Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 68: Phát Hiện Mới

47@-

Tạ Tinh bấm điện thoại gọi cho Đàn Dịch.


“Tiểu Tạ?”


“Vâng là em đây.”


“Có chuyện gì?”


“Em cảm thấy tiền tang vật rất có thể còn ở nhà họ Lôi…”


“…”


Đàn Dịch không lên tiếng.


Tạ Tinh bỗng cảm thấy hơi chột dạ, nhớ lại câu Đàn Dịch đã nói với Lý Ký: “Bọn họ không có khả năng đó.” Liệu suy nghĩ của cô có phải hơi quá xa rời thực tế không?



“Suy nghĩ này rất hay, tôi sắp tới nơi rồi, đến lúc đó sẽ phản hồi cho em.” Đàn Dịch cúp máy.


Hoàng Chấn Nghĩa hỏi: “Tiểu Tạ có suy đoán mới à?”


Đàn Dịch đáp: “Cô ấy nói số tiền tang vật có thể vẫn còn ở nhà họ Lôi.”


“Hả?” Hoàng Chấn Nghĩa chưa hiểu lắm: “Nhà họ Lôi nhận được 100 ngàn tiền đền bù giải tỏa, mua sắm đủ thứ cũng đã tiêu kha khá, trong tay chỉ còn hơn 80 ngàn, giấu tiền ngay tại hiện trường vụ án làm gì?”


Ý ông là: Số tiền đó cũng không quá lớn, nếu bị cảnh sát tìm thấy thì chẳng phải sẽ mất cả chì lẫn chài sao?


Đàn Dịch đáp: “Nếu chúng ta tìm được số tiền, thì có nghĩa là Lôi Viêm và những người đã khuất đã giấu nó, vậy thì động cơ giết người không phải vì tiền mà là để diệt khẩu. Lôi Quang có thể đánh lạc hướng điều tra, âm thầm tìm cách chiếm đoạt tài sản còn lại của gia đình. Nếu chúng ta không tìm được, thì họ chỉ cần đợi căn nhà được trả lại là có thể lặng lẽ lấy tiền ra tiêu xài mà không ai hay biết. Quan trọng nhất là, họ không dám giấu tiền ở nhà mình, vì nếu bị phát hiện thì đó sẽ trở thành bằng chứng không thể chối cãi.”


“Vãi chưởng!” Hoàng Chấn Nghĩa buột miệng chửi thề: “Quả nhiên là vậy! Nếu thật sự tìm được, thì danh hiệu Tiểu Bọ Cạp Tinh của Tiểu Tạ e là sẽ được xài luôn đấy, thông minh quá mức!”


Khi nghe Tạ Tinh nói ra suy nghĩ của cô, Đàn Dịch cũng muốn chửi thề như vậy, nhưng nghĩ đến việc cô là con gái nên anh đã nhịn lại.


Anh thay cô khiêm tốn đáp: “Mới chỉ là suy đoán thôi, phải tìm được tiền mới tính.”



“Ừ!” Hoàng Chấn Nghĩa phẩy tay: “Có suy đoán này đã rất giỏi rồi, đầu óc nhanh nhạy thật. May mà con bé là người tốt, ha ha ha…”


Nhà họ Lôi.


Phó Đạt cùng đội trưởng Lý của chi cục và một nhóm người đang tụ tập giữa sân, thảo luận sôi nổi về vụ án, cố gắng phân tích xem có bỏ sót nghi phạm tiềm năng nào không.


Khi Đàn Dịch và Hoàng Chấn Nghĩa bước vào, mọi người lập tức vây lại.


Lý Ngọc Sâm cười nói: “Đội trưởng Hoàng, Đội trưởng Đàn đến đúng lúc lắm, mau giúp bọn tôi xem xét lại vụ án này, ý kiến của mọi người không thống nhất, không có manh mối gì cả.”


Hoàng Chấn Nghĩa đáp: “Hung thủ quá xảo quyệt, vụ án này thực sự khó điều tra.”


“Đúng vậy?!” Lý Ngọc Sâm gật đầu liên tục: “Đội trưởng Đàn nói Miêu Đại Xuân đáng ngờ, nhưng chúng ta lại không có bằng chứng. Một là hắn không có vết thương ở tay, hai là chiều cao cũng không khớp. Pháp y Triệu và pháp y Hàn của chi cục đã nghiên cứu dấu chân nhiều lần, họ đều nói kết luận của pháp y Tiểu Tạ quá miễn cưỡng. Không tìm được đôi giày, không thể đối chiếu, vậy thì không thể đưa ra kết luận chắc chắn được.”


Anh ta không hề khách sáo, trực tiếp bác bỏ suy luận của Đàn Dịch và Tạ Tinh.


Hoàng Chấn Nghĩa nhìn Đàn Dịch với ánh mắt trấn an: “Tôi đồng ý với đội trưởng Lý, nhưng tôi nghĩ rằng, bây giờ ai là nghi phạm vẫn chưa thể khẳng định chắc chắn, mọi người nên tiếp tục điều tra kỹ từ những người thân và bạn bè của mấy người nhà họ Lôi. Công việc điều tra không có đường tắt, phải cẩn thận làm từng bước một, mọi người thấy có đúng không?”



Hoàng Chấn Nghĩa bắt tay anh ta: “Vất vả cho các anh.”


“Không vất vả, phục vụ nhân dân là trách nhiệm của chúng tôi.” Lý Ngọc Sâm bông đùa một câu, sau đó gọi đồng đội: “Chúng ta đi thôi.”


Đàn Dịch nói với Phó Đạt: “Mục tiêu khá nhiều, mọi người cố gắng phối hợp với đội trưởng Lý một chút nhé.”


Phó Đạt đáp một tiếng, dẫn đội cảnh sát thành phố rời đi.


Sân nhà họ Lôi bỗng trở nên yên tĩnh.


Hoàng Chấn Nghĩa hạ giọng nói: “Cảnh sát Lý vốn thế, hơi ồn ào tí nhưng không có ý xấu, Tiểu Đàn đừng để bụng.”


Đàn Dịch khẽ gật đầu: “Tôi biết, bất đồng ý kiến trong công việc là chuyện bình thường, đội trưởng Hoàng cứ yên tâm.”


“Vậy thì tốt.” Hoàng Chấn Nghĩa vỗ vai anh: “Cậu đến đây nhiều lần rồi, nói xem nên tìm từ đâu?”


Đàn Dịch không cần suy nghĩ: “Nhà bếp chắc chắn không có. Tủ trên nhà chính đều rất nặng, đã được lục soát kỹ. Nếu có chỗ nào dễ bị bỏ sót, thì đó là phòng phía đông và hai bồn hoa hai bên.”



“Tôi đi kiểm tra bồn hoa.” Hoàng Chấn Nghĩa xoay người đi về phía đó.


Còn Đàn Dịch tiến vào phòng phía đông.


Bồn hoa rộng nửa mét, dài ba mét, được xây bằng gạch và xi măng, kết cấu rất rõ ràng. Ngoài lớp đất dày hơn hai tấc, thì không còn chỗ nào có thể giấu đồ.


Tháng mười, thời tiết khô hanh, hoa cỏ lâu ngày không tưới nước đã sắp héo úa.


Hoàng Chấn Nghĩa quan sát kỹ lớp đất, bề mặt vẫn còn dấu vết tự nhiên do nước chảy, không có dấu hiệu bị xáo trộn.


Ông suy nghĩ, nếu mình là hung thủ, chắc chắn sẽ không giấu tiền trong đất, giấu trong phòng phía đông thì tốt hơn.


Hoàng Chấn Nghĩa đi vào phòng phía Đông.


Đàn Dịch đang đứng trước đống đồ cũ ngổn ngang, trầm tư.


“Ghê thật, nhiều đồ thế này.” Hoàng Chấn Nghĩa bật cười: “Nhà ba mẹ tôi cũng vậy, nếu giấu tiền ở đây thật thì đúng là an toàn, nhưng tìm cũng không dễ.”


Đàn Dịch không đáp, lùi nửa bước, ánh mắt đảo qua đống đồ cao hơn hai mét, cuối cùng dừng lại ở phía trên cùng.


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 68: Phát Hiện Mới
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...