Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 131

1@-

Chương 131

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

7 giờ 30 tối, trận đấu giữa đội Trung Quốc và Malaysia chính thức bắt đầu, hai bình luận viên người Nhật bắt đầu thuyết minh với tốc độ nhanh chóng.

“Đội Trung Quốc vừa mới kết thúc trận đấu vào buổi chiều với chiến thắng 2:0 trước Việt Nam, và tối nay sẽ đối đầu với đội Malaysia đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Dựa vào tỉ lệ ủng hộ trên mạng trước trận, có 40% khán giả đoán đội Trung Quốc sẽ thắng, còn 60% ủng hộ Malaysia.”

“Đúng vậy, lần đầu tiên đội Trung Quốc tham dự giải quán quân Asian, khán giả vẫn nghiêng về phía Malaysia nhiều hơn.”

“Trận đấu đã bắt đầu, đội Trung Quốc một lần nữa bốc được quyền đánh trước, chiến thuật mà họ chọn là… ‘Khiêu chiến cực hạn’!”

“HLV của Malaysia đang cân nhắc sẽ cấm bản đồ nào.”

Lúc này, trong phòng cách âm của đội Malaysia, HLV đang chăm chú nhìn vào kho bản đồ, suy nghĩ gì đó.

Chế độ “Khiêu chiến cực hạn” có rất nhiều bản đồ, một phần trong đó còn dùng chung với chế độ “Huyết chiến vô tận”. Trước đó, đội Trung Quốc đã sử dụng hai bản đồ là “Hành Lang Vòng Xoáy” và “Lâu Đài Ma Ám” để tấn công nhanh đánh bại đội Việt Nam. Trong khi ở sân nhà Việt Nam, họ đã liên tục cấm ba bản đồ có kích thước lớn, điều đó cho thấy họ quen đánh bản đồ nhỏ và vừa, không tự tin với bản đồ lớn.

HLV Malaysia nhanh chóng đưa ra quyết định: “Cấm ‘Hành Lang Vòng Xoáy’ và ‘Lâu Đài Ma Ám’, thêm cả ‘Cảng Hy Vọng’ nữa.”

Khi thấy ba bản đồ này bị đánh dấu chéo đỏ trên màn hình, Hoa Nhiên suýt bật cười: “Vãi thật, họ đúng là trúng bẫy của HLV Giang rồi!”

Trong lòng Bùi Phong nghĩ: Về sau, con đường mà các HLV khác đi nhiều nhất chính là chiêu bài mà sư phụ tôi từng đi qua.

Giang Thiệu Vũ giữ vẻ mặt bình tĩnh: “Chọn ‘Công viên Duyệt Hồ’, chiến thuật tiêu hao đôi với hai y tế, chuẩn bị chọn vũ khí đi.”

Đội Trung Quốc khóa bản đồ — Công viên Duyệt Hồ.

HLV Malaysia ban đầu vẫn còn tươi cười, nhưng khi thấy điều này, nụ cười bỗng cứng lại trên khuôn mặt ông ta.

Cái gì đây? Sao không giống như dự đoán ban đầu? Trận gặp đội Việt Nam không phải đội Trung Quốc đã từng cấm bản đồ “Công viên Duyệt Hồ” à? Tưởng họ không luyện bản đồ lớn, vậy mà trận này lại chọn ra?!

Sau khi xác định bản đồ, hai bên bắt đầu chọn vũ khí.

Chế độ cực hạn sử dụng “Kho vũ khí nhóm”, đối thủ sẽ không biết vũ khí đó do ai sử dụng, chỉ thấy được các loại súng và đạn mà đối thủ đã chọn. Vì luật chơi là ai đạt 50 điểm hạ gục trước sẽ thắng, cần đánh hàng chục lượt giao tranh, nên vũ khí ném giới hạn là 10 quả, tối đa được mang 3 loại vũ khí ném; súng giới hạn là 10 khẩu, cũng có thể mang ít hơn, được tự do phối hợp. Mỗi khẩu súng mang theo được 2 băng đạn.

Ví dụ như súng bắn tỉa thường dùng MSG, một băng có 10 viên, hai băng là 20 viên. Súng tiểu liên có lượng đạn cao nhất là Thompson, một băng 70 viên, hai băng là 140 viên.

Trang bị mà đội Trung Quốc chọn trong ván này gồm: lựu đạn ×10, bom khói ×10; súng gồm có 2 khẩu bắn tỉa MSG và Barret; 1 khẩu tiểu liên UMP; 1 khẩu song súng hồng thập tự; 2 khẩu súng lục Desert Eagle; 1 con dao găm; 2 tấm khiên chống đạn, 2 hộp cứu thương, 1 mũ chống đạn.

Hai bình luận viên Nhật Bản nhìn thấy vậy thì hơi ngơ ngác: “Đội Trung Quốc chỉ mang theo 6 khẩu súng, số lượng đạn như vậy liệu có đủ không?”

Trong chế độ cực hạn, trang bị được chia sẻ giữa nhóm, 5 tuyển thủ có tổng cộng 15 ô trang bị, cách phối hợp thế nào là do cả đội bàn bạc. Về lý thuyết, mỗi người mang 2 khẩu, tối đa là 10 khẩu; nhưng trận này đội Trung Quốc chỉ mang 6 khẩu súng, tổng số đạn thậm chí chưa tới 200 viên?

Giang Thiệu Vũ sau khi chọn xong vũ khí, nói: “Bùi Phong chỉ huy, mọi người tập trung tinh thần, đánh cho tốt.”

Cả đội đồng thanh: “Rõ!”

Giang Thiệu Vũ rời khỏi phòng cách âm, bình thản bước xuống sân khấu, ngồi vào hàng ghế đầu tiên dành cho HLV.

Giữa chỗ ngồi của hai HLV có một lối đi nhỏ, HLV Malaysia quay đầu nhìn Giang Thiệu Vũ một cái, Giang Thiệu Vũ đáp lại bằng ánh mắt vô cùng điềm tĩnh.

HLV Malaysia: “…?”

Ánh mắt đó là có ý gì?

Trong chế độ cực hạn, đối thủ không thấy ai cầm vũ khí gì, nhưng bình luận viên với góc nhìn thượng đế thì thấy rõ.

Trong phòng livestream trong nước, hai bình luận viên tỏ ra lo lắng: “Trang bị kiểu này, liệu đạn có đủ không?”

“Tôi tính sơ sơ, tổng cộng có 140 viên đạn. Cái này thì quá ít rồi đúng không? Muốn thắng ở chế độ cực hạn phải hạ được 50 người, trung bình chỉ được dùng 2~3 viên đạn là phải hạ được một người…”

“Trận này sẽ rất khó đánh, yêu cầu độ chính xác cực cao.”

Hai bình luận viên im lặng mấy giây, sau đó chủ động chữa cháy:

“Rất có thể lần này họ có chiến thuật đặc biệt? Dù sao thì hộp cứu thương không bị giới hạn số lần dùng, y tế có thể liên tục cứu người, trận này có Thư Thần và Thời Tiểu Bân mỗi người một hộp cứu thương, nếu kéo dài với đối thủ cũng có cơ hội thắng.”

Trong lúc các bình luận viên đang bàn luận, trận đấu chính thức bắt đầu.

Lượng đạn của đội Trung Quốc thực sự khá eo hẹp, nhưng Giang Thiệu Vũ rất tin tưởng vào độ bắn chính xác của Bùi Phong. Trong bài kiểm tra phần bắn của đội tuyển quốc gia, Bùi Phong và Lưu Thiếu Châu là hai người đầu tiên vượt qua cấp độ 10 — trình độ của những tay bắn tỉa hàng đầu thế giới.

Hai khẩu súng bắn tỉa của Bùi Phong có tổng cộng 40 viên đạn, ít nhất có thể hạ hơn 30 mạng; thêm 20 viên đạn của súng lục Desert Eagle để kết liễu. Song súng của Thư Thần cũng rất chuẩn xác; hơn nữa, các bình luận viên còn bỏ qua một điểm mấu chốt —

Sát thương của Hoa Nhiên không chỉ đến từ súng tiểu liên.

Lựu đạn của cậu ta ném cũng rất khủng. Trận này, cả 10 quả lựu đạn đều do Hoa Nhiên mang theo.

Sau khi trận đấu bắt đầu, Tần Tuyết Dao đi trinh sát một vòng, nhanh chóng báo cáo: “Hướng đông bắc có 4 người, không thấy tay bắn tỉa.”

Bùi Phong nói: “Không vội, tìm ra vị trí tay bắn tỉa trước đã.”

Malaysia đã xem trận đấu giữa Trung Quốc và Việt Nam, biết rằng Trung Quốc thường chia đường nên lần này họ cũng chia đội hình. Tay bắn tỉa rõ ràng đang ẩn nấp. Nhưng với năng lực trinh sát của Tần Tuyết Dao, đến cả Lão Thường còn thường xuyên bị cô tìm ra, thì cậu ta còn định trốn ở đâu?

Cô lén lút lặn xuống nước, bơi nhanh qua hồ nhân tạo trong Công viên Duyệt Hồ và núp sau một tảng đá. Quả nhiên, không lâu sau đã nghe thấy tiếng bước chân, tay bắn tỉa đang dựng súng phục kích trên ngọn đồi phía trước.

Tần Tuyết Dao nói: “Hướng 11 giờ, trên núi.”

Bùi Phong mỉm cười nhẹ: “Xem ra bọn họ chia 4-1. Hoa Nhiên, lên! Đưa một đợt.”

Hoa Nhiên ra sân như thể mang theo hiệu ứng đặc biệt, chỉ thấy cậu ta lao đi như một con ngựa hoang, chạy như bay, kéo theo tia lửa và sấm sét. Chỉ trong chớp mắt, khu vực trung tâm của Công viên Duyệt Hồ đã tràn ngập khói mù, kèm theo đó là tiếng nổ vang trời của lựu đạn.

Thư Thần theo sát phía sau Hoa Nhiên, cùng lao vào đối đầu với nhóm 4 người của đối thủ. 2 đánh 4 tất nhiên không ăn nổi, cả hai nhanh chóng bị hạ gục.

Cùng lúc đó, Bùi Phong nhanh chóng leo lên tòa tháp bên cánh sườn và nói: “Tiểu Bân, đi cứu người.”

Thời Tiểu Bân đội mũ chống đạn lao ra cứu người, nhưng bên kia có đến 3 người, đột kích, công kích, trinh sát, dĩ nhiên không thể để cậu cứu đồng đội, lập tức nổ súng như mưa, biến Tiểu Bân thành tổ ong ngay tức khắc.

Tỉ số hạ gục 3:0, Malaysia dẫn trước.

Đúng lúc này, một viên đạn xé gió bay tới, Bùi Phong nheo mắt, ngắm kỹ tay y tế đang núp phía sau, bóp cò chuẩn xác, một phát bắn tỉa gọn gàng tiễn đối thủ lên bảng! Nhưng ngay sau đó, tay bắn tỉa của Malaysia phản ứng cực nhanh, bắn trả g**t ch*t luôn Bùi Phong.

Tỉ số: 4:1.

Pha giao tranh này, đổi 4 lấy 1, đội Trung Quốc tổn thất nặng nề. Hoa Nhiên và Thư Thần gần như là lao thẳng vào chỗ chết, Thời Tiểu Bân cũng không cứu được đồng đội, Bùi Phong tuy bắn hạ được một người nhưng cũng bị hạ ngay sau đó. Chỉ có Tần Tuyết Dao là còn ẩn nấp, chưa bị phát hiện.

Trong khung bình luận trực tiếp, không ít anh hùng bàn phím lập tức bắt đầu công kích:

“Lộ nguyên hình rồi, đúng là vẫn gà!”

“Chiều thắng Việt Nam một trận là bắt đầu ảo tưởng, đánh kiểu gì đây? Cả đám lao đầu vào chết?”

“Đổi 4 lấy 1 đỉnh thật đấy, vỗ tay cái nào.”

Trong phòng cách âm, Bùi Phong bình tĩnh ra lệnh: “Hồi sinh ở điểm C, chia 3-1-1.”

Bốn người vừa chết lập tức chọn hồi sinh tại điểm C.

Cái gọi là chia đường 3-1-1 tức là Hoa Nhiên, Thời Tiểu Bân và Thư Thần thành một nhóm ba người, còn Tần Tuyết Dao và Bùi Phong hành động độc lập, đây là đội hình phù hợp với lối đánh tiêu hao. Bởi vì Bùi Phong thường bắn tầm xa, rất khó bị đối thủ bắt được, mà trong chế độ cực hạn, sau khi chết có thể lập tức hồi sinh nên cậu cũng không cần y tế cứu. Còn Tần Tuyết Dao thì di chuyển linh hoạt, cũng rất khó bị hạ gục.

Hai người này có khả năng tác chiến độc lập cực mạnh, Tuyết Dao có thể di chuyển khắp bản đồ mở tầm nhìn, Bùi Phong thì rình rập khắp bản đồ, liên tục chớp cơ hội đánh du kích.

Còn ba người Hoa Nhiên, Thời Tiểu Bân, Thư Thần, tuy khả năng gây sát thương không mạnh… nhưng ba người này rất trâu!

Thời Tiểu Bân có tấm khiên chống đạn, lượng máu trong chế độ cực hạn gấp ba lần bình thường, ngoài ra còn có 2 mũ chống đạn và hộp cứu thương không giới hạn. Thư Thần cũng mang theo hộp cứu thương không giới hạn. Nói cách khác, Hoa Nhiên như có hai vệ sĩ bảo kê.

Sau đợt tử trận nhanh chóng đầu trận, đội Trung Quốc lập tức điều chỉnh đội hình.

Tổ ba người Hoa Nhiên lao đến đụng độ trực diện với nhóm bốn người Malaysia. 3v4, thoạt nhìn gần như không có cửa thắng. Nhưng Hoa Nhiên ném một quả bom khói và lựu đạn thường liên tiếp, khiến đội hình tập trung của đối thủ dính sát thương nặng, ngay sau đó xách súng tiểu liên lên, quét một phát hạ gục liền 2 người!

Đối thủ lập tức hạ gục Hoa Nhiên. Thư Thần liền xông lên cứu người.

Đối thủ lại định giết Thư Thần, thì Thời Tiểu Bân dùng khiên chống đạn che chắn giúp cứu sống Thư Thần.

Đối thủ lại nhắm vào Thời Tiểu Bân, thì Thư Thần quay đầu cứu Thời Tiểu Bân.

Tuyển thủ Malaysia: “??”

Anh cứu tôi, tôi cứu anh. Hai người y tế này như gián không thể chết!

Bọn họ đánh mãi không xong, phát hiện 3 người phía bên kia cứ chết rồi sống lại, sống rồi lại chết, lặp đi lặp lại nhiều lần. Ngược lại, y tế bên phía Malaysia bị Thư Thần nắm đúng thời điểm, bắn hai phát tiêu diệt!

Trong chế độ cực hạn, dù có cứu sống đồng đội, nhưng chỉ cần bị hạ một lần vẫn sẽ tính điểm hạ gục.

Cứ như thế, ba người phía Trung Quốc thay phiên cứu nhau, khiến số mạng bị hạ của Malaysia tăng thêm 6 điểm.

Đội Trung Quốc này chẳng lẽ không biết chơi chế độ cực hạn?

Các tuyển thủ Malaysia bắt đầu cảm thấy hoang mang.

Tỉ số mạng đang dần bị kéo giãn: 10:2, 12:3… đến lúc tỷ số thành 20:9, đội trưởng Malaysia bỗng nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn: “Không thể đánh thế này nữa! Bọn họ đang cố ý tiêu hao đạn của chúng ta!”

Cả đội giật mình, nhưng lúc này thì đã quá muộn.

Đội Trung Quốc dùng hộp cứu thương và khiên chống đạn của hai y tế, tiêu hao lượng lớn đạn dược của đội Malaysia. Khẩu súng của công kích bên Malaysia đã bắn tới hỏng nòng, băng đạn AK của tay súng đột kích cũng hết sạch.

Trong khi đó, Bùi Phong mới chỉ bắn 4 phát, giết được 4 người.

Hoa Nhiên mới chỉ dùng 3 quả lựu đạn, 1 quả khói, và một ít đạn tiểu liên.

Nói cách khác, đội Trung Quốc chỉ dùng chưa đến 20% lượng đạn, nhưng đã khiến Malaysia tiêu tốn gần 50% lượng đạn.

Mà lúc này, trận đấu mới chỉ đi được nửa chặng đường.

Bùi Phong trong đầu nhanh chóng tính toán sự chênh lệch đạn dược giữa hai bên, mỉm cười khẽ nói: “Được rồi, bung hết ra mà đánh!”

Chiến thuật đánh tiêu hao của đội Trung Quốc đã phát huy tác dụng. Sang hiệp sau, do thiếu hụt đạn, đội Malaysia bị bóp nghẹt toàn diện!

Trong khi đó, đội hình 3-1-1 của đội Trung Quốc đánh du kích cực kỳ hiệu quả. Tần Tuyết Dao mở tầm nhìn cho cả đội, Bùi Phong thì liên tục bắn lén từ vòng ngoài. Ba người Hoa Nhiên, Thư Thần, Thời Tiểu Bân thì giữ chân nhóm 4 người đối thủ.

Đến phút thứ 12, Trung Quốc lần đầu tiên vượt lên dẫn trước về mạng hạ gục — 35:34!

Phút thứ 15, Bùi Phong ra lệnh cho nhóm Hoa Nhiên chết tập thể để hồi sinh tại điểm khác, sau đó hội ngộ cùng Tần Tuyết Dao. Đội Trung Quốc tung một đòn đánh vòng hậu cực kỳ bất ngờ, khiến Malaysia bị quét sạch toàn đội, nâng tỷ số lên 40:37!

Phút 16, Hoa Nhiên ném một quả lựu đạn hạ gục 3 người!

Phút 18, Bùi Phong ngắm bắn liên tục, giành được triple kill!

Các tuyển thủ đội Malaysia tuyệt vọng phát hiện, lợi thế ban đầu của họ bị lật ngược hoàn toàn, mà do thiếu đạn, họ không thể nào gỡ lại được nữa.

Trong phòng livestream, đám anh hùng bàn phím từng chê bai đội Trung Quốc tất cả đều câm lặng.

[Hiệp một với hiệp hai như thể hai đội khác nhau đang chơi vậy?]

[Cố tình tỏ ra yếu ở đầu trận, để đối thủ chủ quan chăng?]

[Đây là chiến thuật tiêu hao với hai y tế, người chỉ huy đội Trung Quốc đang tính toán đạn dược cực kỳ chính xác]

Những tuyển thủ Malaysia rõ ràng quá xem thường đối thủ, tưởng chừng có vài mạng dẫn trước là có thể dễ dàng thắng, nhưng không nhìn ra chiến lược thực sự của đội Trung Quốc. Hệ thống hai y tế là để bào mòn tinh thần và tài nguyên của đối thủ đến cạn kiệt.

Hết chương 131


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 131
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...