Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai

Chương 22: Canh gà hầm nước dừa

22@-

Cơn bão kéo dài suốt đêm. Đến gần sáng, mưa chỉ còn lất phất vài hạt, nhưng không khí lạnh hẳn đi.


Tiểu Quả dậy sớm, lấy cho Tráng Tráng ít quần áo ấm. Người lớn còn chịu được, nhưng trẻ con thì yếu hơn, tốt nhất là mặc dày kẻo cảm lạnh. Tuy lục tung cả hòm tủ, nàng chỉ tìm được vài bộ cũ kỹ. Cuối cùng, cũng moi ra được một chiếc áo dày, để sẵn cho con thay rồi nàng xuống bếp nấu sáng.


Trời mưa thế này, bữa sáng ăn cháo là hợp nhất. Nàng nhóm lửa, ninh cháo trong nồi đất, đồng thời nhào một chậu bột. Đặt chậu bột lên nồi nước nóng để men nhanh nở. Sau đó, nàng dùng nhẫn không gian lấy ra miếng thịt ba chỉ, mang về bếp thái nhỏ, băm nhuyễn rồi trộn cùng hành hoa. Đây sẽ là nhân bánh bao. Khi bột đã nở to gấp đôi, nàng chia bột thành từng miếng nhỏ, cán dẹt cỡ bàn tay, rồi lần lượt gói nhân. Chẳng mấy chốc, cả một khay bánh trắng tròn được xếp ngay ngắn trong xửng hấp. Ủ bánh thêm mười lăm phút, nàng mới nhóm bếp hấp.


Vừa mở nắp, hơi nước trắng xóa tỏa ra. Tiểu Quả bưng khay bánh trắng mịn, đặt xửng hấp vào trong nồi rồi bày bàn.



Nàng gọi Tráng Tráng dậy ăn. Cậu bé vừa mở mắt liền nhớ ngay đến mấy chú bê, vội mặc quần áo rồi chạy ra bếp lấy cỏ cho chúng ăn. Xong xuôi, thằng bé lon ton chạy vào phòng ăn, đang định với tay lấy bánh thì bị nàng chặn lại:


“Đi rửa tay trước đã.”


Tráng Tráng tiu nghỉu, nhưng vẫn ngoan ngoãn chạy ra ngoài. Rửa tay xong, nó quay lại thì được mẹ đưa cho một chiếc bánh.


“Cẩn thận nóng đấy, ăn từ từ thôi.”


Vừa ăn, Tráng Tráng vừa hỏi, mắt long lanh tò mò:



Nàng cười đáp:


“Hay là trưa nay ta ăn lẩu nhé? Lấy gà nấu với nước dừa làm nước dùng, còn cá thì làm thành viên, nhúng trong nồi lẩu.”


Tráng Tráng nghe thôi đã nuốt nước miếng ừng ực, nhưng trong đầu vẫn không hiểu quả dừa cứng thế kia sao lại nấu được, còn cá thì sao lại biến thành viên tròn?


Ăn sáng xong, nó vội rửa bát. Mưa vẫn chưa dứt, tiết trời thế này làm chả cá là thuận lợi nhất. Bình thường phải thêm đá để giữ lạnh, kẻo để lâu quá thì thịt cá chín. Nhưng hôm nay, chỉ cần chút nước lạnh là đủ.


Thịt chim trĩ phải nấu lâu mới mềm, nên Tiểu Quả phải bắt tay vào chuẩn bị từ sớm. Khi nàng trở vào bếp, Tráng Tráng đã rửa bát xong xuôi. Thấy mẹ chuẩn bị làm thịt trĩ, nó hí hửng muốn lại gần, nhưng bị nàng ngăn lại. Nàng không muốn để con thấy cảnh vặt lông, chảy máu. Nàng xách gà cùng thau nước ra ngoài rồi bảo con đi xem bê ăn thế nào.



Nước sôi, nàng bắt đầu làm thịt trĩ. Sau khi chắc chắn lông đã được vặt sạch, nàng đem vào bếp rửa sạch, rồi chặt thành từng miếng vừa ăn. Số máu còn lại, nàng hứng vào thau, cất trong không gian để đông lạnh. Sau này có thể thả vào nồi lẩu. Chỉ tiếc, tủ lạnh và máy phát điện nàng không dám lấy ra, quá lạ lẫm, nếu bị phát hiện thì khó lòng giải thích.


Xong xuôi, nàng bỏ thịt vào nồi đất lớn mà không cần chần qua. Giờ đến phần dừa. Tiểu Quả gọi Tráng Tráng vào bếp. Thằng bé từ sớm đã tò mò, giờ thì mắt sáng rỡ.


Cầm dao phay trong tay, nàng vừa làm vừa giảng: quả dừa không thể bổ bừa, nếu không nước ngọt bên trong sẽ tràn mất. Nàng kiên nhẫn khứa một vòng quanh đầu quả, rồi gọt bỏ từng lớp vỏ ngoài. Dưới bàn tay khéo léo, quả dừa xanh dần hiện ra màu trắng ngà.


“Đây mới là quả dừa ăn được hả mẹ?” Tráng Tráng ngước lên hỏi.


“Chưa đâu, còn lớp gáo cứng nữa. Thứ ăn được nằm trong ruột.”


Nói rồi, nàng chém nhẹ một nhát, gáo nứt ra. Thêm vài nhát nữa, phần nắp bật hẳn. Nước dừa thơm mát lấp lánh trong vỏ quả. Tiểu Quả múc một thìa đưa cho con nếm thử.



Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai Truyện Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai Story Chương 22: Canh gà hầm nước dừa
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...