Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 129

1@-

Chương 129

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Năm tuyển thủ của đội tuyển Việt Nam, người giữ vai trò chỉ huy là y tế Dam.

Trong trận đấu, vai trò y tế không cần thao tác quá nhiều, vì vậy có thể dành thời gian quan sát và phân tích thế trận.

Ở hiệp đầu tiên, Dam bị chiến thuật “giương đông kích tây” của đội Trung Quốc làm cho bối rối. Nhưng đây đã là lần thứ hai anh ta tham dự giải quán quân Asian, nên rất có kinh nghiệm, nhanh chóng nhận ra mình đã trúng kế.

Dam vội hô: “Phần lớn đội hình của họ đi ngược hướng với Flower, đừng bị công kích đánh lừa!”

Hiệp thứ hai bắt đầu. Điểm xuất phát của đội Việt Nam vẫn là góc trên bên trái, còn Trung Quốc ở góc dưới bên phải.

Lần này, Flower đổi chiến thuật đi đường phải, còn Tần Tuyết Dao đi đường trái.

Chẳng bao lâu sau khi bắt đầu, Dam thấy Flower ném một quả bom khói ở đường phải, rồi vác tiểu liên xả một tràng điên cuồng trong hành lang. Dam nghĩ thầm: “Lại trò cũ? Nghĩ tôi mắc bẫy lần hai chắc?”

Ở hiệp trước, Flower cố tình tỏ ra hung hăng như thể “sau lưng tôi có cả đội”, khiến Dam hiểu nhầm là đội Trung Quốc đang tập trung tấn công. Kết quả là bị úp sau lưng. Hiệp này, Dam tất nhiên sẽ không bị lừa lần nữa. Anh ta lập tức ra lệnh: “Chắc chắn họ đi đường trái, chú ý phòng ngự!”

Nhưng đúng lúc khói tan, âm thanh đinh tai nhức óc đột ngột vang lên bên tai:

Đoàng đoàng đoàng!

[CHN-Time] dùng [Thompson – Hỏa Diệm] gạ gục [VIE-VIVI]!

[CHN-Flower] dùng [UMP – Tắc Kè Hoa] hạ gục [VIE-Tran]!

[CHN-Chen] dùng [Hồng Thập Tự song súng] headshot hạ [VIE-Dam]!

Thời Tiểu Bân và Hoa Nhiên cùng xông lên bắn chết hai người, Thư Thần bổ sung hạ nốt y tế.

Hoa Nhiên như muốn nói: “Xin lỗi nhé, lần này tôi không diễn, sau lưng tôi thật sự có người đấy [cười mỉm.jpg]”

Đội Việt Nam: “……”

Mưu mẹo thật đấy!

Ba người bên phải của Trung Quốc đẩy lên cực mạnh, quét sạch 3 người, còn lại hai người bên phía Việt Nam phản công, dù giết được Flower và bắn Thời Tiểu Bân còn 1 máu, nhưng Thư Thần nhanh chóng cầm khiên cứu Flower. Thời Tiểu Bân lập tức rút lui, chui vào góc quấn băng.

Trong nước, nhìn cảnh công kích Thời Tiểu Bân bị thương rồi núp vào góc quấn băng, khán giả cạn lời:

[Công kích gì mà sợ chết thế, bị thương một cái là chui vào góc bơm máu?]

[Haha, Omega nhát gan này dễ thương phết]

[Cậu ta nấp đó tự băng bó, mặc kệ đồng đội luôn rồi…]

Thực tế là Thời Tiểu Bân không cần lo cho đồng đội, trong lúc cậu băng bó, Thư Thần đã cứu được Flower, còn Tuyết Dao và Bùi Phong từ hướng khác cũng đã tới nơi. Tuyết Dao dẫn đầu, Bùi Phong bọc sau.

Hai tiếng súng sắc lẹm vang lên, hai biểu tượng đầu lâu đỏ máu hiện trên màn hình.

Bùi Phong lại double kill!

Hiệp thứ hai, phe ẩn núp bị tiêu diệt hoàn toàn.

Bên phòng thủ thắng.

Trong phòng livestream, khán giả sôi nổi hẳn lên:

[Trời ơi, hôm nay Fred uống Red Bull à? 2 hiệp liền double kill]

[Headshot liên tục! Tay bắn đỉnh quá!]

[MSG là vũ khí ruột của huấn luyện viên anh ấy. Lại còn dùng skin Cực Quang, chắc là nhận được BUFF của sư phụ?]

[Đạo diễn Nhật không chịu quay cảnh Wing Thần, tức quá đi!]

Lúc này, ống kính của đạo diễn hoàn toàn không quay vào phòng cách âm, cũng không quay vào khu huấn luyện viên, ngược lại lại quay sang tuyển thủ bên phía Việt Nam. Hai hiệp nhỏ thua liên tiếp khiến mấy tuyển thủ Việt Nam đều lộ vẻ ngơ ngác – Đệt, nhịp độ trận đấu nhanh vãi chưởng!

Lúc thì trái, lúc thì phải, chớp đông chớp tây.

Vừa gặp mặt là lao vào bắn nhau, hoàn toàn không có thời gian giằng co, nhanh đến mức họ không kịp phản ứng.

Nếu thua tiếp hiệp nhỏ thứ ba thì bản đồ này coi như bỏ.

Chỉ huy Dam nghiến răng nói: “Chúng ta cũng chia ra đánh, bắn tỉa đi với tôi, nhóm công kích, đột kích và trinh sát thành một đội.”

Hiệp nhỏ thứ ba nhanh chóng bắt đầu, Bùi Phong bình tĩnh nói: “Hoa Hoa, đến lượt lựu đạn độc của cậu ra sân rồi.”

Hoa Nhiên: “Rõ!”

Nghe thấy lệnh, Hoa Nhiên một mình xông lên cánh trái, ném một quả lựu đạn khói che tầm nhìn đối thủ, ngay sau đó lại ném thêm một quả lựu đạn độc, trúng ngay giữa hành lang, tương đương với việc dùng màn sương độc chia cắt 5 người đội Việt Nam.

Khói độc tuy không che được tầm nhìn, nhưng nếu ở trong vùng ảnh hưởng thì máu sẽ tụt rất nhanh, chỉ cần 5 giây là bị độc chết. Lúc này, Dam đối mặt với hai lựa chọn, hoặc là liều mạng xuyên qua màn khói để hội quân với đồng đội, hoặc là hợp lực với đồng đội tiêu diệt tên công kích phiền phức này trước!

Dam chọn phương án sau. Anh cùng bắn tỉa Tran 2v1, rất nhanh đã hạ gục được Hoa Nhiên.

Điều khiến anh khó chịu là dù đã giết được Hoa Nhiên, nhưng lúc này ba người bên cánh phải lại đang đối mặt với pha đột kích của cả bốn người đội Trung Quốc! Thời Tiểu Bân cầm tiểu liên xông lên áp chế phía trước, Thư Thần và Tần Tuyết Dao cùng dùng súng lục hỗ trợ, còn Bùi Phong vẫn đứng từ xa, bắn chính xác từng phát.

Ba người bên phải của đội Việt Nam bị bốn người ập vào, chưa đầy chớp mắt đã bị quét sạch.

Khi bắn tỉa và y tế định quay lại cứu viện thì đã muộn rồi! Bốn người đội Trung quốc xông qua làn khói độc, Bùi Phong bắn một phát headshot hạ bắn tỉa đối thủ. Sau đó là cảnh tượng tàn khốc, bốn người vây đánh y tế không thương tiếc.

Hiệp thứ ba, phe phòng thủ chiến thắng.

Đội Trung Quốc giành chiến thắng 3:0 trong ba hiệp trên bản đồ “Hành lang vòng xoáy”, giành được điểm số đầu tiên.

Tại hiện trường, hai bình luận viên Nhật nhìn nhau, im lặng vài giây rồi mới nói: “Chúc mừng đội Trung Quốc đã giành chiến thắng bản đồ đầu tiên!”

Cùng lúc đó, hai bình luận viên trong nước giọng đầy kích động:

“Ván này đánh quá đẹp! Hư hư thực thực, giả giả thật thật. Đừng nhìn Hoa Hoa hy sinh mấy lần, cậu ấy chính là chìa khóa gây nhiễu chiến thuật, làm cả đội Việt Nam hoang mang.”

“Đúng vậy, diễn xuất của Hoa Hoa xứng đáng được khen ngợi, một người mà đánh ra khí thế của năm người!”

“Ba hiệp nhỏ của đội Trung Quốc có chiến thuật khác nhau, hiệp đầu đánh lạc hướng, khiến đối thủ trở tay không kịp; Hiệp hai phản đòn, vạch trần đối thủ bắt chước chiến thuật; Hiệp ba chia cắt chiến trường, lấy đông đánh ít. Nhưng nhìn tổng thể, đều là chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh, chắc là sự sắp đặt của huấn luyện viên?”

Ống kính hiện trường cuối cùng cũng quay về phía huấn luyện viên Giang Thiệu Vũ.

Chỉ thấy anh đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh bước vào phòng cách âm, đến phía sau Bùi Phong, khẽ mấp máy môi, không biết nói gì.

Nhưng các hỏa nhãn kim tinh trong nước thì đã nhanh chóng đọc được khẩu hình của anh.

[HLV Giang nói: Đánh cũng được.]

[Cũng được???]

[Cái này mà gọi là ‘cũng được’? Yêu cầu của Wing thần cao thật đấy!]

[Nhưng Fred trông rất vui vẻ kìa!]

Trong ống kính, Bùi Phong đúng là đang mỉm cười, hoàn toàn không có chút căng thẳng nào của người lần đầu thi đấu quốc tế.

Hoa Nhiên lúc đầu còn hơi căng thẳng, sợ ném nhầm bom khói ảnh hưởng đồng đội, sự lo lắng của Tần Tuyết Dao giấu trong lòng, Thư Thần thì ít nói, còn Thời Tiểu Bân thì tay đổ mồ hôi, mặt mũi tái nhợt.

Lần đầu đánh giải quốc tế, ai mà không căng thẳng? Nhưng sau trận đầu tiên, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm — bọn họ phối hợp vẫn rất trơn tru, quan trọng nhất là đội trưởng chỉ huy quá bình tĩnh, giúp mọi người lấy lại nhịp độ như lúc đấu tập.

Trong thi đấu Thần Súng, điểm tính theo từng bản đồ. Đội Trung Quốc đã thắng “Hành Lang Vòng Xoáy”, màn hình hiển thị tỷ số: 1:0.

Vòng bảng thi đấu ba bản đồ, bản đồ thứ hai là lượt đội Việt Nam chọn. Giang Thiệu Vũ lại mở sổ đen, vừa viết vừa nói: “Đội Việt Nam rất có thể sẽ tiếp tục chọn chế độ Huyết Chiến, sau đó chọn bản đồ lớn để gỡ lại. Tiểu Bân, hiệp sau đổi sang full trang bị y tế, chúng ta dùng hệ thống hai y tế để đối đầu. Thư Thần bảo vệ Hoa Hoa, Tiểu Bân theo sát Bùi Phong. Tuyết Dao trinh sát độc lập, chủ yếu dựa vào Bùi Phong để gây sát thương. Đánh kiểu du kích xoay quanh bắn tỉa, mấy trận đấu tập với đội hình phụ, mọi người vẫn còn nhớ chứ?”

Mọi người lập tức đáp: “Nhớ!”

Trận hai nhanh chóng bắt đầu. Đúng như dự đoán, đội Việt Nam lại chọn chế độ Huyết chiến vô tận.

Khi cấm bản đồ, Giang Thiệu Vũ cấm liền ba bản đồ: Duyệt hồ công viên, Ga Tàu Điện Ngầm số 7, Khu Dân Cư An Thái.

Sắc mặt HLV bên Việt Nam khựng lại, mấy bản đồ đội họ luyện nhiều nhất, lại bị đối thủ cấm sạch? Trùng hợp thế sao?

May mắn là họ vẫn còn bản đồ dự phòng.

Cuối cùng, họ chọn Lâu đài ma ám.

Hoa Nhiên kinh ngạc kêu lên: “Vãi đạn, sao họ lại chọn đúng bản đồ mà chúng ta luyện kỹ nhất?”

Giang Thiệu Vũ mỉm cười nhàn nhạt: “Chẳng phải rất hợp sao? Giữ vững trạng thái như trận trước.”

Mọi người đồng thanh: “Rõ!”

Sau khi Giang Thiệu Vũ về chỗ, Quy Tư Dương do dự một lúc, rồi không kìm được hỏi: “HLV, sao họ lại vô tình chọn đúng bản đồ này ạ?”

Giang Thiệu Vũ nhỏ giọng giải thích: “Đội họ có chỉ huy là y tế, thi đấu trên bản đồ lớn sẽ có lợi, dễ kéo dài thời gian bằng cách hồi sinh.”

Quy Tư Dương bừng tỉnh: “Vậy nên HLV cấm hết mấy bản đồ lớn!”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừm. Lượt trước họ cấm những bản đồ như Tòa Nhà Chọc Trời, Ngã Tư Phố, chứng tỏ họ không chơi chiến thuật xoay quanh bắn tỉa. Trinh sát của họ cũng không mạnh như Tiểu Diệp nhà mình. Họ muốn đánh an toàn thì sẽ chọn bản đồ lớn — đoán cũng dễ thôi.”

Quý Tư Dương mơ hồ… Dễ đoán thật sao?

Có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa tuyển thủ và huấn luyện viên? Tuyển thủ chỉ thấy trận đấu trước mắt, còn huấn luyện viên thì phải nhìn toàn cục, phân tích và phán đoán đường lối chiến thuật sắp tới của đối thủ.

Trên cuốn sổ của Giang Thiệu Vũ không chỉ có thông tin của tuyển thủ đội Việt Nam mà còn có cả dữ liệu lịch sử BP bản đồ của huấn luyện viên bên họ, có thể nói là “biết người biết ta”. Trong khi đó, đội Việt Nam gần như chẳng biết gì về huấn luyện viên Giang và đội Trung Quốc.

Đó cũng là lý do khiến họ bị đánh cho sững sờ ngay từ trận đầu tiên.

Trận thứ hai nhanh chóng bắt đầu.

Các tuyển thủ Việt Nam tin rằng mình có ưu thế sân nhà, dù sao thì bản đồ “Lâu đài ma ám” ánh sáng rất tối, đội trưởng y tế của họ rất mạnh, cho dù đồng đội bị hạ cũng có thể hồi sinh kịp thời.

Nhưng họ không ngờ đến — đội Trung Quốc lại chơi hai y tế???

Và còn… trinh sát của đội Trung Quốc đâu? Không thấy bóng dáng đâu cả!

Tần Tuyết Dao đã học được tinh túy “trốn tìm” của Lão Thường. Trong ván này, cô thay bộ skin toàn màu đen, tóc đen, quần áo đen, giày vải đen. Trên bản đồ ánh sáng mờ tối như “Lâu đài ma ám”, cô gần như biến thành “người tàng hình”.

Một trinh sát tàng hình đáng sợ đến mức nào? Tương đương với việc cung cấp góc nhìn thượng đế cho cả đội mà đối thủ không hề hay biết!

Chỉ trong chốc lát, Bùi Phong đã nắm rõ vị trí đứng của cả 5 người đội Việt Nam.

Bùi Phong tỉnh táo chỉ huy: “Hoa Hoa, hướng 9 giờ lên gây rối, dụ ba tay cận chiến.”

Hoa Nhiên và Thư Thần lập tức phối hợp ném bom khói, ném lựu đạn, thu hút sự chú ý. Đối thủ bị Hoa Nhiên làm cho rối loạn nhịp độ.

Thời Tiểu Bân chớp lấy thời cơ, chủ động lao ra làm mồi nhử. Bắn tỉa bên kia quả nhiên lộ mặt, Bùi Phong đã biết trước vị trí của anh ta, luôn theo dõi từ xa, đúng lúc đối thủ nổ súng, cậu cũng đồng thời bóp cò.

Đoàng!

Bắn tỉa Tran của đội Việt Nam chưa kịp hạ gục Thời Tiểu Bân thì đã bị Bùi Phong headshot ngược lại!

Càng đánh, đội Việt Nam càng cảm thấy loạn, tiết tấu hỗn loạn không thể kiểm soát!

Lính công kích của đội Trung Quốc chạy khắp bản đồ, lúc thì quăng bom khói mù làm mờ tầm nhìn, lúc lại ném lựu đạn làm đối thủ bị thương. Còn bắn tỉa ở xa thì bắn hạ từng mục tiêu quan trọng. Trinh sát của họ thì vẫn bặt vô âm tín?

Nhưng từ góc nhìn thượng đế của Giang Thiệu Vũ thì mọi thứ lại rất rõ ràng.

Bùi Phong đang dùng khẩu MSG phối hợp với Tần Tuyết Dao để đánh du kích cực kỳ nhanh gọn.

Hoa Nhiên di chuyển rất hỗn loạn, nhưng chính vì sự hỗn loạn đó khiến đối thủ bị rối đội hình, và tạo điều kiện để Bùi Phong có cơ hội ám sát chính xác.

Trong Lâu đài ma mờ tối, hành động của Bùi Phong nhanh như gió lốc, gần như mỗi lần Tần Tuyết Dao báo vị trí là cậu có thể lập tức tiêu diệt một người.

[CHN-Fred] dùng [MSG-Cực Quang] headshot hạ [VIE-Tran]!

[CHN-Fred] dùng [MSG-Cực Quang] headshot hạ [VIE-VIVI]!

Biểu tượng đầu lâu liên tục xuất hiện trên màn hình. Bùi Phong bắn 5 phát, giết liền 5 người!

Pentakill!

So với lối đánh gây rối vô tắc vô sách của Hoa Nhiên, Bùi Phong bình tĩnh đến đáng sợ. Cậu giống như một thợ săn ẩn mình trong bóng tối, chờ đúng thời cơ — rồi khai hỏa, bắn tỉa từng mục tiêu.

Hiệp thứ nhất, đội Trung Quốc thắng.

Hiệp thứ hai, đội Trung Quốc thắng.

Hiệp thứ ba…

Đội Việt Nam đã hoàn toàn choáng váng.

Nhịp độ quá nhanh, họ không biết nên đối phó thế nào. Nếu mặc kệ Hoa Nhiên, tổ hợp Hoa Nhiên – Thư Thần cũng đủ sức đánh 2v3 mà không hề lép vế. Nhưng nếu tập trung xử lý cậu ta thì lại bị dẫn nhịp.

Bắn tỉa muốn diệt cậu ta cũng không nổi, vì cậu ta luôn có thần y đi kèm, chết rồi lập tức được hồi sinh.

Trừ khi dồn ba người để vây bắt, nhưng như vậy lại để lộ đội hình và bị bắn tỉa đối thủ dọn sạch.

Phá giải kiểu gì đây? Lối đánh hỗn loạn này căn bản là không có cách nào phá giải cả!

Đội Việt Nam hoàn toàn bị cuốn vào nhịp độ của đối thủ, hiệp thứ ba cũng không thể lật kèo.

Bùi Phong với thành tích 10 mạng – 0 chết trong cả trận, nhìn dòng chữ “Chiến thắng” màu vàng hiện lên trên màn hình, mỉm cười tháo tai nghe xuống.

Trong phòng livestream trong nước, khán giả xem đến đây cũng hơi ngẩn người.

Hình như trận đấu kết thúc rồi? Các tuyển thủ đều đứng dậy ôm nhau.

Là… thắng rồi sao?

WTF???

Hành lang vòng xoáy, lâu đài ma ám, hai bản đồ liên tiếp thắng, chúng ta thắng rồi!!!

Hết chương 129


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 129
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...