Đường Lui – Kim Cương Quyển
Chương 24
Sau khi rời khỏi mộ mẹ mình, Hà Dụ không vội đi tìm Kiều Mộ Đông mà lên trên tìm Lê Đường trước.
Lê Đường vẫn đang quỳ trước mộ Hồng Hướng Phong, mãi cho đến khi thấy bóng dáng Hà Dụ xuất hiện mới ngẩng đầu lên nhìn cậu: “Chưa đi à?”
Hà Dụ đứng cạnh anh ta: “Đợi anh cùng đi.”
Lê Đường khẽ thở dài, nhìn ảnh Hồng Hướng Phong trên bia mộ rồi nói: “Ba, con đi trước nhé, lần sau lại đến thăm ba.” Nói xong, anh chống tay vào chân định đứng dậy. Nhưng vì quỳ quá lâu, chân không còn sức, suýt nữa lại ngã xuống lần nữa.
Hà Dụ vội vàng đưa tay đỡ anh: “Lê ca.”
“Không sao.” Lê Đường đứng dậy với sự giúp đỡ của cậu, thả lỏng khớp xương một lúc rồi vỗ vai Hà Dụ: “Đi thôi, xin lỗi đã để mọi người đợi lâu.”
Hà Dụ nói: “Anh em một nhà, đừng nói mấy lời khách sáo đó.”
Lê Đường nghe vậy thì bật cười, gật đầu: “Ừ, đều là anh em cả.”
Kiều Mộ Đông dựa vào cửa xe hút thuốc, thấy Hà Dụ và Lê Đường cùng đi xuống thì dập điếu thuốc, mở cửa xe ngồi vào ghế lái.
Lê Đường ngồi ghế sau, lên xe thì nói với Kiều Mộ Đông: “Cảm ơn.”
Kiều Mộ Đông phẩy tay một cái, đợi đến khi xe khởi động mới nói: “Chuyện này không liên quan tới tôi, cảm ơn Hà Dụ đi.”
Hà Dụ quay đầu lại: “Anh chưa ăn gì cả đúng không? Về bảo Bàng ca nấu cho anh bát mì trước đã.”
Lê Đường dựa vào ghế, duỗi người: “Không đói lắm, cho tôi điếu thuốc trước đã.”
Hà Dụ lấy thuốc và bật lửa ném cho anh. Lê Đường hạ cửa kính xuống một nửa, châm thuốc hút vài hơi rồi đưa tay ra ngoài rũ tàn.
Đợi anh hút xong, Hà Dụ quay lại nhìn thì thấy anh đã nhắm mắt, có vẻ ngủ rồi. Hà Dụ bảo Kiều Mộ Đông đóng cửa kính sau lại để anh nghỉ ngơi cho tốt.
Kiều Mộ Đông liếc nhìn Lê Đường qua gương chiếu hậu, hừ một tiếng: “Chưa từng thấy cậu đối với ai thân thiết như vậy.”
Hà Dụ điềm nhiên: “Thế này gọi là thân thiết à?”
Kiều Mộ Đông phản bác: “Chứ cậu còn muốn thân thiết kiểu gì nữa?”
Hà Dụ không trả lời nữa.
Trên đường về bị kẹt xe một chút, nhưng vẫn kịp vào thành phố trước giờ cao điểm. Hà Dụ bảo Kiều Mộ Đông chở Lê Đường về thẳng “Thực Hữu Vị”.
Khi xe đến phố Nhân Tín, đúng vào lúc các quán ăn bắt đầu vào giờ cao điểm, khắp nơi đều nhộn nhịp, chỉ có “Thực Hữu Vị” là vẫn vắng vẻ.
Sơn đỏ trên cửa đã được lau gần hết, chỉ còn lại chút ít kẹt trong các khe hẹp, nếu không nhìn kỹ thì không thấy rõ. Vì không có tin tức gì của Lê Đường, ai nấy đều không có tâm trạng làm việc. Có người còn lo, nếu thật sự Lê Đường có chuyện gì, liệu công việc này có giữ được không.
Hà Dụ mở cửa xuống xe, thấy Hạ Tiểu Hà đang ngồi trước cửa cắt móng tay. Thấy Hà Dụ, cô lập tức đứng dậy, thực ra từ trước đó đã thấy xe của Kiều Mộ Đông.
“Hà ca?” Hạ Tiểu Hà bước lên hai bước, “Tìm được Lê ca rồi sao?”
Lê Đường cũng vừa mở cửa sau xe bước xuống, giúp Hà Dụ trả lời: “Tìm được rồi!”
Hạ Tiểu Hà nhìn thấy anh, suýt nữa reo lên, hét lớn: “Ông chủ về rồi!”
Các nhân viên lần lượt chạy từ trong tiệm ra, ai nấy đều xúc động. Có thể thấy Lê Đường thực sự là một ông chủ tốt. Bàng ca đại diện hỏi: “Ông chủ, anh không sao chứ?”
Lê Đường vẫn mặc quần đùi áo ba lỗ, khoác thêm áo khoác của Hà Dụ, nói mình không sao thì cũng hơi miễn cưỡng, nên chỉ nói qua loa: “Không sao rồi, mai và mốt mọi người nghỉ, sau đó đi làm lại như bình thường! Đừng có lười đấy!” Nói xong liền lên lầu thay đồ.
Hà Dụ nói với Bàng ca: “Bàng ca, Lê ca cả ngày chưa ăn gì, anh hỏi xem anh ấy muốn ăn gì rồi làm cho anh ấy chút nhé.”
Bàng ca gật đầu: “Yên tâm, không thành vấn đề.”
Lê Đường thò đầu ra từ cầu thang tầng hai: “Thôi, tan ca đi, đừng chen chúc ở đây nữa.”
Hà Dụ nhìn lại Kiều Mộ Đông vẫn đang đợi mình, nói với Bàng ca: “Vậy em đi trước, nhờ anh nhé.”
“Có gì mà nhờ với vả!” Bàng ca vỗ vai anh, “Đi nhanh đi.”
Hà Dụ lên xe, cài dây an toàn.
Kiều Mộ Đông vừa khởi động xe vừa hỏi: “Đi đâu?”
Hà Dụ đáp: “Không phải về nhà anh sao?”
Kiều Mộ Đông quay sang nhìn cậu: “Mới năm rưỡi mà.”
Hà Dụ cười: “Không sao, bắt đầu tính giờ từ bây giờ đến sáng mai, anh muốn làm mấy lần cũng được!”
Kiều Mộ Đông nhìn cậu chằm chằm vài giây, tức đến nỗi đập mạnh vào vô lăng rồi lái xe phóng đi. Lúc khởi động quá nhanh khiến Hà Dụ phải túm lấy dây an toàn, nghe thấy Kiều Mộ Đông lẩm bẩm: “Không chơi chết cậu thì không được!”
Kiều Mộ Đông không nói thêm gì, lái thẳng xe về nhà.
Giữa đường anh nhận cuộc gọi từ Hoàng Hải Sinh, người này khá lo lắng, nói: “Hôm nay Lăng tiên sinh đến văn phòng ngài!”
“Rồi sao?” Kiều Mộ Đông hỏi lơ đãng.
Hoàng Hải Sinh nói: “Hình như có chuyện gì đó, ông ấy còn bảo thư ký gọi cho ngài nhưng ngài không bắt máy.”
Thật ra Kiều Mộ Đông cố ý không nghe, nhưng chỉ nói: “Không nghe thấy.”
Hoàng Hải Sinh tiếp lời: “Tôi nghe nói sau cuộc họp hôm nay, Lăng tiểu thư đã đến văn phòng Lăng tiên sinh…” Chuyện hôm qua ở văn phòng Kiều Mộ Đông, Hoàng Hải Sinh đã chứng kiến, nên đoán được Lăng Chỉ Lộ sẽ nói gì với Lăng Cường, nhưng không tiện nói rõ, chỉ ẩn ý nhắc nhở Kiều Mộ Đông.
Kiều Mộ Đông chẳng phải kẻ vô tâm, nhưng anh vốn không để tâm, nghe xong chỉ nói: “Biết rồi.” rồi cúp máy luôn.
Hoàng Hải Sinh nhìn điện thoại, nghe tiếng tút tút bên kia mà muốn khóc không khóc được.
Vừa vào đến nhà, Hà Dụ liền bị Kiều Mộ Đông ép sát vào cánh cửa, một tay anh giữ cằm Hà Dụ, hôn mạnh xuống. Hà Dụ giữ lời, rất phối hợp, ôm eo anh chủ động áp sát vào.
Kiều Mộ Đông vừa hôn, tay vừa luồn vào trong áo Hà Dụ, áp lên làn da mềm mại sau lưng, lòng bàn tay nóng rực bắt đầu vuốt lên trên, cảm nhận đường nét sống lưng, rồi lần đến ngực, x** n*n lồng ngực phẳng của cậu.
Hai đ** nh* bị bàn tay Kiều Mộ Đông giày vò, Hà Dụ thở gấp, há miệng thở hổn hển, tựa đầu vào vai anh, một chân chen g*** h** ch*n đối phương, dùng đầu gối cọ sát hạ thể, cảm nhận nơi đó đã căng cứng đến mức sắp phá vỡ quần âu.
Hà Dụ th* d*c: “Lên lầu đi.”
Kiều Mộ Đông nói: “Phiền phức gì chứ!” rồi bế cậu lên ném thẳng xuống sofa.
Cơ thể Hà Dụ lập tức chìm vào lớp đệm êm ái, cậu chống người dậy, cởi áo khoác và áo thun, đang định cởi cúc quần thì Kiều Mộ Đông đã đè lên.
Sau lưng là sofa da lạnh ngắt, trước mặt là cơ thể nóng rực của Kiều Mộ Đông, Hà Dụ theo bản năng ôm chặt lấy anh, hai người áp sát vào nhau.
Kiều Mộ Đông liên tục hôn lên môi và cằm Hà Dụ, một tay luồn xuống, qua lớp quần nhẹ nhàng xoa bóp g*** h** ch*n cậu…
Đường Lui – Kim Cương Quyển
