Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi

Chương 40: Thế giới 2 : Thiếu nữ bần cùng bị trêu trọc

60@-

Giang Từ Vãn dù có phản ứng chậm chạp đến đâu thì giờ phút này cũng hiểu ra — Cố Lăng Xuyên đã phát hiện.


Cô nhất thời không biết nên làm gì cho đúng.


Là nên cắn răng không thừa nhận, hay lập tức thành thật nhận lỗi? Hay tiếp tục tìm một cái cớ khác?


Cô vô thức c*n m** d***, dấu răng in lên làm bờ môi hồng mịn ban đầu giờ đã chuyển sang trắng bệch.


Cố Lăng Xuyên thì không vội, chỉ lặng lẽ nhìn cô.


Ánh mắt anh dừng lại ở đôi môi cô đang cắn, nơi ấy không lâu trước còn bị anh hôn m*t không ngừng — khi đó hai người còn thân thiết nồng nàn mà giờ chỉ vì một người đàn ông khác không rõ lai lịch mà xảy ra mâu thuẫn đến mức này.


Trong lòng Cố Lăng Xuyên vô cùng khó chịu.


Bàn tay anh từ mặt cô chậm rãi lướt xuống cổ, rồi thấp hơn nữa.


Nhìn thì như v**t v* nhẹ nhàng, nhưng mỗi cái chạm lại khiến Giang Từ Vãn không kiềm được mà run rẩy, từng tấc da thịt căng chặt như dây đàn.


Sau một hồi do dự, cô vẫn không dám nói thật. Cuối cùng lựa chọn mở miệng nói:


“… Là mua cho anh.”



Vì Cố Lăng Xuyên đã nghi ngờ, nếu lúc này nói ra sự thật thì không chỉ mình cô gặp rắc rối, mà còn có thể lôi cả Quý Nhược Phong vô tội vào.


Giang Từ Vãn tự thuyết phục bản thân rằng — Cố Lăng Xuyên chắc đang thăm dò. Bởi ngoài giờ làm việc, hai người gần như không rời nhau nửa bước. Anh rõ ràng biết cô không có giao thiệp với người đàn ông nào khác. Hơn nữa, cái tên Quý Nhược Phong này chưa từng xuất hiện trong các cuộc trò chuyện của hai người.


Chỉ cần cô nhất quyết không khai, Cố Lăng Xuyên sẽ không có chứng cứ, cũng chẳng làm gì được cô.


Dù sao, ngoài anh ra, cô còn có thể mua đồ cho ai?


Nghe cô nói vậy, Cố Lăng Xuyên bật cười, nhưng trong nụ cười ấy đã không còn chút kiên nhẫn nào, chỉ còn lửa giận dồn nén đang bùng cháy.


“Em lặp lại lần nữa?” Giọng anh trầm khàn, từng chữ như nghiến qua kẽ răng, nguy hiểm đến lạnh người.


Giang Từ Vãn hô hấp nặng nề hơn, cảm nhận rõ sự giận dữ đang lên đến cực hạn. Nhưng cô vẫn không thể nói thật. Đã nói dối thì chỉ có thể nói tiếp đến cùng.


Bằng không, kết cục sẽ càng thảm hơn.


Cố Lăng Xuyên vốn là kiểu đàn ông tính toán, hẹp hòi, không dễ buông tha.


“Quần áo đó là mua cho anh.” Cô kiên định lặp lại.


Cố Lăng Xuyên cười lạnh, trong mắt tràn đầy mỉa mai: “Cho anh? Em biết số đo của người ta rõ ràng như vậy, còn anh, người bên em mỗi ngày, đến giờ vẫn không biết số?”


Anh giơ bộ đồ lên, chất vải xào xạc vang lên trong tay: “Cái này hoàn toàn không phải size của anh.”



Anh gần như muốn phát điên.


Cô lại có thể nhớ rõ số đo của một người đàn ông khác — điều đó đồng nghĩa khả năng họ đã có quan hệ thân mật là rất lớn.


Nghĩ đến chuyện người đàn ông kia từng ôm cô, hôn cô, thậm chí cùng cô lên giường trong lúc anh không biết gì, Cố Lăng Xuyên như phát cuồng, cơn tức muốn giết người dâng trào.


Cô là người của anh. Là người phụ nữ của anh. Sao lại có thể bị kẻ khác chạm vào?


“Người đàn ông đó là ai?” Cố Lăng Xuyên nghiến răng hỏi, giọng băng giá như vừa bước ra từ hầm lạnh.


Giang Từ Vãn ngẩn người.


Cô chưa từng thấy anh nổi giận đến thế.


Gương mặt thường ngày dịu dàng giờ phút này lại đỏ bừng vì tức, đôi mắt hoa đào rực máu, môi mím chặt đến trắng bệch, cổ áo bị kéo xộc xệch lộ rõ gân xanh.


Cô càng im lặng, ánh mắt anh càng trở nên lạnh lẽo.


“Không nói cũng được.” Anh gằn từng chữ, “Nhưng hậu quả, em tự gánh. Em nghĩ xem, anh có thể tha cho hai người không?”


Trong lòng Giang Từ Vãn lạnh toát.


Tình huống này… đã vượt ngoài dự đoán.



Nếu không giải quyết khéo, Cố Lăng Xuyên chắc chắn sẽ không để yên.


Trong đầu cô chạy qua hàng ngàn ý nghĩ, cố tìm cách cứu vãn.


Bất chợt, một cái tên hiện lên — Minh Sơ Hạ.


Đến nước này rồi, cô chẳng còn cách nào khác, đành phải tìm người chịu trận thay.


Không lâu trước, Minh Sơ Hạ đến biệt thự với lý do giao tài liệu mật cho Cố Lăng Xuyên. Khi ấy anh không có nhà, chỉ có Giang Từ Vãn và vài người giúp việc.


Minh Sơ Hạ làm mình làm mẩy lên giọng kiểu người nhà họ Cố, nói Giang Từ Vãn chỉ là chim hoàng yến được nuôi chơi không xứng được giao tài liệu rồi chê bai, sỉ nhục đủ điều.


Giang Từ Vãn vốn không phải dạng dễ bị bắt nạt, liền cãi lại và ném thẳng cốc trà nóng vào người Minh Sơ Hạ.


May mà vệ sĩ của cô ta nhanh tay che chắn.


Sau đó, thấy không làm gì được Giang Từ Vãn, Minh Sơ Hạ tức giận bỏ đi.


Giờ nghĩ lại, Giang Từ Vãn quyết định dựng chuyện.


“Bộ quần áo đó, đúng là không phải mua cho anh, mà là cho người đàn ông khác.” Cô cố ý ngừng lại, thấy sắc mặt anh căng cứng, mới tiếp tục:
“Là cho vệ sĩ của Minh Sơ Hạ, cô em gái yêu quý nhất của anh đó.”


“Tuần trước cô ta tới đưa tài liệu, anh không có nhà, em chỉ là ‘người ngoài’ nên không được nhận. Sau đó cãi nhau một chút, em lỡ làm đổ trà lên người tên vệ sĩ đó…”



Cô rũ hàng mi, che đi ánh mắt thoáng qua vẻ phức tạp, giọng nghẹn ngào:
“Cô ta mắng em, nói em ngay cả việc của bảo mẫu cũng làm không xong, nói em nếu không xài tiền của anh thì chẳng đủ tiền đền nổi một bộ quần áo vệ sĩ của cô ta… còn nói em chỉ là món đồ chơi anh nuôi…”


Nói đến đây, Cố Lăng Xuyên cau mày chặt hơn.


Giang Từ Vãn vừa khóc vừa nói, nước mắt rơi theo từng tiếng nấc, từng động tác mềm yếu mà thuần thục.


“Em không kể ra vì thấy chuyện này chẳng có gì hay ho… Dù sao cũng biết anh sẽ chẳng đứng về phía em, cũng không nỡ trách em gái mình vì mấy chuyện nhỏ nhặt.”


Giọng cô yếu ớt, run rẩy, vẻ đáng thương khiến người ta không nỡ trách móc.


Thấy sắc mặt Cố Lăng Xuyên đã có chút dịu lại, cô liền nép vào lòng anh, tay khẽ đặt lên ngực anh, thân thể mềm mại dán sát.


“Anh đừng giận em nữa… Vừa nãy anh dữ quá, em thật sự mệt rồi. Nếu anh vẫn còn giận, vậy em biết làm sao?”


Càng nói cô càng khóc dữ hơn.


Cố Lăng Xuyên hít sâu một hơi.


Giờ đã hiểu “chuyện là như vậy”, sắc mặt anh cuối cùng cũng dịu lại. Anh ôm chặt cô, dịu giọng nói:
“Anh sẽ đi tìm cô ta.”


Ý là, chuyện này anh sẽ đứng ra xử lý.


Anh sẽ đi gặp Minh Sơ Hạ, cho Giang Từ Vãn một lời công bằng — giúp cô hả giận.


Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi Truyện Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi Story Chương 40: Thế giới 2 : Thiếu nữ bần cùng bị trêu trọc
10.0/10 từ 48 lượt.
loading...