể bình an, khỏe mạnh lớn lên.
“Đó là đương nhiên, anh sẽ cố gắng cho em và con cuộc sống tốt đẹp hơn.” Lệ Bắc Đình hôn môi cô “Bà xã, cảm ơn em.”
Sau này một nhà bốn người, nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Thư Lan cười, “Vừa cảm ơn rồi mà, cảm ơn miệng hoài thì thôi đi, có gì thực tế không.”
Thư Lan nhìn dãy số toàn số 0 đếm kỹ bắt đầu bằng số 2 theo sau là tám số 0 một bé gái được thưởng một trăm triệu, thật đúng là “Thiên kim tiểu thư”.
Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh
Story
Chương 96: Ngoại truyện 4
10.0/10 từ 50 lượt.
