Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 10: Hải Sản

44@-
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Biểu tượng hoa
  • Khám phá trải nghiệm mới trên App Mọt Truyện!

  • - Hái hoa nhận thưởng mỗi ngày
  • - Nhận thông báo khi có chương mới
  • - Nhiều tính năng hấp dẫn chỉ có trên App
Tải ngay
Cô nhớ trong sách miêu tả thế này, Cố Lăng cao lớn, ngũ quan rõ ràng, sắc bén, là người nổi bật ở bất cứ đâu anh đến.


Nói thật lòng, tuy tác giả không miêu tả cụ thể, nhưng người đọc có thể cảm nhận được, đây chắc chắn là một tổng giám đốc đẹp trai hiếm có khó tìm.


Tạ Tinh rất muốn trêu chọc Tạ Quân một chút, nhưng nghĩ đến ảnh hưởng của nam chính nữ chính trong truyện, cô đành thôi.


Vì sự vui vẻ nhất thời mà mất đi cuộc sống bình yên, không đáng.


Tạ Thần giới thiệu Tạ Tinh cho bạn bè của mình, sau đó giới thiệu mọi người cho Tạ Tinh: “Tinh Tinh, đây là Cố Lăng, Tần Kiệt, Sài Dục, còn hai người này thì quen quá rồi, không cần giới thiệu nha.”


Tổng cộng có năm thanh thiên, hai người không cần giới thiệu là bạn học cấp ba của Tạ Thần, thường xuyên đến nhà họ Tạ, nguyên chủ quen biết hai người này, nguyên chủ chỉ chưa gặp Cố Lăng, Tần Kiệt và Sài Dục bao giờ.


Cố Lăng là nam chính, không nói. Sài Dục là nam phụ thứ hai, cũng thích Tạ Quân.



Theo như tình tiết trong sách, Tần Kiệt là chồng của nguyên chủ, gia cảnh kém hơn Cố Lăng một chút, mặt trái xoan, mắt đào hoa, diện mạo thanh tú, sống tình nghĩa với anh em, chỉ là hơi thích ăn xài rộng rãi một chút.


Nguyên chủ không theo đuổi được Cố Lăng, trong một phút bốc đồng, quay sang lựa chọn Tần Kiệt… Thực ra, là tác giả chọn cho cô ấy, như vậy mới có sự so sánh.


Tạ Tinh chào hỏi từng người.


Dựa vào nguyên tắc nếu có thể không nói chuyện thì sẽ không lên tiếng, chỉ cần ít nói một câu, cô tuyệt đối sẽ không nói thêm một chữ, Tạ t*nh h**n thành nhiệm vụ tiếp đãi, sau đó lấy cớ vào nhà vệ sinh trốn một chút.


Tạ Tinh không muốn đối mặt với Tạ Quân và Trần Nguyệt Hoa, cô ở trong phòng vệ sinh gần nửa tiếng, lúc trở lại phòng tiệc thì bữa tiệc đã bắt đầu.


Tạ Tinh đứng tại cửa ra vào nhìn quanh một lát, phát hiện chỉ có bàn bạn bè của Tạ Thần còn một ghế trống.


Cô thừa dịp mọi người đang trò chuyện hăng say, im lặng đi theo sau nhân viên phục vụ đang bưng thức ăn vào phòng, nhanh chóng ngồi xuống.


Bàn này đều là bạn của Tạ Thần, trừ năm người trước đó, còn có có một gương mặt xa lạ. Người này đeo kính gọng đen kiểu cũ, mặc áo khoác jacket màu nâu, quần tây màu tím, nhìn như cán bộ kỳ cựu.



Thân là nửa chủ nhân của bữa tiệc này, cô lễ phép gật gật đầu, xem như chào hỏi.


Tạ Quân ngồi đối diện Tạ Tinh, ngồi bên cạnh Cố Lăng, ánh mắt thường hay nhìn qua, như đề phòng trộm cướp vậy.


Tạ Tinh cảm thấy phản cảm, lập tức có hành động đáp trả, không khách khi trợn trắng mắt trừng lại Tạ Quân.


Tạ Tinh búi tóc củ tỏi, lộ ra cái trán, mày lá liễu, mắt to, mặc một chiếc váy màu trắng tay phồng đơn giản, trông như một cô nhóc chưa 18, trợn mắt lên thì nhìn vừa đáng yêu vừa bướng bỉnh.


Sài Dục nhìn rõ ràng, anh bật cười, nói với Tạ Thần: “Em gái út nhà cậu thú vị ghê.”


Tạ Thần khẽ trừng mắt nhìn Tạ Tinh một chút, giải thích: “Tinh Tinh ở với ông nội từ bé, bướng bỉnh hơn Quân Quân nhiều.”


Tạ Tinh không quan tâm lời Tạ Thần nói, cô đã đói bụng từ lâu, nếu tiệc đã bắt đầu, vậy thì không nên bạc đãi cái bụng, phải ăn thật ngon mới được.


Thành phố An Hải gần biển, bữa tiệc đa phần là các món hải sản.



Tạ Tinh thích hải sản, cái gì đặt ở trước mặt cô đều ăn thử một đũa.


Cô rất biết ăn, ngon tay thon dài bóc vỏ hải sản, chẳng bao lâu, xương cá, vỏ hải sản đầy trên bàn chỗ cô ngồi.


Ngược lại, Tạ Quân thanh nhã ăn bào ngư, nhím biển hấp trứng, ngẫu nhiên còn gắp vài miếng cá thờn bơn hấp.


Đúng là không có so sánh sẽ không có tổn thương.


Tạ Tinh lúc này mới nhớ đến tác dụng làm nền, làm vật so sánh với nữ chính của mình. Cô thầm nghĩ, mình phối hợp cũng tốt đó chứ, tận tâm tận tình, không phải diễn.


Trong phòng tiệc hòa thuận vui vẻ, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện.


Chỉ có Tạ Tinh và anh chàng đeo kính gọng đen kia không nói lời nào, chỉ yên lặng ăn, yên lặng lắng nghe.


Cổ phiếu, điện thoại di động, ô tô, bất động sản, khách sạn, ăn uống… đề tài trò chuyện của mọi người ngày càng nhỏ, rất nhanh, có người nhắc tới vụ án ở công trường khu phát triển.



“Nghe nói là ném thi thể ở đó, không sao, tạm thời còn chưa xây dựng.”


“Phá án chưa?”


“Phá con khỉ ấy, thân phận người chết còn chưa tra được.”


“Cảnh sát đúng là vô dụng…”


“Này, đừng nói bừa.”


Người ngăn cản đề tài là Giang Húc, bạn học của Tạ Thần, anh ta nhìn về phía Tạ Tinh và thanh niên đeo kính gọng đen, nói sang chuyện khác: “Các cậu nghe nói gì chưa, Diêm Hằng từ Mỹ về, hiện tại đang kinh doanh thiết bị y tế đấy.”


Tạ Thần nói: “Cậu ta có tài nguyên ở nước ngoài, có mối quan hệ trong nước, chỉ lời không lỗ!”


Tạ Tinh như có điều suy nghĩ, trang thiết bị y tế trong nước và y học cũng đang phát triển, lợi nhuận cao.


Như vậy, liệu nạn nhân có phải là nhân viên bán trang thiết bị y tế không?


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 10: Hải Sản
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...