Lửa Hoang Câm Lặng - Toàn Nhị

Chương 9

89@-

Vị hôn thê?


Đại tiểu thư nhà họ Uông, Uông Minh Hoa?


Theo như Tiết Nhất Nhất biết, tối qua, dưới sự giới thiệu của Tần Anh, là lần gặp mặt chính thức đầu tiên của Thi Cảnh và Uông Minh Hoa.


Thế mà đã là vị hôn thê rồi sao?


Nghĩ lại cũng không phải không có khả năng.


Với những gia đình như họ, hôn nhân đâu phải là kết quả của tình yêu lãng mạn, chẳng qua chỉ là sự lựa chọn tinh tế vì lợi ích cá nhân mà thôi.


Địa vị hiển hách, tiền tài quyền thế được truyền lại qua nhiều thế hệ, những cậu ấm cô chiêu từ nhỏ đã sống trong xa hoa, được nuôi dưỡng bằng những nguồn lực hàng đầu, sao có thể vì tình yêu mà bước xuống đài cao?


Tối qua, cả nhà họ Thi đều ra quân, cho thấy họ coi trọng nhà họ Uông đến mức nào.


Xem ra cuộc liên hôn này đã được định đoạt từ lâu, tối qua chỉ là một màn diễn hình thức mà thôi.


Câu lạc bộ có tổng cộng bốn tầng, trang trí xa hoa, trang bị các thiết bị giải trí tiên tiến.


Có hơn 60 phòng riêng lớn nhỏ, tầng thứ tư lại càng riêng tư, sau này khi chính thức kinh doanh cũng chỉ phục vụ cho khách nội bộ.


Tầng 3 phía nam, phòng riêng lớn nhất.


Cửa gỗ đặc dày chạm khắc tinh xảo mở rộng, hương thơm hòa quyện với mùi rượu, thanh mát mà không nồng, đèn chùm pha lê kết hợp với cây xanh tán rộng, sáng sủa mà không mất đi phong cách.


Sâu trong phòng là một cửa sổ kính toàn cảnh, bên ngoài gần là khu vườn yên tĩnh, phía xa là thành phố phồn hoa.


Đồng thời, cũng phản chiếu lại khung cảnh trong phòng.


Bàn gỗ dài, tính cả Thi Cảnh là có bảy người đàn ông ngồi xung quanh, trong đó 3 người có những người phụ nữ duyên dáng ngồi cạnh.




Trên bàn là ly rượu, gạt tàn, bật lửa, những con chip nhiều màu và những lá bài vương vãi.


Thỉnh thoảng có một tràng reo hò của cả nam lẫn nữ kèm theo tiếng những chồng chip đổ sập rồi đến tiếng cụng ly.


Cách đó khoảng bốn năm mét, quầy bar hình vòng cung, bartender mặc áo gile, đeo nơ đang biểu diễn kỹ năng một cách hoa mỹ.


Tiết Nhất Nhất ở góc tối nhất của quầy bar, cô không quen biết những người đó, tất nhiên không ai đến nói chuyện với cô.


Trước mặt cô là một ly cocktail màu xanh, là ly cocktail không cồn mà bartender vừa pha theo yêu cầu của cô.


Uông Minh Hoa đến muộn, 3 người được nhân viên dẫn vào phòng.


Đây là lần đầu tiên Tiết Nhất Nhất nhìn thấy Uông Minh Hoa.


Cô ta có vóc dáng cao ráo, thân hình nóng bỏng, ngũ quan sắc sảo, phóng khoáng.


Tuy không phải mỹ nhân lộng lẫy nhưng có khí chất và khí thế.


Shopee sale đỉnh nóc 25/9
Hai cô gái đi cùng cô ta, một người là bạn cùng lớp của Tiết Nhất Nhất tên là Uông Vũ Đồng, là em gái ruột của Uông Minh Hoa.


Người còn lại là bạn cùng lớp của Thi Kỳ, Tiết Nhất Nhất thường thấy cô ta đi cùng Thi Kỳ ở trường.


Còn tên cô ta là gì Tiết Nhất Nhất không biết.


Quan hệ của cô ta và Uông Minh Hoa là gì Tiết Nhất Nhất cũng không rõ.


Uông Minh Hoa đứng lại ở cửa một lát, ánh mắt lướt qua phòng, không dừng lại quá lâu trên người Thi Cảnh mà đi thẳng đến quầy bar.


Hầu hết mọi người trước quầy bar đều đứng dậy tươi cười chào đón.



Cũng có một vài người liếc nhìn một cái coi như không thấy, ngay cả giả vờ cũng không thèm.


Những người có quan hệ tốt và không tốt với nhà họ Uông lúc này đều rõ ràng.



Qua cuộc nói chuyện, Tiết Nhất Nhất biết được cô gái thường đi cùng Thi Kỳ tên là Trác Văn, là em họ của Uông Minh Hoa.


Nhưng cô chưa từng nghe nhà họ Uông có cô dì chú bác nào họ Trác.


Thêm vào đó, trong hoàn cảnh này, Uông Minh Hoa không cho Uông Vũ Đồng uống rượu nhưng lại không cản Trác Văn uống như nước lã.


Không biết “em họ” này rốt cuộc là kiểu họ hàng nào nữa.


Thực ra là ai cũng chẳng ảnh hưởng gì.


Uông Vũ Đồng đi theo Uông Minh Hoa, khi nhìn thấy Tiết Nhất Nhất ở góc phòng, đôi mắt không tin nổi mở to ra mấy vòng.


Tiết Nhất Nhất đứng dậy gật đầu chào Uông Vũ Đồng.


Uông Vũ Đồng nhếch mép khinh bỉ.


Uông Minh Hoa chú ý, liếc nhìn Tiết Nhất Nhất, hỏi: “Ai vậy?”


Uông Vũ Đồng che miệng, ghé sát vào Uông Minh Hoa thì thầm.


Tiết Nhất Nhất không quan tâm họ nói gì, mặc dù ánh mắt họ đang tập trung vào cô và chẳng mấy thân thiện.


Còn có thể nói gì nữa chứ? Chẳng qua cũng chỉ xoay quanh hai chữ ‘con riêng’ mà thôi.


Bên bàn đằng kia, từ lúc Uông Minh Hoa vào phòng đã dấy lên một cơn sóng nhỏ.


Thi Cảnh bị mọi người trêu chọc.


“Thi Nhị, đại tiểu thư Uông đến rồi kìa…”


“Anh Cảnh, sao đại tiểu thư Uông không qua đây vậy…”


“Phụ nữ mà, đương nhiên là chờ đàn ông chủ động qua mời rồi…”



Một người phụ nữ mềm mại như không xương dựa vào người đàn ông, ánh mắt lại liếc mắt đưa tình về phía Thi Cảnh.


Chiếc áo sơ mi đen bao bọc vai và cánh tay, cổ áo mở rộng, động tác thả lỏng mà mạnh mẽ, đường nét cơ ngực ẩn hiện.


Mái tóc rối không che được hai vạch cạo từ thái dương ra sau.


Cổ tay đeo chuỗi vòng Phật, ngón tay kẹp điếu thuốc, hơi nghiêng đầu, mở miệng ngậm lấy điếu thuốc rít một hơi mạnh, hai má hóp lại, mắt lim dim nhả khói.


Như thể đang tận hưởng, lại như đang trút giận.


Giống như một ly Tequila vừa k*ch th*ch vừa mạnh mẽ.


Người phụ nữ nhận ra mình đã thất thần, vội vàng thu lại ánh mắt khỏi người Thi Cảnh.


Cô ta quay sang ôm lấy cánh tay người đàn ông của mình, nũng nịu ưỡn ẹo.


Người đàn ông lập tức đẩy ra hai chồng chip: “Theo.”


Chia bài.


Thi Cảnh cầm lấy lá bài lật lên, chỉ để lộ một góc rồi úp tất cả các lá bài xuống bàn, nhíu mày rít một hơi thuốc thật sâu.


Trong tiếng cười sảng khoái, chiếc gậy gạt chip đã gom hết số chip của Thi Cảnh đi.


Có người thua thì có người thắng.


Ván mới lại bắt đầu.


Vài ván sau, quầy bar đằng xa vang lên tiếng vỗ tay tán thưởng.


Mọi người đều nhìn qua.


Không biết ai lại tiếp tục chủ đề lúc nãy: “Anh Cảnh, đại tiểu thư Uông đã nhìn về phía chúng ta mấy lần rồi đấy, xem ra là thật sự đang chờ anh chủ động mời!”




Bên cạnh Thi Cảnh là người thắng lớn hôm nay, Triệu Lão Tam.


Triệu Lão Tam có người đẹp bên cạnh, chip sắp chất thành núi: “Hay là tôi cho cậu mượn cô em này để hòa hợp âm dương nhé?”


Cơ thể người phụ nữ rõ ràng cứng lại, vẻ mặt không biết phải làm sao nhưng đôi mắt nhìn về phía Thi Cảnh lại đầy vẻ e thẹn.


Triệu Lão Tam nghịch những con chip, cười tự giễu: “Xem tôi nói gì này, vị hôn thê của anh Cảnh đang ở đây, đâu cần tôi cho mượn!”


Thi Cảnh ngước mắt lên, giọng điệu không quá gay gắt: “Ai còn nói ba chữ đó nữa, tôi tháo cằm người đó.”


Triệu Lão Tam đưa tay véo chiếc cằm nhỏ nhắn của người phụ nữ, hỏi: “Sợ bị tháo cằm không?”


Người phụ nữ cười gượng gạo, còn phải ưỡn ẹo cọ xát ra vẻ quyến rũ: “Thiếu gia Triệu, anh bảo vệ em nha~”


“Yên tâm, anh Cảnh thương hoa tiếc ngọc lắm!” – Triệu Lão Tam cười ha hả rồi hỏi mọi người – “À mà ba chữ nào ấy nhỉ?”


Người đối diện dùng khẩu hình nói: “Vị… hôn… thê…”


Có người phụ họa câu trả lời này: “Hôm nay anh Cảnh có mang người theo đấy!”


Triệu Lão Tam cầm ly rượu lên áp vào má người đẹp đang ửng hồng: “Nghe thấy chưa? Cũng không đến lượt em đâu!”


Tâm tư không an phận của người phụ nữ bị vạch trần trước mặt mọi người, sắc mặt tái đi, ngay cả nũng nịu cũng không biết làm thế nào.


Triệu Lão Tam lại như không có chuyện gì xảy ra, nhấp một ngụm rượu, đặt ly xuống, tò mò nhìn quanh: “Người anh Cảnh mang theo đâu rồi?”


Người kia quay đầu, hất cằm về phía Tiết Nhất Nhất: “Kia kìa, người ngồi ngoài cùng ấy.”


Triệu Lão Tam vươn cổ ra nhìn.


Đám người này tuy ngoài mặt có vẻ chơi bời, nhưng nhận biết người khác là kỹ năng cơ bản nhất.


Tiết Nhất Nhất còn chưa tốt nghiệp cấp ba, bình thường cửa lớn không ra, cửa sau không bước, dù mặc một chiếc váy trưởng thành nhưng cũng không che được sự trong trẻo từ trong ra ngoài.


Triệu Lão Tam đưa ra lời bình đắt giá: “Đúng là mẹ nó trong sáng!”


Lửa Hoang Câm Lặng - Toàn Nhị
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Lửa Hoang Câm Lặng - Toàn Nhị Truyện Lửa Hoang Câm Lặng - Toàn Nhị Story Chương 9
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...