Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 66: Có Xe

52@-

Đàn Dịch hỏi: “Hai người sau đó lại gặp nhau à?”


Sài Dục gật đầu: “Tôi từng theo thị trưởng Diệp đi xem một buổi biểu diễn múa cổ điển. Tạ Quân thật sự đẹp đến nghẹt thở.”


Hai người bước lên cầu thang.


Đàn Dịch nói: “Nông cạn.”


Sài Dục không phục: “Cậu thì không nông cạn à? Lần sau chúng ta cùng đi xem thử, tôi muốn xem cậu có giữ nổi lòng mình không.”


Đàn Dịch nói: “Tạm thời tôi không có tâm trạng đó. Nhưng tôi khuyên cậu một câu, cậu không phải đối thủ của Cố Lăng đâu. Tạ Quân là người có mục tiêu rõ ràng, suy nghĩ sâu sắc, cô ấy biết mình muốn gì và không dễ thay đổi.”


Sài Dục chững lại một chút: “Ý cậu là sao?”


Đàn Dịch đáp: “Chuyện Tạ Tinh làm pháp y, không phải tôi là người nói với cậu sao?”


“Hiểu rồi! Ha ha!” Sài Dục cười khẩy: “Cậu ấy à, chỉ giỏi bảo vệ người mình, không chịu nổi khi cấp dưới bị nói nặng một câu. Nói cho tôi nghe xem, một diễn viên múa như Tạ Quân, sợ xác chết, sợ người làm pháp y, chẳng phải là chuyện quá bình thường à? Đừng nói cô ấy, ngay cả Tần Kiệt cũng sợ muốn chết đấy. Nhấn mạnh chút, tôi tuyệt đối tôn trọng pháp y, không có ý gì khác đâu, cậu đừng căng thẳng với tôi.”



Đàn Dịch liếc anh ta một cái: “Tần Kiệt là cái thá gì, hắn cũng đáng gọi là đàn ông à?”


Sài Dục: “… Người ta chỉ không muốn yêu đương với pháp y thôi, sao lại không phải đàn ông?”


Đàn Dịch lười đôi co, sải bước dài đi lên trước.


Sài Dục lắc đầu: “Thôi được, anh đây rộng lượng, không chấp nhặt với cậu.”



Chiếc xe của Tạ Tinh đã được Tạ Thần lo liệu giấy tờ xong xuôi, để ở công ty, lúc nào cần có thể lái ngay.


Ngày 5 tháng 10, Tạ Tinh lái xe đến cục cảnh sát, thực ra cô cũng không dùng nhiều, nhưng chỗ đậu xe ở nhà không đủ, để ở cục tiện hơn để ở công ty.


Trùng hợp thế nào, vừa đỗ xe xong cô đã gặp Đàn Dịch.


“Em…” Đàn Dịch thoáng dừng lại: “Chào buổi sáng.”


Tạ Tinh đáp: “Chào Đội trưởng Đàn. Chủ yếu là nhà không có chỗ đậu xe, nên phải đến chiếm chút lợi ích của nhà nước thôi.”



Đàn Dịch nói: “Chiếc này tiêu hao nhiên liệu khá cao.”


Tạ Tinh khóa cửa xe: “Santana tiết kiệm xăng, nhưng em chưa có ngân sách cho nó. Chiếc này rẻ, số tiền tiết kiệm được đủ cho em đổ xăng đi làm vài năm.”


Đàn Dịch cười: “Tính thế cũng hợp lý, xe này đi đường núi hay đường quê đều ổn cả.”


Tạ Tinh nói: “Rảnh có thể tự lái đi xa, ngầu lắm.”


Đàn Dịch gật đầu: “Lúc nào rảnh gọi anh trai em, chúng ta cùng đi.”


Tạ Tinh đáp: “Được thôi.”


Hai người đi sát bên nhau, cùng tiến vào tòa nhà làm việc. Mới đi được mấy bước, giọng của Lý Ký vang lên phía sau: “Đại đội trưởng Đàn, Tiểu Tạ.”


Tạ Tinh quay đầu lại: “Anh đi đâu đấy?” Hôm qua anh ta trực ca đêm, theo lý mà nói thì phải từ ký túc xá đến mới phải.


Lý Ký chạy chậm đến: “Ông nội tôi bị bệnh, sáng nay tôi đưa ông đến bệnh viện.”


Tạ Tinh hỏi: “Có nghiêm trọng không?”



Đàn Dịch nói: “Họ không có khả năng đó.”


“Cũng đúng…” Lý Ký thở dài: “Theo dõi mấy ngày rồi mà chẳng có động tĩnh gì, tôi bắt đầu suy nghĩ lung tung. Đại đội trưởng Đàn…”


Đàn Dịch cắt ngang: “Gọi tôi là Đội trưởng Đàn đi.” Trước đây ở Tấn Dương anh đã quen với cách gọi này.


“Phải ha, anh có nói rồi, tôi quên mất.” Lý Ký gãi đầu: “Đội trưởng Đàn, chúng ta có nên đến nhà họ Lôi lần nữa không?”


Đàn Dịch nói: “Họp xong rồi tính.”


Ba người nối tiếp nhau bước vào tòa nhà làm việc.


Trong tòa nhà đông người, ai nấy đều chào hỏi lẫn nhau, Tạ Tinh và Lý Ký rất nhanh đã tách khỏi Đàn Dịch.


Lý Ký nói: “Đội trưởng Đàn không dễ tính như Đội trưởng Hoàng, tôi thấy vậy đó.”


Tạ Tinh nói: “Mới tiếp xúc thôi, tính cách cũng khác nhau, qua vài ngày hòa hợp là được. Anh xem, giờ đã quen miệng gọi Đội trưởng Hoàng rồi đấy thôi, thích nghi nhanh lắm.”


Lý Ký cười ha ha, rồi đi về văn phòng của Đại đội 2.



Tạ Tinh lên tầng ba.


Vừa bước vào văn phòng, cô thấy Tào Hải Sinh đang cầm thùng rác, liền vội vàng giành lấy: “Thầy, để em làm cho.”


Tào Hải Sinh đứng thẳng lên, xoay người vài cái cho đỡ mỏi: “Tiểu Tạ, thầy và pháp y Trần phải đi giám định thương tích, em trông văn phòng, nếu Đại đội 2 họp thì em đi thay thầy nhé.”


Tạ Tinh gật đầu: “Vâng, thầy cứ đi đi, chắc vẫn là vụ nhà họ Lôi và Thẩm Ý, em đều nắm rõ hai vụ này.”


“Cô nhóc này, vừa thông minh lại vừa tháo vát, dạo này tôi với thầy em đỡ lo nhiều.” Trần Khiêm vừa bước vào đã cười nói.


Tạ Tinh cũng cười: “Cảm ơn pháp y Trần đã khen, em nhất định sẽ khiêm tốn học hỏi, tiếp tục cố gắng.”


“Ha ha…” Pháp y Trần đặt túi lên bàn, chỉ tay vào cô: “Lém lỉnh lắm.”


Tạ Tinh nhanh chóng đổ rác, lau sạch ba chiếc bàn, đang định lau sàn thì điện thoại reo.


Tào Hải Sinh nhấc máy, nghe vài giây liền nói: “Được rồi, Tiểu Tạ xuống ngay đây.”


Ông gác máy, bảo: “Lý Ký gọi, em đi họp đi.”


“Vâng.” Tạ Tinh đặt chổi lau xuống, rửa tay sạch sẽ, cầm sổ ghi chép đi xuống.


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 66: Có Xe
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...