Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 138

46@-
Chương 138: Hệ thống bị hắt hủi
Thư Thủy Thủy không còn sự ngây ngô thường ngày, không ngừng gây áp lực cho Thạch An An, mọi người phát hiện đôi mắt sáng ngời của Thư Thủy Thủy khi không cười lại ẩn chứa sự lạnh lùng sắc bén.


Thạch An An bị lời nói của Thư Thủy Thủy quấy rối tâm trí, rơi vào nghi ngờ sâu sắc. Nhiệm vụ công lược liên tiếp thất bại khiến Thạch An An nghi ngờ, lúc này bị Thư Thủy Thủy nhắc đến, sự nghi ngờ trong lòng không thể nào xua tan. Rõ ràng, với tính cách của Thạch An An, cho dù hôm nay không thể hủy bỏ khế ước, từ nay về sau cậu ta cũng sẽ không tin tưởng hệ thống một cách vô điều kiện nữa.


Cảm thấy suy nghĩ của mình rơi vào trạng thái hỗn loạn nghiêm trọng, Thạch An An cố gắng để bản thân bình tĩnh lại nhưng không hiệu quả. Hệ thống là lá bài tẩy lớn nhất của cậu ta, Thạch An An không biết Thư Thủy Thủy làm sao biết được, đã lâu lắm rồi cậu ta không có cảm giác bị đe dọa mạnh mẽ như vậy.


“Chắc Thư tiên sinh không tốt bụng đến mức đặc biệt nhắc nhở tôi đâu nhỉ? Hơn nữa rất tiếc, tôi không biết làm thế nào để giải ước với hệ thống, e rằng cậu chỉ phí công thôi.” Thạch An An đoán được Thư Thủy Thủy tới vì hệ thống, nhưng cậu ta chưa từng nghe nói hệ thống còn có thể giải ước.


E là Thư Thủy Thủy đã tính sai, bằng một cách nào đó, Thạch An An lại cảm thấy khá vui vẻ: “Dù sao thì cậu không thể không thừa nhận, tôi chính là người được chọn, người mà hệ thống chọn cuối cùng vẫn là tôi chứ không phải cậu.”


Nói xong, Thạch An An cảm thấy nhịp tim hỗn loạn của mình bỗng nhiên bình tĩnh lại, định thưởng thức vẻ mặt tức giận của Thư Thủy Thủy. Nhưng rất tiếc, cậu ta không thể thấy được, hôm nay Thư Thủy Thủy đặc biệt khác thường, trong mắt không có nụ cười, chỉ có nghiêm túc đến đáng sợ.


Thư Thủy Thủy lấy ra một lá bùa, trên đó khắc những đường nét phức tạp. Thạch An An theo bản năng muốn trốn tránh, cứ cảm thấy có gì đó chẳng lành: “Đây là bùa chú à? Hóa ra đúng là cậu!”


Cổ Lan Cốt đứng bên cạnh nghe vậy thì ánh mắt lóe sáng, Thạch An An biết bùa chú? Xem ra trên người Thạch An An có khá nhiều bí mật.



Thạch An An vẫn luôn biết thế giới này sắp phát triển thành đại lục tu chân, nhưng cậu ta không thể xác định được nhân vật then chốt, cũng tức là nhân vật chính. Từ khi di cư đến nay, Thư Thủy Thủy rất hiếm khi sử dụng bùa chú trước mặt người ngoài, ngay cả bùa ổn định gió cũng sử dụng rất thận trọng, vì thế các căn cứ khác chỉ biết Thủy Tinh Cung nắm giữ phương pháp chống lại bão tố nhưng không biết cụ thể là gì.


Mặc dù tất cả các manh mối đều chỉ về Thư Thủy Thủy của Thủy Tinh Cung, nhưng vì không thích Thư Thủy Thủy nên Thạch An An theo bản năng né tránh câu trả lời này, vẫn luôn tìm lý do cho chính mình, tự nhủ rằng người đó vẫn chưa xuất hiện, người đó sẽ bị mình công lược, người đó có liên quan mật thiết đến mình.


Một giờ sau, cửa phòng mở ra. Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt dẫn đầu bước ra, mọi người chờ sẵn bên ngoài lập tức nhìn sang, không phát hiện điều gì đặc biệt, ánh mắt chuyển vào phòng thì thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Thạch An An.


Ánh mắt Thạch An An theo bản năng đuổi theo, đột nhiên trợn trừng mắt, dường như không tin vào những gì mình nhìn thấy, thật lâu sau mới hiểu được đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên cười phá lên: “Bọn mày đều lừa tao! Đều lừa tao! Bọn mày tưởng mình cao quý lắm sao? Chẳng qua cũng chỉ là lũ cướp! Cướp hệ thống thì sao chứ, chưa chắc bọn mày đã giỏi hơn tao! Muốn thông qua việc trói buộc hệ thống để trốn thoát khỏi thế giới này! Tao sẽ chờ xem vẻ mặt thất bại của bọn mày, ha ha ha…”


Sỡ Dĩ Thạch An An đột nhiên mất kiểm soát như vậy là vì Phỉ Lạc đang đứng ở ngoài cửa, rõ ràng Phỉ Lạc đã biết mọi chuyện vừa xảy ra trong phòng, thậm chí còn chủ động cung cấp sự giúp đỡ cho Thư Thủy Thủy. Mà bên cạnh Phỉ Lạc còn có một người của căn cứ Phỉ Lạc, người đó chính là đồng đội heo có vẻ bốc đồng ngày hôm qua, cứ cố tình lỡ miệng hết lần này đến lần khác.


Ánh mắt Phỉ Lạc nhìn Thạch An An có sự ghê tởm, có cảnh giác, có mất kiên nhẫn, chỉ không có tình cảm. Rõ ràng, Thạch An An chưa bao giờ công lược thành công.


Thạch An An không hiểu thế giới này đã sai ở đâu, dù sao trong những nhiệm vụ trước đây, cậu ta cũng làm theo phương pháp tương tự.


Nhìn sự bối rối trong mắt Thạch An An, Phỉ Lạc vốn định quay người rời đi lại quay trở lại: “Tôi không biết tại sao những đối tượng công lược trước đây của cậu không nhận ra, nhưng mỗi khi tôi có cảm xúc tiêu cực với cậu, gần như ngay lập tức tôi sẽ tự tìm những lý do kỳ lạ để xua tan nó đi. Thậm chí đột nhiên mất kiểm soát sinh ra hảo cảm, có lẽ trong mắt người khác, đây gọi là không kiềm lòng được, nhưng đối với tôi, hết thảy mọi thứ không thể kiểm soát đều là bất thường.”


Nói đến cùng, Thạch An An chưa bao giờ coi Phỉ Lạc là một người có địa vị ngang hàng, Phỉ Lạc có tư duy của riêng mình, hơn nữa là một người cực kỳ giỏi trong việc quản lý cảm xúc và suy nghĩ bản thân, sự do dự và băn khoăn duy nhất của Phỉ Lạc trong cuộc đời này có lẽ là Tạ Phong. Vì vậy khi cảm xúc hết lần này đến lần khác mất kiểm soát, Phỉ Lạc lập tức hiểu ra có những thứ vượt quá khả năng của mình, anh cần tìm người hợp tác.



Trong cuộc di cư lớn, để tránh bị Thạch An An phát hiện, Phỉ Lạc rất ít khi tiếp xúc với người của Thủy Tinh Cung, nhưng may mắn có sự giúp đỡ của chuột xám gia chính, chuột xám rất giỏi trong những việc bí mật như vậy, chúng thành công giúp Phỉ Lạc liên lạc với Nam Ca.


Sự mờ mịt trong mắt Thạch An An vẫn không thể nào tan đi, cậu ta đã sử dụng đạo cụ có được trước đây để cưỡng ép tăng hảo cảm của Phỉ Lạc đối với mình, nhưng đây chẳng phải là thao tác thông thường sao? Dù sao một khi hảo cảm của Phỉ Lạc đối giảm xuống giá trị âm thì việc công lược của cậu ta sẽ thất bại.


Vì thế mỗi khi phát hiện hảo cảm của Phí Lạc đối với mình giảm xuống mức nguy hiểm, Thạch An An sẽ cưỡng ép sử dụng đạo cụ để tăng điểm, chỉ tiếc giới hạn sử dụng đạo cụ là 80% hảo cảm, nếu không có lẽ Thạch An An đã trực tiếp dùng đạo cụ để hoàn thành nhiệm vụ công lược.


Nhóm người rời đi, để lại Thạch An An với ánh mắt căm hận. Về phần sau này, Thạch An An sẽ bị mời ra khỏi Thủy Tinh Cung.


Mất đi hệ thống, Thạch An An cảm thấy trong thời kỳ diệt vong này, ở đâu cũng không an toàn, Thạch An An biết rõ chỗ dựa duy nhất của mình lúc này là các mối quan hệ và những người theo đuổi trong căn cứ Phỉ Lạc. Vì vậy sau một thoáng chán nản, cậu ta nhanh chóng quay trở về căn cứ Phỉ Lạc.


Nhưng những gì Thạch An An có thể nghĩ đến, Nam Ca và những người khác sao có thể không nghĩ đến. Trong thời gian Thạch An An bị giam giữ, Phỉ Lạc vốn tính toán từ lâu, anh lập tức tiến hành một cuộc thanh trừng lớn ở căn cứ Phỉ Lạc. Tinh cầu Thương Chiến này chưa bao giờ nhân từ, khắp mọi nơi đều là âm mưu và tính toán, đây mới là bộ mặt chân thật lúc ban đầu của nó.


“Thủy Thủy hôm nay thật khác biệt, ngầu vãi!” Tạ Phong cũng là một thành viên tham gia chứng kiến quá trình giải ước, mặc dù không quá quen thuộc với một Thủy Thủy khí thế rạng ngời như vậy, nhưng cũng không thể nào ảnh hưởng tới thân phận fanboy của cậu ta.


Thư Thủy Thủy thở hắt một hơi, sau đó gãi đầu: “Chỉ là Thủy Thủy tức giận thôi.”


Nhóm Nam Ca: “…” Hoàn toàn không nhìn ra, hóa ra Thủy Thủy khi tức giận là như thế, nhưng đúng là khá đáng sợ.



Nếu đổi thành người khác, có lẽ Thạch An An đã không dễ dàng bị đánh bại như vậy. Nhưng những gì Thư Thủy Thủy nói đều là suy đoán hợp lý. Hệ thống quả thực có khuynh hướng thay đổi ký chủ, nếu không nhiệm vụ của Thạch An An đã không trắc trở như vậy. Tất nhiên, việc Thạch An An chọn sai đối tượng công lược cũng là một sai lầm lớn.


Sau khi biết toàn bộ sự việc từ nhóc chuột xám, sự tức giận của Thư Thủy Thủy vẫn luôn tích tụ. Theo lời nhóc chuột xám, nó quả thực đã nhìn thấy một con châu chấu rất lớn, muốn bắt về cho Thủy Thủy. Nhưng đó là trong khu vực an toàn, dù sao trước khi rời đi, chuột xám đã được dặn dò kỹ càng, nó có thể được chọn làm một trong những thành viên của đội thám hiểm, phẩm chất vẫn được đảm bảo.


Trên đường đi, Thạch An An đối xử với nhóc chuột xám rất nhiệt tình, thậm chí thường xuyên có động tác xoa đầu và vỗ đầu, vì thế mãi đến khi bị sói rừng tấn công, nhóc chuột xám mới nhận ra có vấn đề. Chắc chắn trong lần tiếp xúc đó, Thạch An An đã rắc thuốc lên người nó.


Đối mặt với sự bao vây của sói biến dị, nhóc chuột xám hoảng loạn bỏ chạy, nhưng nó vẫn nhớ con hươu trắng đã gặp hôm trước, biết hươu trắng là thủ lĩnh của khu rừng này, vì thế nó men theo trí nhớ chạy về khu vực của hươu trắng. Nhưng trên đường đi lại thu hút ngày càng nhiều sinh vật biến dị hơn, lúc không còn hy vọng trốn thoát thì một con cú mèo từ trên trời giáng xuống, theo lời nhóc chuột xám thì đó là một màn anh hùng cứu chuột thực sự.


Con cú mèo biến dị đó rõ ràng đã ăn hoa sen trên sừng hươu trắng nên không bị cuồng hóa như những sinh vật biến dị khác. Với sự giúp đỡ của cú mèo, nhóc chuột xám mới thoát được kiếp nạn.


Nhóc chuột xám cố gắng biểu đạt một cách lạc quan nhưng vẫn khiến Thư Thủy Thủy tự trách, dù sao lúc đầu Thư Thủy Thủy đã hứa với chuột xám ở thung lũng là sẽ chăm sóc tốt cho những con chuột xám gia nhập Thủy Tinh Cung. Trong vòng giao tiếp hạn hẹp của Thư Thủy Thủy, cậu chưa từng gặp người nào như Thạch An An, không coi chuột là chuột, cũng không coi người là người.


Vì vậy mới có những chuyện tiếp theo, Phỉ Lạc đã lặng lẽ nghiên cứu Thạch An An từ lâu rồi, cộng thêm việc Thư Thủy Thủy từng nhập mộng, hai bên đã thảo luận một phen, cảm thấy không thể tiếp tục thả lỏng. Về chuyện có thể giải ước thành công hay không thì phải xem duyên phận.


Thực tế chứng minh bản thân hệ thống cũng rất tích cực chủ động giải ước, Thạch An An cũng bị Thư Thủy Thủy hù dọa, tâm thần dao động. Khế ước không còn vững chắc, cộng thêm sự giúp đỡ của bùa chú nên thuận lợi giải trừ trói buộc.


Nói đến hệ thống, Thư Thủy Thủy xòe tay ra, trong lòng bàn tay là một đốm sáng màu xanh nhạt, trông có vẻ là một loại năng lượng nào đó: “Hệ thống này phải làm sao bây giờ? Tiểu Phong Phong có muốn không?”



Tạ Phong lảo đảo: “Cái gì? Cho tôi á? Thủy Thủy không muốn à?”


Thư Thủy Thủy lắc đầu: “Đương nhiên, lỡ như trói buộc rồi phải không ngừng xuyên qua thời không thì phải làm sao, Thủy Thủy còn phải ở bên Cốt Cốt.”


Thực ra từ đầu, Thư Thủy Thủy không nghĩ đến việc cướp hệ thống của Thạch An An, mặc dù rất hứng thú với hệ thống nhưng Thư Thủy Thủy hoàn toàn không muốn xuyên qua thời không, không thể mạo hiểm trói buộc với hệ thống.


Tạ Phong không vui bĩu môi: “Vậy tôi xuyên qua thời không thì không có vấn đề gì à?”


Thư Thủy Thủy nhìn Tạ Phong: “Chẳng phải Tiểu Phong Phong độc thân à?”


Đột nhiên trúng một dao, Tạ Phong câm nín. Lúc này Tạ Phong chỉ âm thầm cảm thấy may mắn vì Dư Tẫn đã ra khơi tìm kiếm các đội thuyền khác, bằng không nhất định sẽ bị cậu ta chế giễu một trận.


Nam Ca ở bên cạnh cố nhịn cười: “Thực ra Tiểu Phong có thể thử trói buộc xem sao, dù sao hệ thống này trông có vẻ là một sản phẩm công nghệ cao nào đó, vừa hay phù hợp với hướng nghiên cứu của Tiểu Phong, có lẽ có thể nghiên cứu ra cái gì đó, nếu thực sự phải xuyên qua thời không, đến lúc đó lại giải ước.”


Tạ Phong kiên quyết từ chối: “Không muốn đâu, lỡ như tôi giỏi quá, hệ thống này không muốn chịu giải ước thì sao?”


Hệ thống bị hắt hủi: “…” Chuyện gì vậy? Chuyện này không giống như nó dự đoán!


[hết 138]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 138
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...