Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 221: Công khai – Đám cưới 05

1@-

Chương 05

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Trên đường ngồi xe về khách sạn, Giang Thiệu Thành cau mày gửi tin nhắn cho em trai: “Nể mặt em, anh tạm thời không làm khó cậu ta. Nhưng sau này, nếu cậu ta dám phụ lòng em, xem anh xử lý thằng nhóc thối đó thế nào!”

Giang Thiệu Vũ trả lời: “Cậu ấy dám phụ em? Không cần anh ra tay, em tự xử được.”

Giang Thiệu Thành: “……”

Đi bên cạnh, Bùi Phong hắt xì hơi liền hai cái. Cậu cúi đầu nhìn điện thoại trong tay sư phụ, vô tội nói: “Sư phụ, là anh cả nhắn cho anh đúng không? Chắc đang nói xấu em với anh hả?”

Giang Thiệu Vũ cất điện thoại, bình thản nói: “Không cần để ý đến anh ấy. Ở bên ai là chuyện của anh, ý kiến người khác không quan trọng.”

Không thể không nói, với tính cách điềm tĩnh dứt khoát như Giang Thiệu Vũ, ở bên anh thật sự khiến người ta có cảm giác an toàn vô cùng.

—Tiểu Bùi rất tốt. Là em chọn cậu ấy, có ý kiến gì thì cứ nhằm vào em.

Mấy câu vừa rồi khi phản bác lại anh cả khiến lòng Bùi Phong sung sướng không tả nổi.

Hai người đan chặt mười ngón tay, nắm tay nhau bước vào khu căn cứ của đội tuyển quốc gia.

Đến gần khu ký túc xá, Giang Thiệu Vũ dừng lại, nói: “Ở trong căn cứ thì nên tiết chế một chút, chúng ta thân mật quá mà bị người khác nhìn thấy sẽ không hay.”

Bùi Phong lập tức tự giác buông tay anh ra: “Vâng, nghe lời anh.”

Sau khi hai người chính thức công khai, đám fan từng âm thầm chèo thuyền rốt cuộc cũng được ăn đường thật, phấn khích lập ngay một siêu thoại.

Tên CP của Giang Thiệu Vũ và Bùi Phong được đặt là “Phong Vũ Đồng Chu”, vừa là lời chúc “cùng nhau vượt qua giông bão”, vừa khéo lấy từ âm Hán của hai người, Phong trong Bùi Phong, Vũ trong Giang Thiệu Vũ.

Fan nhanh chóng đào lại loạt khoảnh khắc chung khung hình của hai người từ thời còn ở ACE, cắt ghép thành các video ngập đường.

[Anh Vũ hồi đó cưng Tiểu Bùi thật luôn á!]

[Lần đầu tiên sư phụ dẫn Tiểu Bùi đi thi đấu, còn đích thân sắp xếp chỗ ngồi cho cậu ấy nữa cơ!]

[Hu hu hu đúng là sư phụ thần tiên mà!]

[Tiểu Bùi hồi đó ngoan cực, mỗi trận đấu đều ngồi dưới sân vỗ tay cổ vũ cho sư phụ~]

[Trận ACE vs BM mùa S3 ấy, người giơ bảng đèn tên Wing dưới khán đài hóa ra là Tiểu Bùi!]

[Cậu nhóc giơ bảng đèn cổ vũ sư phụ dễ thương xỉu luôn, hahahaha]

[Cậu ấy còn sưu tầm cả đống thẻ thi đấu của sư phụ nữa đó!]

CP sư đồ này càng chèo càng thấy ngọt.

Khi Bùi Phong còn nhỏ, Giang Thiệu Vũ luôn quan tâm chăm sóc. Sau này, khi Bùi Phong đã trưởng thành, thực lực đủ sánh vai cùng sư phụ, cậu vẫn luôn kính trọng anh, và nhiều lần khẳng định trong phỏng vấn: “Sư phụ mãi mãi là tuyển thủ xuất sắc nhất trong lòng tôi.”

Ánh mắt hai người trong các buổi phỏng vấn, cái ôm khi giành quán quân đôi thế giới… nhìn kỹ lại những hình ảnh quá khứ đó, sẽ phát hiện ra vô số dấu hiệu từ sớm.

Tiểu Bùi từ 6 năm trước đến tận bây giờ, trong mắt cậu ấy luôn chỉ có một mình sư phụ.

Giờ đây, họ chính thức công khai tình cảm. Fan hâm mộ yêu quý họ suốt bao năm còn vui mừng hơn cả người trong cuộc.

Bởi trong mắt fan, không ai xứng với Wing cả. Cũng không ai xứng với Fred. Nhưng khi họ ở bên nhau, thì chính là định mệnh!

Sau khi mùa giải mới bắt đầu, cả hai người đều trở nên bận rộn. Bình thường, ngoài việc hỗ trợ Giang Thiệu Vũ quản lý việc huấn luyện của đội tuyển quốc gia, Bùi Phong còn cùng anh xem video thi đấu của các khu vực khác, phân tích đội hình và chiến thuật.

Tuy ở phòng ký túc xá sát vách, cách nhau rất gần, nhưng cả hai cũng không thể làm gì vượt giới hạn. Dù sao thì dưới lầu cũng có người ở, động tĩnh lớn quá mà bị các tuyển thủ khác nghe thấy thì sẽ rất xấu hổ. Vì vậy, trong thời gian ở căn cứ, dù Bùi Phong rất khó chịu khi phải kiềm chế, nhưng cũng không dám làm càn, cùng lắm là lén sang phòng sư phụ trộm vài cái hôn.

Thời gian thoắt cái đã đến mùa hè.

Giải Asian năm nay, đội trẻ Trung Quốc cuối cùng cũng đã gom đủ người. Tiểu Quỷ lần này có thể dẫn dắt đội tuyển trẻ ra trận với tư cách đội trưởng. Giải đấu năm nay được tổ chức tại Hàn Quốc, Giang Thiệu Vũ dẫn đội lên đường. Bùi Phong ban đầu cũng muốn đi theo, nhưng Giang Thiệu Vũ lại nói: “Em ở lại trong nước đi, giúp lão Thường tổ chức đợt huấn luyện online của đội tuyển quốc gia.”

Phương thức tuyển chọn đội tuyển quốc gia lần này cũng tương tự như năm ngoái, danh sách tuyển thủ đã được chốt từ nửa đầu năm.

Huấn luyện viên Giang phải dẫn đội trẻ ra nước ngoài thi đấu, Bùi Phong đành nghe lời sư phụ, ở lại tham gia đợt huấn luyện online.

Thời gian huấn luyện online thường là vào buổi chiều, nên buổi tối rảnh rỗi, Bùi Phong livestream dẫn dắt các tân binh.

Cậu đã thành lập một công ty riêng mang tên “Phong Vũ Văn Hóa Truyền Thông”, ký hợp đồng với vài streamer chơi game khá tiềm năng. Trong đó có một người tên là “Tiểu Phi”, phong cách livestream hài hước duyên dáng, ngoại hình cũng rất ưa nhìn, là tân binh được Bùi Phong tập trung bồi dưỡng.

Vì tân binh mới chưa được nhiều người biết đến, nên việc Bùi Phong, với tư cách là ông chủ kiêm streamer top đầu, chủ động kéo người mới lên sóng là chuyện rất bình thường.

Tuy nhiên, dân mạng lại không biết cậu đã mở công ty riêng, cứ tưởng là cậu đang nể mặt nền tảng livestream nên mới hỗ trợ streamer mới.

Ngay cả Giang Thiệu Vũ cũng không biết chuyện này, bởi vì công ty này là món quà bất ngờ mà Bùi Phong chuẩn bị để tặng cho sư phụ.

Tối hôm đó, Giang Thiệu Vũ đến thủ đô Seoul, Hàn Quốc. Sau khi sắp xếp chỗ ở cho các tuyển thủ ổn thỏa, anh vào phòng tắm rửa một chút, rồi nằm trên giường mở điện thoại lên. Vừa hay, một thông báo hiện ra: “Streamer bạn theo dõi, Fred, đã bắt đầu livestream.”

Giang Thiệu Vũ tiện tay bấm vào phòng livestream, định xem thử Tiểu Bùi đang làm gì.

Kết quả vừa mở lên thì thấy một thiếu niên có làn da trắng trẻo, khuôn mặt dễ thương xuất hiện trên màn hình, nghiêm túc chào khán giả: “Chào mọi người, mình là streamer Tiểu Phi, cảm ơn anh Phong đã đi đôi cùng mình hôm nay.”

Bùi Phong mỉm cười nói: “Giới thiệu với mọi người, đây là một streamer mới, nếu thấy thú vị thì có thể bấm theo dõi ủng hộ nhé.”

Tiểu Phi hỏi: “Anh Phong, lát nữa anh chơi bắn tỉa ạ?”

Bùi Phong đáp: “Không sao, em chơi gì thì anh phối hợp với em.”

Tiểu Phi lập tức tung cầu vồng: “666! Đúng là người chơi tự do, cái gì cũng giỏi hết á!”

Giang Thiệu Vũ khẽ nhướng mày, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác khó chịu khó hiểu.

Giọng nói của Bùi Phong rất dịu dàng. Dĩ nhiên, Tiểu Bùi vốn là người dễ chịu, kể cả có bị chửi trên kênh chat thì cũng chỉ cười cho qua. Là người đứng đầu nền tảng livestream, khi giúp đỡ tân binh, lễ phép một chút cũng là chuyện nên làm.

Thế nhưng, Giang Thiệu Vũ vẫn cảm thấy không vui.

Thằng nhóc này ở đâu ra?

Bùi Phong thân với tên “Tiểu Phi” này từ khi nào? Còn đi đôi riêng để kéo view cho cậu ta nữa?

Giang Thiệu Vũ bấm vào hồ sơ của Tiểu Phi, chỉ là một tân binh mới, có 50 nghìn người theo dõi, Beta, mới 18 tuổi.

Anh tiện tay nhấn theo dõi, xem thêm vài trận đôi của hai người rồi tắt livestream đi ngủ.

Vài ngày sau đó vì bận dẫn dắt đội thi đấu, Giang Thiệu Vũ cũng chẳng còn tâm trí nghĩ tới chuyện kia nữa, toàn bộ sự tập trung đều dồn vào bố trí chiến thuật.

Đội tuyển trẻ Trung Quốc lần này được thành lập từ cuối tháng 2, tính đến nay đã huấn luyện tròn 4 tháng.

Tiểu Quỷ đã học được lối chơi người tự do từ Bùi Phong, cộng thêm chiến thuật tinh vi mà Giang Thiệu Vũ bố trí, đội trẻ Trung Quốc lần lượt đánh bại các đội tuyển trẻ đến từ nhiều quốc gia khu vực Asian, một lần nữa giành cup quán quân Asian!

Tiểu Quỷ ôm chiếc cup, xúc động đến nỗi bật khóc nức nở.

Khi quay lại hậu trường, Giang Thiệu Vũ bước đến trước mặt Tiểu Quỷ, khen một câu: “Biểu hiện rất tốt.”

Anh biết đứa trẻ này chịu áp lực rất lớn, dù sao cũng có sư phụ và sư tổ đều rất giỏi, nếu thi đấu mà sơ suất thì chắc chắn sẽ bị mắng. Vì thế, nửa năm nay, thằng nhóc này cũng đã luyện tập vô cùng nghiêm túc.

Quy Tư Dương nghẹn ngào nói: “Chỉ cần em, em không khiến sư tổ thất vọng là được rồi.”

Giang Thiệu Vũ khẽ xoa đầu cậu một cái. Đúng lúc ấy, điện thoại vang lên, là cuộc gọi từ Bùi Phong. Giang Thiệu Vũ vừa nghe máy, liền nghe thấy giọng nói mang theo ý cười của Bùi Phong truyền tới: “Thấy mọi người giành cup quán quân rồi, thật sự rất tuyệt! Chúc mừng!”

Giang Thiệu Vũ “ừm” một tiếng, nói: “Ngày mai anh về nước.”

Bùi Phong sốt sắng nói: “Vậy để em ra sân bay đón mọi người nhé?”

Giang Thiệu Vũ đáp: “Không cần, bên này đông người, chị Du đã sắp xếp xe rồi.”

Bùi Phong hạ giọng nũng nịu: “Nhưng mà, em nhớ anh. Em muốn là người đầu tiên được gặp anh.”

Tiểu Quỷ ở gần đó, nghe rõ toàn bộ đoạn hội thoại giữa sư phụ và sư tổ.

Bị hai người thồn cơm chó ngay trước mặt, cậu đành vội vã rời đi, giả vờ như mình chẳng nghe thấy gì cả.

Giang Thiệu Vũ bất đắc dĩ nói: “Được rồi, vậy em đến cùng xe với đội tuyển quốc gia đi.”

Hôm sau, Giang Thiệu Vũ cùng đội trẻ trở về nước thuận lợi. Quả nhiên, Bùi Phong đích thân đến sân bay đón họ. Thời gian gần đây các tân binh luyện tập vô cùng vất vả, thành tích tại giải Asian cũng rất nổi bật. Nghĩ vậy, Giang Thiệu Vũ liền nói: “Cho mọi người nghỉ 10 ngày, đi đâu đó thư giãn một chút, hoặc về thăm gia đình cũng được.”

Các tân binh nghe vậy đều phấn khởi, vừa về đến căn cứ đã bắt đầu thu dọn hành lý.

Bùi Phong đi theo sư phụ về ký túc xá, cười nói: “Anh cũng nên nghỉ ngơi một chút. Nửa đầu năm lo việc tuyển chọn quốc gia rồi đến giải Asian, gần như bận không ngơi tay. Dù sao còn vài tháng nữa mới đến giải thế giới, đừng để mình mệt quá.”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừm. Kỳ nghỉ này, anh sẽ đến chỗ em ở, không nói đến chuyện công việc.”

Bùi Phong rất vui, tối đó liền thu dọn hành lý, lái xe đưa Giang Thiệu Vũ về biệt thự ở ngoại ô Thủ Đô.

Giải Asian năm nay được tổ chức sớm, bắt đầu từ ngày 10 tháng 7 và kết thúc vào ngày 15 tháng 7. Sinh nhật của Bùi Phong là ngày 18 tháng 7, chỉ còn ba ngày nữa. Giang Thiệu Vũ nghĩ, hay là tổ chức sinh nhật riêng cho Tiểu Bùi nhỉ? Để hôm nào tranh thủ đi mua quà là được.

Ngày 17 tháng 7, Giang Thiệu Vũ lấy cớ ra ngoài vì có việc, đến tiệm quà tặng cá nhân đã hẹn trước để chọn quà cho Bùi Phong.

Bùi Phong muốn đi theo, nhưng Giang Thiệu Vũ lại lấy lý do “anh có chuyện cần bàn với anh cả” để từ chối.

Gần đến giờ ăn tối, Giang Thiệu Vũ mới về nhà.

Vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng Bùi Phong nói lớn: “Tiểu Phi, lên đi, anh yểm trợ cho em!”

Giang Thiệu Vũ thay dép đi trong nhà, bước đến cửa phòng làm việc. Ánh mắt lướt qua liền thấy trên màn hình là ID và avatar rất quen thuộc.

Bùi Phong mỉm cười nói: “Double kill, Nice!”

Loa ngoài vang lên giọng nói trong trẻo của thiếu niên: “Là nhờ anh Phong yểm trợ tốt, em chỉ là nhặt mạng thôi.”

Giang Thiệu Vũ khẽ nhíu mày, ánh mắt đột nhiên lạnh đi.

Lại là Tiểu Phi.

Chẳng lẽ hễ có thời gian rảnh là Bùi Phong lại đi đôi với cậu ta sao?

Bùi Phong vẫn chưa phát hiện ra sư phụ đang đứng sau lưng, còn đang tươi cười nói: “Ai thích em trai Tiểu Phi thì nhớ nhấn follow nhé~”

Trên màn hình, bình luận liên tục “ha ha ha” tràn ngập, không khí vô cùng sôi nổi vui vẻ.

Sắc mặt Giang Thiệu Vũ lạnh lùng xoay người rời đi.

6 giờ tối, Bùi Phong tắt livestream, chuẩn bị ăn tối.

Vừa bước ra khỏi game thì thấy Giang Thiệu Vũ đang ngồi trên sofa, xem điện thoại. Trên màn hình là giao diện livestream quen thuộc của Tiểu Hùng.

Bùi Phong hơi ngẩn người, đi đến cười nói: “Sư phụ về rồi sao không gọi em?”

Giang Thiệu Vũ lạnh nhạt đáp: “Em đang livestream mà, anh không muốn làm phiền.”

Bùi Phong cười hỏi: “Anh muốn ăn gì? Để em nấu cho.”

Giang Thiệu Vũ lạnh giọng nói: “Không đói.”

Bùi Phong nhạy bén nhận ra sư phụ không vui, vừa định nói gì đó thì thấy Giang Thiệu Vũ đứng dậy, nói: “Anh lên lầu nghỉ ngơi, em tiếp tục dẫn em trai em chơi đi.”

Bùi Phong: “???”

Bình thường sư phụ khá nghiêm túc, nhưng từ khi hai người ở bên nhau, mỗi lúc riêng tư Giang Thiệu Vũ đa phần đều dịu dàng. Đã rất lâu anh không dùng ánh mắt lạnh lùng như thế nhìn Bùi Phong, cũng lâu lắm rồi anh không nói với cậu bằng giọng điệu cứng rắn đến vậy.

Bùi Phong nhận thấy có điều chẳng lành, vội vàng đuổi theo: “Anh đang giận à? Em đã làm gì sai sao?”

Giang Thiệu Vũ nhướng mày: “Anh có gì phải giận?”

Bùi Phong đầy bối rối, thật sự chẳng hiểu mình chọc sư phụ chỗ nào. Tuy nhiên, kinh nghiệm nhiều năm cho cậu biết, nếu không nói rõ chuyện này, e là không chỉ viết bản kiểm điểm là xong.

Cậu theo sát Giang Thiệu Vũ lên lầu. Đến cửa phòng ngủ, thấy anh toan bước vào, Bùi Phong lập tức nắm lấy cổ tay, kéo anh ôm chặt vào lòng, giọng thấp thoang nũng nịu: “Sư phụ, rốt cuộc anh sao vậy? Nếu em làm điều gì khiến anh không vui, anh nói với em, em sửa ngay.”

Bị cậu ôm, tim Giang Thiệu Vũ đã mềm đi một nửa. Anh im lặng chốc lát rồi khẽ hỏi: “Cái cậu Tiểu Phi đó là ai? Một streamer vài chục triệu follow như em mà còn phải nghe nền tảng dẫn tân binh hằng ngày à?”

Bùi Phong ngẩn ra: “Tiểu Phi?”

Giang Thiệu Vũ: “Quan hệ của hai người rất tốt sao?”

Hiểu ra đầu đuôi, Bùi Phong bật cười khẽ.

Giang Thiệu Vũ cau mày: “Cười gì?”

Bùi Phong buông anh ra, nhìn thẳng vào mắt anh, dịu giọng: “Sư phụ ghen à?”

Giang Thiệu Vũ sững người, vành tai thoáng đỏ: “Đừng nói bậy, ghen gì chứ?”

Bùi Phong cười khẽ: “Anh đang ghen đấy. Thấy em đi riêng với người khác liền không vui.”

Giang Thiệu Vũ: “…”

Có phải ghen không? Anh cũng không rõ thứ cảm xúc ấy là gì. Thấy Tiểu Bùi thân thiết với người lạ, trong lòng anh cứ khó chịu.

Anh vốn luôn lý trí, lần ở Hàn Quốc tuy không vui nhưng vẫn kìm nén được. Chỉ là hôm nay, khi lại thấy Bùi Phong vừa chăm sóc vừa kéo người ta đi đánh xếp hạng, còn kêu gọi fan follow cậu ta, cảm xúc khó chịu ấy lại ùa về.

Trước khi anh nghĩ thông, Bùi Phong đã cúi đầu hôn khẽ, nghiêm túc giải thích: “Tiểu Phi với em chẳng có gì cả. Mấy ngày qua em xoay vòng dẫn năm streamer tân binh, chắc anh tình cờ thấy đúng cậu ta nên hiểu lầm. Cậu ấy là Beta, có bạn gái Beta, còn là fan CP của hai chúng ta cơ. Hơn nữa, trong lòng em chỉ có mình anh, anh không biết sao?”

Giang Thiệu Vũ: “…”

Thì ra là vậy?

Bùi Phong ôm anh, giọng trầm nhẹ: “Nhưng sư phụ vì em mà ghen, em vui lắm.”

Chỉ khi rất để tâm mới lo lắng người kia thân thiết với ai, từ đó mới sinh “ghen tuông”. Bề ngoài Giang Thiệu Vũ lạnh nhạt, vậy mà chỉ vì Bùi Phong quá thân với người khác đã không vui, điều đó khiến tim Bùi Phong rung động dữ dội.

Cậu dang tay bế bổng anh lên, ôm thẳng vào phòng ngủ, khàn giọng: “Để hôm nay em chứng minh cho anh thấy, trong lòng em chỉ có anh.” Nói xong liền nhiệt tình hôn xuống.

Tim Giang Thiệu Vũ đập thình thịch, bị Bùi Phong hôn tới mức cả người nóng bừng, đầu óc mơ hồ. Mùi pheromone quen thuộc lan tràn trong phòng, anh cảm giác không ổn, vội đẩy cậu ra: “Pheromone của anh hình như sắp không ổn…”

Bùi Phong bật cười, ghé bên tai: “Em biết, kỳ ph*t t*nh của anh là tháng bảy. Năm ngoái đúng ngay sinh nhật em, năm nay chắc cũng vậy nhỉ?”

Giang Thiệu Vũ: “…”

Hình như cậu nói đúng thật.

Bùi Phong vui vẻ: “Anh xem, ông trời cũng thấy chúng ta xứng đôi nên để kỳ ph*t t*nh của anh rơi đúng ngày sinh nhật em. Sau này cứ đến sinh nhật em, sư phụ chính là món quà tuyệt vời nhất.”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Đúng là trùng hợp thời gian này thật sự quá ngượng ngùng.

Bùi Phong ghé vào tai anh, thì thầm: “Em muốn anh, được không?”

Nghe giọng nói trầm thấp của cậu, tim Giang Thiệu Vũ càng đập nhanh hơn.

Ở căn cứ đội tuyển quốc gia, Tiểu Bùi vẫn luôn giữ chừng mực, không dám làm bậy. Một Alpha ngoài hai mươi tuổi, khí huyết phương cương, vậy mà đã phải nhịn suốt nửa năm, cũng thật là khó chịu cho cậu. Hôm nay chi bằng cứ để cậu ấy tùy ý một lần, coi như là… phúc lợi sinh nhật vậy.

Nghĩ đến đây, Giang Thiệu Vũ khẽ vòng tay ôm lấy vai cậu, vành tai đỏ ửng, nói nhỏ: “Giờ em cũng có kinh nghiệm rồi, đừng có như lần trước làm anh mệt mấy ngày liền.”

Bùi Phong mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Được, em sẽ cố gắng.”

Hết chương 05


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 221: Công khai – Đám cưới 05
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...