Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 128

1@-

Chương 128

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Chiều ngày 1 tháng 8, toàn đội Trung Quốc đã có mặt tại địa điểm thi đấu. Giải quán quân Asian lần này được tổ chức tại Trung tâm Thể thao Điện tử Tokyo – quy mô tương đương với Trung tâm Thể thao Điện tử Thủ Đô ở trong nước, cũng có cấu trúc hai tầng, đủ sức chứa hàng vạn khán giả.

Trung tâm có nhiều lối vào, tuyển thủ khi đi qua khu hậu trường bắt buộc phải mang theo thẻ thi đấu và thẻ công tác. Các Alpha bắt buộc phải sử dụng xịt che giấu mùi, còn dữ liệu pheromone của Omega sẽ được theo dõi thời gian thực, nếu có điều gì bất thường, sẽ bị bác sĩ tại chỗ đưa thẳng đến phòng y tế.

Trước đó, Giang Thiệu Vũ từng bị Bùi Phong đánh dấu, trên người vẫn còn mùi pheromone của Bùi Phong. Vì thế, dạo gần đây anh luôn dùng xịt che dấu dành cho Alpha, để người khác ngửi thấy cũng mặc định nghĩ rằng anh là Alpha.

Chiều nay lúc 2:30 có một trận đấu giữa Nhật Bản và Indonesia. Khán giả trong nước tỏ ra rất nhiệt tình, đến sân cổ vũ cho đội tuyển Nhật Bản. Các băng rôn và quốc kỳ treo đầy trên khán đài, không khí sôi động đến choáng ngợp, tiếng cổ vũ vang dội không ngừng.

Trận đấu của đội Trung Quốc diễn ra ngay sau đó, bắt đầu lúc 16:30.

Giang Thiệu Vũ đưa mọi người đến sớm, là để các tuyển thủ kịp thời làm quen với môi trường thi đấu.

Tại hiện trường, MC đang tổ chức bốc thăm trúng thưởng để khuấy động không khí. Đám đông vô cùng phấn khích, những tiếng reo hò vang lên liên tục. Nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt này, Chủ tịch Tề không khỏi thở dài: “Ôi, không biết bao giờ nước mình mới có thể tổ chức một giải đấu đẳng cấp thế giới như thế này…”

Lão Thường tò mò hỏi: “Chúng ta chưa từng đăng ký tổ chức sao?”

Chủ tịch Tề cười khổ lắc đầu: “Không có thành tích, ngay cả tư cách đăng cai cũng không có.”

Nếu một ngày nào đó có thể tổ chức giải thế giới ngay tại quê nhà thì tốt biết bao, tuyển thủ sẽ không cần vất vả xuất ngoại, cũng chẳng bị đối xử lạnh nhạt, lại có thể nhận được sự cổ vũ trực tiếp từ người hâm mộ… Nhưng đáng tiếc, thành tích trước đây quá kém, không đủ điều kiện để đăng ký làm nước chủ nhà. Không biết đến bao giờ họ mới có thể thi đấu “ngay trên sân nhà”?

Giang Thiệu Vũ điềm tĩnh nói: “Sẽ có ngày đó.”

Tề Hằng mỉm cười: “Tất nhiên, biết đâu năm sau đã đánh ở sân nhà rồi đấy, ha ha.”

Mọi người theo nhân viên vào phòng nghỉ phía sau hậu trường, nơi có màn hình truyền hình trực tiếp theo thời gian thực. Giang Thiệu Vũ ngồi xuống và nói: “Mọi người hãy chú ý theo dõi trận Nhật vs Indonesia. Ngày mai chúng ta sẽ đấu với cả hai đội này.”

Trận đấu nhanh chóng bắt đầu. Nhật Bản hạ gục Indonesia dễ dàng, hai hiệp liên tiếp đều thắng một cách dứt khoát.

Giang Thiệu Vũ nhỏ giọng nói với Bùi Phong: “Em chú ý bắn tỉa của họ chưa?”

“Có. Tên Kit ấy, bắn rất tốt.” Bùi Phong xem đoạn phát lại rồi nói: “Cả hai hiệp đều triple kill.”

“Cậu ta chắc là đội trưởng bên Nhật. Khi gặp họ, nhớ theo sát cậu ta.”

“Vâng.” Bùi Phong hiểu rõ. Sư phụ quan sát sắc sảo, chỉ qua một trận đấu đã nhìn thấu chiến thuật của đội Nhật, họ lấy bắn tỉa làm trung tâm, mô phỏng lối chơi của tuyển Mỹ, đồng đội di chuyển chủ yếu để tạo cơ hội cho bắn tỉa khai hỏa.

Còn khoảng một tiếng nữa là đến trận của đội Trung Quốc.

Giang Thiệu Vũ vẫy tay ra hiệu cho cả đội tập hợp: “Đưa điện thoại cho chị Du giữ, trước trận đừng uống nhiều nước, lát nữa đi vệ sinh một lượt. Đừng suy nghĩ nhiều. Nếu căng thẳng, hãy nhắm mắt, hít thở đều, chuyển hướng chú ý.”

3:30 chiều, Giang Thiệu Vũ bảo Bùi Phong dẫn mọi người đi vệ sinh.

Sau khi họ quay lại, Giang Thiệu Vũ chủ động chìa tay ra: “Nào, cố lên.”

Bùi Phong là người đầu tiên đặt tay lên tay sư phụ, những người còn lại lần lượt xếp chồng tay lên nhau, đồng thanh hô: “Cố lên!”

Tất cả cùng theo Giang Thiệu Vũ bước lên sân khấu lớn. Ánh đèn trên sân khấu chói lóa, hai buồng cách âm được thiết kế thành hình “nhà gỗ” khá đặc biệt. MC đứng bên cạnh giới thiệu bằng tiếng Nhật: “Chào mừng các tuyển thủ cho trận tiếp theo, đội Trung Quốc và đội Việt Nam! Xin mời các tuyển thủ bước vào buồng cách âm!”

Cùng lúc đó, trong “phòng livestream giải quán quân Asian” tại Trung Quốc, hai bình luận viên một nam, một nữ cũng xuất hiện trên màn hình:

“Xin chào các bạn, tôi là bình luận viên Phi Ca.”

“Tôi là bình luận viên Tiểu Khê. Chào mừng các bạn đến với buổi livestream vòng bảng giải quán quân Asian.”

“Trận đấu tiếp theo là cuộc đối đầu giữa đội Trung Quốc và đội Việt Nam, cũng là trận ra quân của đội Trung Quốc tại giải lần này. Chúng ta có thể thấy, huấn luyện viên Giang đã đưa các tuyển thủ bước vào buồng cách âm và đang chỉnh thiết bị.”

“Ở các giải đấu eSports, tuyển thủ được phép mang theo thiết bị cá nhân. Để giữ nguyên cảm giác tay, họ đều tự mang bàn phím và chuột.”

“Đúng vậy. Luật của giải Asian gần giống với giải thế giới, vòng bảng BO3, vòng loại trực tiếp BO5, chung kết BO7. Thứ hạng vòng bảng tính theo điểm bản đồ, thắng 1 bản đồ được tính 1 điểm.”

“Trên màn hình đã hiện thông tin tuyển thủ CHN-Fred, số trận quốc tế: 0, tỉ lệ thắng: 0%, vị trí sở trường: chưa rõ.”

Ngay lập tức, phòng bình luận livestream ngập tràn các dòng bình luận “666”.

[Ha ha ha, Fred là thằng gà 0% tỉ lệ thắng hả, tiir lệ thắng tao còn cao hơn mày đấy [đầu chó.jpg]]

[Fan Fred đã đến hiện trường. Nếu hôm nay Fred mất mặt ở giải Asian, tôi hủy follow stream ngay lập tức!]

[Khổ thân Fred với Flower, cả hai người tỉ lệ thắng đều 0%]

Thấy vậy, hai bình luận viên lập tức giải thích: “Dữ liệu trên chỉ tính kết quả các giải đấu quốc tế chính thức, không bao gồm giải trong nước. Thêm nữa, cả Bùi Phong và Hoa Nhiên đều chưa từng thi đấu chính thức, đều là tân binh hoàn toàn.”

“Phía Việt Nam có 4 tuyển thủ kỳ cựu cộng với 1 tân binh. Xét về kinh nghiệm, đúng là chúng ta hơi lép vế.”

“Chỉ còn biết hy vọng vào sự bố trí đội hình của ban huấn luyện thôi.”

“Cùng chờ xem đội Trung Quốc sẽ chọn bản đồ và chế độ thi đấu nào.”

Trong khu bình luận trực tiếp, có người gửi lời cổ vũ, cũng có kẻ châm chọc.

Mãi đến 16:30 giờ Tokyo (tức 15:30 giờ Trung Quốc), trận đấu chính thức bắt đầu, livestream được đẩy lên trang chủ. Rất nhiều người bắt đầu đổ xô vào xem, đội ngũ fan của Giang Thiệu Vũ cuối cùng cũng đến đông đủ.

[Tôi vào xem HLV thôi được không [đầu chó.jpg]]

[Xem HLV +1]

[Wing thần xuất hiện rồi! Lâu quá không thấy ảnh lộ diện!]

[Tiếc là A Vũ không thể thi đấu, nhưng đồ đệ của ảnh là Fred chắc chắn sẽ không làm ảnh thất vọng!]

Trên màn hình, đúng lúc đó hiện lên gương mặt của Giang Thiệu Vũ. Anh mặc đồng phục đội tuyển quốc gia, nền trắng với họa tiết đỏ, trước ngực in quốc kỳ. Anh vốn có làn da trắng và đường nét gương mặt tinh tế, dù máy quay phóng to cận mặt cũng hoàn toàn không ảnh hưởng đến nhan sắc của anh.

Biểu cảm của huấn luyện viên trưởng đội tuyển quốc gia rất điềm tĩnh. Anh cầm một cuốn sổ bìa da màu đen, mắt nhìn vào sổ, thần sắc trầm ngâm, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Ngay sau đó, trên màn hình xuất hiện kết quả hệ thống chọn ngẫu nhiên, trận đấu này, đội Trung Quốc là bên xanh, được quyền chọn trước.

Quy tắc B-P của Thần Súng, bên chọn trước ( đội xanh) có quyền chọn chế độ chơi. Bên chọn sau (đội đỏ) được cấm ba bản đồ thuộc chế độ đó. Cuối cùng, bên đội xanh chọn bản đồ thi đấu từ những bản đồ còn lại.

Bên chọn trước có lợi thế chọn chế độ, nhưng cũng có thể bị đối thủ cấm đi những bản đồ đã chuẩn bị kỹ lưỡng.

Đội Trung Quốc nhanh chóng gửi lên chế độ thi đấu: Huyết chiến vô tận.

Đây là chế độ giao tranh nhịp độ cao, khi cả đội bị quét sạch, sẽ lập tức bắt đầu hiệp tiếp theo. Tổng cộng có 5 hiệp nhỏ, đội nào thắng trước 3 hiệp thì giành chiến thắng.

Phía Việt Nam do dự trong chốc lát, rồi cấm 3 bản đồ: Cảng Hy Vọng, Tòa Nhà Chọc Trời, và Ngã Tư Phố.

Đội Trung Quốc chọn bản đồ cuối cùng: Hành lang mê cung.

Trong phòng livestream, hai bình luận viên nhìn nhau kinh ngạc:

“Bản đồ Hành lang mê cung? Đây là bản đồ nhỏ nhất trong toàn bộ game!”

“Đúng vậy, bản đồ này gồm bốn hành lang nối liền theo hướng Đông – Nam – Tây – Bắc. Không có bất kỳ vật cản nào, rất thích hợp cho những trận đấu đối đầu trực diện. Trong chế độ Huyết chiến, bản đồ này đòi hỏi trình độ chỉ huy cực kỳ cao.”

“Do không gian quá nhỏ, bản đồ này cấm mang lựu đạn. Hãy xem tuyển thủ chọn vũ khí gì nhé.”

“Bùi Phong mang một khẩu súng bắn tỉa, một khẩu Desert Eagle và một con dao; Hoa Nhiên mang tiểu liên, bom khói, lựu đạn độc; Tuyết Dao mang bom khói, dao găm và súng ngắn; Thư Thần mang khiên chắn, hộp cứu thương và song súng; còn Tiểu Tân…”

“Khoan đã, Tiểu Tân mang tiểu liên, mũ chống đạn và băng y tế? Kiểu lên đồ gì đây?”

Bạn từng thấy công kích mang băng y tế lên chiến trường chưa?

Cách trang bị quái lạ này khiến không chỉ khán giả trong nước mà cả đội tuyển Việt Nam cũng ngơ ngác:

“Tên công kích Time này là sao vậy?”

“Hèn thế? Cầm tiểu liên mà lại đội mũ chống đạn với mang băng y tế?”

HLV Việt Nam cười: ““Time à? Tôi nhớ cậu ta. Giải thế giới lần trước bị đội Mỹ đánh đến mức không dám ló đầu ra, chắc là công kích nhát gan nhất thế giới rồi. Đừng để ý cậu ta. Trận này, tập trung vào hai tân binh Fred và Flower.”

Cả đội gật đầu: “Rõ!”

Giang Thiệu Vũ gập sổ lại, nói với mọi người: “Cố gắng thi đấu, tôi sẽ ở dưới khán đài cùng mọi người.”

Mọi người lập tức ngồi thẳng lưng, ai nấy đều ngồi nghiêm chỉnh.

Có HLV ở dưới, đúng là vừa có động lực, vừa có áp lực.

Đánh không tốt có khi về phải viết bản kiểm điểm?

Giang Thiệu Vũ rời phòng cách âm đến khu vực HLV, ngồi cạnh dự bị Tiểu Quỷ.

Tiểu Quỷ ngồi cạnh “sư tổ”, áp lực cực lớn. Giang Thiệu Vũ liếc nhìn cậu ta, từ tốn nói: “Hôm nay cậu không thi đấu, tập trung xem trận. Lúc tổng kết, cậu sẽ là người phân tích lại cho cả đội.”

Tiểu Quỷ: “…Vâng.”

Trên màn hình lớn, tuyển thủ hai bên đã điều chỉnh thiết bị xong, trận đấu chính thức bắt đầu. Trong hành lang khép kín hình chữ “”, đội Trung Quốc xuất hiện ở góc dưới bên phải, đội Việt Nam xuất hiện ở góc trên bên trái. Bùi Phong bình tĩnh nói: “Hoa Nhiên đi trái, Tuyết Dao đi phải, những người còn lại đứng yên.”

Hoa Nhiên lập tức chạy lên góc trái trên, Tuyết Dao đi về phía bên phải. Lúc này, ở góc nhìn thuợgn đế mà khán giả có thể thấy, đội Việt Nam đang tập trung đi về phía bên phải, nơi Tuyết Dao sẽ chạm mặt họ đầu tiên.

Tuyết Dao cực kỳ cảnh giác, vừa nghe tiếng bước chân đã lập tức lùi lại nhanh chóng, đồng thời báo tin chính xác: “5 người bên phải.”

Cùng lúc đó, Hoa Nhiên ở phía trái thả một quả bom khói, rồi từ trong màn khói bắn loạn xạ. Vô số viên đạn kèm tia lửa b*n r* từ làn khói trắng, phần lớn trúng vào tường, chẳng trúng ai cả.

Đội Việt Nam: “?”

Mày đang bắn không khí à con gà?

Chỉ huy đội Việt Nam lập tức ra lệnh: “Bên trái có người, chú ý yểm hộ!”

Cả đội lập tức vào vị trí, y tế ở phía sau dựng khiên, những người còn lại giương súng lên, chỉ chờ khói tan là sẽ dội một trận mưa đạn để tiêu diệt hết bên Trung Quốc.

Họ không biết rằng, Hoa Nhiên chỉ là mồi nhử.

Hoa Nhiên vừa bắn loạn vừa tỏ ra “tao có cả đội phía sau”, khiến đội Việt Nam phán đoán sai lầm. Trong lúc đó, Thư Thần và Tiểu Tân đã chuyển sang dao găm, lợi dụng âm thanh súng để che giấu bước chân, nhanh chóng hội ngộ với Tuyết Dao bên hành lang phải. Bùi Phong thì lặng lẽ đi sang một hướng khác.

Bên trái, khói tản dần.

Hoa Nhiên vừa tấn công dữ dội không có đồng đội hỗ trợ phía sau, bị 4 người Việt Nam bắn hạ ngay lập tức!

Gần như cùng lúc, bên phải vang lên loạt tiếng súng đinh tai nhức óc.

Đoàng đoàng đoàng!

Súng tiểu liên của Thời Tiểu Bân, súng lục của Tuyết Dao, và song súng của Thư Thần đồng loạt khai hỏa!

Cú “giương đông kích tây” khiến đối thủ không kịp phản ứng.

Màn hình liên tục hiện dòng thông báo hạ gục.

Thời Tiểu Bân bắn loạn hạ gục đột kích và công kích của đối thủ.

Thư Thần bắn hai phát súng hạ luôn trinh sát của đối thủ.

Chỉ huy Việt Nam hét lớn: “Cứu người mau!”

Chế độ Huyết Chiến tính thua khi toàn đội bị quét sạch, chỉ cần y tế cứu được đồng đội thì vẫn có thể phản công.

Nhưng đúng lúc y tế vừa dựng khiên lao tới, sau lưng bỗng vang lên hai tiếng súng sắc lẹm –

Đoàng! Đoàng!

[CHN-Fred] dùng [MSC – Cực Quang] Headshot hạ [VIE-Dam]!

[CHN-Fred] dùng [MSC – Cực Quang] Headshot hạ [VIE-Tran]!

Không biết từ khi nào, Bùi Phong đã vòng ra từ hướng khác, đứng ở cuối hành lang như thợ săn rình mồi, chờ đúng lúc y tế hành động mới lạnh lùng nhắm bắn.

Hai phát, hạ gục y tế và bắn tỉa đối thủ.

Hiệp 1, phe ấn núp bị quét sạch.

Phe bảo vệ thắng.

Đội Việt Nam: “………”

Trận này chỉ vài giây đã kết thúc, họ còn chưa hiểu chuyện gì thì đã bị đội Trung Quốc 1 đổi 5?

Hoa Nhiên phấn khích: “Nice!”

Bùi Phong mỉm cười: “Diễn tốt đấy. Ván sau đổi lại, làm họ chóng mặt luôn.”

Hết chương 128


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 128
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...