Cùng Chồng Cũ Tham Gia Show Thực Tế Ly Hôn

Chương 3


Ban đầu Phương Hy Niên định rửa mặt xong là úp mặt vào gối ngủ luôn.


Chỉ là đêm đó, khi nằm trên bộ chăn ga gối đệm mà bọn họ từng ngủ chung, ngửi mùi sữa tắm không biết là của mình hay của Bạc Thiệu Thiên, Phương Hy Niên lại không tài nào ngủ được.


Ba giờ sáng, Phương Hy Niên tức giận ngồi bật dậy, nghiến răng nghiến lợi đi lấy một bộ chăn ga mới thay vào.


Vừa thay vừa bĩu môi âm thầm oán thán.


Bạc Thiệu Thiên có vấn đề gì hay không vậy? Kiếm nhiều tiền như thế mà không chịu thay bộ chăn ga mới. Tiết kiệm, tiết kiệm… đúng chỗ không nên tiết kiệm thì lại cố sống cố chết tiết kiệm.


Làm xong mọi việc thì đã gần bốn giờ sáng.


Phương Hy Niên cũng không còn buồn ngủ nữa, chép chép miệng bỗng nhiên muốn hút thuốc, nhưng nhớ đến Bạc Thiệu Thiên ghét cay ghét đắng cái thứ đồ này, bàn tay đã chạm vào hộp thuốc lại rụt về, thay vào đó lấy một thỏi kẹo cao su nhét vào miệng.


Nhai đi nhai lại thì hết vị.


Nhưng tạm bợ cũng dùng được.


Cứ thế mãi cho đến tám, chín giờ sáng.


Phương Hy Niên vừa quần áo chỉnh tề xong xuôi chuẩn bị đi ra ngoài, thì nhận được điện thoại của Lý Minh Viễn.


“Tối qua cậu đi tìm Bạc Thiệu Thiên à?”


“… Ừm.”


Vừa bước ra khỏi phòng ngủ chính, Phương Hy Niên đã nhìn thấy Bạc Thiệu Thiên mặc chiếc áo len màu xám, một tay còn đang ôm áo khoác.


Phương Hy Niên sững người, trong lúc nhất thời không kịp hỏi Lý Minh Viễn làm sao mà biết được — nhưng lão già lươn lẹo này có vô số tai mắt, quan hệ với paparazzi tốt cũng rất nhiều, Phương Hy Niên nghĩ đối phương biết cũng chẳng có gì lạ.


“Sao rồi? Hắn có đi cùng không?”


Lý Minh Viễn ở đầu dây bên kia nói: “Trong cái khoản cát-xê trên trời đó có cả phần của hắn đấy. Mặc dù chắc hắn chẳng thèm để ý số tiền này đâu. Nhưng trong khoản phí vi phạm hợp đồng trên trời của cậu thì thực sự có phần của hắn…”


Phương Hy Niên gần như không ngủ cả đêm, đầu óc đều đang mơ màng, không nghe rõ Lý Minh Viễn đang luyên thuyên gì.


Cậu chỉ thấy Bạc Thiệu Thiên đã sửa soạn tươm tất, cười ôn hòa với mình, còn chỉ tay ra bên ngoài cửa.


Phương Hy Niên trả lời qua loa: “Ừm.”


Ánh mắt lại đi theo Bạc Thiệu Thiên cùng đi ra ngoài.


“Tổng giám đốc Bạc cũng đi?! Thế thì tốt quá rồi! Tôi đã bảo người này không thể nào không nhớ chút tình nghĩa nào mà…”


Nghĩ lại Lý Minh Viễn lại lo lắng, “Tổ tông, cậu cũng đi cùng đúng không?”


Phương Hy Niên lê dép đi theo Bạc Thiệu Thiên ra ngoài. Bạc Thiệu Thiên đang đứng đợi cậu ở cửa, thấy cậu đến, nói bằng giọng chỉ hai người nghe thấy:


“Đưa em về.”


“Hôm qua đã nói với e, rồi.”


“Tổ tông? Tổ tông?”


“… Ừm. Đúng vậy.”


Phương Hy Niên hoàn hồn, “Đi cùng.”


**



Có lẽ là theo nguyên tắc tận dụng thời cơ, ekip sản xuất chương trình “Em sẽ như chim bay về phía ngọn núi của anh” đã sớm công bố dàn khách mời, chốt lịch ghi hình chính thức vào tuần sau.


Đến lúc đó còn livestream cho mọi người cũng xem.


Phương Hy Niên nhai kẹo cao su, lướt điện thoại một cách tùy ý, ngoài cặp đôi của bọn họ, còn có một cặp chồng chồng kiểu mẫu từng gây chấn động một thời, nghe nói là yêu nhau từ thuở thiếu thời, công khai kết hôn trong thời kỳ sự nghiệp đang lên cao, một đoạn tình cảm oanh oanh liệt liệt như thế, cuối cùng lại chia tay một cách bình lặng — cũng không chắc là đã ly hôn hay chưa, dù sao cũng chỉ là tin đồn từ paparazzi, người trong cuộc chưa từng lên tiếng.


Lần xuất hiện trở lại, lại chính là tái hợp trong show ly hôn.


Cũng thật khiến người ta thở dài tiếc nuối.


Nhưng điều thực sự khiến Phương Hy Niên cảm thấy tiếc nuối, là trong cặp đôi này, lại có cả đối thủ của cậu.


Đại minh tinh Lâm Nguyên Nguyên: [@PhươngHiNiên Cười chết, lần trước gặp ở lễ trao giải, người này còn dọa tôi, nói sẽ gặp nhau ở đỉnh cao. Không ngờ lại là cái đỉnh cao kiểu này đây.]


Phương Hy Niên: “…”


Phương Hy Niên nghĩ bụng người này có vấn đề hay không, mỗi lần gặp mặt không chửi nhau với mình vài câu là không thoải mái, Phương Hy Niên cậu đây cũng không phải là kẻ hèn nhát, đối phương đã muốn gây sự thì cậu cũng sẽ không khách sáo.


Nửa phút sau.


Phương Hy Niên lao thẳng xuống dưới bài đăng trên Weibo của Lâm Nguyên Nguyên.


Phương Hy Niên: [Đồng thị thiên nhai luân lạc nhân, tương phùng hà tất tằng tương thức.]


(*Ý nói đại loại là người cùng cảnh ngộ, mắc gì chọc nỗi đau của nhau)





Rất nhanh, Phương Hy Niên chiếm hết hot search toàn bộ bảng xếp hạng.


#Phương Hy Niên Lâm Nguyên Nguyên Đồng Thị Thiên Nhai Luân Lạc Nhân #


#Phương Hy Niên Lâm Nguyên Nguyên Đánh Nhau Rồi#


#Học Sinh Cấp Ba Phương Hy Niên Xuất Khẩu Thành Thơ#


#Phương Hy Niên Giả Mạo Học Vấn#





Một giờ sau, cùng với việc độ nóng không ngừng tăng lên.


Lâm Nguyên Nguyên gửi cho Phương Hy Niên một tin nhắn trên WeChat.


[Lâm Nguyên Nguyên: Ngón tay cái.jpg]


Ném cho ta mộc đào, ta đáp lại quỳnh dao.


Phương Hy Niên nhướng mày, rất nhanh cũng trả lời lại.


[Lâm Nguyên Nguyên: Ngón tay cái.jpg]


[Phương Hy Niên: Ôm quyền.jpg]



Chỉ là niềm vui của Phương Hy Niên không kéo dài được bao lâu.


Ekip chương trình nhanh chóng công bố cặp khách mời thứ ba.


Cùng với lần công bố này, độ nóng của chương trình lại leo lên đến đỉnh điểm, khu vực bình luận của Phương Hy Niên lại một lần nữa bị tấn công.


Phương Hy Niên dùng lưỡi đẩy má, nhìn cặp đôi ly hôn thứ ba, đột nhiên hiểu ra vì sao hội đồng quản trị của Tụ Tài lại nhất quyết ký bản hợp đồng này cho mình.


[Lâm Nguyên Nguyên: Ôm.jpg]


[Phương Hy Niên: Nắm đấm.jpg]


Chương trình nhanh chóng bắt đầu ghi hình chính thức.


Lúc đầu Phương Hy Niên dự định là gửi vị trí cho Bạc Thiệu Thiên xong, hai người tự ai đi đường nấy, dù sao là một show ly hôn, người ta muốn xem là cảnh hai người tan đàn xẻ nghé, xé tóc móc mắt nhau, chứ không phải cảnh hai người có đôi có cặp, vung tay quăng thức ăn cho chó. Điểm nhận thức này Phương Hy Niên nắm rất rõ.


Nhưng người ngoài ngành như Bạc Thiệu Thiên hiển nhiên không hiểu rõ lắm.


Sáng sớm ngày hôm đó, Bạc Thiệu Thiên đã lái chiếc Maybach của mình, dừng ngay ngắn dưới nhà Phương Hy Niên.


Thấy cậu đã lên xe, còn đưa cho cậu một hộp kẹo cao su.


“Làm gì?”


“Sợ em lên cơn nghiện thuốc.”


“…”


“Mỗi lần em muốn hút thuốc, chẳng phải vẫn nhai kẹo cao su à?”


“… Anh biết?”


“Tôi biết.”


Giờ cao điểm mỗi ngày ở Thành phố Dung, luôn đặc biệt tắc nghẽn. Tiếng tuyết rơi lẫn vào giữa một đống tiếng động cơ gầm rú và tiếng còi xe, trở nên đặc biệt nhỏ bé không đáng kể.


Không biết là vì thấy cặp đôi thứ ba đến khiến cậu có chút khó chịu, hay là vốn dĩ không tình nguyện đến chuyến này, Phương Hy Niên l**m l**m hàm răng sau, khi mở miệng đã có chút móc mỉa, cậu cười như không cười, nói: “Nhìn không ra đấy, anh chồng cũ lại chu đáo với tôi như thế.”


“Nhưng thực ra không cần thiết đâu.”


“Trước đây tôi làm thế là vì chiều theo anh một chút, hay nói cách khác là diễn kịch trước mặt anh. Dù sao hai chúng ta không giống nhau, anh thanh cao, anh xuất chúng, anh khó tính hơn, tôi cũng chỉ là chiều theo anh mà thôi.”


Nhưng bây giờ không cần nữa.


Bọn họ ly hôn rồi.


Cậu thích làm gì thì làm cái đó.


Đoạn đường tắc nghẽn trong khoảnh khắc này dường như thông thoáng trở lại. Ánh nắng ấm áp của mùa đông cũng xuyên qua tầng mây, chói mắt chiếu vào đồng tử của Phương Hy Niên.


Bạc Thiệu Thiên phanh gấp một cái, làm cả người Phương Hy Niên lắc lư một chút. Cậu vừa định mở miệng hỏi sao thế, thì đã thấy Bạc Thiệu Thiên một tay giữ vô lăng tiếng tục lái xe, đột nhiên cười nhạt.


“Thầy Phương.”


“?”


“Chúng ta ly hôn rồi.”


“… Đúng.”


“Cho nên,”



Bạc Thiệu Thiên quay đầu lại nhìn cậu, nụ cười có phần lạnh nhạt, “Em mà còn nói bóng nói gió như thế, tôi sẽ không nuông chiều em nữa đâu.”


Bên ngoài cửa sổ xe là những chiếc xe đông đúc. Nắng ấm leo lên kính xe, từng tia sáng len lỏi vào lỗ chân lông của Phương Hy Niên.


Nhưng cậu vẫn cảm thấy lạnh.


Cái tật xấu mồm mép chua ngoa của Phương Hy Niên, thực ra không phải ngày một ngày hai. Hồi tình cảm của bọn họ còn hòa thuận, cậu cũng hay trêu chọc Bạc Thiệu Thiên. Lúc đó Bạc Thiệu Thiên cũng không “chiều” cậu.


Có một lần cậu không nhớ mình đã chọc giận anh ấy chuyện gì, chỉ thấy Bạc Thiệu Thiên cũng cười nhạt nhìn cậu, rồi bước từng bước tiến về phía cậu. Vừa đi, còn vừa tháo cà vạt của mình ra, bỏ kính gọng vàng xuống.


“Phương Hy Niên, giỏi lắm.”


“Cái miệng này của em nếu không biết nói chuyện, thì đến đây làm chuyện khác đi.”


Phương Hy Niên sợ đến mức nhũn cả chân, quay người muốn chạy ra ngoài, nhưng bị người này ôm ngang eo lại, tay cũng bị anh dùng cà vạt trói ngược ra phía sau. Đêm đó không ngoài dự đoán, lại bị người này đè đầu cưỡi cổ giáo huấn đến quá nửa đêm.


Phương Hy Niên mồm mép chua ngoa, nhưng nhận lỗi cũng rất nhanh.


Lần sau còn dám.


**


Khi Phương Hy Niên và Bạc Thiệu Thiên đến địa điểm ghi hình, máy quay đã được dựng lên, cặp đôi Lâm Nguyên Nguyên cũng đang kéo vali, vui vẻ cười nói giữa bão cát.


Thấy hai người Phương Hy Niên đến, Lâm Nguyên Nguyên vội vàng vẫy tay với cậu.


“Phương Hy Niên, ở đây! Đừng đi quá!”


Lâm Nguyên Nguyên hệt như một cái loa phóng thanh.


Phương Hy Niên đành kéo vali qua đó. Lâm Nguyên Nguyên nhìn ậu cười tủm tỉm nói tiếp: “Ekip chương trình vội vàng quá, đã bắt đầu phát sóng rồi. Nhưng chúng ta không vội, còn một cặp không biết bị trục trặc gì, vẫn còn đang trên đường đến.”


Lời này không biết có phải cố ý nói cho Phương Hy Niên nghe hay không.


Dù sao thì Phương Hy Niên cũng giả vờ như không nghe thấy.


Anh chồng cũ bên cạnh cậu ta dường như cũng sợ Lâm Nguyên Nguyên làm quá, vội vàng tiến lên hai bước, kéo Lâm Nguyên Nguyên lùi lại.


Rồi cười nói lời chào với Phương Hy Niên: “Chào cậu, tôi là Chu Nhật Lãng. Là một đạo diễn vô danh tiểu tốt.”


Lâm Nguyên Nguyên chui ra từ sau lưng anh ta: “Tôi, Lâm Nguyên Nguyên, đại minh tinh.” Lại liếc nhìn chồng cũ của mình, “Không giống anh ta đâu.”


Chu Nhật Lãng chỉ mỉm cười.


Phương Hy Niên nhìn hai cai đứa dở hơi này, l**m hàm răng sau và cười một tiếng. Nếu không phải đang livestream, cậu đã nghi ngờ hai người này đang diễn kịch để kiếm thù lao rồi.


Nhưng ngoài mặt vẫn xã giao, nói: “Tôi không cần giới thiệu đâu nhỉ. Lâm Nguyên Nguyên chắc đã nhắc đến tôi với anh rồi.”


Chu Nhật Lãng cười có chút xấu xổ.


Giả vờ như không nghe thấy, nhìn về phía Bạc Thiệu Thiên.


Bạc Thiệu Thiên không tránh khỏi cũng phải giới thiệu.


Giọng điệu nhàn nhạt: “Bạc Thiệu Thiên, chồng cũ của Phương Hy Niên.”


Phương Hy Niên: “…”


Giới thiệu rất tốt, lần sau đừng giới thiệu nữa.


Buổi livestream vẫn đang không nóng không lạnh diễn ra.



Phòng livestream vốn dĩ lèo tèo người vì mới mở, bỗng chốc bùng nổ vì câu nói này của Bạc Thiệu Thiên.


[?????? Ha ha ha ha]


[Tổng giám đốc Bạc: Ra ngoài xã hội thân phận là do mình tự cho.]


Cặp đôi thứ ba không biết tình hình thế nào, vẫn chưa có mặt.


Chương trình không thể trì hoãn nữa, vì vậy hai cặp phu phu ly hôn cũng bắt đầu ghi hình.


Nói là ghi hình, thực ra cũng chỉ là một tập giới thiệu. Chương trình livestream, còn đám người Phương Hy Niên thì có trật tự dựng lều, dựng giá nướng, bắt đầu buổi dã ngoại đầu tiên.


Vì sự không vui ở trên xe, Phương Hy Niên luôn lạnh nhạt với Bạc Thiệu Thiên, chủ yếu là có thể không nói chuyện thì tuyệt đối không nói — cũng tốt, Phương Hy Niên nghĩ thầm trong lòng, không giống cặp đôi Lâm Nguyên Nguyên vui vẻ nói cười, trạng thái của bọn họ mới đúng là trạng thái của phu phu ly hôn chứ!


Nhưng Bạc Thiệu Thiên không biết là lần đầu tiên ghi hình chương trình nên không quen hay sao, cứ lẽo đẽo theo sau cậu hỏi đông hỏi tây.


“Hành lý của em để ở đâu?”


“Muối ở đâu? … Cái này em ó ăn không?”


“Thầy Tiểu Phương, em muốn…”





Hỏi đến mức cuối cùng Phương Hy Niên cũng phát cáu.


Bất chấp máy quay vẫn đang quay, cậu lạnh lùng lườm anh một cái.


Bạc Thiệu Thiên nhìn ánh mắt của cậu, khẽ mỉm cười.


Tay anh đang cầm một xiên sườn cừu, hạ thấp giọng nói với Phương Hy Niên: “Thầy Tiểu Phương, đây là lần đầu tiên tôi tham gia gameshow.”


“…?”


“Tôi không rành lắm.”


Thầy Tiểu Phương đang sắp xếp hành lý, không thèm để ý đến anh.


“Cho nên…?”


“Cho nên, em không thể mặc kệ tôi.”


Bạc Thiệu Thiên nói xong, lại nhét xiên sườn cừu vừa nướng xong vào tay Phương Hy Niên, dùng giọng mà anh cho là chỉ hai người mới nghe thấy, dỗ dành cậu: “Đừng giận nữa.”


Xiên sườn cừu trong tay vẫn còn nóng hổi, xèo xèo.


Phương Hy Niên hậm hực lườm Bạc Thiệu Thiên một cái, cậu nghĩ thầm trong lòng, anh còn nói là không rành, mới có chừng này thời gian mà anh đã tạo ra bao nhiêu điểm nóng rồi.


Nhưng ngoài mặt vẫn qua loa ừ một tiếng, cắn một miếng sườn cừu, trả lời anh một cách khó hiểu: “Ừm, Thầy Tiểu Phương bảo kê anh.”


Trong ánh chiều hoàng hôn, Bạc Thiệu Thiên quấn tạp dề — anh đặc biệt mang từ nhà đến — nhìn Phương Hy Niên đang ăn đến mức má phính cả ra, mỉm cười nhàn nhạt.


[Trương Ái Linh nói: Mập mờ là khoảnh khắc đẹp nhất trong tình yêu của hai người, bạn không đoán được tôi, tôi cũng không đoán được bạn.]


[Người phía trước ơi, ly hôn rồi cũng có thể mập mờ à?]


[Ly hôn rồi mới là mập mờ nhất!!!]


Cùng Chồng Cũ Tham Gia Show Thực Tế Ly Hôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Cùng Chồng Cũ Tham Gia Show Thực Tế Ly Hôn Truyện Cùng Chồng Cũ Tham Gia Show Thực Tế Ly Hôn Story Chương 3
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...