Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn

Chương 14

“Được.”

Ivan nói khẽ, nhìn Đào Trĩ đang quay đầu sang một bên, vành tai đỏ bừng nổi bật giữa mái tóc mềm mại, rõ ràng đang xấu hổ muốn chết, nhưng vẫn thuận theo ý của anh. Nghĩ đến đây, anh thấy hơi hối hận.

Anh đưa ra một số yêu cầu quá đáng, nhưng cậu vẫn chấp nhận tất cả những điều đó.

Đào Trĩ xoa đôi tai nóng bừng của mình, quyết định đêm nay sẽ đem sổ sách ra tính toán một lượt, tránh để Ivan đưa ra những yêu cầu kinh người nào khác, cậu nhìn Ivan nói: “Ngài còn muốn em làm gì nữa không? Điện hạ?”

Hai chữ “điện hạ” này, Ivan nghe như đang làm nũng.

Kỳ thật Ivan có rất nhiều yêu cầu, chẳng hạn như yêu cầu Đào Trĩ có thể dựa dẫm vào mình nhiều hơn, hay ngày nào cũng phải có một nụ hôn chào buổi sáng và chúc ngủ ngon, thậm chí còn có thể quá đáng hơn, nhưng anh không muốn tỏ ra quá vội vàng, như vậy sẽ dọa sợ cậu. Anh quyết định sẽ để từ từ rồi tính.

“Sau này nói sau.” Anh nói.

Cảm ơn chúa trên cao, có vẻ lúc này Ivan đồng ý bỏ qua cho cậu rồi.

Hai người đến chỗ bác sĩ lấy thuốc: “bệnh nhân hồi phục rất tốt.”

Bác sĩ thấy Đào Trĩ, thở phào một cái an ủi cậu.

Cậu sắp xếp lại đống thuốc, chuẩn bị quay lại phòng bệnh thì vẫn thấy Ivan đi theo mình, cậu dừng chân, bây giờ vẫn là thời gian huấn luyện ở căn cứ: “Điện hạ, ngài không về căn cứ huấn luyện sao?”

Nếu là lúc trước, Ivan chắc chắn sẽ không lãng phí thời gian huấn luyện của mình như này.

“Không vội.” Ivan nói, giơ tay cầm túi thuốc từ tay Đào Trĩ, đi lướt qua cậu vào phòng bệnh.

An Khả đúng lúc đẩy cửa ra, thấy Ivan chưa đi, trên tay còn cầm túi thuốc thì sửng sốt, sau khi để Ivan vào phòng bệnh xong, cậu ta kéo Đào Trĩ sang một bên.

“Hai người có chuyện gì?” An Khả nhỏ giọng hỏi. Nhìn thế nào cũng không thấy Ivan lạnh nhạt với Đào Trĩ.

Đào Trĩ đau đầu. Nhớ đến thái độ vừa nãy của Ivan, với việc thân phận Beta của mình bị Bối Duy phát hiện lúc sáng: “Hình như tao bị lộ rồi.”

“Hở?” An Khả mê man nhìn cậu.

“Phụ thân của Ivan là biết tao là beta. Sáng nay người của hoàng thất đến bệnh viện kiểm tra hồ sơ bệnh án của tao, nhưng Ivan chưa biết.” Đào Trĩ lí nhí nói.

An Khả vẫn có thể nghe rõ, trợn tròn mắt, lo lắng nói: “Mày có muốn trốn đi trước không?” 

Sau khi Đào Trĩ nghe điều này thì do dự một chút. Bà nội bây giờ không thể đi cùng cậu được.

Hơn nữa cậu vẫn chưa xác định phụ thân của Ivan có ý gì, vì sao không nói cho Ivan biết sự thật cậu là Beta, rõ ràng kỳ vọng cậu tự rời đi.

Cuối cùng Đào Trĩ quyết định quan sát một thời gian đã.

Khi vào phòng bệnh, cậu thấy Ivan đang rót nước nóng, thuốc đã được đặt trên bàn cạnh giường của bà nội, Ivan là một người ít nói, lặng lẽ làm hết mọi thứ và đưa nước nóng cho bà nội.

“Bà nội, uống thuốc đi.” Ivan ngắn gọn nói.

Bà nội không nhận cốc nước nóng trong tay Ivan, không nhịn được nhìn chồng của cháu trai thêm vài lần, thái độ đã hòa hoãn hơn so với trước đó, nói: “Cậu ngồi xuống nói chuyện với tôi trước đã.”

Đào Trĩ nhìn thấy vậy liền rước bước tới: “Bà ơi.”

Bà nội thấy cậu chạy đến thì giả vờ tức giận, nói: “Vừa nãy đang nói chuyện cháu kéo người ra ngoài làm gì?”

“Bây giờ ta nói tiếp, đừng cho chen vào.”

Đào Trĩ không còn cách nào khác đành phải đứng sang một bên. Thấp thỏm trong lòng, khẩn cầu Ivan đừng nói lung tung.

“Cậu bao nhiêu tuổi?” Bà nội hỏi.

“Hai mươi.” Ivan trả lời.

Còn tốt, chênh nhau hai tuổi, có thể chấp nhận được.

Đôi mắt của bà nội đặt vào mái tóc vàng mềm mại của Ivan, cho dù ánh mắt của bà kém thì vẫn chưa già đến mức hồ đồ. Trên tinh cầu Snow chỉ có huyết mạch của hoàng gia Lier mới có màu tóc này, nhưng hoàng tộc chỉ kết hôn với Omega, mà cháu trai của bà lại là beta hàng thật giá thật, không thể nào kết hôn được.

“Gia đình cậu làm nghề gì?” Bà nội tiếp tục hỏi.

Ivan đang định trả lời, Đào Trĩ khẩn trương nhìn về phía bà nội.

“Gia đình cháu chỉ kinh doanh nhỏ.” Câu trả lời của Ivan khiến tất cả đều ngạc nhiên.

Những gì anh nói thực sự không thuyết phục. Bà nội nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ, nhưng anh không muốn nói thật thì bà không thể cưỡng ép hỏi tiếp được.

Sau đó, bà nội liên tục đặt câu hỏi, Ivan đều không ngại phiền mà trả lời từng câu. Đào Trĩ đứng bên cạnh đã đổ mồ hôi đầm đìa, quyết định ngắt lời: “Bà ơi, nói chuyện lâu vậy rồi, nghỉ ngơi một lát đã.”

Bà nội thấy thời gian không còn sớm, tinh thần cũng đã thoải mái hơn lúc trước, bà nói: “Vậy hai đứa về huấn luyện trước đi, đừng ở đây nữa, chỗ này có bác sĩ chăm sóc ta.”

Ban đầu khi nghe tin Đào Trĩ kết hôn, bà còn có chút giật mình. Nhưng sau khi tiếp xúc với Ivan, bà cảm thấy anh không phải là người xấu, yên tâm hơn rất nhiều.

Đào Trĩ muốn ở lại một lúc nữa, nhưng thái độ của bà nổi ất kiên quyết, đành phải trở về.

Trên đường trở về, Ivan đột nhiên hỏi: “Câu trả lời của tôi khi nãy thế nào?”

Mặc dù Ivan đang nhìn ra cửa sổ, nhưng Đào Trĩ biết, anh đang muốn cậu khen ngợi mình.

Đôi khi Ivan cư xử giống như một đứa trẻ, tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng cậu vẫn mở miệng: “Điện hạ là người chu đáo nhất mà em từng gặp.”

Nói xong, tâm trạng của Ivan rõ ràng rất tốt.

Sau khi trở về căn cứ, trợ cấp tham gia của Đào Trĩ đã bị trừ 5% vì cậu đã phạm luật, tự ý rời khỏi căn cứ mà không được cho phép. Cậu phải đến chỗ quản lý để lấy thông báo xử pháp, trên đường đi, cậu đi qua văn phòng huấn luyện, cậu cẩn thận nhìn, không thấy Bối Duy.

Trực giác của Đào Trĩ nói cho cậu biết có điềm xấu, sau khi do dự một lát, cậu mở miệng thăm dò: “Điện hạ, Bối Duy đâu?”

Ivan nghe vậy, mặt không đổi sắc nói: “Kinh hãi quá độ, xin nghỉ ốm rồi.”

“Kinh hãi quá độ?” Đào Trĩ khựng lại, vì vậy nên sáng nay Bối Duy mới xuất hiện ở bệnh viện và điều tra báo cáo giới tính của mình, nhưng rõ ràng đêm qua, khi cậu rời đi, Bối Duy vẫn bình thường, sao đột nhiên lại kinh hãi quá độ?

Ivan thản nhiên nói: “Tôi chỉ nhẹ nhàng cảnh báo hắn mấy câu thôi, không có làm gì hắn hết.”

Ngữ điệu hờ hững.

Đào Trĩ không ngờ việc Bối Duy bị dọa sẽ liên quan đến Ivan, cậu không nhịn được hỏi: “Ngài đã làm gì anh ta?”

“Hắn dám lừa tôi, tôi ghét nhất là bị người khác lừa.” Ivan cau mày nghĩ lại những việc Bối Duy đã làm, vẻ mặt lạnh lùng xa cách thường ngày có thêm một chút ghê tởm: “Những thủ đoạn của hắn khiến tôi buồn nôn.”

Những lời này trong mắt Đào Trĩ trở thành giết gà dọa khỉ, cậu cũng đang lừa Ivan, đó là một tội không thể tha thứ. Cậu không biết sau này khi Ivan biết được sự thật thì kết cục của mình sẽ ra sao, có tốt hơn Bối Duy hay không.

Chân của cậu không kìm được mềm nhũn, cố gắng để giọng mình bình thường nhất có thể, dò xét: “Nếu…ý của em là, nếu như, em, một ngày nào đó, ngài phát hiện ra em lừa dối ngài…thì sao…?”

Ivan dừng lại, nghiêm túc nhìn Đào Trĩ, suy nghĩ những lời cậu vừa nói xem có ý gì. Nghĩ rằng sau này Đào Trĩ sẽ thay lòng đổi dạ, muốn vượt tường ngoại tình, chân mày lập tức nhíu chặt hơn.

“Nếu như em phản bội tôi.”

Ivan ngừng lại, đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm vào Đào Trĩ khiến trái tim cậu đập trật một nhịp.

“Vậy thì cho dù có chết tôi cũng không buông tha cho em, cho dù phải đào sâu ba thước cũng phải tìm ra em, đem em nhốt lại, không cho phép đi đâu.” Vẻ mặt của Ivan lúc này rất nghiêm túc, khí thế cực kỳ lạnh nhạt: “Cho nên, Đào Trĩ, cuộc đời này của em, vĩnh viễn không được phép thay lòng đổi dạ.”

Đào Trĩ nuốt khan một hồi: “Đương….đương nhiên….”

Kết cục của cậu sau này chắc chắn không tốt hơn Bối Duy là bao.

Trong lòng Đào Trĩ rất hỗn loạn, vừa đi vừa cúi thấp đầu, suýt chút nữa đi qua cả cửa ký túc xá, khi thấy cửa ký túc xá, cậu cảm thấy như được giải thoát, lập tức chào tạm biệt Ivan rồi quay người muốn rời khỏi đây.

Nhưng cậu mới đi được vài bước thì đã bị Ivan gọi lại.

“Đào Trĩ.”

Đào Trĩ dừng bước chân, bị dọa sợ đến mức linh hồn muốn rời khỏi cơ thể. Cậu cứng ngắc quay đầu lại nhìn Ivan từng bước đi về phía mình.

Ivan đến gần, nhìn cậu chăm chú một hồi mới nói: “Chiều nay tôi chưa nói, còn một yêu cầu nữa.”

“…Cái gì?”

Ivan mím môi ngượng ngùng, nhìn đôi môi mềm mại của Đào Trĩ, cuối cùng nói khẽ: “Hôn chúc ngủ ngon.”

ĐàoTrĩ thở phào nhẹ nhõng, cậu còn tưởng Ivan đã phát hiện ra chuyện gì đó, suýt nữa thì trái tim cậu đã nhảy ra khỏi lồng ngực rồi. Hành động hôn Ivan cũng rất nhanh gọn.

Cậu kiễng chân lên, vịn hai tay lên vai Ivan, đem môi mình hôn lên môi anh, phát ra một tiếng “chụt” rõ kêu.

Ivan nghe thấy thanh âm này, mặt nóng bừng.


Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn Truyện Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn Story Chương 14
10.0/10 từ 13 lượt.
loading...