Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai

Chương 16: Chợ phiên

40@-

Ăn xong, Tiểu Tráng tự giác dọn bát đũa mang vào bếp. Tiểu Quả đi theo sau, thầm mong chờ phản ứng của con khi nhìn thấy điều bất ngờ kia.


Quả nhiên, vừa trông thấy con cá to trong chậu, Tiểu Tráng lập tức reo lên đầy phấn khích:


“Ôi mẹ ơi, cá to! Cá to kìa!”


Thấy con vui vẻ như thế, Tiểu Quả cũng không giấu nổi nụ cười. Tiểu Tráng ngẩng đầu hỏi:


“Cá này… mẹ bắt được sao?”


Nàng gật đầu.


Trong mắt cậu bé thoáng ánh lên vẻ ngưỡng mộ, giọng tràn đầy vui vẻ:



“Mẹ giỏi quá!”


Nghe vậy, lòng Tiểu Quả thoáng tràn ngập cảm giác thành tựu. Được chính con trai mình ngưỡng mộ, quả thật là một cảm giác ngọt ngào. Nhưng nàng vẫn giả vờ điềm tĩnh:


“Khụ… lần sau mẹ đưa con đi cùng.”


Tiểu Tráng liên tục gật đầu, bàn tay nhỏ bé còn thò vào chậu nghịch nước, chọc cá tung tăng. Trong khi đó, Tiểu Quả quay lại rửa bát.


Việc trong nhà hôm nay cũng chẳng có nhiều, nàng tính sau bữa sẽ đưa con ra ngoài dạo một vòng. Đúng lúc đang khóa cửa, bỗng thấy Dương thị hớt hải chạy về phía cổng làng. Tiểu Quả ngạc nhiên, sợ có chuyện gì, liền chạy theo hỏi.


Thấy là Tiểu Quả, Dương thị dừng lại, thở hổn hển:


“À… là muội à. Ta đang vội ra đầu làng bắt xe ngựa, hôm nay có phiên chợ huyện, mọi thứ đều bán nửa giá!”


Chưa kịp để Tiểu Quả lên tiếng, nàng đã vỗ trán cái “bốp”:



“Ôi đầu óc tôi này! Không phải muội muốn mua hạt giống sao? Chợ phiên chắc chắn có bán rẻ. Mau, mau về lấy tiền rồi đi cùng bọn ta!”


Nghe vậy, Tiểu Quả liền nóng ruột muốn chạy về nhà lấy đồ ngay. Nhưng nàng thoáng lưỡng lự:


“Còn Tiểu Tráng thì sao?”


Dương thị nhanh trí đề nghị:


“Thế này nhé, ta ra đầu làng giữ chỗ trên xe. Muội về lấy tiền, tiện thể đưa Tiểu Tráng sang nhà tỷ, để đó cho Tiểu Hoa và Tiểu Hổ trông giúp. Khi nào đi chợ về thì sang đón nó.”


Tiểu Quả không nghĩ thêm nữa, lập tức đồng ý. Dương thị giục nàng nhanh lên, nàng liền bế con, vừa chạy vừa dặn:


“Tiểu Tráng ngoan, mẹ phải lên huyện mua ít đồ. Con ở nhà Dương bá mẫu chờ mẹ, mẹ về ngay nhé.”


Tiểu Tráng ngoan ngoãn gật đầu. Nàng gửi con cho nhà họ Dương, rồi quay về lấy hết số bạc đang có, vội vã ra cổng làng. Kịp lúc xe ngựa sắp khởi hành, nàng mới thở phào, leo lên ghế ngồi xuống.



Xe chật kín người. May nhờ Dương thị đi sớm nên giữ cho nàng một chỗ tốt. Vừa ngồi yên, Tiểu Quả mới có dịp hỏi:


“Hôm nay là ngày chợ phiên sao? Sao muội không biết?”


Dương thị gật gù giải thích:


“Nghe nói triều đình thắng trận lớn. Người có công phần nhiều là binh lính quê huyện ta.” – rồi nàng đưa tay chỉ lên trời –  “Sau đó, triều đình ban thưởng, phát xuống tận huyện—năm mươi lượng bạc cơ. Quan huyện lại chia cho thương nhân, rồi họ tổ chức chợ phiên bán rẻ để tạ ơn.”


Tiểu Quả nghe xong, âm thầm hiểu ra. Người mà dân thường không dám nhắc thẳng tên, tất nhiên chỉ có vị đang ngồi trên ngai vàng nơi Điện Thái Hòa kia.


Xe ngựa lọc cọc đưa họ tới huyện thành. Đây là lần đầu tiên Tiểu Quả được tận mắt thấy cảnh tượng náo nhiệt thế này. Nguyên chủ chưa từng đi chợ nên đây là lần đầu tiên nàng có cơ hội nhìn thấy chợ ở thế giới cổ đại.


Trên đường lớn, dòng người tấp nập chen chúc, hàng quán nối dài, tiếng rao hàng vang dậy bốn bề. Tiểu Quả thầm nghĩ: “Phim truyền hình đúng là không lừa người.”


Xe ngựa dừng ở đầu chợ, không thể đi tiếp. Tiểu Quả đưa ra một đồng tiền đồng, rồi cùng Dương thị xuống xe. Vừa đặt chân xuống, Dương thị liền dặn:



“Cẩn thận giữ bạc cho kỹ, chợ đông dễ bị móc túi lắm.”


Tiểu Quả gật đầu, trong lòng thấy ấm vì sự chu đáo ấy. Nhưng khi nhận ra Dương thị cứ mãi kè kè bên mình, nàng có chút ngại, bèn khẽ cười:


“Tỷ đừng lo, cứ đi mua đồ đi. Muội mua xong rồi sẽ ra đợi ở đầu chợ.”


Dương thị lắc đầu lia lịa:


“Không được, lần đầu muội đi, ta vẫn là nên đi cùng cho an tâm.”


Tiểu Quả lại khuyên nhủ:


“Tỷ cần mua nhiều thứ hơn. Muội chỉ ngắm nghía thôi, không có gì khó. Người đông như vậy, đồ ngon đều nhanh hết cả. Cứ để muội tự lo, lát nữa ta gặp lại.”


Dương thị còn do dự chưa yên tâm.


Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai Truyện Xuyên Không: Tôi Bỗng Có Chồng Và Con Trai Story Chương 16: Chợ phiên
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...