Đường Lui – Kim Cương Quyển
Chương 25
Hà Dụ lúc này đã lộ rõ vẻ d*c v*ng dâng trào, nơi ấy cứng ngắc ngỏng lên trong quần khi Kiều Mộ Đông chạm vào. Kiều Mộ Đông k** kh** q**n dài của cậu xuống, cách một lớp q**n l*t nắm lấy thứ ấy, lập tức nghe thấy tiếng th* d*c không thể kiềm chế của Hà Dụ.
Kiều Mộ Đông nghe vậy liền cảm thấy mạch máu phun trào, cúi xuống ngậm môi cậu m*t mạnh, tay kia thì chậm rãi x** n*n lên xuống vật đang cầm. Tất cả kinh nghiệm trong cuộc đời Hà Dụ, ngoại trừ tự an ủi thì đều do Kiều Mộ Đông mang đến cho cậu. Có đôi khi Hà Dụ còn nghĩ rằng có lẽ sẽ chẳng còn ai khác có thể mang đến cho cậu kh*** c*m mãnh liệt như Kiều Mộ Đông.
Hà Dụ cảm thấy chiếc quần vẫn mặc trên người thật vướng víu, cố sức nâng người lên muốn c** q**n ra. Kiều Mộ Đông thấy vậy, liền đưa một tay nâng eo cậu lên, giúp cậu n*ng m*ng lên cao, sau đó cởi cả quần ngoài lẫn q**n l*t xuống một lượt. Giờ đây trên người Hà Dụ không còn mảnh vải nào.
Kiều Mộ Đông cũng thuận tay tháo cà vạt, cởi bung áo sơ mi, rồi tháo luôn thắt lưng quần. Anh giữ chặt hai chân Hà Dụ, mở rộng chúng ra hết cỡ, một chân thậm chí còn gác hẳn lên thành ghế sofa.
Kiều Mộ Đông chen người vào g*** h** ch*n Hà Dụ, h* th*n của cả hai cọ xát vào nhau, không ngừng trao đổi nhiệt độ.
Hà Dụ lúc này đã gần như không thể nhẫn nại thêm được nữa, so với việc v**t v* đơn thuần mang lại kh*** c*m phía trước, cậu càng khao khát cảm giác được Kiều Mộ Đông tiến vào sâu trong cơ thể mình hơn. Cậu khe khẽ r*n r* thúc giục Kiều Mộ Đông.
Kiều Mộ Đông đưa ngón tay dò xét vào cửa sau của Hà Dụ, nơi ấy vừa khô ráo lại chặt khít, cơ hồ rất khó tiến vào. Kiều Mộ Đông cố gắng miễn cưỡng đưa vào hai ngón tay, thấy Hà Dụ nhíu chặt mày nhưng vẫn cắn răng chịu đựng mà không lên tiếng.
Trong tù, Kiều Mộ Đông từng cưỡng ép Hà Dụ, lần đó không chỉ khiến Hà Dụ bị thương mà bản thân anh cũng chẳng thoải mái chút nào, giống như chỉ đang cố gắng nhẫn nhịn mà làm cho xong. Bây giờ tất nhiên không cần phải như vậy nữa, Kiều Mộ Đông thậm chí còn muốn Hà Dụ một khi đã nếm thử hương vị này thì sẽ mãi mãi không thể rời khỏi mình.
Kiều Mộ Đông vừa định đứng dậy khỏi ghế sofa, đã bị Hà Dụ vòng qua móc giữ lại. Hà Dụ hỏi: “Đi đâu vậy?”
Kiều Mộ Đông đáp: “Đi tìm thứ gì đó bôi trơn.”
Anh vào phòng vệ sinh lấy ra một lọ sữa dưỡng thể, đổ một lượng lớn lên ngón tay, rồi một lần nữa thử thăm dò tiến vào bên trong Hà Dụ. Lần này đã thuận lợi hơn, Kiều Mộ Đông đưa ba ngón tay vào trong, chậm rãi di chuyển ra vào.
Hà Dụ không thể chịu đựng được nữa, khẽ giục: “Được rồi, vào đi.”
Bản thân Kiều Mộ Đông cũng cảm thấy khó chịu. Cơ thể anh đã bị k*ch th*ch đến cực độ, nhưng anh vẫn cố gắng chịu đựng. Anh nắm lấy chân Hà Dụ, ấn thứ to dài thô kệch của mình vào cửa huyệt đã chuyển sang màu đỏ tươi rồi từ từ đưa vào.
Lúc đầu rất đau đớn, nhưng đây chính xác là cảm giác mà Hà Dụ mong muốn, cơ thể mình được lấp đầy bởi thứ gì đó to lớn như vậy, mang lại cho cậu kh*** c*m nhưng cũng mang lại nỗi đau dữ dội, khiến cậu cảm thấy như thể linh hồn đã rời khỏi cơ thể trong giây lát.
Động tác của Kiều Mộ Đông chậm rãi, sau khi thấy lông mày của Hà Dụ dần giãn ra, anh mới nhanh chóng tăng tốc. Trong chốc lát, cả căn nhà trống trải tràn ngập tiếng da thịt va chạm và tiếng thở hổn hển.
**
Sau cơn k*ch th*ch, sức nóng trong cơ thể phải mất một thời gian dài mới lắng xuống. Kiều Mộ Đông ôm Hà Dụ nằm trên ghế sofa, một tay v**t v* mái tóc đẫm mồ hôi của Hà Dụ, tay còn lại véo n*m v* của cậu. Hà Dụ đẩy tay anh ra. Sau khi quan hệ, cơ thể cậu trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết. Cậu cảm thấy không thoải mái khi bị Kiều Mộ Đông đùa giỡn.
Thứ còn sót lại ở bụng dưới của cậu chính là t*nh d*ch của mình, hơn nữa Kiều Mộ Đông chưa từng dùng bao cao su khi quan hệ với cậu, cũng không biết tự giác, lần nào cũng sẽ xuất tinh vào bên trong Hà Dụ.
Hà Dụ ngồi dậy, đôi chân đạp xuống thảm hơi mềm nhũn, nhưng cậu vẫn đứng dậy và đi về phía phòng tắm, cậu muốn tắm một chút.
Kiều Mộ Đông thì duỗi thẳng tứ chi, lấy điếu thuốc từ túi quần ra châm lửa, ngửa đầu hút một cách thoải mái.
Phòng tắm tầng dưới không có quần áo để thay, sau khi tắm xong, Hà Dụ chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo rồi bước ra ngoài. Cậu hỏi Kiều Mộ Đông mấy giờ rồi, Kiều Mộ Đông uể oải đáp: “Không biết.”
Hà Dụ lấy điện thoại từ túi áo ra, vừa mở màn hình liền thấy một tin nhắn do Phó Thần Sơn gửi. Phó Thần Sơn hỏi cậu tối nay ăn ở đâu, nhưng không hiểu sao lại không gọi điện cho cậu.
Hà Dụ do dự một chút, rồi nhắn lại một tin: “Đêm nay tôi không về.”
Kiều Mộ Đông hỏi cậu: “Đang làm gì vậy?”
Hà Dụ không thèm ngẩng đầu lên, đáp: “Liên quan gì đến anh?”
Kiều Mộ Đông đột nhiên đứng bật dậy, định giật lấy điện thoại của cậu, Hà Dụ nhanh tay né tránh, nhưng lại bị Kiều Mộ Đông đè cả người lên tường. Da thịt tr*n tr** chạm vào nhau, lửa dục lập tức bùng cháy. Kiều Mộ Đông nắm cằm Hà Dụ mà hôn, một tay luồn ra sau lưng cậu, cách lớp khăn tắm mà x** n*n mông cậu.
Hà Dụ th* d*c, cố đẩy Kiều Mộ Đông ra, nói: “Không được, tôi đói quá rồi, phải ăn trước đã.”
Kiều Mộ Đông cũng thở hổn hển một lúc rồi nói: “Trên tủ lạnh có số điện thoại, gọi đặt đồ ăn đi.” Nói xong thì đi vào phòng tắm.
Đợi đến khi đồ ăn giao tới thì đã gần tám giờ tối.
Kiều Mộ Đông mặc áo choàng tắm mở cửa, nhận hộp cơm từ tay chàng trai giao hàng, lúc đó mới nhớ ra mình không mang theo tiền, bèn gọi lớn: “Mang bốn mươi đồng ra đây!”
Hà Dụ cũng mặc áo choàng tắm, cầm bốn mươi đồng bước tới đưa cho Kiều Mộ Đông. Thấy ánh mắt hiếu kỳ của chàng trai giao hàng đảo qua lại trên người hai người bọn họ, cậu liền đưa tay nhận lấy hộp cơm rồi đi vào phòng ăn.
Kiều Mộ Đông trả tiền xong, đóng cửa lại, liền nghe thấy Hà Dụ nói: “Hai hộp cơm chiên bốn mươi đồng sao?”
Kiều Mộ Đông đáp: “Đó là nhà hàng cao cấp, cậu tưởng là mấy quán vỉa hè của bọn cậu à?”
Hà Dụ cười nhạo một tiếng.
Cậu bật tivi, ngồi xuống ghế sofa, vừa ăn cơm chiên vừa xem truyền hình, cảm thấy vô cùng dễ chịu. Cậu phải thừa nhận rằng cơm chiên hai mươi đồng một hộp đúng là có chất lượng hơn loại mười lăm đồng ở “Thực Hữu Vị”, ít nhất có thể thấy vài miếng thịt nạc to bản.
Kiều Mộ Đông cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, cầm thìa, ăn cơm chiên ngon lành từng miếng lớn.
Hà Dụ không nhịn được liếc nhìn anh một cái, thầm nghĩ Kiều Mộ Đông đúng là kiểu người mặc long bào cũng chẳng giống thái tử, đến ngay cả phong thái nhà giàu mới nổi cũng không đủ tiêu chuẩn.
Ăn xong, Hà Dụ gom hộp cơm đem đi vứt rồi quay lại nghịch bộ dàn âm thanh Hi-Fi trong phòng khách nhà Kiều Mộ Đông. Phải công nhận rằng Lăng Cường đúng là đã dành nhiều tâm huyết cho cậu con trai này, cả bộ dàn âm thanh ấy chắc chắn cũng phải trị giá mấy chục ngàn.
Hà Dụ hứng thú, hỏi Kiều Mộ Đông: “Trong nhà có đĩa không? Mình xem phim đi.”
Kiều Mộ Đông ăn no rồi, uể oải dựa vào ghế sofa, đáp: “Không có.”
Mọi thứ trong nhà hầu như đều là Lăng Cường thuê người đến sắp xếp, bản thân anh thì hoàn toàn không để tâm. Có lẽ Lăng Cường cũng chưa chu đáo tới mức chuẩn bị cả đĩa phim cho anh, nên chỗ Kiều Mộ Đông tất nhiên không có mấy thứ đó.
Hà Dụ thất vọng, đóng ngăn kéo dưới tủ tivi lại.
Kiều Mộ Đông nhìn cậu, hỏi: “Muốn xem đĩa à?”
Hà Dụ đứng dậy, “Ở đây anh đâu có, muốn cũng vô ích.”
Kiều Mộ Đông đứng dậy đi tới, ngồi xổm xuống bật một thiết bị màu đen dưới tủ tivi lên: “Có thể kết nối với máy tính trên lầu để phát trực tiếp.”
Hà Dụ nhìn anh nối máy tính với tivi như một màn hình ngoài, lôi ra một con chuột không dây từ dưới tủ rồi truy cập vào thư mục chia sẻ trong máy tính trên tầng. Trong thư mục có vài tệp video, tên đều chỉ là những con số đơn giản.
Kiều Mộ Đông tiện tay mở một tệp video, Hà Dụ nhìn màn hình chuyển sang màu đen, sau đó chậm rãi hiện lên một dòng chữ tiếng Nhật. Kiều Mộ Đông có vẻ mất kiên nhẫn, dùng chuột kéo nhanh thanh tiến độ về sau. Hà Dụ lập tức thấy màn hình đột ngột tràn ngập sắc da, kèm theo âm thanh ngọt ngào và lảnh lót của một người đàn ông vang lên từ hệ thống âm thanh vòm cao cấp.
Hà Dụ mệt mỏi đưa tay che mắt rồi xoa xoa, đứng dậy nói: “Muốn xem thì tự anh xem đi.”
Đêm hôm đó, trong chiếc bồn tắm lớn trên lầu, hai người lại phành phạch thêm một lần nữa. Không còn sự cuồng nhiệt vội vã như buổi chiều mà thay vào đó là những phút giây dịu dàng hiếm hoi.
Chức năng massage của bồn tắm đã được bật, nước ấm liên tục dao động và sôi lên, giống như có những chiếc lông vũ không ngừng ve vuốt cơ thể. Hà Dụ cảm thấy hơi nhột, nhưng đồng thời cũng rất dễ chịu.
Cậu nằm trên mép bồn tắm, Kiều Mộ Đông tiến vào từ phía sau. Điều này khiến cho Hà Dụ cảm thấy rất thoải mái. Cậu tựa đầu vào cánh tay, nhắm mắt và phát ra tiếng vo ve nhẹ nhàng từ mũi.
Kiều Mộ Đông do dự một lúc lâu, không biết vì sao lại nổi giận, vỗ mạnh vào mông Hà Dụ một cái, nói: ‘Đừng phát ra tiếng mèo đ*ng d*c nữa!’”
Hà Dụ chậm rãi ngâm nga, nâng mí mắt lên: “Anh đã từng nghe thấy con mèo đ*ng d*c nào kêu như thế này chưa?”
Kiều Mộ Đông nâng eo lên, mạnh mẽ đâm vào. Khi nghe thấy tiếng Hà Dụ không nhịn được mà th* d*c, anh mới cảm thấy hài lòng. Từ phía sau ôm chặt lấy cậu, nhẹ nhành hôn lên tóc và d** tai cậu.
Hà Dụ mỉm cười nhẹ rồi lại nhắm mắt lại.
Đường Lui – Kim Cương Quyển
