Hoa Nhài Nhỏ Của Anh
Chương 66
245@-Thẩm Thận nhận lấy điện thoại của anh ta, khi chạm đến nội dung trên màn hình, hai mắt hơi híp lại.
"Bộ quan hệ xã hội làm ăn cái gì không biết? Không có chặn lại?"
Thẩm Thận trực tiếp ném điện thoại của Tống Đình về lại lồng ngực anh ta, động tác tiêu sái không thôi.
Tống Đình luống cuống tay chân, "Đây là điện thoại! Không phải văn kiện! Đi chết đi!"
"Cái gì chặn lại chứ, chính là độ hot cao mà thôi, không có đào ra nội dung có tính thực chất, công ty cảm thấy được có thể mang đến lưu lượng cùng với độ chú ý, sẽ không có chặn lại, *sao tác thôi."
*Sao tác(): là việc nghệ sĩ cùng cố tình dựa vào tên tuổi của nhau hay một bên đơn phương giở chiêu trò nhằm tạo chủ đề xung quanh của cả hai để có thể nổi tiếng hơn, có đề tài thu hút dư luận hay fan của hai bên
Thẩm Thận nhìn thẳng Tống Đình, mắt cũng không nháy nhìn anh ta chằm chằm, cuối cùng lên tiếng, ngữ khí rất lạnh, "Tính thực chất?"
Tống Đình đem chân dài vừa nhấc, dựa trên bàn làm việc của Thẩm Thận, "Con người Giang Mặc có bao nhiêu giữ mình trong sạch, truyền tai tiếng với anh ta, có nhiều chỗ tốt."
Viền môi Thẩm Thận hơi hơi mím, không nói được một lời.
Tống Đình liền thích nhìn thấy bộ dạng khuất phục như vậy của anh, lời anh ta nói ra lại rất thiếu đánh, "Về sau sẽ chỉ có càng nhiều, vui vẻ không, Thẩm nhị thiếu?"
Làm cho người khác kinh hãi chính là, Thẩm Thận không có giận, ngược lại nở nụ cười.
"Tôi mới nhớ tới, mở rộng hạng mục ở hải ngoại gần đây có một hạng mục huấn luyện quản lý nhân viên, cậu đã rảnh như vậy, ngày mai có thể xuất phát." Thẩm Thận nói xong, chậm rãi chỉnh lại cà vạt của bản thân.
Chiếc cà vạt đó nổi lên màu hắc diệu chất tơ lụa, ánh sáng tối lưu động, hình thành sự đối lập rõ nét đối với ngón tay thon dài như ngọc của anh.
Thẩm Thận đứng lên, cầm lấy tập văn kiện, nhẹ vỗ vỗ lên vai của Tống Đình, động tác không chút để ý, "Thế nào, vui vẻ không?"
Tống Đình khổ mà không thể nói: "......"
·
Buổi tối thời điểm Hứa Mạt về nhà, cả phòng khách cũng chưa bật đèn, chỉ có chỗ sô pha kia có thể liếc thấy ánh sáng mơ hồ thấp thoáng.
Cô thả nhẹ bước chân đi qua, thấy Thẩm Thận đang đưa lưng về phía cô, ngồi ở trên sô pha, bên cạnh có một chiếc đèn bàn nhỏ màu vàng ấm.
"Anh đang làm gì vậy? Ngay cả đèn cũng không mở......" Hứa Mạt nghi hoặc lại gần, nhẹ giọng hỏi anh.
Thẩm Thận giống như mới hồi phục tinh thần lại, "Hôm nay như thế nào đã trở lại?"
Hứa Mạt gật gật đầu, "Ừm...... Muốn trở về gặp anh...... Em hôm nay mệt mỏi quá...... loại đặc biệt mệt mỏi ấy...."
Sau khi phim thần tượng và chương trình trực tiếp cả hai trở nên cực hot, giá trị con người của Hứa Mạt nước lên thuyền lên, quảng cáo bay đầy trời. Cũng may Nhất Thiên không có mù quáng mà nhận lấy, mà là có lựa chọn một số tiết mục, tận lực thực hiện lợi nhuận hóa lớn nhất.
Gần nhất trong một tháng, Hứa Mạt cơ hồ mỗi ngày đều nằm trên bảng hot search, nhưng cô bận đến xoay vòng cùng không có thời gian rảnh đi tìm hiểu.
Nếu dựa theo lưu lượng đến sắp xếp, Hứa Mạt nghiễm nhiên tăng lên mấy bậc, trực tiếp tiến vào hàng ngũ tân tiểu hoa đán.
Hứa Mạt đi về hướng phòng ngủ, trực tiếp tê liệt ngã xuống ở bên giường, cả người nhào xuống, mặt chôn ở trong chăm đệm.
Thẩm Thận đi theo tiến vào, mở đèn phòng ngủ, rồi sau đó ngồi xổm ở bên cạnh giường, lẳng lặng nhìn cô.
Hai mắt Hứa Mạt khép chặt, mặt nhỏ loáng bóng thoạt nhìn càng nhọn, hai cục thịt hai bên má trước kia đều biến mất.
"Mệt như vậy?" Ánh mắt anh chạm đến chỗ mắt cá chân cô, mệt đến giày cũng quên cởi rồi.
Trên mặt Thẩm Thận nổi lên thương tiếc, đứng dậy đi về phía sau cô, tự mình tháo giày cô xuống, động tác ôn nhu.
"Buổi tối ăn cơm chưa? Đợi lát nữa lại ngủ." Thẩm Thận nhổ nhổ tóc mềm của cô, thế nhưng Hứa Mạt giống như con sâu lông, lẩm bẩm động đậy, chính là không mở mắt.
Thậm Thận chơi đùa tóc của cô một lát, lấy ra một thứ gì đó từ trong tủ đầu giường ra, tiện đà thay Hứa Mạt xoay người, bày một tư thế ngủ thoải mái, sau đó đặt hai chân cô lên đùi đang xếp bằng của mình.
Hứa Mạt trong lúc mông lung, cảm giác cổ chân được nhẹ nhàng nắm lấy, lực đạo mềm nhẹ, nhưng vẫn ngứa ngáy.
Cô mở nửa con mắt, lọt vào trong tầm mắt đó là sườn mặt anh tuấn của Thẩm Thận.
"Ưm......" Hứa Mạt ưm một tiếng, chân theo bản năng muốn rút về.
Mới vừa động đậy, liền bị Thẩm Thận gắt gao túm lấy, anh nhướng mi, "Động đậy cái gì? Chờ lát kẹp đau không được khóc đó."
Hứa Mạt cảm nhận được trên lưng có chút ý lạnh phất qua, cô tập trung nhìn, Thẩm Thận đang cắt móng tay cho cô, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
"Làm gì vậy......" Hứa Mạt có chút xấu hổ, hai chân cơ hồ bị anh nâng ở trong lòng ngực.
Qua hồi lâu, khóe miệng Thẩm Thận hơi cong, "Em xem, không phải tốt rồi sao?"
Hứa Mạt bị anh nháo như vậy, buồn ngủ cũng không còn, dứt khoát đặt chân ở trước ngực anh, cọ cọ.
"Trước đừng ngủ, đợi lát nữa tắm rửa đỡ mệt." Tay Thẩm Thận còn đặt trên chân cô không buông, càng sâu xa chính là, còn đang xoa nắn ở trên bắp chân, lưu luyến qua lại.
"Biết rồi." Hứa Mạt hưởng thụ một chút khoảnh khắc yên tĩnh này, rất có cảm giác năm tháng yên bình.
Cô cầm lấy điện thoại ở bên cạnh, weibo tích trữ mấy ngày chưa đọc, bây giờ cuối cùng có thời gian có thể lướt web rồi.
Hai tay Thẩm Thận chống ở phía sau, nhàn nhã nhìn cô, hỏi một đằng, "Em đang xem gì vậy?"
Chân Hứa Mạt giật giật, ở trong cảm nhận của Thẩm Thận, giống như mầm cây song mềm mại non nớt, nhẹ nhàng quấn lấy.
Động tác lướt weibo của cô dừng lại một chút, sau đó lén liếc nhìn anh một cái.
Một cái liếc mắt này, vừa vặn bị ánh mắt trêu tức của Thẩm Thận bắt được, hai người liền như vậy đối diện trong không trung, ánh mắt giao nhau.
Hứa mạt thử hỏi, "Hôm nay anh không lên mạng chứ?"
Thẩm Thận xùy nhẹ một tiếng, ngữ khí lười nhác, "Không."
Cô giống như thả lỏng, thở ra một hơi thật dài, qua quýt một hai câu.
Thẩm Thận liền yên lặng nhìn cô chằm chằm, rồi sau đó một con sói đói chụp mồi, trực tiếp đóng cô lên trên giường.
Hai tay anh chống ở hai bên gáy Hứa mạt, từ trên cao nhìn xuống, cực kỳ không có hảo ý.
Thẩm Thận cúi người tới gần, ngữ khí nguy hiểm, "Hứa Kiều Kiều, giấu diếm không báo, em có biết là bị trừng phạt gì không?"
Hứa Mạt chớp chớp mắt, "Giấu diếm cái gì?"
Mặt Thẩm Thận nhất thời đen xuống, hung hăng cắn một ngụm ở trên khuôn mặt cô, "Em vừa nãy không phải thấy được rồi?"
Hứa Mạt đẩy anh ra, "Vậy em hỏi anh lên mạng không, anh cũng nói không đó."
Thẩm Thận hừ một tiếng, "Tống Đình cố ý cầm đến cho anh xem, em nói xem?"
Hứa Mạt cười đến mặt mày cong cong, "Anh tức giận rồi?"
Thẩm Thận nhíu mày, "Không có, sao có thể."
Hứa Mạt khẳng định gật gật đầu, "Em cũng hiểu được, cũng không biết vừa nãy người ngồi một mình ở trên sô pha vẻ mặt ảm đạm đau thương là ai cơ?"
Hai mắt Thẩm Thận híp lại, "Anh thấy em chính là thiếu hôn."
Anh túm lấy cô, trực tiếp hôn xuống. Hôn xong, hơi thở của anh liền không thích hợp, rời khỏi môi anh đào của cô, ngược lại chôn vào trong cổ cô, hồi phục hô hấp.
Hai tay Hứa Mạt tiến vào trong tóc anh, hồi lâu không nói chuyện, còn chưa hồi thần từ trong nụ hôn kịch liệt lúc nãy.
Giọng nói của Thẩm Thận rất trầm, "Buổi tối lại xử lý em."
Hứa Mạt nhẹ nhàng cười cười, dịu dàng gọi anh một tiếng, "A Thận......"
"Ừm." Cái này đối với Thẩm Thận mà nói, vô cùng hiệu nghiệm.
"Nếu không chúng mình công khai đi." Đầu ngón tay của Hứa Mạt xuyên qua mái tóc của Thẩm Thận, khiến nó lộn xộn không thôi.
Thẩm Thận nửa chống dậy thân mình, từ bên cổ cô ngẩng đầu lên, không có đáp lời.
Nhưng đôi mắt hoa đào kia giống như cháy lên ngọn lửa ngầm, tàn lửa hơi đỏ, mơ hồ nảy lên ánh sáng.
"Em......" Anh cuối cùng cũng chậm rãi mở miệng, nhưng giọng nói lại khàn khàn vô cùng, trong gian nan cất chứa tình cảm khó nói thành lời.
Hai người không tiếng động nhìn nhau hồi lâu, Thẩm Thận mới lại mở miệng nói, "Em có biết những lời này của em có ý nghĩa gì không?"
Hứa Mạt nhìn anh, đôi mắt tràn ngập tình yêu, "Em biết."
Thẩm Thận trịnh trọng đặt một nụ hôn xuống trán cô, "Đây có ý là anh vĩnh viễn cũng sẽ không thể nào buông em ra."
Hứa Mạt nâng mặt anh, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm giống như đầm nước lạnh lẽo của anh, "Kỳ thật em đã sớm nghĩ xong rồi."
·
Đối với việc chính mình đột nhiên nổi tiếng, Hứa Mạt thật sự không ngờ tới.
Cô ít khi mài giũa nhiều, tâm tính lại vô cùng cứng cỏi. Lúc trước tiến vào nghề này, là sự yêu thích xuất phát từ đáy lòng, cũng có suy nghĩ vì gánh vác một phần với người nhà. Nhưng chỉ là thời gian đầu đột nhiên nổi tiếng, cô liền nhận lấy vô số vô số lợi ích, đủ loại hấp dẫn danh lợi, từ ý muốn ban đầu mà nói, Hứa Mạt không muốn mất phương hướng quá nhiều trên con đường này.
Cô vẫn đang ở trong lúc thăng tiến, công khai tuyệt đối sẽ mang tới ảnh hưởng, mà nếu về sau chia tay, bất luận nguyên nhân cụ thể như thế nào, nhà gái luôn bị châm biếm nhiều hơn.
Lúc này, cô cũng muốn dũng cảm một lần.
Không chỉ là vì tin tưởng chính mình, Hứa Mạt cũng tin tưởng Thẩm Thận.
Cô cũng muốn cho mọi người biết, Thẩm Thận là thuộc về cô.
Buổi tối này, Weibo trực tiếp tê liệt, đủ loại quần chúng ăn dưa trên mạng luống cuống.
Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là Thẩm Thận người thừa kế tập đoàn Thẩm thị và là người nắm quyền của giải trí Nhất Thiên, công bố yêu đương.
Một giây trước, bọn họ còn chìm trong vụ tai tiếng của Hứa Mạt và người khác, giây tiếp theo mặt bị vả bốp bốp bốp vang dội, tất cả đều bởi vì chính cung trực tiếp ra mặt bác bỏ tin đồn.
Tin weibo chuyển phát vô số bình luận, nội dung đơn giản, nhưng lại là chủ đề đủ gây bùng nổ.
[ Thẩm Thận: Nàng dâu, cuối cùng chờ được em rồi. @ Hứa Mạt]
Ảnh đi kèm là ảnh chụp chung của hai người ở Thẩm trạch với một nhóm người họ Thẩm. Trong hình, Hứa Mạt được bà nội Thẩm thân thiết lôi kéo, Thẩm Thận thân trường ngọc lập đang đứng ở bên cạnh.
Phong hoa tuyệt đại, bích nhân thành đôi.
Một tin này vừa ra, mọi người ngoại trừ f*ck gần như không có từ cảm thán nào khác.
Trước kia Thẩm Thận trong mắt dân mạng, chỉ có một ít hình ảnh truyền thông bắt gió bắt bóng, hơn phân nửa là mơ hồ không rõ, đồng dạng giá trị nhan sắc nghịch thiên, trong bức ảnh mà bản thân anh phát ra, lại hiện rõ nét như vậy.
Cùng lúc mọi người liếm màn hình, cuối cùng cũng hồi thần.
Đây con mẹ nó là công bố tình cảm nha! Công bố tình cảm nha!
[ Mẹ nó! Chuyện gì vậy! Công bố thì thôi đi! Sao trực tiếp đi gặp phụ huynh rồi! ]
[ Không hổ là đại lão Nhất Thiên, anh thật sự rất biết làm nha, trực tiếp đăng ảnh gia tộc, người khác mắng cũng không có đạo lý. ]
[ Tôi ghen tị quá, chồng ơi anh sao gọi người khác là vợ rồi. ]
[ Tán thành lầu trên, quá ngọt rồi, hai người cũng quá xứng đi a a a! ]
[ Fans cp này thỏa mãn, không không! Tôi gặm trúng rồi! ]
[ Được rồi, fans có thể go die rồi, nhìn đi, đây mới là hàng thật nhá. ]
[ Chỉ có tôi chú ý đến Thẩm Khoảnh thôi sao? Hai anh em hai phong cách, nhưng đều là nam thần nha, còn có tiền, hu hu hu. ]
[ Thẩm nhị thiếu có chút đáng yêu nha, có phải bởi vì hôm nay nhìn thấy hot search, sau đó khó chịu mà cầu công khai.]
Bình luận đều là thổ lộ mạnh mẽ, vừa lướt toàn là dấu chấm than.
Có điều có tốt cũng có xấu, bên trong trộn lẫn cũng có chút nghi ngờ.
[ Sớm đã cảm thấy không bình thường, mọi người nghĩ kỹ xem, tài nguyên Hứa Mạt cầm còn ít sao? Không nhớ lầm thì, cô ấy còn chưa tốt nghiệp đại học nữa, gia thế cũng rất bình thường, quan hệ giữa hai người này, mọi người đều hiểu. Chắc chắn sau khi đến Nhất Thiên bám víu lên đó. ]
Phía dưới lập tức có fans đi theo qua mắng.
[ Sao chứ, thấy người ta xinh đẹp ghen tị à, hôm nay tôi trái lại muốn xem cô lớn lên là dạng tiên nữ gì! ]
[ Thôi đi, chồng tôi không truyền tai tiếng được không, căn bản không phải loại phú nhị đại trong mắt các bạn.]
[ Làm sao vậy, có bạn gái còn không thể sủng? Người ta muốn đưa tài nguyên bạn quản được sao? ]
[ Hứa Mạt tính tình tốt lắm nha, chưa từng làm qua chuyện lẳng lơ, nếu không phải hôm nay công khai, tôi cũng không biết hai người này có một chân]
Đương nhiên, tin này bị nâng lên, vẫn là bởi vì Thẩm Thận trả lời.
[ Câm miệng cho lão tử.]
Sau đó anh liền ở dưới bình luận này, phát tấm hình chung mà hai người lần đầu đi trượt tuyết ở Thụy Sĩ.
Thẩm Thận trong hình mặt mày phóng túng tùy ý, Hứa Mạt ở bên cạnh hơi hiện chút xinh xắn, cười đến mắt cong cong, mặt nhỏ bóng loáng trắng nõn chôn trong khăn choàng cổ xõa tung mềm mại.
Bầu trời đầy tuyết, hai người đều nhìn thẳng vào ống kính, thanh niên thiếu nữ, tự dưng liền có thể khơi lên vài sợi dây lãng mạn có liên quan.
Khuôn mặt hai người so với hiện tại có chút không giống, hơi mang hơi thở thanh xuân, chính là dáng vẻ mấy năm trước.
Mà ở phía dưới bên phải tấm anh, hiện rõ thời gian chụp hình, vừa vặn chứng thực điểm này.
Đây là ảnh chụp trước khi Hứa Mạt ra mắt.
Fans tung hô lãng mạn, cũng cảm khái cư nhiên có thể giấu tốt như vậy.
Cuối cùng khiến cho weibo lần nữa bùng nổ, là sự kiện nữ chính tự mình chứng thực trước công chúng.
[ Hứa Mạt: Luôn đều là anh ở bên cạnh em. @ Thẩm Thận ]
Trong ảnh đính kèm Hứa Mạt không xuất hiện, chỉ có nửa khuôn mặt của Thẩm Thận bị ánh sáng đèn đầu giường chiếu đến, ánh sáng vàng mờ, lại che giấu không được sự dịu dàng vô hạn.
Anh chí mặt xuống, ngồi xếp bằng, khung xương gầy ốm.
Mà đôi tay khớp xương rõ ràng kia đang nắm lấy đôi chân tinh tế trắng nõn, vẻ mặt tự nhiên mà xoa bóp cho cô.
Giống như thứ anh đang nâng chính là tâm can bảo bối.
Giống như anh đã làm như vậy vô số lần
Hoa Nhài Nhỏ Của Anh
"Bộ quan hệ xã hội làm ăn cái gì không biết? Không có chặn lại?"
Thẩm Thận trực tiếp ném điện thoại của Tống Đình về lại lồng ngực anh ta, động tác tiêu sái không thôi.
Tống Đình luống cuống tay chân, "Đây là điện thoại! Không phải văn kiện! Đi chết đi!"
"Cái gì chặn lại chứ, chính là độ hot cao mà thôi, không có đào ra nội dung có tính thực chất, công ty cảm thấy được có thể mang đến lưu lượng cùng với độ chú ý, sẽ không có chặn lại, *sao tác thôi."
*Sao tác(): là việc nghệ sĩ cùng cố tình dựa vào tên tuổi của nhau hay một bên đơn phương giở chiêu trò nhằm tạo chủ đề xung quanh của cả hai để có thể nổi tiếng hơn, có đề tài thu hút dư luận hay fan của hai bên
Thẩm Thận nhìn thẳng Tống Đình, mắt cũng không nháy nhìn anh ta chằm chằm, cuối cùng lên tiếng, ngữ khí rất lạnh, "Tính thực chất?"
Tống Đình đem chân dài vừa nhấc, dựa trên bàn làm việc của Thẩm Thận, "Con người Giang Mặc có bao nhiêu giữ mình trong sạch, truyền tai tiếng với anh ta, có nhiều chỗ tốt."
Viền môi Thẩm Thận hơi hơi mím, không nói được một lời.
Tống Đình liền thích nhìn thấy bộ dạng khuất phục như vậy của anh, lời anh ta nói ra lại rất thiếu đánh, "Về sau sẽ chỉ có càng nhiều, vui vẻ không, Thẩm nhị thiếu?"
Làm cho người khác kinh hãi chính là, Thẩm Thận không có giận, ngược lại nở nụ cười.
"Tôi mới nhớ tới, mở rộng hạng mục ở hải ngoại gần đây có một hạng mục huấn luyện quản lý nhân viên, cậu đã rảnh như vậy, ngày mai có thể xuất phát." Thẩm Thận nói xong, chậm rãi chỉnh lại cà vạt của bản thân.
Chiếc cà vạt đó nổi lên màu hắc diệu chất tơ lụa, ánh sáng tối lưu động, hình thành sự đối lập rõ nét đối với ngón tay thon dài như ngọc của anh.
Thẩm Thận đứng lên, cầm lấy tập văn kiện, nhẹ vỗ vỗ lên vai của Tống Đình, động tác không chút để ý, "Thế nào, vui vẻ không?"
Tống Đình khổ mà không thể nói: "......"
·
Buổi tối thời điểm Hứa Mạt về nhà, cả phòng khách cũng chưa bật đèn, chỉ có chỗ sô pha kia có thể liếc thấy ánh sáng mơ hồ thấp thoáng.
Cô thả nhẹ bước chân đi qua, thấy Thẩm Thận đang đưa lưng về phía cô, ngồi ở trên sô pha, bên cạnh có một chiếc đèn bàn nhỏ màu vàng ấm.
"Anh đang làm gì vậy? Ngay cả đèn cũng không mở......" Hứa Mạt nghi hoặc lại gần, nhẹ giọng hỏi anh.
Thẩm Thận giống như mới hồi phục tinh thần lại, "Hôm nay như thế nào đã trở lại?"
Hứa Mạt gật gật đầu, "Ừm...... Muốn trở về gặp anh...... Em hôm nay mệt mỏi quá...... loại đặc biệt mệt mỏi ấy...."
Sau khi phim thần tượng và chương trình trực tiếp cả hai trở nên cực hot, giá trị con người của Hứa Mạt nước lên thuyền lên, quảng cáo bay đầy trời. Cũng may Nhất Thiên không có mù quáng mà nhận lấy, mà là có lựa chọn một số tiết mục, tận lực thực hiện lợi nhuận hóa lớn nhất.
Gần nhất trong một tháng, Hứa Mạt cơ hồ mỗi ngày đều nằm trên bảng hot search, nhưng cô bận đến xoay vòng cùng không có thời gian rảnh đi tìm hiểu.
Nếu dựa theo lưu lượng đến sắp xếp, Hứa Mạt nghiễm nhiên tăng lên mấy bậc, trực tiếp tiến vào hàng ngũ tân tiểu hoa đán.
Hứa Mạt đi về hướng phòng ngủ, trực tiếp tê liệt ngã xuống ở bên giường, cả người nhào xuống, mặt chôn ở trong chăm đệm.
Thẩm Thận đi theo tiến vào, mở đèn phòng ngủ, rồi sau đó ngồi xổm ở bên cạnh giường, lẳng lặng nhìn cô.
Hai mắt Hứa Mạt khép chặt, mặt nhỏ loáng bóng thoạt nhìn càng nhọn, hai cục thịt hai bên má trước kia đều biến mất.
"Mệt như vậy?" Ánh mắt anh chạm đến chỗ mắt cá chân cô, mệt đến giày cũng quên cởi rồi.
Trên mặt Thẩm Thận nổi lên thương tiếc, đứng dậy đi về phía sau cô, tự mình tháo giày cô xuống, động tác ôn nhu.
"Buổi tối ăn cơm chưa? Đợi lát nữa lại ngủ." Thẩm Thận nhổ nhổ tóc mềm của cô, thế nhưng Hứa Mạt giống như con sâu lông, lẩm bẩm động đậy, chính là không mở mắt.
Thậm Thận chơi đùa tóc của cô một lát, lấy ra một thứ gì đó từ trong tủ đầu giường ra, tiện đà thay Hứa Mạt xoay người, bày một tư thế ngủ thoải mái, sau đó đặt hai chân cô lên đùi đang xếp bằng của mình.
Hứa Mạt trong lúc mông lung, cảm giác cổ chân được nhẹ nhàng nắm lấy, lực đạo mềm nhẹ, nhưng vẫn ngứa ngáy.
Cô mở nửa con mắt, lọt vào trong tầm mắt đó là sườn mặt anh tuấn của Thẩm Thận.
"Ưm......" Hứa Mạt ưm một tiếng, chân theo bản năng muốn rút về.
Mới vừa động đậy, liền bị Thẩm Thận gắt gao túm lấy, anh nhướng mi, "Động đậy cái gì? Chờ lát kẹp đau không được khóc đó."
Hứa Mạt cảm nhận được trên lưng có chút ý lạnh phất qua, cô tập trung nhìn, Thẩm Thận đang cắt móng tay cho cô, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
"Làm gì vậy......" Hứa Mạt có chút xấu hổ, hai chân cơ hồ bị anh nâng ở trong lòng ngực.
Qua hồi lâu, khóe miệng Thẩm Thận hơi cong, "Em xem, không phải tốt rồi sao?"
Hứa Mạt bị anh nháo như vậy, buồn ngủ cũng không còn, dứt khoát đặt chân ở trước ngực anh, cọ cọ.
"Trước đừng ngủ, đợi lát nữa tắm rửa đỡ mệt." Tay Thẩm Thận còn đặt trên chân cô không buông, càng sâu xa chính là, còn đang xoa nắn ở trên bắp chân, lưu luyến qua lại.
"Biết rồi." Hứa Mạt hưởng thụ một chút khoảnh khắc yên tĩnh này, rất có cảm giác năm tháng yên bình.
Cô cầm lấy điện thoại ở bên cạnh, weibo tích trữ mấy ngày chưa đọc, bây giờ cuối cùng có thời gian có thể lướt web rồi.
Hai tay Thẩm Thận chống ở phía sau, nhàn nhã nhìn cô, hỏi một đằng, "Em đang xem gì vậy?"
Chân Hứa Mạt giật giật, ở trong cảm nhận của Thẩm Thận, giống như mầm cây song mềm mại non nớt, nhẹ nhàng quấn lấy.
Động tác lướt weibo của cô dừng lại một chút, sau đó lén liếc nhìn anh một cái.
Một cái liếc mắt này, vừa vặn bị ánh mắt trêu tức của Thẩm Thận bắt được, hai người liền như vậy đối diện trong không trung, ánh mắt giao nhau.
Hứa mạt thử hỏi, "Hôm nay anh không lên mạng chứ?"
Thẩm Thận xùy nhẹ một tiếng, ngữ khí lười nhác, "Không."
Cô giống như thả lỏng, thở ra một hơi thật dài, qua quýt một hai câu.
Thẩm Thận liền yên lặng nhìn cô chằm chằm, rồi sau đó một con sói đói chụp mồi, trực tiếp đóng cô lên trên giường.
Hai tay anh chống ở hai bên gáy Hứa mạt, từ trên cao nhìn xuống, cực kỳ không có hảo ý.
Thẩm Thận cúi người tới gần, ngữ khí nguy hiểm, "Hứa Kiều Kiều, giấu diếm không báo, em có biết là bị trừng phạt gì không?"
Hứa Mạt chớp chớp mắt, "Giấu diếm cái gì?"
Mặt Thẩm Thận nhất thời đen xuống, hung hăng cắn một ngụm ở trên khuôn mặt cô, "Em vừa nãy không phải thấy được rồi?"
Hứa Mạt đẩy anh ra, "Vậy em hỏi anh lên mạng không, anh cũng nói không đó."
Thẩm Thận hừ một tiếng, "Tống Đình cố ý cầm đến cho anh xem, em nói xem?"
Hứa Mạt cười đến mặt mày cong cong, "Anh tức giận rồi?"
Thẩm Thận nhíu mày, "Không có, sao có thể."
Hứa Mạt khẳng định gật gật đầu, "Em cũng hiểu được, cũng không biết vừa nãy người ngồi một mình ở trên sô pha vẻ mặt ảm đạm đau thương là ai cơ?"
Hai mắt Thẩm Thận híp lại, "Anh thấy em chính là thiếu hôn."
Anh túm lấy cô, trực tiếp hôn xuống. Hôn xong, hơi thở của anh liền không thích hợp, rời khỏi môi anh đào của cô, ngược lại chôn vào trong cổ cô, hồi phục hô hấp.
Hai tay Hứa Mạt tiến vào trong tóc anh, hồi lâu không nói chuyện, còn chưa hồi thần từ trong nụ hôn kịch liệt lúc nãy.
Giọng nói của Thẩm Thận rất trầm, "Buổi tối lại xử lý em."
Hứa Mạt nhẹ nhàng cười cười, dịu dàng gọi anh một tiếng, "A Thận......"
"Ừm." Cái này đối với Thẩm Thận mà nói, vô cùng hiệu nghiệm.
"Nếu không chúng mình công khai đi." Đầu ngón tay của Hứa Mạt xuyên qua mái tóc của Thẩm Thận, khiến nó lộn xộn không thôi.
Thẩm Thận nửa chống dậy thân mình, từ bên cổ cô ngẩng đầu lên, không có đáp lời.
Nhưng đôi mắt hoa đào kia giống như cháy lên ngọn lửa ngầm, tàn lửa hơi đỏ, mơ hồ nảy lên ánh sáng.
"Em......" Anh cuối cùng cũng chậm rãi mở miệng, nhưng giọng nói lại khàn khàn vô cùng, trong gian nan cất chứa tình cảm khó nói thành lời.
Hai người không tiếng động nhìn nhau hồi lâu, Thẩm Thận mới lại mở miệng nói, "Em có biết những lời này của em có ý nghĩa gì không?"
Hứa Mạt nhìn anh, đôi mắt tràn ngập tình yêu, "Em biết."
Thẩm Thận trịnh trọng đặt một nụ hôn xuống trán cô, "Đây có ý là anh vĩnh viễn cũng sẽ không thể nào buông em ra."
Hứa Mạt nâng mặt anh, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm giống như đầm nước lạnh lẽo của anh, "Kỳ thật em đã sớm nghĩ xong rồi."
·
Đối với việc chính mình đột nhiên nổi tiếng, Hứa Mạt thật sự không ngờ tới.
Cô ít khi mài giũa nhiều, tâm tính lại vô cùng cứng cỏi. Lúc trước tiến vào nghề này, là sự yêu thích xuất phát từ đáy lòng, cũng có suy nghĩ vì gánh vác một phần với người nhà. Nhưng chỉ là thời gian đầu đột nhiên nổi tiếng, cô liền nhận lấy vô số vô số lợi ích, đủ loại hấp dẫn danh lợi, từ ý muốn ban đầu mà nói, Hứa Mạt không muốn mất phương hướng quá nhiều trên con đường này.
Cô vẫn đang ở trong lúc thăng tiến, công khai tuyệt đối sẽ mang tới ảnh hưởng, mà nếu về sau chia tay, bất luận nguyên nhân cụ thể như thế nào, nhà gái luôn bị châm biếm nhiều hơn.
Lúc này, cô cũng muốn dũng cảm một lần.
Không chỉ là vì tin tưởng chính mình, Hứa Mạt cũng tin tưởng Thẩm Thận.
Cô cũng muốn cho mọi người biết, Thẩm Thận là thuộc về cô.
Buổi tối này, Weibo trực tiếp tê liệt, đủ loại quần chúng ăn dưa trên mạng luống cuống.
Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là Thẩm Thận người thừa kế tập đoàn Thẩm thị và là người nắm quyền của giải trí Nhất Thiên, công bố yêu đương.
Một giây trước, bọn họ còn chìm trong vụ tai tiếng của Hứa Mạt và người khác, giây tiếp theo mặt bị vả bốp bốp bốp vang dội, tất cả đều bởi vì chính cung trực tiếp ra mặt bác bỏ tin đồn.
Tin weibo chuyển phát vô số bình luận, nội dung đơn giản, nhưng lại là chủ đề đủ gây bùng nổ.
[ Thẩm Thận: Nàng dâu, cuối cùng chờ được em rồi. @ Hứa Mạt]
Ảnh đi kèm là ảnh chụp chung của hai người ở Thẩm trạch với một nhóm người họ Thẩm. Trong hình, Hứa Mạt được bà nội Thẩm thân thiết lôi kéo, Thẩm Thận thân trường ngọc lập đang đứng ở bên cạnh.
Phong hoa tuyệt đại, bích nhân thành đôi.
Một tin này vừa ra, mọi người ngoại trừ f*ck gần như không có từ cảm thán nào khác.
Trước kia Thẩm Thận trong mắt dân mạng, chỉ có một ít hình ảnh truyền thông bắt gió bắt bóng, hơn phân nửa là mơ hồ không rõ, đồng dạng giá trị nhan sắc nghịch thiên, trong bức ảnh mà bản thân anh phát ra, lại hiện rõ nét như vậy.
Cùng lúc mọi người liếm màn hình, cuối cùng cũng hồi thần.
Đây con mẹ nó là công bố tình cảm nha! Công bố tình cảm nha!
[ Mẹ nó! Chuyện gì vậy! Công bố thì thôi đi! Sao trực tiếp đi gặp phụ huynh rồi! ]
[ Không hổ là đại lão Nhất Thiên, anh thật sự rất biết làm nha, trực tiếp đăng ảnh gia tộc, người khác mắng cũng không có đạo lý. ]
[ Tôi ghen tị quá, chồng ơi anh sao gọi người khác là vợ rồi. ]
[ Tán thành lầu trên, quá ngọt rồi, hai người cũng quá xứng đi a a a! ]
[ Fans cp này thỏa mãn, không không! Tôi gặm trúng rồi! ]
[ Được rồi, fans có thể go die rồi, nhìn đi, đây mới là hàng thật nhá. ]
[ Chỉ có tôi chú ý đến Thẩm Khoảnh thôi sao? Hai anh em hai phong cách, nhưng đều là nam thần nha, còn có tiền, hu hu hu. ]
[ Thẩm nhị thiếu có chút đáng yêu nha, có phải bởi vì hôm nay nhìn thấy hot search, sau đó khó chịu mà cầu công khai.]
Bình luận đều là thổ lộ mạnh mẽ, vừa lướt toàn là dấu chấm than.
Có điều có tốt cũng có xấu, bên trong trộn lẫn cũng có chút nghi ngờ.
[ Sớm đã cảm thấy không bình thường, mọi người nghĩ kỹ xem, tài nguyên Hứa Mạt cầm còn ít sao? Không nhớ lầm thì, cô ấy còn chưa tốt nghiệp đại học nữa, gia thế cũng rất bình thường, quan hệ giữa hai người này, mọi người đều hiểu. Chắc chắn sau khi đến Nhất Thiên bám víu lên đó. ]
Phía dưới lập tức có fans đi theo qua mắng.
[ Sao chứ, thấy người ta xinh đẹp ghen tị à, hôm nay tôi trái lại muốn xem cô lớn lên là dạng tiên nữ gì! ]
[ Thôi đi, chồng tôi không truyền tai tiếng được không, căn bản không phải loại phú nhị đại trong mắt các bạn.]
[ Làm sao vậy, có bạn gái còn không thể sủng? Người ta muốn đưa tài nguyên bạn quản được sao? ]
[ Hứa Mạt tính tình tốt lắm nha, chưa từng làm qua chuyện lẳng lơ, nếu không phải hôm nay công khai, tôi cũng không biết hai người này có một chân]
Đương nhiên, tin này bị nâng lên, vẫn là bởi vì Thẩm Thận trả lời.
[ Câm miệng cho lão tử.]
Sau đó anh liền ở dưới bình luận này, phát tấm hình chung mà hai người lần đầu đi trượt tuyết ở Thụy Sĩ.
Thẩm Thận trong hình mặt mày phóng túng tùy ý, Hứa Mạt ở bên cạnh hơi hiện chút xinh xắn, cười đến mắt cong cong, mặt nhỏ bóng loáng trắng nõn chôn trong khăn choàng cổ xõa tung mềm mại.
Bầu trời đầy tuyết, hai người đều nhìn thẳng vào ống kính, thanh niên thiếu nữ, tự dưng liền có thể khơi lên vài sợi dây lãng mạn có liên quan.
Khuôn mặt hai người so với hiện tại có chút không giống, hơi mang hơi thở thanh xuân, chính là dáng vẻ mấy năm trước.
Mà ở phía dưới bên phải tấm anh, hiện rõ thời gian chụp hình, vừa vặn chứng thực điểm này.
Đây là ảnh chụp trước khi Hứa Mạt ra mắt.
Fans tung hô lãng mạn, cũng cảm khái cư nhiên có thể giấu tốt như vậy.
Cuối cùng khiến cho weibo lần nữa bùng nổ, là sự kiện nữ chính tự mình chứng thực trước công chúng.
[ Hứa Mạt: Luôn đều là anh ở bên cạnh em. @ Thẩm Thận ]
Trong ảnh đính kèm Hứa Mạt không xuất hiện, chỉ có nửa khuôn mặt của Thẩm Thận bị ánh sáng đèn đầu giường chiếu đến, ánh sáng vàng mờ, lại che giấu không được sự dịu dàng vô hạn.
Anh chí mặt xuống, ngồi xếp bằng, khung xương gầy ốm.
Mà đôi tay khớp xương rõ ràng kia đang nắm lấy đôi chân tinh tế trắng nõn, vẻ mặt tự nhiên mà xoa bóp cho cô.
Giống như thứ anh đang nâng chính là tâm can bảo bối.
Giống như anh đã làm như vậy vô số lần
Hoa Nhài Nhỏ Của Anh
Đánh giá:
Truyện Hoa Nhài Nhỏ Của Anh
Story
Chương 66
10.0/10 từ 47 lượt.