Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi

Chương 25: Thế giới 1

57@-

Phó Vân Thừa chỉ nhàn nhạt gật đầu, thần sắc vẫn bình thản, đôi mắt không có chút hơi ấm nào dư thừa, mang theo một vẻ xa cách nhàn nhạt.


“Phó tổng, hôm nay ngài tới tìm tôi là có chuyện gì?” – Vân Kiều cất giọng nhẹ nhàng hỏi.


Cô vừa mới trở về nước không lâu, mọi việc đều giữ rất kín đáo. Gần đây cũng chỉ mải miết giải quyết các công việc trong nước, tin tức về việc cô về nước hầu như không có ai hay biết.


Cho dù tin tức đó có lan truyền ra ngoài, cô cũng không nghĩ Phó Vân Thừa lại đích thân đến gặp cô.


Theo nhận định của Vân Kiều, giữa hai người họ thật sự không thể xem là quen biết, bình thường cũng chẳng có mấy giao tình đáng nói.


Ngoài những lần hai công ty có hợp tác về mặt công việc, thỉnh thoảng phối hợp trong vài dự án, thì ở phương diện cá nhân, gần như không có bất kỳ sự giao thoa nào.


Trước đây, có lần cô cần tìm anh ta để xử lý một số việc liên quan đến pháp lý, toàn bộ quá trình cũng đều do thư ký của anh ta giải quyết.


Chính vì vậy, khi trợ lý của Phó Vân Thừa đột ngột tìm cô và nói rằng anh ta muốn gặp mặt, Vân Kiều thật sự rất bất ngờ.


Cho đến bây giờ, cô cũng không thể đoán được rốt cuộc anh ta đến vì chuyện gì.


“Cô xem cái này đi.” – Phó Vân Thừa đưa qua một tập tài liệu điều tra.



Tài liệu này được chuẩn bị rất kỹ lưỡng, bên trong toàn là những tin đồn giữa hai người họ, mà phần lớn đều là bịa đặt, vô căn cứ.


Trước đây, Giang Từ Vãn thường xuyên cãi nhau với anh, còn nói rằng anh có người phụ nữ mình yêu ở nước ngoài. Lúc đó anh chỉ nghĩ cô ta tưởng tượng linh tinh, nói bừa mà thôi, nhưng sau khi cho người điều tra thì mới phát hiện – hóa ra bên ngoài đã lan truyền đầy rẫy tin đồn nhảm về anh và Vân Kiều, hơn nữa còn có người cố tình tung ra.


Trong ấn tượng của anh, Vân Kiều là người sấm rền gió cuốn trong giới kinh doanh, thủ đoạn sắc bén, là một đối thủ không thể xem thường.


Cũng chính vì thế, theo bản năng, Phó Vân Thừa cảm thấy với tính cách và phong cách làm việc của Vân Kiều, cô không thể nào là người chủ động dựng chuyện.


Cẩn trọng, anh lại một lần nữa cho người điều tra.


Và lần này mới biết, kẻ đứng sau mọi chuyện lại chính là một người em họ của Vân Kiều.


Người em họ kia của Vân Kiều tâm địa bất chính, vì tư lợi cá nhân mà lợi dụng thân phận của Vân Kiều, cố tình tung ra những tin đồn thất thiệt nhằm khuấy nước kiếm lời.


Phó Vân Thừa sau khi nắm rõ chân tướng liền quyết định đích thân đến gặp Vân Kiều để nói chuyện.


Trong lòng anh có những tính toán riêng: Thứ nhất, hy vọng Vân Kiều có thể nhanh chóng "thanh lý môn hộ", xử lý sạch sẽ những kẻ có mưu đồ bất chính, để tránh những chuyện như vậy tiếp tục tái diễn. Thứ hai, anh muốn cùng Vân Kiều làm rõ mọi chuyện, để sau này nếu Giang Từ Vãn lại nổi nóng vì hiểu lầm, thì có thể mời Vân Kiều ra mặt, giúp anh làm sáng tỏ mọi chuyện và hóa giải khúc mắc.


Tất nhiên, nếu Giang Từ Vãn không nhắc đến, anh cũng sẽ không chủ động nói. Bởi lẽ với cái lối suy nghĩ "quái lạ" của cô, có khi lại cho rằng anh đang cố tình giải thích để che giấu điều gì đó, mà như thế thì càng không thể nói rõ ràng được nữa.


Sau khi xem xong tài liệu, Vân Kiều nhíu mày, trên mặt hiện rõ vẻ áy náy, nói:
“Phó tổng, thật sự xin lỗi. Tôi cũng không ngờ lại xảy ra những chuyện như vậy. Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng và cho ngài một lời giải thích thỏa đáng.”



Trong lòng cô hiểu rõ, Phó Vân Thừa đã kết hôn, những lời đồn này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự và gia đình anh. Chính vì vậy, anh mới phải đích thân đến gặp cô.


Phó Vân Thừa gật đầu coi như đáp lại lời cô, rồi nói:
“Được, vậy tôi xin phép đi trước.”


Sự việc đã được làm rõ, cũng không cần thiết phải tiếp tục nán lại. Là một người đàn ông đã có vợ, anh luôn tự biết giữ giới hạn. Ngoài công việc và xã giao cần thiết, anh chưa từng có quá nhiều tiếp xúc riêng tư với phụ nữ.


Thế nhưng đúng lúc hai người họ chuẩn bị rời khỏi quán cà phê, thì Giang Từ Vãn đột nhiên xuất hiện bên ngoài.


Qua lớp tường kính trong suốt, ánh mắt của Giang Từ Vãn và Phó Vân Thừa vừa vặn chạm nhau. Ngay sau đó, ánh nhìn của cô lập tức dừng lại trên người Vân Kiều – người đang ngồi đối diện anh.


Ánh mắt của ba người giao nhau trong thoáng chốc, không khí như đông cứng lại.


Phó Vân Thừa lập tức thấy bối rối trong lòng, lo sợ cô sẽ hiểu lầm, liền định bước ra giải thích.


Nhưng Giang Từ Vãn đã nhanh hơn một bước, khí thế bừng bừng xông vào.


Cô không nói một lời nào, lao thẳng đến bàn, chộp lấy ly cà phê còn bốc khói trên bàn và hắt thẳng vào người Phó Vân Thừa.


“Đồ khốn! Tôi biết ngay anh có vấn đề mà!”


“A ——” tiếng hô hoảng hốt vang lên khắp quán cà phê.



“Giang tiểu thư, cô hiểu lầm rồi……” Vân Kiều lập tức nhận ra vấn đề, Giang Từ Vãn chắc chắn đã hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Phó Vân Thừa, nên vội lên tiếng giải thích.


Nhưng Giang Từ Vãn chẳng hề đáp lại, cô cũng không muốn khó xử Vân Kiều. Cầm túi xách quay người, cô bước nhanh ra khỏi quán cà phê.


Tiếng giày cao gót nện trên sàn “lộc cộc” đầy quyết liệt.


Phó Vân Thừa không còn tâm trí để bận tâm đến bộ dạng nhếch nhác của mình, lập tức đuổi theo cô.


“Buông tôi ra!” Giang Từ Vãn bị anh giữ chặt tay, vùng vẫy giận dữ. “Buông ra!”


“Nghe anh nói đã, sự việc không phải như em nghĩ đâu.” Phó Vân Thừa cố giữ bình tĩnh, giọng đã có phần mệt mỏi.


Từng giọt cà phê nâu nhễu xuống từ chiếc áo sơ mi trắng, thấm sâu vào lớp vải, để lại từng vết ố rõ ràng.


Mọi ánh mắt xung quanh vẫn đang dõi theo họ. Giang Từ Vãn thấy giằng ra không được, tạm thời đành im lặng.


“Chúng ta về trước đã.” – Phó Vân Thừa kéo tay cô đưa lên xe.


Chiếc xe lao đi trong không khí nặng nề.


Tài xế chỉ cảm thấy không gian trong xe đặc quánh mùi thuốc súng, căng thẳng đến mức khiến người ta khó thở.



Chưa kịp để Phó Vân Thừa mở miệng, Giang Từ Vãn đã gằn giọng:
“Dù hôm nay anh có nói gì, tôi cũng không tin. Tôi đã thấy tận mắt!”


“Em thấy? Em thấy cái gì?” – Phó Vân Thừa thở dài, vẻ mặt đầy mỏi mệt. Anh cố giữ bình tĩnh, kể lại toàn bộ sự việc, thậm chí còn đưa cô xem tài liệu điều tra, “Đều là hiểu lầm cả. Anh gặp cô ấy hôm nay chỉ để giải quyết chuyện này…”


Giang Từ Vãn nhất thời im lặng.


Nghĩ lại hành động vừa rồi – không nghe giải thích, thẳng tay hắt cà phê vào người anh – mà anh không những không tức giận, ngược lại còn nhẫn nại giải thích rõ ràng, khiến cô cũng cảm thấy hơi áy náy.


Nhưng… tại sao anh lại như vậy?


Theo lý mà nói, với hành động vô lý như thế, anh hoàn toàn không cần phải giải thích. Mà thực ra, chuyện này cũng không phải lỗi của anh – là cô hiểu lầm.


Hơn nữa… Vân Kiều mới là người anh yêu thật sự, hiện giờ cô ấy đã quay về, chẳng phải anh nên nhanh chóng rời bỏ cô để đến bên người mình yêu sao?


Giang Từ Vãn nghĩ mãi không thông, đành xụ mặt tiếp tục ngang ngược.


“Tôi mặc kệ! Dù sao hôm nay anh cũng đã gặp cô ta, anh chính là có vấn đề! Tôi không muốn nghe!”


Thấy cô vẫn khăng khăng không chịu nghe, nét mặt Phó Vân Thừa cũng dần trầm xuống, môi anh mím thành một đường thẳng tắp, đầy kiềm nén.


Anh vừa định lên tiếng giải thích tiếp, thì giọng nói của Giang Từ Vãn lại vang lên, lần này lạnh lùng và dứt khoát hơn bao giờ hết:


“Tôi muốn ly hôn với anh!”


Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi Truyện Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi Story Chương 25: Thế giới 1
10.0/10 từ 48 lượt.
loading...