Hoa Nhài Nhỏ Của Anh

Chương 65

217@-
Quà sinh nhật mà Thẩm Thận chuẩn bị cho bà nội Thẩm là một cặp vòng tay ngọc bích, đá ngọc xúc cảm ấm áp, chất ngọc thượng thừa, là cặp vòng tay vô cùng hiếm thấy.

Bà nội Thẩm sai thím Chu đi lấy kính lão, tỉ mỉ đánh giá.

Thẩm Thận thấy dáng vẻ bà nội có phần yêu thích, nói, "Đây là lần trước cháu lấy được từ hội đấu giá, bà không phải thích nhất loại đồ bảo đảm giá trị này sao."

Bà nội Thẩm yêu thích không buông tay, nhẹ nhàng vuốt ve, "Có lòng rồi....quý giá bao nhiêu..."

Thẩm Thận hơi đứng dậy, kéo Hứa Mạt ở bên cạnh bà qua, đặt cô ngồi ở bên cạnh mình, không nhanh không chậm nói, "Bà lại không thiếu tiền, tiền của chúng cháu đều không phải dùng đến hiếu kính bà sao."

Thẩm Thận khi nào nói quá lời quân tâm tri kỷ như vậy, bà nội Thẩm biết là đang dỗ dành bà, cũng cam tâm tình nguyện tin.

"Có vợ rồi, miệng cũng trở nên ngọt như vậy." Bà nội Thẩm nhìn về phía hai người, ngữ khí phá lệ tứ hàm xúc.

Thẩm Thận sờ tay nhỏ của Hứa Mạt, mắt hoa đào nhìn qua, "Bà nội mói đúng."

Bà nội Thẩm không để ý đến anh, nhìn về phía Hứa Mạt, "Tiểu Mạt này, cháu cũng không biết, tiểu tử này rất cục súc, trước kia đánh nhau ẩu đả trở về bị ông nội nó đánh, bà đi lên khuyên, nó vẻ mặt không kiên nhẫn, cháu đoán nó cùng bà nói cái gì?"

Hứa Mạt cũng bị gợi lên lòng hiếu kỳ, "Nói cái gì?"

Bà nội Thẩm mỉm cười, "Ha ha nó nói: chuyện của cháu không cần ông bà quản, tương tự, cháu cũng sẽ không quản chuyện của ông bà."

Bà nội Thẩm bắt chước khéo léo, biểu tình như thật, cái loại lệ khí lộ ra trong sự lười biếng tản mạn, cũng hiện ra không bỏ sót.

Bà vừa nói xong, mọi người ở đây đều cười lên.

"Khi đó còn một đầu tóc màu sắc sặc sỡ, nói cái gì thời trang đẹp mắt, cùng không muốn nhuộm trở về, chọc tức ông nội cháu ba ngày không ăn cơm ngon, muốn trói nó lại đánh nó.”

Bà nội Thẩm nói xong, mọi người trêu ghẹo một phen, tiện đà lần lượt đưa lên quà sinh nhật chính mình tỉ mỉ chuẩn bị, vô cùng náo nhiệt. 

Bên này Hứa Mạt nghe xong, gãi gãi lòng bàn tay Thẩm Thận, "Thì ra anh cũng có thời kỳ phi chủ lưu* và phong cách HKT nha." 

*Phi chủ lưu (): là chỉ tất cả quan niệm, hành vi, đồ vật có liên quan tới xu thế thời trang, là một hiện tượng xã hội.

Sắc mặt Thẩm Thận có chút thối, nghe vậy nhẹ giễu cợt một tiếng, "Chẳng lẽ em không có?"

Hứa mạt có chút đắc ý nhỏ, "Em thật không có, em rất ngoan nha."

Thẩm Thận như nghĩ đến cái gì, cũng dán người qua, ở bên tai cô nói nhỏ, "Ngoan như vậy, vậy có yêu đương không?"

Hứa Mạt buồn cười nhìn anh, không có chính diện đáp lại, "Em có hình mẫu lý tưởng nha."

Thẩm Thận nhíu mày, "Ồ? Nói cho anh trai nghe một chút?"


Anh càng ôm càng chặt eo nhỏ của cô, Hứa Mạt rõ ràng cảm thấy chính mình bị xiết có chút khó chịu.

Nhưng cô mới không sợ anh đâu.

Khóe miệng Hứa Mạt gợi lên độ cong nhàn nhạt, học bộ dáng vừa rồi của anh, ghé vào lỗ tai anh nhẹ thổi, "Dù sao không phải kiểu người như anh."

Thẩm Thận nhìn chằm chằm cô, hai mắt híp lại, "Được lắm, Hứa Mạt."

Thời điểm anh tâm tình kém, đều gọi đầy đủ tên họ.

Lời của Thẩm Thận nửa đường đánh một vòng, rồi sau đó lại nhào trở về, "Nhưng mà hiện tại em còn không phải người phụ nữ của anh, yêu anh yêu đến chết đi sống lại."

Hứa Mạt nhìn thẳng anh, đôi mắt hắc diệu ẩm ướt giống như ngâm trong sương, "Anh..... chắc chắn sao?"

Cô như vậy nhìn anh, nơi đầu trái tim anh như bị lôi kéo, căn bản chịu không nổi.

Thẩm thận nhanh chóng thần phục cô, đáp, "Không chắc chắn, nhưng có một điểm chắc chắn chính là, anh yêu em yêu đến chết đi sống lại."

Hứa Mạt rũ mặt xuống, khóe miệng ngậm cười, "Không có không chắc chắn, ở chỗ em cũng là chắc chắn. Còn có, em không có yêu đương qua."

Nói xong, cô chờ phản ứng của Thẩm Thận.

Thẩm Thận sáp lại càng gần, hai người mặt dán mặt, gần như hợp cùng một chỗ.

Lời anh nói nhẹ nhàng, nhưng là lại mang theo nhiệt độ nóng bỏng, nung đầu trái tim Hứa Mạt nóng hổi, "Thật trùng hợp, anh giống em, cũng chưa từng yêu đương qua."

Hứa Mạt nâng mắt, véo véo mặt anh, "Không gạt em?"

Thẩm Thận cười khẽ, "Lừa em làm cái gì, lừa em anh còn có thể có được Tiểu Kiều Kiều như em sao?"

"Cái gì Tiểu Kiều Kiều a...... Đừng gọi như vậy......"

Hai người ở một bên tình nồng ý mật, nghiễm nhiên đã quên sự tồn tại của những người khác ở đây.

Ngay lúc hai người bọn họ còn muốn tiếp tục nói chuyện, phòng khách rộng lớn đột nhiên truyền đến một thanh âm vang lên, vững chắc lại nặng nề.

Thẩm lão gia tử một gậy chống trên mặt đất, tiện đà gõ gõ, "Một người hai người đều õng ẹo, còn thể thống gì! Đều đi ăn cơm cho ông!"

Hứa Mạt bị hoảng sợ, vội vàng đẩy Thẩm Thận ra.

Thẩm Thận lười biếng, thấy Hứa Mạt trốn thoát cũng không có phản ứng quá lớn.


Bà nội Thẩm vốn đang cầm kính lúp cẩn thận nghiên cứu quà Thẩm Thận tặng bà, giờ phút này bị Thẩm lão gia tử rống lên một tiếng, sợ tới mức cả người run lên, vòng tay trong tay cũng suýt nữa run lên mà rớt.

Bà hơi thở công tâm, cất xong vòng tay lập tức rống lại, "Ông nói lớn tiếng như vậy làm cái gì? Làm sao vậy? Đây là sinh nhật của ông hay là sinh nhật của tôi? Tôi coi như thấy rõ ràng rồi! Hôm nay ông chính là đến chọc cho tôi ghét mà!”

Người ở đó ăn ý tránh đi, không tham dự vào trong cuộc nói chuyện của hai người.

Thẩm lão gia tử nhất thời có chút xấu hổ, không được tự nhiên sờ sờ cái mũi, ho nhẹ một tiếng, giọng nói cũng hòa hoãn lại, "Vừa rồi quá vội, hôm nay là sinh nhật bà, tức giận cái gì, chúng ta đi ăn cơm."

Bà nội Thẩm trừng mắt nhìn ông một cái, đi thẳng đến bàn cơm.

·

Một đám người vây quanh một cái bàn dài, vừa vặn có thể ngồi xuống.

Thím Chu cùng thím Lâm làm một bàn đầy đồ ăn, quan tâm tới sở thích của mỗi người. Làm người cảm động chính là, thím Chu đặc biệt hầm chén canh cho Hứa Mạt, bà thay đổi cách nấu dược thiện, trộn lẫn vào trong canh, như vậy sẽ không giống như bỏ vào trong cháo khó nuốt như vậy. 

"Cám ơn thím Chu." Trong lúc dọn xong đồ ăn, thím Chu muốn đi, Hứa Mạt nhẹ nhàng kéo bà lại, muốn cảm ơn bà.

"Ai da khách khí cái gì chứ, về sau con của cô cùng nhị thiếu gia sinh ra, tôi cũng không đi đâu, cô coi như là người trong nhà, nha."

Thím Chu vỗ vỗ vai của cô, còn nói thêm, "Có điều đây đều là nhị thiếu gia dặn dò, muốn cảm ơn cô cảm ơn cậu ấy."

Hứa Mạt nghiêng đầu qua, nhìn về phía Thẩm Thận ngồi bên cạnh cô, đang gắp thức ăn cho cô.

Cô đột nhiên không biết nói nói cái gì cho phải, rất nhiều lúc, giữa cô và Thẩm Thận, đã không cần dùng cảm ơn đến cân nhắc.

"Đột nhiên thâm tình nhìn anh như vậy, thật sự muốn cảm ơn anh sao?" Thẩm Thận nghe thấy lời của thím Chu, trong ánh mắt mang theo trêu đùa.

"Đúng vậy." Lại qua vài ngày chính là ngày kỷ niệm của hai người, cô chuẩn bị hai người phải chúc mừng đàng hoàng một phen.

"Cảm ơn như thế nào vậy?" Âm cuối Thẩm Thận cố ý kéo dài, cho dù không có nói bao nhiêu, vẫn là ám chỉ thật thích hợp.

Hứa Mạt bị da mặt dày của anh dọa, "Đây là ở trên bàn cơm......"

Thẩm Thận cười khẽ lên, "Được nha, trở về liền ngay trên bàn cơm."

Hứa Mạt đã muốn không muốn nói chuyện với anh.

Thẩm Thận lại gấp cho cô một đũa đồ ăn, ngữ khí vô cùng đứng đắn, "Ăn cơm cho tốt."

Hứa Mạt: "......"

Rốt cuộc là ai đang không ăn cơm cho tốt vậy.

Trên bàn cơm rất náo nhiệt, không giống Hứa Mạt tưởng tượng quy củ nghiêm khắc, ví dụ hình thức ăn không nói ngủ không tiếng. Ngược lại là tùy ý khơi mào chủ đề, nói chút này nọ, không khí trên bàn cơm vô cùng thoải mái.

Giữa chừng bà nội Thẩm nhắc tới hôn sự của cháu trai mình Thẩm Lãm Dã, hỏi tiến độ chuẩn bị thế nào.

Hứa Mạt coi như nghe bát quái, kết quả nghe xong, chiến hỏa đã lan đến bên chỗ mình.

"Tiểu Mạt, hai người cháu thì sao, chuẩn bị tốt khi nào thì kết hôn?" Bà nội Thẩm cười ha ha hỏi.

Tuy rằng hai người gắn bó như keo sơn, ngọt ngào bên nhau, nhưng về vấn đề kết hôn, hình như chưa từng đề cập qua.

Hứa Mạt không dám mạo muội trả lời, chậm rãi nói, "Bà nội..... Tụi cháu......"

Cô còn đang suy nghĩ  tìm từ, Thẩm Thận liền giúp cô tiếp lấy, "Bà nội chúng cháu không vội, công ty cháu bận rộn, sự nghiệp của Tiểu Mạt còn đang phát triển, xem tình hình đi."

Ngữ khí của anh nghe giống như vô cùng tùy ý, "Hơn nữa, không phải chuyện một tấm giấy chứng nhận sao, có cái gì khác nhau?"

Bà nội Thẩm bị lời nói của anh làm cho tức giận, "Này này này, như thế nào không khác nhau, kết hôn cũng không phải trò đùa, chính là chuyện lớn, cháu xem như trò chơi con nít sao, cháu như vậy con gái người ta một chút cảm giác an toàn đều không có đó!"

Thẩm Thận cười rộ lên, "Trong lòng cháu có tính toán, bà nội bà gấp cái gì vậy?"

Nói xong, anh liếc nhìn Hứa Mạt một cái, người sau lông mi run rẩy, đang  trầm tư gì đó.

·

Sau khi cơm nước xong, bà nội Thẩm vội vàng lôi kéo cả nhà, cùng nhau chờ xem phim thần tượng của Hứa Mạt chiếu vào thời gian vàng mỗi đêm. 

Hứa Mạt vẫn là đầu đầu nhìn thấy người khác xem phim của chính mình, trong lòng có chút thẹn thùng.

Thẩm Thận toàn bộ hành trình đều bắt chéo chân, cúi đầu chơi di động, chính là không xem màn hình.

Bà nội Thẩm thấy anh như vậy, không chút lưu tình cười nhạo anh.

Sau khi về đến nhà, đêm đã khuya, hai người vội vàng rửa mặt, nằm ở trên giường nói chuyện phiếm.

Hai người đều không có buồn ngủ, trong bóng đêm lờ mờ, Thẩm Thận mò lấy tay nhỏ của Hứa Mạt, đặt ở trong lòng bàn tay thưởng thức, còn nặn ngón tay cô chơi.

"A Thận...... bà nội hôm nay trước khi đi nói chuyện kết hôn với em, muốn hai chúng ta nắm chắc, anh nghĩ như thế nào?" Hứa mạt cuối cùng mở miệng, muốn hiểu suy nghĩ của Thẩm Thận.

"Hai chúng ta trước kia thật sự còn không có thảo luận đến bước này đâu." Hứa Mạt chôn ở trong ngực anh, tìm một vị trị thoải mái chôn vào.

"Anh có đề cập qua với em." Thẩm Thận chậm rãi mở miệng, giọng nói trầm thấp vang lên ở trong bóng tối, vô cùng dễ nghe.

"Hả...... Anh có sao không?" Ngữ khí của Hứa Mạt rất hoài nghi.


Thẩm Thận tự cười rộ lên, thay đổi đề tài, "Em nghĩ như thế nào?"

Hứa Mạt cũng ăn ngay nói thật, "Em trước kia thật sự không nghĩ tới, luôn cảm thấy được cách em quá xa, nhưng hiện tại lại giống như cách thật sự gần."

Gần đến, cô tùy tay liền có thể hái xuống.

Giống như ngôi sao trong đêm tối, trước kia xa không với tới, nhưng sau này vật đổi sao dời, lan tràn đến cạnh bạn.

"Anh lúc nào cũng có thể." Thẩm Thận hôn một ngụm trên trán cô, thậm chí cười thành tiếng.

"Anh cười cái gì vậy...... Em nghiêm túc nói chuyện với anh đó......" Hứa Mạt có chút bất mãn.

"Anh cũng rất nghiêm túc." Nói xong, Thẩm Thận vẫn còn chưa đã mà sờ cằm.

Trong đêm tối, Hứa Mạt có thể cảm nhận được động tác của anh.

Cô ôm chặt lấy anh, nhắm đôi mắt, cảm thụ nhịp tim hữu lực và cái ôm ấm áp của anh, thoải mái mà thở dài một tiếng, thì thào thành tiếng, "Em rất thích anh."

Thẩm Thận một lúc lâu không đáp lời, Hứa Mạt vừa dùng ngón tay chọt anh, đã bị anh lưu loát lật lại.

Cả người Hứa Mạt được bao phủ ở trong hơi thở mắt lạnh dễ ngửi của anh, cho dù thấy không rõ vẻ mặt anh, Hứa Mạt cũng biết anh nhất định đang cười xấu xa.

Thẩm Thận giống như cô nói, không có hảo ý, anh dán gần vào nàng, "Đã nói muốn cảm ơn anh đâu? Hiện tại có thể bắt đầu rồi."

-

Ngày tháng qua thật mau, đồng thời cũng đang tiến hành đâu vào đấy.

Sau khi trời đông giá rét lạnh thấu xương qua đi, nghênh đón mùa xuân rực rỡ quang đãng. Chương trình thực tế của Hứa Mạt cũng cũng theo đó đóng màn, đi đến điểm cuối.

Mà độ hot của cô, cũng theo phim thần tượng cực hot và chương trình thực tế, liên tiếp nâng cao, độ hot cũng lên chứ không xuống, thường nằm ở hot search.

Cùng lúc đó, nhắm thẳng vào những người hợp tác với cô mà lộ ra scandal.

Ngoại trừ tiểu thịt tươi, nam minh tinh hợp tác với Hứa Mạt, bị người đóng dấu qua hoặc bấu víu qua.

Trong đó, hot nhất là, thuộc về Hứa Mạt và Giang Mặc.

Sau khi chương trình thực tế phát ra, mọi người liền phát hiện chỗ không đơn giản giữa hai người, fans càng dựa theo từng tấm hình cắt được, xu thế muốn tìm ra đầu mối ở bên trong.

Mà một lần kết thúc này, hot search leo lên nhanh như thế.

Tống Đình nhận được tin nội bộ đầu tiên, đem tin tức bày ở trước mặt Thẩm Thận, cười một bộ mặt vui sướng khi người khác gặp họa, "Ai da, cậu nhanh xem!"
Hoa Nhài Nhỏ Của Anh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hoa Nhài Nhỏ Của Anh Truyện Hoa Nhài Nhỏ Của Anh Story Chương 65
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...