Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 130
Chương 130
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Trọng tài xác nhận kết quả không có sai sót, gọi hai đội trưởng lên ký tên. Ngay sau đó, trên màn hình lớn tại hiện trường hiển thị tỉ số cuối cùng: Trung Quốc (CHN) 2:0 Việt Nam (VIE).
Lúc này, bình luận viên tại hiện trường mới phản ứng lại, dùng tiếng Nhật nói: “Thật là một kết quả ngoài dự đoán! Xin chúc mừng đội Trung Quốc đã giành chiến thắng trận mở màn vòng bảng với tỉ số 2:0!”
“Có vẻ như các tuyển thủ Việt Nam không thể thích ứng được với nhịp độ trận đấu, trận này diễn ra quá nhanh!”
“Đúng vậy, ván đầu là bản đồ nhỏ ‘Hành lang vòng xoáy’, ván hai là bản đồ trung bình ‘Lâu đài ma ám’, đều là chế độ Huyết chiến vô tận. Hai ván đấu liên tiếp mà chỉ diễn ra trong chưa đến nửa tiếng…”
Lúc này, trong phòng livestream trong nước, cư dân mạng cuối cùng cũng hoàn hồn lại, phấn khích spam bình luận:
[6666! Chúc mừng chiến thắng đầu tiên của Trung Quốc!]
[Không nhìn nhầm chứ? CHN 2:0 VIE thật sao???]
[Việt Nam mấy giải trước đánh cũng không tệ mà, sao thua nhanh vậy? Họ chưa quen thời tiết à hay còn đang mơ ngủ?]
[Lẽ nào đội Trung Quốc sắp bật dậy thật rồi!?]
[Chiến thuật tốc đánh bá đạo thật! Fred đỉnh quá!]
Tại hiện trường thi đấu, màn hình hiển thị thông tin tuyển thủ MVP của trận này: CHN-Fred, thành tích 10 mạng – 0 chết – 3 hỗ trợ.
Hai bình luận viên nhìn nhau rồi nói:
“Fred chắc là tân binh? Trước giờ chưa từng nghe thấy cái tên này trong các trận quốc tế.”
“Đúng vậy, tuyển thủ này có vẻ rất mạnh, chắc là bắn tỉa chủ lực của đội Trung Quốc, kỹ năng ngắm bắn cực kỳ chuẩn xác. Đặc biệt là ván thứ hai ở ‘Lâu đài ma ám’, lối chơi xoay quanh bắn tỉa chủ chốt, cậu ấy còn một mạch giành được năm mạng liên tiếp!”
“Đây cũng là pha pentakill đầu tiên của giải Asian năm nay!”
Người có màn thể hiện xuất sắc nhất dĩ nhiên là Bùi Phong.
Chỉ huy linh hoạt, tư duy rõ ràng, từng phát súng đều là headshot chính xác, nhiều lần mở đường cho đồng đội.
Tất nhiên, công lao của Hoa Hoa trong việc gây nhiễu, Tần Tuyết Dao trong việc trinh sát, Tiểu Bân và Thư Thần trong việc hỗ trợ và cứu viện cũng không thể bỏ qua. Năm người phối hợp cực kỳ ăn ý, tái hiện được nhịp độ quen thuộc như trong các buổi luyện tập trong nước.
Đội Việt Nam hoàn toàn không ngờ đội Trung Quốc lại đánh nhanh như vậy.
Họ không theo kịp nhịp độ, nhất thời lúng túng, kết quả là thua liền hai ván.
Trận đấu kết thúc, Bùi Phong tuân thủ nghi thức quốc tế, dẫn các tuyển thủ Trung Quốc sang bắt tay đội Việt Nam. Khi đến phòng cách âm của đối phương, các tuyển thủ bên đó vẫn đờ đẫn như thể chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, ánh mắt như đang hỏi: Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Trận đấu kết thúc rồi sao?
Bùi Phong trở lại khu vực hậu trường, Giang Thiệu Vũ đã đứng sẵn ở đó chờ.
Gặp ánh mắt của sư phụ, Bùi Phong mỉm cười bước tới, như đứa trẻ đòi khen ngợi: “Sư phụ, trận mở màn của tụi em đánh ổn không?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ, không tồi.”
Biểu cảm “muốn được khen” trên mặt Bùi Phong khiến Giang Thiệu Vũ không nhịn được nhớ đến chú chó nhỏ Giang Đậu Đậu lúc lắc đuôi với anh. Anh cố gắng nén cười, nói: “Chuẩn bị đi, MVP phải đi phỏng vấn.”
Bùi Phong chỉnh lại quần áo, quả nhiên có nhân viên ban tổ chức đến mời anh đến phòng phỏng vấn. Dù là giải đấu quốc tế có lịch thi đấu dày đặc, nhưng những phần như phỏng vấn sau trận vẫn sẽ được giữ lại.
Rất nhanh sau đó, trên màn hình livestream hiện lên cận cảnh gương mặt của Phí Phong.
Cậu mặc áo thun đồng phục đội tuyển quốc gia, phía dưới là chiếc quần jean đơn giản, cả người toát lên vẻ sạch sẽ sáng sủa, tràn đầy sức sống. Đối mặt với phóng viên nước ngoài, cậu hoàn toàn không căng thẳng, mỉm cười tự nhiên đứng trước ống kính, ánh mắt kiên định, nhìn thẳng về phía trước.
Vừa thấy gương mặt cận cảnh rõ nét của Bùi Phong trên màn hình HD, livestream trong nước lập tức bùng nổ:
[Fred đẹp trai quá trời luôn! Đúng là gương mặt đại diện của đội tuyển quốc gia!]
[Anh đẹp trai ơi, cho em hỏi đội tuyển quốc gia còn thiếu bảo mẫu không?]
[Streamer lớn có khác, quá bình tĩnh luôn. Tham gia lễ trao giải quen rồi nên chẳng hề run chút nào]
[Không ngờ màn ra mắt của Bùi Phong lại bá đạo vậy, ra mắt là đi thi quốc tế, còn lập ngay Penta Kill?]
[Đương nhiên rồi! Là đệ tử thân truyền của Wing thần đấy, không bá mới lạ!]
Hai BLV trong nước phấn khích nói:
“Bùi Phong rất có khí chất thủ lĩnh, giờ thì tôi hiểu vì sao HLV Giang lại để cậu ấy làm đội trưởng đội tuyển quốc gia.”
“Đúng vậy, để Bùi Phong dẫn đội tham dự Asian là quyết định cực kỳ chuẩn xác. Lúc mới xây dựng đội tuyển, chắc chắn HLV Giang đã có kế hoạch đánh giải này từ trước rồi!”
Một nữ phóng viên cao chỉ tới vai Bùi Phong dùng tiếng Nhật hỏi:
“Chào Fred, chào mừng bạn đến với khu phỏng vấn. Chúc mừng bạn giành được MVP trận này, pha Penta Kill vừa rồi rất ngầu! Bạn có điều gì muốn chia sẻ không?”
Cạnh đó là phiên dịch viên, chuyển lời phóng viên sang tiếng Trung.
Bùi Phong nghe xong, mỉm cười đáp: “Tôi có được PentaKill là nhờ sự phối hợp của cả đội. Có giành được MVP hay không không quan trọng, quan trọng là chúng tôi đã thắng trận đấu.”
Phóng viên tiếp tục hỏi: “Chúng tôi nhận thấy đội Trung Quốc lần này tham dự Asian, ngoài Time Thời Tiểu Bân từng là tuyển thủ đội tuyển quốc gia mùa trước, những người còn lại đều chưa từng xuất hiện ở giải quốc tế, các bạn đều là tân binh đúng không?”
Bùi Phong: “Đúng vậy, hôm nay là lần đầu tôi thi đấu.”
Phóng viên ngạc nhiên: “Thật sao? Vậy nghĩa là bạn thậm chí chưa từng thi đấu trong nước? Đây chính là màn ra mắt của bạn đúng không?”
Bùi Phong: “Không sai.”
Khán giả Nhật Bản ngơ ngác, ra mắt lần đầu mà dám đến Nhật thể hiện như vậy? Đúng là lần đầu thấy kiểu tuyển thủ thế này luôn!
Phóng viên lại hỏi: “Vậy mục tiêu của các bạn khi đến tham dự giải Asian là gì?”
Bùi Phong mỉm cười, khiêm tốn đáp: “Coi như đánh vài trận tập huấn, tích lũy kinh nghiệm thôi.”
Phóng viên: “Cảm ơn Fred đã tham gia phỏng vấn.”
Bùi Phong gật đầu lịch sự, rời khỏi phòng phỏng vấn.
Cậu tất nhiên không thể nói “chúng tôi đến để lấy cup quán quân”, giai đoạn này vẫn là vòng bảng, mà nói vậy chẳng khác gì tuyên bố ngông cuồng tự rước thù hằn.
Bên Nhật cũng không nhận ra cậu đang “khiêm tốn”, mà thật sự tưởng rằng đội Trung Quốc chỉ đưa một nhóm lính mới đến học hỏi kinh nghiệm.
Hai BLV nhìn nhau, cười nói: “Có vẻ lần này đội Trung Quốc tham gia giải là để tạo cơ hội cọ xát cho các tuyển thủ mới.”
“Đúng thế. Hôm nay thắng được Việt Nam chủ yếu vì đội Việt phản ứng chậm, không theo kịp tiết tấu trận đấu. Trận tiếp theo họ sẽ gặp đội Malaysia, khán giả có thể kỳ vọng xem họ thể hiện thế nào.”
Ở hậu trường, Bùi Phong bước nhanh vào phòng nghỉ, cười đi tới bên cạnh sư phụ, nhỏ giọng hỏi: “Sư phụ, em không nói gì sai chứ?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ, lúc này mà nói ‘mục tiêu là quán quân’ chỉ tổ bị cười vào mặt, khiêm tốn là đúng rồi.” Anh quay lại nói với mọi người: “Chuẩn bị ăn tối đi, tối nay còn trận nữa.”
Lúc đầu, lịch thi đấu mà Nhật Bản sắp xếp cho đội Trung Quốc vô cùng gắt gao: 16:30 thi đấu, nếu phải đánh đến ván quyết định thứ ba, có thể phải đến 18:00 mới xong. Sau đó, 19:30 lại có trận tiếp theo, mà tuyển thủ phải vào sân trước nửa tiếng, tức là phải có mặt lúc 19:00.
Vậy thì thời gian còn lại để ăn tối chỉ có khoảng một tiếng, không đủ để ra ngoài ăn, chỉ có thể ăn cơm hộp tại sân thi đấu. Chứ đừng nói gì đến chuyện về khách sạn nghỉ ngơi hay bàn bạc chiến thuật cho trận kế tiếp.
Nhưng không ai ngờ được, đội Trung Quốc đánh với Việt Nam…
Mới nửa tiếng đã xong trận?!
Nhanh hơn cả một trận xếp hạng trong game online!
16:30 bắt đầu trận đấu, 17:00 đã kết thúc, bọn họ bỗng dưng dư ra 2 tiếng đồng hồ nghỉ ngơi!
Giang Thiệu Vũ hỏi ý mọi người: “Về khách sạn nghỉ, ăn tối xong rồi quay lại? Hay ăn luôn ở đây?”
Bùi Phong đề xuất: “Ăn ở đây luôn đi ạ, tiết kiệm thời gian di chuyển.”
Mọi người cũng không có ý kiến gì, vì về khách sạn cũng không ngủ được, mà sắp tới còn trận nữa, ở lại tại chỗ vừa ăn vừa thảo luận chiến thuật còn tốt hơn.
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Được. Vậy phiền chị Du gọi cơm sớm, nhờ chủ quán giao thẳng đến đây.”
Du Minh Tương lập tức nói: “Yên tâm, để chị lo.”
Du Minh Tương và Anna đi liên hệ đặt cơm, những người còn lại ở lại phòng nghỉ để bàn chiến thuật.
Phòng nghỉ chỉ có một máy tính, đủ cho tuyển thủ khởi động cảm giác tay trước trận, nhưng không thể chơi trận tập nào cả, chỉ có thể mô phỏng chiến thuật trong đầu.
Giang Thiệu Vũ nói nhỏ: “Bảng B có 5 đội. Chiều nay là Nhật vs Indonesia, Trung Quốc vs Việt Nam. Malaysia hôm nay buổi chiều được nghỉ, nên chắc chắn họ đã ở khách sạn xem trận livestream.”
Đội được nghỉ trong lượt đầu có lợi thế rất lớn, có thể xem trước màn trình diễn của 4 đối thủ rồi mới lên kế hoạch ứng phó. Nhưng, nghỉ chiều nay cũng đồng nghĩa với việc ngày mai phải đánh liền 3 trận. Quả là ác mộng.
Lịch thi đấu lần này, thoải mái nhất là đội Nhật Bản.
Ngày đầu 14:30 đấu Indonesia, 21:30 đấu Việt Nam; chiều mai 14:30 gặp Malaysia, 21:30 gặp Trung Quốc, nghỉ ngơi giữa các trận vô cùng dư dả.
Còn lại các đội khác thì lịch đấu cũng tương đối, riêng Trung Quốc là vất vả nhất.
May mà họ thắng nhanh trận đầu, nên có thêm 2 tiếng để chuẩn bị trận tiếp theo.
Chủ tịch Tề nói: “Thực lực eSports của Malaysia nhỉnh hơn Việt Nam một chút. Dù là nước nhỏ dân ít, nhưng các giải đấu nội địa khá phát triển. Hơn nữa, trong đội tuyển Malaysia có không ít tuyển thủ gốc Hoa, họ có thể hiểu rõ đội Hoa quốc hơn cả Việt Nam.”
Giang Thiệu Vũ nói: “Đúng. Họ chắc chắn đã xem trận chiều nay, biết chúng ta đánh theo kiểu tốc chiến, nên trận với Malaysia, không thể tiếp tục đánh như vậy.”
Lão Thường cười tít mắt: “Dù sao chúng ta cũng đã chuẩn bị 9 bản đồ, chiến thuật cũng phong phú. Không chơi tốc chiến thì mình chuyển sang đánh tiêu hao hoặc đánh kiểu thả diều.”
Giang Thiệu Vũ nhìn các tuyển thủ: “Đánh với Malaysia, chúng ta dùng hệ thống hai y tế, chơi ‘trốn tìm’ với họ, mài mòn đối thủ. Bản đồ thì… chọn công viên Duyệt hồ, có vấn đề gì không?”
Cả đội đồng thanh: “Không vấn đề!”
Lão Thường gãi đầu nói: “Nếu huấn luyện viên bên kia phản ứng kịp, cấm sạch bản đồ lớn thì sao? Cần chọn sẵn 2 map dự phòng.”
Giang Thiệu Vũ nói: “Bản đồ dự phòng chọn hai bản đồ trung là ‘Khu vườn hậu cần’ và ‘Cảng Hy Vọng’, đều là bản đồ mọi người đã luyện rất thuần thục. Chiến thuật vẫn vậy, đánh tiêu hao với hai y tế, Thư Thần và Tuyết Dao chơi nửa công, khiêu chiến cực hạn, Bùi Phong chỉ huy. Giai đoạn đầu có thể hy sinh một chút, giữa và cuối sẽ gỡ điểm, giành 50 mạng là được.”
Mọi người đồng loạt gật đầu.
Giang Thiệu Vũ ngừng lại một lúc rồi nói tiếp: “Nhưng tôi nghĩ huấn luyện viên Malaysia chưa chắc đã cấm bản đồ lớn. Vì trận với Việt Nam tôi đã cấm 3 bản đồ lớn, họ có thể nghĩ đội Trung Quốc không giỏi bản đồ lớn, nên ngược lại sẽ cấm ‘Hành lang vòng xoáy’ và ‘Lâu đài ma ám’.”
Chiến tranh tâm lý! Trận gặp Việt Nam, HLV Giang cố tình cấm ba bản đồ lớn không chỉ để ép Việt Nam chọn đúng ‘Lâu đài ma ám’ là bản đồ sở trường của Trung Quốc, mà còn cố ý diễn cho Malaysia thấy?
Tuyển thủ Malaysia chắc chắn đang theo dõi bảng B.
Họ thấy Giang Thiệu Vũ chọn ‘Hành lang vòng xoáy’ khi làm chủ nhà, còn khi Việt Nam làm chủ nhà thì cấm sạch bản đồ lớn, vậy họ sẽ nghĩ gì?
Theo logic bình thường — đội Trung Quốc giỏi map nhỏ (Hành lang vòng xoáy), map vừa (Lâu đài ma ám), không chơi được map lớn (cấm liền ba cái, chẳng phải là chưa luyện?).
HLV Giang đúng là quá thâm sâu!
Nếu huấn luyện viên Malaysia thực sự mắc bẫy, trận sau có thể sẽ cấm đúng hai bản đồ Trung Quốc chẳng định chọn nữa, rồi để trống hết các bản đồ lớn!
Hoa Nhiên không nhịn được, nhỏ giọng than với Thư Thần: “Anh Thần, sao em thấy huấn luyện viên Giang bụng đầy ý xấu thế? Sau này vô giải thế giới, mấy ông HLV đội khác chắc chắn bị ảnh làm cho quay như chong chóng mất.”
Thư Thần nghe vậy thì bật cười: “Anh Vũ, đúng là thâm sâu, biết nhìn xa trông rộng.”
Bùi Phong nhìn vẻ mặt bình tĩnh phân tích của sư phụ, trong lòng không khỏi kính phục. Năm đó ACE từ giải hạng dưới vươn lên A League, nếu không có Giang Thiệu Vũ vạch chiến thuật, họ căn bản không thể giành được chức vô địch mùa S3 khi bị bao vây bởi vô số ông lớn.
Giải quán quân Asian này, với HLV Giang chỉ là màn khởi động nho nhỏ.
Hiện tại, đội tuyển quốc gia vẫn chưa hoàn thiện. Việc sắp xếp đội hình và chiến thuật vẫn chưa phát huy hết uy lực.
Đợi đến khi bước lên sân khấu của giải thế giới, khi toàn bộ 11 tuyển thủ đội quốc gia đều tề tựu, khi các bản đồ cấp độ khó 5 sao được mở hoàn toàn… Lúc ấy, các đối thủ mới thật sự được trải nghiệm sự đáng sợ của huấn luyện viên trưởng đội Trung Quốc, Giang Thiệu Vũ.
Bùi Phong rất mong chờ ngày đó đến.
Khi ấy, ban huấn luyện các quốc gia khác, một khi đối mặt với đội Trung Quốc, chắc chắn sẽ phải vò đầu bứt tai — Trận tới, huấn luyện viên Giang sẽ chọn bản đồ nào? Sẽ tung ra tuyển thủ nào?
Bùi Phong sẽ chơi bắn tỉa, công kích, hay là y tế?
Một vị huấn luyện viên chiến thuật phong phú, cộng thêm một đội trưởng chơi tự do toàn năng… các người cứ việc đoán đi!
Hết chương 130
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh