Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng

Chương 14: Nắm chắc Bạch San San, cô em chồng không dễ đối phó

90@-

Bà ta rõ ràng nói con gái bà ta không có người thích, cũng không có đối tượng.


Chuyện gì đang xảy ra vậy?


Mà Tô Niệm Niệm rõ ràng còn xinh hơn Tô Tiểu Tiểu, lúc đó Vương Tú Liên cũng không nhắc đến mình còn có thêm một cô con gái nữa.


Tối qua cô còn nghe từ con trai rằng Vương Tú Liên chính là mẹ kế của Tô Niệm Niệm.


Thế nên mọi chuyện cũng dễ hiểu hơn.


Nhìn thái độ của mẹ thay đổi quá nhiều, Tần Tư Bắc cũng có phần bất đắc dĩ, nhanh chóng bê nước đi ra ngoài.


Đặt cốc nước xuống, Tần Tư Bắc ngồi xuống một bên, Nguyễn Tĩnh từ trong bếp bước ra trò chuyện với Tô Niệm Niệm.


Cha của Tần Tư Bắc, Tần Minh Nghiệp, ngồi một bên, giới thiệu sơ qua thân thế, thi thoảng hỏi vài câu, rồi không nói nhiều nữa.


Gần đến giờ ăn, Nguyễn Tĩnh quay lại bếp chuẩn bị cơm, Tô Niệm Niệm định vào giúp nhưng Tần Tư Bắc bảo cô ngồi ăn trái cây trên sofa cho thoải mái, rồi anh cũng vào bếp.


Chẳng bao lâu sau, bữa cơm đã dọn ra.


“Biết cháu đến nên cô đặc biệt chuẩn bị một vài món ngon, nhưng không biết cháu thích ăn gì.”


Trên bàn có ba món thịt, ba món rau và hai nồi canh, bữa ăn vô cùng đầy đủ và thịnh soạn.


Sáng nay Tô Niệm Niệm đến hơi muộn, chắc là trước khi tới đây, Nguyễn Tĩnh đã mua sẵn thức ăn rồi.


Nhìn mâm cơm như vậy, Tô Niệm Niệm hiểu rằng họ rất đón tiếp mình, trong lòng cảm thấy khá vui.


Kiếp trước, cô luôn là người phải tự lo liệu bữa ăn, thậm chí làm không ngon họ còn chê bai.


Sau khi lấy chồng, cô đương nhiên phải làm hết việc nhà một mình.


Thế mà kết cục ra sao?



Bạch San San dùng không gian riêng của mình để sống một cuộc sống tốt đẹp, chẳng hề nghĩ đến việc giúp đỡ cô, thậm chí còn chứng kiến cô bị anh trai lạnh nhạt.


Vì làm ăn, cô ta kiếm được khá nhiều tiền, rồi cũng tìm được một người tốt, hai người sống hạnh phúc viên mãn. Còn cô, lại khổ sở đến thế. Giờ thì khác rồi, hai người họ đến với nhau vì mai mối.


Nguyễn Tĩnh vừa nắm tay cô nói rất nhiều điều, cô vốn đã sống qua hai đời người, nên tất nhiên nhìn ra được đâu là chân tình, đâu là giả dối.


“Ăn nhiều thịt vào, cô nhìn cháu gầy quá.”


Nguyễn Tĩnh gắp sườn và thịt nạc cho Tô Niệm Niệm vào bát, “Hai đứa đã là người yêu rồi, có thời gian thì về nhà chơi nhé.”


“Không cần mang theo gì cả, nếu rảnh thì tới chơi với cô, trò chuyện cho đỡ buồn.”


Nguyễn Tĩnh thật sự rất thích Tô Niệm Niệm, ngay từ lần đầu tiên nhìn đã thấy cô xinh đẹp hơn Tô Tiểu Tiểu, sau một lúc trò chuyện thì thấy tính cách cô dịu dàng, nói năng có lý lẽ.


“Được.”


Cả nhà cùng ăn rất vui vẻ, Nguyễn Tĩnh và Tần Minh Nghiệp đều thể hiện sự quý mến Tô Niệm Niệm, nhìn cha mẹ vui vẻ như vậy, Tần Tư Bắc trong lòng cũng rất phấn khởi.


Tô Niệm Niệm đến đây, còn Tô Tiểu Tiểu sau khi Vương Tú Liên và Tô Kiến Quốc đi rồi thì càng cảm thấy không ổn.


Kể từ sáng hôm kia Bạch Quân Dịch rời đi, đến giờ vẫn chưa đến nhà.


Chẳng lẽ anh không đồng ý đổi hôn ước?


Không được!


Nếu Bạch Quân Dịch không đến nhà mình, thì cô sẽ chủ động!


Tô Tiểu Tiểu sắp xếp lại đồ đạc, trang điểm trước gương, thay một bộ váy màu hồng, đặc biệt búi tóc thật đẹp.


Cô còn thoa chút phấn, xức chút nước hoa thơm tho.


Đều là đồ mua ở cửa hàng, đều là hàng từ miền Nam, khá đắt tiền, bình thường cô không dám dùng nhiều, chỉ khi có chuyện quan trọng mới xài chút ít.


Ngắm lại mình trong gương, xác nhận mình trang điểm ổn rồi, Tô Tiểu Tiểu mới mang đồ trong nhà ra ngoài.



Bạch Quân Dịch từ sáng sớm đã định đến nhà họ Tô một chuyến.


Bởi vì anh đã nói chuyện với Dương Uyển Như rằng phải sớm xác định chuyện này, nhưng ông nội không đồng ý.


Ông nội vẫn rất kiên quyết, chỉ đồng ý Tô Niệm Niệm mới được.


Bạch Quân Dịch đang cố thuyết phục ông.


“Dù là ai đi nữa, dù không phải cháu ruột của cụ Tô, thì cũng có sao đâu? Cô ấy đã đổi họ thành Tô rồi, bây giờ Tô Tiểu Tiểu đi cúng bái cũng phải gọi cụ Tô một tiếng ông nội!”


Môi Bạch Quân Dịch gần như sắp mòn hết, ông cụ gác hai tay lên gậy, vẻ mặt nghiêm nghị.


“Con...”


Anh muốn nói thêm vài câu nữa, nhưng ông cụ vẫn cứng rắn không thay đổi, ông tức giận đứng lên đi đi lại lại trong sân.


Khi ông cụ định nói thêm, thì cửa bị gõ, Tô Tiểu Tiểu mang đồ đến.


“Anh Quân Dịch, anh ở nhà không?”


Giọng Tô Tiểu Tiểu vang lên ngoài cửa, nghe thấy động tĩnh, Bạch Quân Dịch mỉm cười.


“Đến rồi.”


Anh vừa mở cửa thì thấy Tô Tiểu Tiểu ăn diện tinh tế đứng bên ngoài.


Thật ra, khi trang điểm kỹ càng, Tô Tiểu Tiểu cũng không thua kém Tô Niệm Niệm là bao, thậm chí còn trông trẻ trung và rạng rỡ hơn.


Nhưng nhan sắc không quan trọng, trong lòng anh chỉ có Dương Uyển Như.


Quan trọng hơn là Tô Tiểu Tiểu biết điều, hiểu chuyện, không tùy tiện gây chuyện với anh.


Đó mới chính là kiểu người anh muốn lấy làm vợ – để sau này anh có thể quang minh chính đại đi gặp Dương Uyển Như.


Nếu có người nhiều chuyện, anh còn có thể kéo Tô Tiểu Tiểu ra làm bình phong.



Nghĩ tới đây, anh cảm thấy cưới Tô Tiểu Tiểu mới là lựa chọn tốt nhất.


“Chào ông!”


Tô Tiểu Tiểu vừa vào nhà liền lễ phép chào cụ ông:


“Chắc ông cũng biết hết rồi, là vì chị con không muốn lấy anh Quân Dịch. Nhưng ông với ông nội con đã định hôn sự này, nên cuối cùng vẫn là con thay chị ấy gả sang. Con thật lòng rất thích anh Quân Dịch.”


Vừa nói, cô vừa kéo ghế ngồi cạnh ông:


“Con biết ông đang lo lắng điều gì, nhưng sau khi về đây con nhất định sẽ không làm điều gì bậy bạ, sẽ chăm sóc gia đình thật tốt.”


Cô nói một tràng toàn lời hay ý đẹp, tuy ông cụ vẫn chưa mềm lòng, nhưng thái độ đã bớt lạnh nhạt đi nhiều.


Khi Tô Tiểu Tiểu còn đang suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì, thì Bạch Quân Dịch đã quay người đi làm việc nhà.


Cô đảo mắt một cái – kiếp trước Tô Niệm Niệm ở trong nhà rất siêng năng, chuyện gì cũng làm, vì vậy rất được ông nội quý mến.


Nếu mình cũng chăm chỉ một chút, có khi sẽ khiến ông thay đổi cách nhìn. Ý tưởng không tồi.


Tô Tiểu Tiểu lập tức bắt tay vào làm việc ở nhà họ Bạch. Bận rộn cả buổi sáng, cô còn tự mình đi chợ mua đồ về nấu cơm cho cả nhà.


Lúc ăn cơm, cô tươi cười nhìn Bạch San San:


“San San thích ăn gì cứ nói nhé, lần sau chị lại nấu cho em. Em xem khẩu vị chị nấu có hợp không?”


Bạch San San nhìn Tô Tiểu Tiểu nhiệt tình như thế, đột nhiên cũng cảm thấy đổi chị dâu có khi lại tốt hơn.


Tô Niệm Niệm keo kiệt, quà tặng cho cô còn đòi lại, chẳng bằng Tô Tiểu Tiểu – nấu ăn còn ngon hơn.


Hơn nữa Tô Tiểu Tiểu còn biết nghe ý kiến người khác. Tô Niệm Niệm chỉ biết bảo cô ăn rau xanh tốt cho sức khỏe. Nhưng cô đâu có muốn ăn rau, cô thích ăn thịt cơ!


Bạch San San lập tức có thiện cảm với Tô Tiểu Tiểu:


“Cảm ơn chị Tiểu Tiểu, giá mà chị làm chị dâu em thì tốt biết mấy!”



Bạch Quân Dịch ngồi một bên lặng lẽ ăn cơm, không nói gì. Còn ông cụ thì thấy biểu hiện của Tô Tiểu Tiểu sáng nay cũng không tồi, ngoan ngoãn lễ phép.


“Chị cháu…”


Ông cụ vừa định mở lời thì Tô Tiểu Tiểu liền thở dài:


“Chị con cố chấp lắm ông ạ, khuyên kiểu gì cũng không được. Chị ấy không muốn thực hiện hôn ước của ông nội, thì để con làm vậy. Con đã nhường đối tượng xem mắt của mình cho chị ấy rồi, hai người bây giờ cũng đã gặp mặt nhau rồi.”


Nghe đến đây, ông cụ cũng không còn gì để nói nữa. Tuy nhiên ông vẫn chưa thật sự gật đầu đồng ý.


Bữa cơm này không hẳn là vui vẻ, nhưng với Tô Tiểu Tiểu mà nói thì là một bước khởi đầu tốt – vì ông cụ đã bảo cô ăn thêm chút nữa.


Cô nhìn đĩa thịt mua bằng tiền tiết kiệm của mình bị ăn sạch trơn, đến một miếng cô cũng không được ăn, lòng đau như cắt.


Đó là tiền tiêu vặt cô để dành bao lâu nay, chỉ đủ mua đồ ăn sáng nay thôi…


Vậy mà bản thân lại chưa ăn được gì!


Nhưng nghĩ đến việc sau này cưới được Bạch Quân Dịch thì sẽ được ăn ngon mặc đẹp, sống cuộc đời sung sướng, cô lại tự an ủi mình. Thế cũng đáng.


Sau bữa cơm, ông cụ bảo Bạch San San rửa bát, Tô Tiểu Tiểu vội vàng chạy lại giúp.


Nếu cô nhớ không lầm thì chỉ vài tháng sau, Bạch San San sẽ bắt đầu kinh doanh và phát triển rất nhanh. Sau đó cô ta còn kiếm được rất nhiều tiền.


Nếu giờ mình có thể tạo quan hệ tốt với cô em chồng này, không chỉ dễ dàng gả vào nhà họ Bạch, mà sau này còn có thể sống sung túc.


Chỉ cần Bạch San San “làm rơi” chút gì đó từ kẽ tay thôi, cũng đủ để mình ăn ngon mặc đẹp.


Kiếp trước, khi mình chết, Bạch San San đang sống trong vinh hoa phú quý.


Tuy cô ấy từng rất ngang ngược, nhưng sau khi kinh doanh thì cũng trưởng thành hơn, lại rất rộng rãi, thường xuyên cho người nhà tiền tiêu.


Cô ấy còn gặp được người chồng giỏi giang trong quá trình làm ăn – là một doanh nhân, hai vợ chồng hợp sức, làm ăn rất thành công.


Kiếp này, Tô Tiểu Tiểu thầm hạ quyết tâm – nhất định phải bám chặt lấy Bạch San San, cô em chồng tài giỏi này!


Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng Truyện Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng Story Chương 14: Nắm chắc Bạch San San, cô em chồng không dễ đối phó
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...