Bên Bờ Vực Ly Hôn - Tang Tang Hựu Lãng Lãng
Chương 80
Nhiệt độ quanh người Chúc Khải Toàn lập tức giảm xuống điểm đóng băng.
Ngón tay anh khẽ siết chặt chiếc điện thoại, không che giấu sự mất kiên nhẫn của mình: “Chuyện gì?”
Bùi Cao Trác cảm nhận được địch ý, anh ta dừng một chút rồi nhàn nhạt nói: “Tôi có chuyện rất quan trọng tìm cô ấy, bảo cô ấy có rảnh thì gọi lại cho tôi.”
Chúc Khải Toàn cười khẩy một tiếng: “Cô ấy không rảnh, có chuyện gì nói với tôi cũng như nhau.”
Đầu dây bên kia của Bùi Cao Trác rơi vào im lặng ngắn ngủi.
Tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng, Chúc Khải Toàn thúc giục: “Không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây.”
Bùi Cao Trác nói: “Tôi có thóp của Nhậm Ngân Dao ở đây.”
Không đợi anh ta nói xong, Chúc Khải Toàn đã cúp máy: “Không cần.”
Một lát sau, Vân Vụ Lai từ phòng tắm đi ra, tóc cô được quấn bằng một chiếc khăn tắm, búi cao trên đỉnh đầu. Nhìn thấy Chúc Khải Toàn, cô giơ một ngón tay lên ngăn anh lại: “Để em sấy tóc đã.”
Nói rồi, cô quay về phòng lấy máy sấy, rồi lại vào phòng tắm.
Vừa bật công tắc máy sấy, cả căn nhà lập tức bị bao trùm bởi tiếng gầm rú của nó.
Chúc Khải Toàn lùi lại hai bước, ngồi xuống tay vịn sofa, nghịch chiếc điện thoại của Vân Vụ Lai, qua cánh cửa phòng tắm không đóng mà nhìn cô gỡ chiếc khăn trên đầu xuống, mái tóc dài ướt sũng như thác nước đổ xuống, ngọn tóc như chuỗi hạt đứt dây, không ngừng nhỏ nước.
Vân Vụ Lai bật chế độ gió nóng thì sợ ảnh hưởng đến chất tóc, bật chế độ gió lạnh lại thấy hơi lành lạnh, đổi qua đổi lại cũng không thể khiến mình hài lòng.
Giống hệt như tâm trạng của cô lúc này, cũng vô cùng mâu thuẫn.
Cô nói để Chúc Khải Toàn đợi cô sấy tóc, quả thực là thật lòng. Vốn dĩ trong lúc làm chuyện đó, tóc dài đã rất vướng víu, không cẩn thận là bị đè vào, kéo phải, còn thường xuyên rối bù che hết cả mặt. Nếu là tóc ướt, dính dính nhớp nháp trên người trên mặt, cảm giác đó khó chịu đừng hỏi.
Kể từ lần gặp trước của họ đến nay đã gần một tháng, anh đến Paris vào giữa đêm qua, lo ngại hôm nay cô có một ngày làm việc cường độ cao nên không động vào người cô, để cô yên tâm ngủ.
Đến thời điểm được giải phóng này, đáng lẽ anh phải đang nóng như lửa đốt mới phải. Chịu dừng lại giữa chừng để cô đi tắm đã là giới hạn rồi, không thể nào có đủ kiên nhẫn đợi cô sấy tóc được.
Nhưng hôm nay anh lại khác thường, thật sự ngoan ngoãn chờ cô.
Vân Vụ Lai vô thức lắc lư chiếc máy sấy, không khỏi nghi ngờ liệu sức hấp dẫn của mình đối với Chúc Khải Toàn có phải đã giảm sút rồi không.
Không biết có phải là ảo giác của cô không, cô cảm thấy mình trong gương trông già dặn hơn trước rất nhiều, có lẽ là do mấy tháng gần đây quá vất vả, lại lơ là chăm sóc bản thân, nên lộ ra vài phần mệt mỏi.
Nhưng rồi sẽ có một ngày cô già đi mà, chẳng lẽ đợi đến khi dung nhan cô tàn phai, thanh xuân không còn, trong mắt Chúc Khải Toàn sẽ không còn chỗ cho cô nữa sao?
Tóc đã sấy được phân nửa rồi, anh vẫn chưa hành động? Vân Vụ Lai len lén liếc Chúc Khải Toàn một cái.
Kết quả là anh vẫn luôn nhìn cô, cô vừa nhìn sang đã bị bắt tại trận.
Làm như thể cô đang hối thúc anh vậy, mặt Vân Vụ Lai không che nổi sự bối rối, có dấu hiệu đỏ bừng lên.
Vân Vụ Lai quay đầu đi trước khi mặt mình kịp đỏ, cô ho khan một tiếng, não nảy số chuyển chủ đề: “À phải rồi, lúc nãy là điện thoại của ai vậy?”
Chúc Khải Toàn nói dối không chớp mắt: “Gọi nhầm số.”
Vân Vụ Lai không nghi ngờ gì: “Ồ.”
Chúc Khải Toàn tiện tay ném điện thoại lên sofa, đứng dậy đi về phía cô.
Chuyện bức ảnh thời thơ ấu vẫn đang tiếp tục ầm ĩ, dư luận xôn xao, tuy có hơi ghê tởm, nhưng ở một mức độ nào đó, nó lại có lợi cho việc mở rộng danh tiếng và sức ảnh hưởng của Vân Vụ Lai. Về lâu dài, nó cũng có tác dụng không nhỏ cho việc phát triển thương hiệu cá nhân của cô trong tương lai.
Cho đến hiện tại, tình hình vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát và chấp nhận được, nên cả anh và Vân Vụ Lai đều giữ thái độ mặc cho sự việc tiếp diễn, không định dập lửa quá sớm.
Vân Vụ Lai dùng khóe mắt dõi theo anh từng chút một đến gần, đứng sau lưng cô.
Vân Vụ Lai có chút ngại ngùng, nói khẽ: “Chưa.”
Tiếng máy sấy át đi giọng của cô, Chúc Khải Toàn không nghe rõ, tự mình đưa ra kết luận: “Chắc cũng gần xong rồi nhỉ.”
Anh cầm lấy chiếc máy sấy từ tay cô, tiện tay tắt đi, đặt lên bồn rửa mặt, sau đó vén một bên tóc của cô lên, định hôn xuống chiếc cổ trắng nõn của cô thì để ý thấy tai cô, anh cười khẽ, ngước mắt đối diện với cô trong gương: “Sao tai lại đỏ nữa rồi.”
Vân Vụ Lai thuận miệng nói dối: “Nóng thôi.”
Anh không nói tin cũng không nói không tin, dùng ngón tay trêu chọc một chút.
Vân Vụ Lai tránh ánh mắt, giấu đầu hở đuôi vươn tay lấy máy sấy: “Đợi chút, chưa khô.”
“Không đợi nữa.” Chúc Khải Toàn kéo tay cô lại, thích thú nhìn bộ dạng ngượng ngùng của cô trong gương “Những người khác có giống em không?”
“Em làm sao?” Vân Vụ Lai nghi hoặc nhìn anh.
Chúc Khải Toàn nói: “Dù làm bao nhiêu lần vẫn không thể thả lỏng.” Anh suy nghĩ một chút, thấy cũng không hoàn toàn tuyệt đối như vậy, mỗi lần ở lâu thì mặt cô sẽ dày hơn một chút, bèn bổ sung, “Đặc biệt là sau một thời gian không gặp, lần đầu tiên gặp lại sẽ cực kỳ e thẹn, không dám nhìn thẳng vào anh.”
“Nhát gan quá nhỉ.” Chúc Khải Toàn nhận xét cô.
Lúc xấu hổ mà bị người khác vạch trần là điều khiến người ta xấu hổ nhất, Vân Vụ Lai kiên quyết không thừa nhận: “Em đâu có không dám nhìn thẳng vào anh, anh nghĩ anh là ai chứ?”
Chúc Khải Toàn cười rộ lên, xoay người cô lại đối diện với mình, sau đó giơ tay bật tất cả đèn trong phòng tắm lên: “Vậy cho em cơ hội chứng minh, nhìn thẳng vào anh cho kỹ đi.”
Ánh đèn sáng chói mắt, Vân Vụ Lai có cảm giác từ trong ra ngoài đều không còn chút riêng tư nào, ánh đèn trên bàn mổ chắc cũng chỉ đến mức này thôi. Ngay khoảnh khắc chiếc áo choàng tắm của cô rơi xuống đất, cô đã thua trận, hai tay khoanh trước ngực yêu cầu: “Tắt đèn.”
Chúc Khải Toàn làm như không nghe thấy, kéo tay cô ra sau lưng, dễ dàng khống chế bằng một tay.
Dưới ánh đèn sáng choang, ánh mắt anh tr*n tr**, suồng sã đánh giá cô.
Vân Vụ Lai cả người không ổn, che mắt la lên: “Tắt đèn, em sắp mù rồi.”
“Đâu dễ mù vậy được.” Chúc Khải Toàn quyết tâm không tha cho cô, từ chối yêu cầu của cô một cách qua loa.
Trong chuyện này, Chúc Khải Toàn trước nay vẫn được coi là chu đáo, dù có vội vàng đến đâu cũng cố gắng chăm sóc cảm nhận của Vân Vụ Lai. Đây là lần hiếm hoi trong ký ức của cô mà màn dạo đầu của anh lại qua loa đến vậy, hơn nữa không hề có chút ý niệm thương hoa tiếc ngọc nào, mấy cú đầu tiên đau đến mức cô phải chửi thầm trong lòng.
Sở dĩ chỉ chửi thầm là vì miệng bị chặn, cổ tay cũng bị anh nắm lấy, cô không đánh được không mắng được, vừa tức vừa đau, nước mắt suýt nữa thì rơi xuống.
Ai biết anh phát điên cái gì.
Nhiều năm như vậy, cả hai đều rất quen thuộc với nhau, không bao lâu sau, cô đã thích ứng được với nhịp điệu của anh, tinh thần thả lỏng. Đợi đến khi tay và miệng được tự do, cô cũng chỉ đánh vào lưng anh một cái, tố cáo: “Chúc Khải Toàn, anh làm em đau.”
Giọng điệu nũng nịu có thể vắt ra nước, lực đánh như móng mèo cào, không có chút sức uy h**p nào, nói là trách móc anh không bằng nói là thêm dầu vào lửa cho anh.
Trong lúc đó, điện thoại của Vân Vụ Lai reo mấy lần, nhưng cả hai đều không rảnh để ý.
Kết thúc, Chúc Khải Toàn bế Vân Vụ Lai về phòng ngủ. Vì show diễn thời trang này mà cô đã mấy đêm liền không được ngủ ngon, lại trải qua một trận mệt mỏi, cả người cô rã rời. Cô nhớ ra lúc nãy điện thoại reo có thể là có người tìm mình, nhưng cô chẳng muốn quản gì nữa, vô cùng yên tâm sai bảo Chúc Khải Toàn: “Anh giải quyết giúp em đi.”
Mệt mỏi là liều thuốc ngủ tốt nhất, cô nhanh chóng cuộn người ngủ say.
Tình hình bức ảnh thời thơ ấu tiếp tục leo thang, một người giấu tên đã tung ra một bức ảnh chụp lén, chính là ở hậu trường show diễn thời trang Cẩm Thành năm ngoái, khóa quần của Bùi Cao Trác đột nhiên gặp vấn đề, Vân Vụ Lai ngồi xổm trước mặt anh ta để khâu lại khóa quần.
Bức ảnh được chọn rất hiểm, Bùi Cao Trác đang nhìn xuống Vân Vụ Lai từ trên cao.
Bức ảnh này nhanh chóng gây ra một trận sóng gió.
Bất kể là trước hay sau khi nổi tiếng, Bùi Cao Trác chưa bao giờ xây dựng hình tượng lạnh lùng cấm dục, bạn gái thay đổi liên tục, đi đến đâu cũng có người khác phái vây quanh, thẳng thắn thể hiện bản chất công tử ăn chơi của mình, ai cũng biết anh ta là người thế nào.
Dư luận gần như nghiêng về một phía.
Đều là người lớn cả rồi, không lẽ vẫn còn có người tin hai người này trong sạch à?
Cái gọi là mối tình đầu đúng là một trò cười.
Fan G cho biết không có gì để giải thích, bức ảnh mờ như vậy mà vẫn nhìn ra được vẻ trêu đùa trong mắt anh tôi. Tôi cược hai trăm gói cay cay, anh ấy có hứng thú với người phụ nữ này, mà đã có hứng thú… emmm, chắc là không ai có thể chống cự lại anh ấy được đâu, tôi chỉ nhìn ảnh thôi mà đã chân mềm nhũn rồi.
Xem ra bức ảnh hôn hít thời thơ ấu của chồng cô ta chỉ là chuyện muỗi, showbiz thật loạn.
…
Bức ảnh này xuất hiện vào thời điểm này không phải là ngẫu nhiên, rõ ràng là có người đang khuấy nước đục, trong phần bình luận không khí được dẫn dắt rất sôi nổi.
Thế lực đứng sau tuyệt đối không phải chỉ một mình Nhậm Ngân Dao có thể làm được.
Tin tức Vân Vụ Lai sau khi rời QC sẽ thành lập thương hiệu váy cưới cá nhân đã được tung ra, dựa vào danh tiếng tích lũy được những năm qua, thương hiệu của cô chắc chắn sẽ chiếm một vị trí trong lĩnh vực váy cưới. Một số thương hiệu không muốn miếng bánh của mình bị động đến đã nhân cơ hội này khuấy đục nước, cố gắng phá vỡ câu chuyện cổ tích tình yêu mà cô xây dựng, khiến cho triết lý thương hiệu cá nhân của cô không đứng vững được, b*p ch*t nó ngay từ trong trứng nước.
Mọi việc đều có hai mặt, danh tiếng của Bùi Cao Trác là một con dao hai lưỡi, chỉ cần lợi dụng đúng cách, việc vướng vào bê bối tình ái đối với Vân Vụ Lai vẫn là một cơ hội hiếm có.
Tình hình vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát, nhưng không nằm trong phạm vi chấp nhận được của Chúc Khải Toàn.
Đã đến lúc phải ra tay rồi.
Chúc Khải Toàn liếc nhìn Vân Vụ Lai đang ngủ say, anh cầm lấy điện thoại của cô, rón rén bước ra khỏi phòng.
Mở nhật ký cuộc gọi, anh không do dự gọi lại cho Bùi Cao Trác.
Sau khi điện thoại được kết nối, Chúc Khải Toàn vào thẳng vấn đề: “Anh nói trong tay anh có thóp của Nhậm Ngân Dao, là cái gì?”
Bùi Cao Trác sững sờ một lúc, rất ngạc nhiên: “Anh muốn à?”
Chúc Khải Toàn nói: “Muốn, tôi mua của anh.”
“Không ngờ anh đúng là đại trượng phu co được giãn được.” Bùi Cao Trác không nhịn được cười “Hot search vừa lên, tôi còn tưởng lần này dù có cầu xin anh nhận lấy điểm yếu của Nhậm Ngân Dao, anh cũng sẽ không thèm liếc mắt một cái.”
Chúc Khải Toàn không muốn tâm sự với anh ta, chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành giao dịch: “Nói đi, anh muốn gì?”
Anh đương nhiên không muốn có bất kỳ qua lại nào với Bùi Cao Trác, mỗi lần nghĩ đến những chuyện đã xảy ra giữa Bùi Cao Trác và Vân Vụ Lai, đều khiến anh như có cái gai trong cổ họng. Anh ước gì người này chưa từng tồn tại, huống chi là tìm kiếm sự giúp đỡ của Bùi Cao Trác. Nhưng bây giờ sự việc liên quan đến tiền đồ của Vân Vụ Lai, chút tự tôn và sĩ diện không đáng kể đó, anh đều có thể vứt bỏ. Anh chỉ muốn đảm bảo mình có thể giải quyết ổn thỏa, dứt khoát và chính xác sự việc này cho cô.
Bên Bờ Vực Ly Hôn - Tang Tang Hựu Lãng Lãng
Đánh giá:
Truyện Bên Bờ Vực Ly Hôn - Tang Tang Hựu Lãng Lãng
Story
Chương 80
10.0/10 từ 17 lượt.
