Bên Bờ Vực Ly Hôn - Tang Tang Hựu Lãng Lãng
Chương 81: Hoàn chính văn
Vụ cái khóa kéo đúng là do Nhậm Ngân Dao làm.
Trong bữa tiệc trước thềm show diễn thời trang Cẩm Thành, Nhậm Ngân Dao bị súng nước bắn đầy nước tẩy trang, trông thảm hại không sao tả xiết. Cô ta ghi hận trong lòng, ngày hôm sau đã tìm mọi cách giở trò với bộ trang phục kết màn của Vân Vụ Lai.
Cô ta không tự mình ra tay mà giao nhiệm vụ cho cô trợ lý.
Cô trợ lý cũng sợ lắm, nhưng không dám cãi lệnh cấp trên, lại lo lỡ như mọi chuyện bại lộ, mình sẽ bị đẩy ra gánh hết tội thay. Thế nên cô ta lanh trí, lén ghi âm lại, gài cho Nhậm Ngân Dao nói mấy câu bằng chứng vô cùng rõ ràng.
Nhậm Ngân Dao chỉ nói “trang phục kết màn”, mà trang phục kết màn có một bộ váy cưới và một bộ vest đi cùng. Ý của Nhậm Ngân Dao đương nhiên là nhắm vào chiếc váy cưới, dù sao đó mới là tâm điểm, nhưng cô trợ lý không dám động tay vào váy cưới, bèn chơi chữ, giở trò với khóa quần tây, ai bảo Nhậm Ngân Dao không nói rõ là bộ nào.
Nếu trang phục nam có vấn đề, cùng lắm là không lên sân khấu, để người mẫu nữ đi một mình là được, chỉ bớt đi hiệu ứng điểm tô chứ không gây ảnh hưởng gì lớn. Nhưng nếu là váy cưới gặp sự cố thì tình tiết sẽ nghiêm trọng hơn nhiều.
Cô trợ lý rất biết cách tự bào chữa: “Váy cưới mà gặp sự cố thì quá lộ liễu, khả năng rất cao là có người cố ý phá hoại. Quần tây thì an toàn hơn nhiều, người khác sẽ chỉ nghĩ là tình cờ thôi.”
Nhậm Ngân Dao cũng không dám thực sự gây ra chuyện gì quá lớn cho show kết màn, cô ta chỉ muốn dạy dỗ Vân Vụ Lai một phen, xả cơn tức. Nghe cô trợ lý nói vậy, cô ta thấy cũng có lý, cô trợ lý làm việc lanh lợi, nhiều việc Nhậm Ngân Dao đều vui vẻ giao cho cô làm.
Cách đây không lâu, cô trợ lý và Bùi Cao Trác quen nhau trong một bữa tiệc. Cô trợ lý khá xinh đẹp, mà Bùi Cao Trác thì không từ chối bất kỳ người phụ nữ nào có chút nhan sắc, dĩ nhiên anh ta không thể nào thật lòng, chẳng mấy chốc đã mất hứng thú với cô trợ lý.
Nhưng cô trợ lý lại thật lòng, để níu kéo Bùi Cao Trác, cộng thêm việc cô ta đã nghỉ việc ở chỗ Nhậm Ngân Dao nên càng không có gánh nặng tâm lý gì mà tung ra con bài tẩy trong tay mình.
Bùi Cao Trác nhớ lại sự cố của mình trong show diễn thời trang Cẩm Thành, cảnh cây kim khâu đi qua đi lại ở khoảng cách chưa đầy một tấc so với “của quý”, sự kinh hoàng ấy vẫn còn hiện rõ mồn một. Hóa ra tất cả đều là do người khác ban tặng. Anh ta đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, thế là lại qua lại với cô trợ lý một thời gian, lấy được đoạn ghi âm, còn lấy được không ít bằng chứng về việc Nhậm Ngân Dao làm việc không hiệu quả.
Đoạn ghi âm đó anh ta đã muốn đưa cho Vân Vụ Lai từ lâu, nhưng khổ nỗi Vân Vụ Lai không chịu chấp nhận lời mời kết bạn trên Wechat của anh ta. Anh ta cũng lười lấy mặt nóng đi dán mông lạnh, cộng thêm sự nghiệp của anh ta đang lên như diều gặp gió, người thuận lợi thì tâm trạng thường rất tốt, đối xử hòa nhã với mọi người, đặc biệt khoan dung độ lượng, lười đi so đo với Nhậm Ngân Dao, nên tạm thời gác lại chuyện này.
Mãi cho đến khi chuyện ảnh tuổi thơ bị phanh phui, Bùi Cao Trác với tâm thái “thôi thì cứ coi như làm việc tốt một lần” đã gọi điện cho Vân Vụ Lai.
Chúc Khải Toàn không muốn nợ ân tình của Bùi Cao Trác, sau khi nhận được đoạn ghi âm, anh không nói cảm ơn mà nóng lòng muốn sòng phẳng với Bùi Cao Trác, hỏi: “Anh muốn bao nhiêu tiền?”
Bùi Cao Trác trả lại câu nói của anh: “Không cần.”
Nói xong liền cúp máy.
Chúc Khải Toàn: “…”
Cúp điện thoại của Bùi Cao Trác chưa được bao lâu thì điện thoại của Vạn Hựu gọi tới.
Vạn Hựu vừa mở miệng đã cuống cuồng: “Trời ơi trời ơi, cậu sao thế, Wechat không trả lời, vừa gọi điện cho ai đấy?! Xảy ra chuyện lớn rồi tớ nói cho cậu nghe.”
Chúc Khải Toàn ngắt lời Vạn Hựu: “Là tôi.”
Vạn Hựu như bị dọa cho hết hồn, hít một hơi khí lạnh, qua điện thoại Chúc Khải Toàn cũng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ kinh hãi của cô ấy ở đầu dây bên kia.
Điều này thực sự khiến anh có chút khó hiểu, anh đáng sợ đến thế sao?
Sau vài giây im lặng, Vạn Hựu nói năng lắp bắp: “Anh… anh… Ồ, Chúc tổng, chào anh, Vụ Lai đâu ạ? Tôi có chút, chút chuyện muốn tìm cô ấy.”
“Cô ấy ngủ rồi.” Chúc Khải Toàn rõ ràng không định đánh thức Vân Vụ Lai dậy. “Tôi có thể chuyển lời giúp cô, hoặc sáng mai cô gọi lại.”
Vạn Hựu do dự một chút rồi khăng khăng: “Anh vẫn nên gọi cô ấy dậy đi, tôi có chuyện rất quan trọng cần nói với cô ấy, nhất định phải nói với chính cô ấy.”
Vân Vụ Lai hiếm khi dễ ngủ như vậy mà không cần thuốc ngủ, Chúc Khải Toàn không nỡ phá vỡ giấc ngủ khó có được của cô, lại lần nữa từ chối: “Bây giờ gọi dậy cô ấy sẽ gắt gỏng đó, để mai nói đi.”
“Rất quan trọng, phải nói ngay bây giờ.” Vạn Hựu nài nỉ. “Xin anh đấy Chúc tổng, anh đưa điện thoại cho cô ấy đi, cơn gắt gỏng của cô ấy tôi sẽ chịu, không liên lụy đến anh đâu.”
Vạn Hựu khẩn khoản cầu xin, Chúc Khải Toàn bị cô ấy làm phiền hết cách, đành phải vào phòng tìm Vân Vụ Lai.
“Vân Vụ Lai, Vân Vụ Lai.” Anh nhẹ nhàng vỗ lưng cô.
Vân Vụ Lai bị anh đánh thức, tỉnh dậy liếc anh một cái, xoay người, bực bội lẩm bẩm: “Làm gì thế.”
Chúc Khải Toàn đặt điện thoại bên gối cô, bật loa ngoài nói: “Điện thoại của Vạn Hựu.”
Đối mặt với bạn thân, Vân Vụ Lai không tùy tiện nổi cáu, chỉ dùng sự im lặng để bày tỏ sự bất mãn của mình.
Vạn Hựu thăm dò gọi một tiếng: “Vụ Lai?”
Vân Vụ Lai nặn ra một tiếng “ừm” mơ hồ từ trong cổ họng, thật ra cô muốn nói “cậu gọi điện cho tớ có thể tôn trọng sự chênh lệch múi giờ được không”, nhưng cơn buồn ngủ đã kiềm chế khả năng nói nhiều chữ của cô.
“Vân Vụ Lai, tỉnh dậy, xảy ra chuyện lớn rồi!” Vạn Hựu la lên.
Vân Vụ Lai vẫn uể oải: “Ừm.”
Vạn Hựu: “Chồng cậu có ở bên cạnh không?”
Vân Vụ Lai im lặng một lúc mới gom đủ sức: “Ừm.”
“Cậu bảo anh ấy tránh đi một chút, tớ có chuyện muốn nói riêng với cậu.” Giọng Vạn Hựu nghiêm túc đến đáng sợ.
Vân Vụ Lai nhận ra có lẽ Vạn Hựu thật sự có chuyện rất quan trọng muốn nói, cô tỉnh táo hơn nhiều, không còn kiệm lời như vàng nữa: “Sao thế?”
“Chồng cậu có ở đó không?” Vạn Hựu hỏi lại lần nữa.
Con gái với nhau muốn nói chuyện riêng, Chúc Khải Toàn rất hiểu ý, rời khỏi phòng ngủ, chừa không gian cho họ.
Chúc Khải Toàn đi rồi, Vân Vụ Lai vừa ngáp vừa nói: “Anh ấy đi rồi, có chuyện gì, cậu nói đi.”
Vạn Hựu thấy hot search của Vân Vụ Lai và Bùi Cao Trác, nghĩ rằng Vân Vụ Lai có thể sẽ cần đoạn video lúc đó để tái hiện và làm rõ sự việc. Mặc dù cô và Đới Dương đã ly thân một tuần không liên lạc, nhưng vì Vân Vụ Lai, cô vẫn tìm đến Đới Dương.
Bùi Cao Trác luôn là khúc mắc không thể gỡ giữa Vạn Hựu và Đới Dương, Vạn Hựu vừa mở lời đã đâm trúng họng súng.
Đới Dương từ chối giúp Bùi Cao Trác và Vân Vụ Lai tẩy trắng cái mà trong mắt anh ta là gian tình có thật, hai vợ chồng cãi nhau một trận to, cãi qua cãi lại, những chuyện bị lôi ra suýt nữa dọa Vạn Hựu quỳ xuống đất.
Vân Vụ Lai nghe Vạn Hựu run rẩy kể lại, cơn buồn ngủ bị dọa cho bay sạch, cô tựa như người bệnh nặng hấp hối bỗng bật dậy: “Cậu chắc là Đới Dương đã nói với Chúc Khải Toàn thật không?”
“Tớ hỏi mấy lần rồi, anh ta nói thật. Một lần ám chỉ, một lần nói thẳng, chồng cậu đã biết từ hồi show diễn thời trang Cẩm Thành năm ngoái rồi.” Vạn Hựu áy náy vô cùng. “Xin lỗi cậu nhé Vụ Lai, tớ thật sự không ngờ Đới Dương lại cố chấp đến mức này, lại có thể chạy đi nói với chồng cậu những chuyện đó… Tớ đã nói thẳng với anh ta rồi, giải thích rõ ràng rồi.”
“Nói cho Đới Dương biết rồi, không sao chứ?” Vân Vụ Lai quan tâm đến tình cảnh hiện tại của Vạn Hựu, Đới Dương biết chuyện chắc chắn không thể chấp nhận được, cặp đôi này e là thật sự xong rồi.
“Không sao, dù sao cũng đã thế này rồi, thêm một chuyện nữa cũng chẳng sao, là tớ tự làm tự chịu.” Giọng Vạn Hựu có chút nghẹn ngào, cô ấy lau nước mắt, giục Vân Vụ Lai: “Cậu đừng lo cho tớ, mau đi giải thích rõ ràng với chồng cậu đi. Lát nữa tớ gửi video cho cậu, tớ xem rồi, cả quá trình cậu đều thể hiện rất chuyên nghiệp, Garnnet cũng chỉ cợt nhả lúc cuối thôi, cắt đoạn đó đi rồi đăng lên, chắc chắn có thể chứng minh sự trong sạch của hai người.”
Cúp điện thoại, Vân Vụ Lai xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc.
Đới Dương nói, hồi tháng 11 năm ngoái ở show diễn thời trang Cẩm Thành, anh ta đã ám chỉ với Chúc Khải Toàn, sau đó còn mang theo chính nghĩa cứu vớt đồng bào nam giới khỏi sự độc hại của phụ nữ xấu mà nói thẳng với Chúc Khải Toàn. Nhưng suốt thời gian qua, Chúc Khải Toàn chưa bao giờ hỏi cô về chuyện giữa cô và Bùi Cao Trác.
Phản ứng đầu tiên của Vân Vụ Lai là Chúc Khải Toàn lại phát huy bản lĩnh tinh tường đến từng chân tơ kẽ tóc, quan sát nhạy bén đến từng hạt bụi, tự mình phát hiện ra sự trong sạch giữa cô và Bùi Cao Trác.
Nhưng ngay giây sau, cô đã phủ nhận suy đoán này.
Nếu Chúc Khải Toàn biết cô và Bùi Cao Trác trong sạch, anh sẽ không im lặng tuyệt đối, với tính cách của anh, anh sẽ lôi chuyện này ra để trêu chọc.
Vân Vụ Lai lại đoán, sở dĩ Chúc Khải Toàn không nhắc tới có lẽ là vì không bận tâm đến những chuyện xảy ra trong ba năm đó, dù sao lúc ấy họ chỉ có một tờ giấy đăng ký kết hôn, thực chất là đang trong tình trạng chia tay.
Anh chỉ không muốn làm mất hứng.
Suy đoán này cũng nhanh chóng bị phủ quyết.
Chúc Khải Toàn chưa bao giờ là người rộng lượng trong chuyện tình cảm, ngược lại, h*m m**n chiếm hữu của anh đối với cô rất mãnh liệt, điểm này đã thể hiện rất rõ từ thời cấp ba.
Hơn nữa Vân Vụ Lai còn nhớ lại, hôm đó sau khi bắt gặp Vạn Hựu và Đới Dương cãi nhau, Chúc Khải Toàn đã thay đổi thái độ, nhiều lần hôn cô nồng nhiệt ở nơi công cộng, mà lúc đó cô lại cứ ngỡ là anh nhập gia tùy tục, ở Paris nên trở nên lãng mạn hơn.
Vậy nên anh cũng không phải là không để tâm.
Chỉ còn lại một sự thật duy nhất, anh đã tin, cũng đã để tâm, rồi âm thầm giữ kín chuyện đó trong lòng mà buồn bực, nhưng chưa một lần nào trút cảm xúc tiêu cực lên người cô.
Lúc Vân Vụ Lai ra phòng khách tìm Chúc Khải Toàn, anh đang ngồi trên sofa nghịch điện thoại.
Cô từ từ đi đến trước mặt anh, anh đang nhắn tin riêng trên Instagram để thương lượng với Nhậm Ngân Dao.
Khóe mắt cảm nhận được cô đến gần, anh không ngẩng đầu, báo cáo thành quả: “Cô ta sợ rồi.”
Vân Vụ Lai bây giờ không muốn quan tâm đến bất cứ điều gì, cô không có chút hứng thú nào với việc tại sao Nhậm Ngân Dao đột nhiên nhận thua, cô chỉ muốn dùng sự v**t v* dịu dàng nhất để xoa phẳng những nếp gấp trong lòng anh.
Chúc Khải Toàn không đợi được câu trả lời của cô, kỳ lạ ngẩng đầu nhìn cô: “Sao thế?”
“Chúc Khải Toàn” giọng Vân Vụ Lai khàn đi “Anh là ninja rùa à, nín nhịn như thế không khó chịu sao?”
Cuộc gọi vừa rồi là của Vạn Hựu, liên kết trước sau, Chúc Khải Toàn không tốn nhiều công sức đã đoán ra ý nghĩa câu nói của Vân Vụ Lai, chỉ là trước khi cô nói thẳng, anh sẽ không tự khai: “Sao thế?”
“Còn giả ngốc.” Vân Vụ Lai bước tới một bước, nhẹ nhàng ôm lấy đầu anh. “Chúc Khải Toàn, anh nghe cho rõ đây, em chỉ từng yêu một người đàn ông, chỉ hôn anh ấy, cũng chỉ lên giường với anh ấy, em chỉ từng thích một mình anh ấy. Trong trái tim em, trong cơ thể em, chưa bao giờ xuất hiện bất kỳ người đàn ông nào khác.”
Không khí im lặng trong giây lát, Chúc Khải Toàn mở miệng lại là một lời xin lỗi: “Xin lỗi em.”
Vân Vụ Lai chỉ cảm thấy n** m*m m** nhất trong tim bị bóp mạnh một cái, đau đến nỗi hốc mắt cô lập tức phủ một tầng hơi nước.
Cô đau lòng vì anh yêu cô đến nhường này.
Nghe xong lời cô nói, phản ứng đầu tiên của anh không phải là nghi ngờ tại sao lời của Đới Dương và cô lại hoàn toàn khác nhau, mà là xin lỗi vì đã hiểu lầm cô.
Người đàn ông này không hỏi nguyên do, vô điều kiện tin tưởng cô.
Trời cao sao lại nỡ ban cho cô một Chúc Khải Toàn tuyệt vời đến thế.
Chúc Khải Toàn ngẩng đầu nhìn cô một lúc, nhìn nước mắt cô lăn dài, anh kéo cô ngồi xuống đùi mình, lại mở miệng, là một lời cảm ơn: “Cảm ơn em.”
Cảm ơn em trong những năm tháng đôi ngả chia ly vẫn giữ gìn một lòng son sắt vốn không cần thiết, ở trong giới showbiz muôn màu muôn vẻ, phù hoa náo nhiệt vẫn giữ mình trong sạch, từ chối mọi cám dỗ ngọt ngào, chịu đựng hết đêm này đến đêm khác khó ngủ.
“Cảm ơn gì chứ.” Vân Vụ Lai bị anh chọc cười. “Đây không phải là việc em nên làm sao, em là vợ anh mà.”
Chúc Khải Toàn nghiêng đầu suy nghĩ một lúc: “Vẫn là cảm ơn em.”
Tiếp đó, Vân Vụ Lai giải thích cặn kẽ chuyện ngày hôm đó cho Chúc Khải Toàn nghe: “Lúc đó Vạn Hựu đang đòi chia tay với Đới Dương, cũng có thể chỉ là cãi nhau thôi, tóm lại là Vạn Hựu đưa Bùi Cao Trác về nhà, kết quả là Đới Dương tìm đến tận cửa. Vạn Hựu trong lòng cũng không nỡ bỏ anh ta, anh ta vừa đến là cô ấy hết giận ngay, không còn cách nào khác đành phải nhét Bùi Cao Trác vào phòng em. Bùi Cao Trác lúc đó mới biết mình bị cô ấy ‘chơi’ xong bỏ, tức không chịu được nên đi thẳng ra ngoài, nhưng anh ta lại đi ra từ phòng em, nên Đới Dương tưởng là bạn trai em. Vạn Hựu cũng không thể nói thật, đành phải thừa nhận với anh ta.”
“Vậy là em chỉ bao che cho Vạn Hựu, hóa ra tình bạn của phụ nữ các em cũng có lúc cấu kết với nhau làm việc xấu, anh xem như được mở mang tầm mắt rồi.” Hóa ra tâm bệnh bấy lâu nay chỉ là một sự hiểu lầm đơn giản không thể đơn giản hơn, Chúc Khải Toàn vừa tức vừa buồn cười. “Em có biết lúc ở tiệc mừng công tại Cẩm Thành, Đới Dương đã ám chỉ anh điên cuồng thế nào không, anh ta làm anh ngớ cả người, lúc thì đưa cho anh kẹo cao su Lục Tiễn màu xanh lá, lúc thì bắt anh uống cocktail màu xanh lá, cuối cùng còn hỏi anh một nữ minh tinh mặc váy xanh có xinh không.”
Vân Vụ Lai thể hiện thiên phú nắm bắt trọng điểm của phụ nữ: “Thế cuối cùng có xinh không?” Cô truy đến cùng. “Nữ minh tinh nào thế?”
Chúc Khải Toàn: “…”
Hiểu lầm được giải quyết, hai người đặc biệt thân mật, không khí cũng vô cùng thoải mái. Nhưng Vân Vụ Lai càng nghĩ càng thấy oan, không nhịn được trách anh: “Bình thường thông minh lanh lợi như thế, sao lần này đầu óc lại không thông suốt được, anh cố ý phải không?”
Chúc Khải Toàn nói: “Anh có phải là nhà thông thái đâu, em thật sự coi anh là giun trong bụng em đấy à?”
“Rõ ràng như thế còn gì?” Vân Vụ Lai đưa ra ví dụ. “Nếu em thật sự có qua lại với Bùi Cao Trác, Vạn Hựu làm sao có thể qua lại với anh ta được, làm gì có bạn bè nào cùng dây dưa với một người đàn ông?”
Chúc Khải Toàn phản bác: “Ai mà biết được chứ? Biết đâu hai người các em đều rộng lượng thì sao.”
Vân Vụ Lai tiếp tục đưa ví dụ: “Hơn nữa ở show diễn thời trang Cẩm Thành em còn mời anh ta làm người mẫu kết màn, nếu em thật sự có gì với anh ta, em chắc chắn sẽ tránh nghi ngờ.”
Chúc Khải Toàn nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Nhưng Vân Vụ Lai dựa vào mấy từ khóa phán đoán được, anh nói là: “Chia tay ba năm em về Cẩm Thành lên xe của anh cũng có thấy em tránh nghi ngờ gì đâu, còn ‘đi thôi’ nữa.”.
Chết tiệt. Vân Vụ Lai nghiến răng, quan hệ của hai người họ là gì chứ, cô lên xe của chồng hợp pháp của mình thì sao, không được à?
Nhưng đây không phải lúc lạc đề, Vân Vụ Lai lại liệt kê một thông tin vô cùng quan trọng: “Vậy lúc anh phát hiện ra thỏa thuận ly hôn rồi đuổi theo đến Paris, em có phải đã nói với anh là ‘ba tháng không sinh hoạt vợ chồng, màng trinh tự động lành lại’ không? Như thế còn chưa đủ rõ ràng sao?”
Chúc Khải Toàn vẫn không chịu nhận: “Thì em nói là ba tháng, chứ có phải ba năm đâu.”
Vân Vụ Lai đưa ra một ví dụ, Chúc Khải Toàn phản bác một ví dụ, tóm lại anh chính là không chịu thừa nhận mình mắt mù.
Vân Vụ Lai không tìm ra được bằng chứng đanh thép, nói không lại thì bắt đầu động tay động chân: “Dù sao thì anh chắc chắn có thể phát hiện ra, anh là một con cáo già, cả đời này em chưa từng gặp con cáo già nào hơn anh, anh mà không phát hiện ra được à?” Cô càng nghĩ càng tức, không tiếc lời vu khống. “Anh cố ý đúng không? Cố ý vu khống em.”
“Anh rảnh rỗi đến mức cố ý vu khống em à?” Chúc Khải Toàn cười nắm lấy cánh tay cô, ngăn cô múa may lung tung.
Vân Vụ Lai tức tối, cánh tay không cử động được, cổ tay vẫn cử động được: “Ai mà biết được chứ?”
Chúc Khải Toàn nắm tay cô đùa giỡn một hồi, đợi cô mệt lả không chơi nổi nữa, anh thu lại vẻ đùa cợt, nghiêm túc gọi tên cô: “Vân Vụ Lai, đến bây giờ em vẫn chưa phát hiện ra sao?”
Vân Vụ Lai hỏi lại: “Phát hiện ra cái gì?”
Ngừng một chút, Chúc Khải Toàn nói: “Ở trước mặt em, thật ra anh không hề thông minh, thậm chí đôi lúc còn rất ngốc.”
Ở trước mặt mọi người, anh luôn ứng xử khéo léo, duy chỉ có ở trước mặt Vân Vụ Lai, chỉ số EQ của anh tụt xuống âm.
Năm 15 tuổi, anh lén lút theo dõi cô hai tháng, tìm đủ mọi cách tạo ra sự giao thoa, khó khăn lắm mới được cô quẹt vào mép giày trong nhà ăn đông đúc, mở miệng lại là một câu không lựa lời: “Bạn học, bạn có biết bạn giẫm phải đôi AJ 4 UNDEFEATED phiên bản giới hạn của tôi không, giẫm hỏng bạn đền nổi không?”
Sau đó không có gì bất ngờ, anh đã chọc giận cô, cô ghét anh một thời gian rất dài.
Đến tận bây giờ anh vẫn không hiểu nổi tại sao lúc đó mình lại nói ra những lời như vậy, chắc là bị bỏ bùa.
Anh lớn lên trong một gia đình tràn đầy yêu thương, hình thành tính cách tự tin lạc quan, nhưng khi đối mặt với Vân Vụ Lai, anh sẽ tự ti, sẽ lo được lo mất, cho dù sự thật rành rành bày ra trước mắt, anh vẫn không nhịn được mà nghi ngờ tính chân thực của nó.
Năm lớp 12, Vân Vụ Lai đồng ý làm bạn gái anh. Nhưng chỉ vì cô chưa từng nói rõ ràng là thích anh, nên cho dù cô đã làm bạn gái anh ba tháng, cho dù khi nhìn anh trong mắt cô có sự e thẹn, có niềm vui, còn có cả những vì sao, nhưng anh vẫn không dám chắc chắn về tình cảm của cô.
Nhỡ đâu cô chỉ bị anh làm cho cảm động, hoặc bị anh đeo bám không chịu nổi, hay thậm chí là thương hại anh, mới đồng ý ở bên anh thì sao?
Anh bị người khác gọi đùa là bậc thầy tinh tường, là thánh soi chi tiết, nhưng khi đối tượng là cô, anh không thể xua tan sương mù, không thể loại bỏ chính xác những yếu tố gây nhiễu trong những điểm nghi vấn mập mờ đó để nắm bắt sự thật.
Anh không có tự tin, rằng cô sẽ chờ anh ba năm.
Nhiều năm trôi qua như vậy, chẳng lẽ cô vẫn chưa phát hiện ra sao.
Ở trước mặt cô, anh chưa bao giờ là người đàn ông hoàn hảo không gì không làm được.
Anh là một cậu bé ngây ngô và vụng về.
Ngày 1 tháng 1 năm sau.
Cẩm Thành.
Một thương hiệu váy cưới tên là “K·Lai” tổ chức lễ khai trương và ra mắt sản phẩm mới.
Cửa hàng tọa lạc tại con phố thương mại đắt đỏ nhất Cẩm Thành, chiếm một diện tích lớn đến mức vô lý trên mảnh đất tấc đất tấc vàng. Cửa hàng gồm hai tầng, tầng một trưng bày váy cưới, tầng hai có phòng tiếp khách VIP và văn phòng.
Toàn bộ nội thất, từ đài phun nước hình tròn khổng lồ trong nhà kết hợp với đèn ở lối vào, cho đến những đường vân khắc chìm trên vòi nước trong nhà vệ sinh, đều do hai nhà thiết kế nội thất tầm cỡ thế giới mất gần một năm tự tay thiết kế và tham gia thi công. Trông thì đơn giản, nhưng thực chất khắp nơi đều ẩn giấu những chi tiết tinh xảo, mỗi một tấc đều toát lên ánh hào quang lộng lẫy được đắp nên từ vàng bạc thật.
Nói là cửa hàng váy cưới thì chi bằng gọi đây là một phòng triển lãm nghệ thuật thì chuẩn xác hơn.
Cửa hàng dành riêng một phòng triển lãm rộng lớn, ngày thường trống không, trông vô cùng lãng phí, khiến người ta nghi ngờ tác dụng duy nhất của nó là để khoe của. Nhưng đến lúc này nó đã có đất dụng võ, sàn catwalk cho buổi ra mắt sản phẩm mới lần này được đặt ở đây, quy mô và diện tích của nó đủ để tổ chức một show diễn thời trang.
Hơn nửa năm qua, Vân Vụ Lai gần như biến mất khỏi công chúng.
Tháng ba năm ngoái, cô đã trình làng hai bộ sưu tập “MyBride” và “My Young Lady” tại Quennell Cooper, nhận được sự tán thưởng đồng lòng từ giới chuyên môn, sau đó lại vướng vào một vụ lùm xùm gây chú ý. Bạn đồng môn của cô ám chỉ có quan hệ bất chính với chồng cô, còn bản thân cô thì vướng vào tin đồn tình ái với nam người mẫu nổi tiếng Garnet Pei.
Sự việc ầm ĩ lên men trong vài giờ, sau đó nhanh chóng lắng xuống một cách quyết liệt.
Mọi người chỉ biết, Nhậm Ngân Dao công khai nhận lỗi, thừa nhận mình vì ghen tị và muốn tạo scandal nên đã ác ý bôi nhọ chồng của Vân Vụ Lai, cậu bé trong ảnh không phải là Chúc Khải Toàn, tất cả đều do cô ta bịa đặt. Dân hóng chuyện đương nhiên sẽ không biết, album ảnh nhà Chúc Khải Toàn đã thiếu đi vài tấm, đoạn ký ức tuổi thơ đã biến mất trong tâm trí anh đã bị anh triệt để loại bỏ khỏi cuộc đời mình; càng không ai quan tâm, sau đó Nhậm Ngân Dao bị nghi ngờ đạo nhái và chiếm dụng tác phẩm thiết kế của thực tập sinh, bị QC sa thải.
Cùng lúc Nhậm Ngân Dao công khai xin lỗi, một tài khoản truyền thông có sức ảnh hưởng lớn ở Trung Quốc đã đăng một đoạn video lên Weibo, chính là quá trình Vân Vụ Lai khâu khóa quần cho Garnet Pei hôm đó. Bầu không khí trong video hoàn toàn khác với ý nghĩa mà tấm ảnh cắt ghép kia muốn thể hiện. Trong video, không có sự mập mờ ngầm hiểu giữa nam và nữ, mà là sự căng thẳng đến nín thở, thể hiện năng lực chuyên môn mạnh mẽ của nhà thiết kế thương hiệu hàng đầu, làm thế nào để giữ bình tĩnh trước khủng hoảng bất ngờ, và làm thế nào để chạy đua với thời gian giải quyết sự cố.
Garnet Pei đăng bài, nói rằng mình và vợ chồng nhà Lai là những người bạn cùng chí hướng, mong mọi người đừng nghi ngờ sự chuyên nghiệp của anh ta với tư cách là người mẫu và của Lai với tư cách là nhà thiết kế, càng đừng suy diễn quá mức, điều này khiến anh ta và vợ chồng người bạn rất khó xử.
Trong suốt quá trình, dù là tài khoản cá nhân của Vân Vụ Lai hay tập đoàn Duy Phong, đều giữ thái độ án binh bất động, làm như không liên quan, từ chối để mắt tới, không có bất kỳ biểu hiện nào về hai tin đồn này, khiến cho hành vi tạt nước bẩn của đối phương trở thành trò hề.
Vân Vụ Lai chỉ sau khi toàn mạng đồng loạt thay đổi quan điểm, đã đăng một tấm ảnh logo của “K·Lai”, kèm theo dòng trạng thái: Mong chờ.
Giờ đây, cô trở lại cùng với thương hiệu cá nhân của mình, gây ra sự chú ý rộng rãi trong giới thời trang.
Lễ khai trương mời đến các nhân vật nổi tiếng từ mọi giới, những ông lớn của các thương hiệu xa xỉ, siêu mẫu thế giới, ngôi sao hạng A, danh viện địa phương… người đủ mọi màu da nói những ngôn ngữ khác nhau, tạo nên một khán phòng lộng lẫy và những ly rượu va chạm.
Trước thảm đỏ, đèn flash của giới truyền thông liên tục nháy lên, cập nhật tình hình các khách mời tiến vào.
“Không ngoài dự đoán, đó là bàn tay ma thuật của làng thời trang, Kerr, xuất hiện tại lễ khai trương thương hiệu cá nhân của Lai. Hai người luôn được ca ngợi là mối quan hệ tri kỷ, hiện tại dù không còn làm việc cùng nhau nhưng mối quan hệ vẫn thân thiết rõ rệt. Kerr vừa xuất hiện, Lai đã từ xa tiến lại, trao một cái ôm thật chặt.”
…
“Siêu mẫu Garnet Pei, người mới hôm kia còn đang trình diễn ở Milan, bất ngờ xuất hiện, nói cười không ngớt với vợ chồng nhà Lai, mối quan hệ không hề bị ảnh hưởng bởi tin đồn. Anh ta cũng sẽ là một trong những người mẫu trình diễn hôm nay.”
…
“Nữ diễn viên đang được quan tâm gần đây trong nước, Đặng Điểm Điểm, cũng được mời đến, tâm trạng rất tốt. Vài ngày trước cô ấy bị chụp ảnh có hành động thân mật với một người đàn ông đi cùng, Đặng Điểm Điểm từ chối tiết lộ danh tính đối phương.”
…
Vân Vụ Lai không muốn làm lễ khai trương quá chính thức và phức tạp, chỉ đơn giản lên sân khấu nói vài câu, bày tỏ sự cảm ơn đến mọi người.
Thời gian còn lại, mọi người cứ coi như tham gia một bữa tiệc thư giãn, thoải mái là được.
Phó Minh Chước không biết đã phạm lỗi gì mà bị Phó Hành Thử lôi ra góc dạy dỗ, Yến Tùy đứng bên cạnh làm người hòa giải.
Nghê Đông cuối cùng đã kết thúc mối tình đơn phương, ôm được người đẹp về, nhưng Đặng Điểm Điểm bây giờ là người của công chúng, hai người chỉ có thể lén lút đưa tình.
Lạc Châu dắt theo người vợ đang mang thai đến chúc mừng cô. Lời căn dặn năm lần bảy lượt của Vân Vụ Lai ngày hôm trước đã có hiệu quả, Chúc Khải Toàn cuối cùng cũng nở nụ cười thân thiện đầu tiên trong đời với Lạc Châu.
Mặc dù vẫn có chút gượng gạo.
Tiếc là Vân Sương không đến, Vân Vụ Lai có lý do hoàn toàn chính đáng để nghi ngờ Vân Sương vì ngại Lạc Châu cũng đến. Vân Sương để chứng minh mình thật sự bận, đã quay một đoạn video tự chứng minh, cô ấy nhận một dự án lên kế hoạch du lịch, du lịch bằng công quỹ, sống khá thoải mái, lúc này đang phơi nắng trên bãi biển ở Malaysia.
Từ sau lần chia tay ở Paris, Vân Vụ Lai rất ít khi gặp Kerr, anh ta đã tiếp quản một thương hiệu mới, quản lý rất thành công, doanh thu của thương hiệu đã tăng trưởng theo hình xoắn ốc trong nhiều quý liên tiếp.
Chúc Khải Toàn và Bùi Cao Trác rốt cuộc làm thế nào từ kẻ thù trở thành bạn bè, Vân Vụ Lai đến giờ vẫn không hiểu rõ, chỉ có thể nói tình bạn giữa đàn ông thật kỳ diệu, một giây trước còn muốn đánh nhau, giây sau đã có thể khoác vai bá cổ.
Vạn Hựu cũng đến, Vạn Hựu đã ly hôn, chia tay Đới Dương một thời gian, nhưng cách đây không lâu lại quay lại với nhau, duyên phận bao nhiêu năm làm sao cũng không cắt đứt được. Nhưng hôm nay Vạn Hựu đến một mình.
Vạn Hựu mập lên một chút, trên mặt có sự lắng đọng của năm tháng, lúc nói chuyện toát ra một vẻ điềm tĩnh: “Lần này thật sự đã sang trang rồi, anh ấy biết hôm nay Garnett cũng ở đây, nhưng vẫn để tớ đến tham dự.”
Sau lễ khai trương là buổi ra mắt sản phẩm mới.
Có tổng cộng 22 bộ váy cưới và 8 bộ vest tham gia trình diễn, số lượng không nhiều, nhưng bộ nào cũng là hàng hiệu, trong 22 bộ váy cưới, 12 bộ là do Vân Vụ Lai thiết kế, còn lại là tác phẩm của các nhà thiết kế trong studio.
Show diễn này là thành quả của hơn nửa năm chuẩn bị của Vân Vụ Lai, mỗi một bước đều được cô kiểm soát kỹ lưỡng, mỗi một chi tiết đều cố gắng đạt đến sự hoàn hảo.
Sàn catwalk sử dụng đá khô, tạo nên hiệu ứng sương khói mờ ảo, bầu không khí được dàn dựng vô cùng hoàn hảo, người mẫu đầu tiên vừa bước ra đã gây ra những tiếng trầm trồ kinh ngạc tại hiện trường.
Vân Vụ Lai và Chúc Khải Toàn đều ở hậu trường.
Họ có thể nghe thấy những tràng pháo tay vang dội từng đợt từ phía trước sân khấu.
Trang phục kết màn của show diễn này sẽ do chính hai người họ trình diễn.
Toàn bộ quy trình đã được diễn tập nhiều lần, nhưng Chúc Khải Toàn chưa một lần nào nhìn thấy Vân Vụ Lai mặc chiếc váy cưới kết màn, mỗi lần Vân Vụ Lai đều mặc trang phục khác để thay thế.
Lý do của cô rất chính đáng: “Không thể để anh nhìn nhiều, nhìn nhiều anh chán thì sao?”
Lúc này sắp chính thức trình diễn, Chúc Khải Toàn cuối cùng cũng được thấy dung mạo thật.
Khi nhân viên kéo rèm ra, nhìn thấy Vân Vụ Lai đội vương miện, một thân váy cưới trắng, mỉm cười duyên dáng, Chúc Khải Toàn có một lúc hoàn toàn không nói nên lời.
Vân Vụ Lai xách tà váy, hai chân cọ vào nhau, hơi khuỵu gối, cúi chào anh theo kiểu tiểu thư: “Đẹp không anh?”
Chúc Khải Toàn cuối cùng cũng đưa tay về phía cô.
“Rốt cuộc có đẹp không?” Vân Vụ Lai vừa đưa tay nắm lấy tay anh, vừa giục hỏi.
Mãi đến khi đứng ở khu vực chờ, Chúc Khải Toàn mới trả lời, và câu trả lời của anh khiến Vân Vụ Lai đỏ mặt.
Anh nói: “Tiểu công chúa của anh cũng quá xinh đẹp rồi.”
Câu nói sến sẩm này anh học ở đâu vậy, lại còn gọi cô là tiểu công chúa.
Nhưng cô thật sự rất thích.
Phần diễn áp chót do Bùi Cao Trác và một nữ siêu mẫu cùng hoàn thành, hai người mang theo tiếng vỗ tay vang dội của cả khán phòng từ từ quay trở lại.
Đến thời điểm, đạo diễn ra hiệu cho Vân Vụ Lai và Chúc Khải Toàn, ra hiệu cho họ ra sân khấu.
Trong tiếng nhạc du dương, Vân Vụ Lai khoác tay Chúc Khải Toàn, bước về phía trước, ánh đèn vừa đủ chiếu chính xác vào họ.
Vân Vụ Lai từ đầu đến chân đều lấp lánh ánh sáng, đây là chiếc váy cưới duy nhất do chính tay cô phụ trách cả phần thiết kế và chế tác, tốn hàng trăm giờ đồng hồ, từng đường kim mũi chỉ đều không nhờ tay người khác, cô không quản ngại phiền phức sử dụng lượng lớn các chi tiết thêu nổi, thêu voan và đính kim cương tinh xảo phức tạp. Tà váy lớn lộng lẫy lướt đi trong làn sương khói của đá khô, vừa thiêng liêng vừa trang nghiêm, tạo ra hiệu ứng vô cùng chấn động.
Ngỡ dải Ngân Hà rơi xuống trần gian.
Tên của bộ váy cưới và vest này giống với slogan quảng cáo của K`Lai, gọi là “Belong to each other”, nhưng nó còn có một bản dịch mà chỉ người Trung Quốc mới có thể hiểu được ý nghĩa, gọi là “Khải Toàn Quy Lai, Lai Dã Quy Khải Toàn”.
K·Lai từ đây gắn liền với cái tên Lai, mạnh mẽ trở lại làng thời trang, vang dội phát súng đầu tiên cho một khởi đầu thắng lợi.
Mặc cho bên ngoài ồn ào, trở về với Vân Đỉnh Thủy Ngạn, vẫn là thế giới hai người hạnh phúc.
Cô không còn là Lai, người một lần nữa tạo nên huyền thoại váy cưới, mà chỉ đơn giản là vợ của Chúc Khải Toàn.
Vân Vụ Lai sau một ngày thần kinh căng thẳng, nằm trên giường liền bị mất ngủ.
Cô nghĩ đến thuốc ngủ, nài nỉ Chúc Khải Toàn: “Anh cho em uống một viên thôi, chỉ một viên thôi.”
“Một viên cũng không được.” Chúc Khải Toàn dứt khoát từ chối, dưới sự cố gắng chung của hai người, Vân Vụ Lai đã gần bốn tháng không cần dựa vào thuốc mà tự mình ngủ được. Sự bầu bạn của anh, sự tha thứ của Vân Sương, đang từng chút một phá vỡ phòng tuyến trong lòng Vân Vụ Lai.
Vết thương do mẹ qua đời sẽ không bao giờ biến mất, nhưng Vân Vụ Lai cuối cùng sẽ hòa giải với chính mình.
Vân Vụ Lai vặn vẹo người để phản đối: “Nhưng em không ngủ được.”
Chúc Khải Toàn chế giễu cô: “Còn muốn thì cứ nói thẳng, tìm cớ làm gì? Vụng về quá.”
Vân Vụ Lai ngơ ngác nhìn anh đè lên người mình.
Chúc Khải Toàn: “Em nói xem em có làm màu không.”
Vân Vụ Lai: … Cô nói gì chứ, sao lại làm màu.
Sao anh càng ngày càng tự luyến vậy?
Chúc Khải Toàn không cho cô cơ hội giải thích.
Không biết ai gửi tin nhắn, điện thoại rung mấy lần, nhưng không ai có thời gian để ý.
Đến khi kết thúc, Vân Vụ Lai mới lười biếng cầm điện thoại lên xem.
Là tin nhắn của Kerr.
Kerr nói mình thay mặt một người bạn là ông lớn trong ngành hàng xa xỉ nhắn lại, đối phương hy vọng mua lại bộ váy cưới cuối cùng, sẵn sàng trả bất cứ giá nào cô đưa ra.
Những tin nhắn tương tự, sau khi buổi ra mắt sản phẩm mới kết thúc, Vân Vụ Lai đã nhận được không dưới mười tin, đều là bạn bè thân thiết không chịu nổi sự năn nỉ của người khác, đến hỏi một cách lịch sự.
“Không bán, không bán!” Vân Vụ Lai từ chối đến mệt. “Cho bao nhiêu tiền cũng không bán, nể mặt ai cũng không bán.”
Chúc Khải Toàn: “Lại có người muốn mua váy cưới của em à?”
“Đúng vậy.” Vân Vụ Lai phàn nàn. “Đây là váy cưới của chính em, Lễ Tình nhân em sẽ mặc nó để gả cho anh.”
“Nhiều người thích như vậy, chứng tỏ nó thật sự rất đẹp.” Chúc Khải Toàn nói.
Nói đến đẹp, Vân Vụ Lai lại nhớ đến câu “tiểu công chúa” kia, nghe một lần chưa đã, cô còn muốn nghe lại: “Chúc Khải Toàn, câu nói anh nói ở hậu trường show diễn, nói lại một lần nữa được không.”
“Câu nào?” Chúc Khải Toàn giả ngốc.
Vân Vụ Lai bất mãn dùng khuỷu tay huých anh: “Chậc.”
Chúc Khải Toàn giống như vị thần trong truyện cổ tích đổi rìu hỏi “con có đánh rơi chiếc rìu này không”, bắt đầu chế độ thăm dò, nhớ lại một câu đã nói để hỏi cô: “Đôi giày này hơi cấn chân?”
Vân Vụ Lai nói: “Không phải.”
Chúc Khải Toàn tiếp tục đoán: “Lát nữa lỡ anh giẫm phải váy của em thì sao?”
Vân Vụ Lai sắp đánh người rồi: “Không phải!”
“Vẫn không phải à?” Chúc Khải Toàn ôm chặt cô, làm bộ dạng suy nghĩ. “Vợ ơi, anh yêu em?”
Lúc ở hậu trường anh không nói câu này. Chúc Khải Toàn không phải là người đàn ông hay treo những lời yêu đương trên môi, vật hiếm thì quý, Vân Vụ Lai lập tức nói: “Đúng, chính là câu này.”
Chúc Khải Toàn nói: “Tiểu công chúa xinh đẹp không thành thật sẽ không được nghe câu nào hết, anh thu hồi hết.”
Vân Vụ Lai thỏa mãn, cười rúc mặt vào ngực anh.
Một lúc sau, cô nói: “Vậy anh là tiểu hoàng tử đẹp trai của em.”
“Được thôi.” Anh nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau. “Từ đó về sau, hoàng tử và công chúa mãi mãi sống hạnh phúc bên nhau.”
----------------------------------------
Hoàn chính văn
Bên Bờ Vực Ly Hôn - Tang Tang Hựu Lãng Lãng
Đánh giá:
Truyện Bên Bờ Vực Ly Hôn - Tang Tang Hựu Lãng Lãng
Story
Chương 81: Hoàn chính văn
10.0/10 từ 17 lượt.
