Xuyên Không Thành Nữ Phụ Độc Ác, Nhưng Tôi Lỡ Nhớ Nhầm Cốt Truyện Rồi!
Chương 9
113@-
1
Giả vờ làm người thực vật hơn hai tháng, bọn vô dụng kia vẫn chưa từ bỏ việc nhét người vào bên cạnh tôi.
Lần này còn lấy lý do “xung hỉ”, muốn gả vị hôn thê trước kia của tên tạp chủng kia cho tôi.
Để tránh bọn họ nghi ngờ, tôi quyết định thuận nước đẩy thuyền, lợi dụng gián điệp này.
Người phụ nữ này, theo lời Lâm Viễn chỉ là một bình hoa xinh đẹp ngu ngốc, được nhà họ Tô nuôi nấng 20 mấy năm, ít nhiều cũng có chút giá trị với Tô gia.
Ấy vậy mà lại bị cô con gái ruột mới trở về chèn ép suýt nữa đuổi ra khỏi nhà.
Cô ta giống như tôi dự đoán, gả vào ba ngày rồi, mỗi lần vào phòng tôi đều liếc về phía thư phòng.
Biết rõ biệt thự lắp camera khắp nơi, tạm thời cô ta không dám hành động, chỉ hay kéo người hầu bảo vệ tán gẫu, cố moi thông tin.
Đêm thứ tư, cô ta lén đến phòng tôi, khóa trái cửa.
Xem ra rốt cuộc cũng không nhịn nổi muốn ra tay.
Lạ là, sau khi khóa cửa, cô ta không vội vào thư phòng, mà lại bước đến bên giường, sờ mặt tôi, xuýt xoa rằng mũi tôi cao.
Đây là đang diễn trò gì?
Khi tôi còn đang nghi hoặc, cô ta bỗng bóp miệng tôi, rồi ngã nhào lên gối cạnh đầu tôi, phát ra tiếng cười kỳ quái, làm tôi nổi hết da gà.
Cả chiếc giường cũng run rẩy theo động tác của cô ta.
Tôi hé mắt nhìn trộm, thấy cô ta vùi đầu vào gối, mông chổng lên, vừa cười vừa vặn vẹo người.
Không đúng lắm… hồ sơ đâu có ghi cô ta bị bệnh thần kinh.
2
Tiếng cười quái dị kéo dài rất lâu mới dừng.
Cô ta vô duyên vô cớ cởi nút áo ngủ của tôi, sờ ngực tôi xong lại ghé tai cười khúc khích.
Tôi nghe mà nhức đầu, trong lòng chửi thầm thuộc hạ phế vật, hại tôi bị một con điên s* s**ng
Khó khăn lắm mới nhịn đến khi cô ta dừng cười, tưởng cuối cùng cô ta cũng chịu làm việc chính.
Ai ngờ, cô ta lại cởi hết áo tôi, vừa sờ vừa ngửi.
Tôi mắng gần hết thuộc hạ, sau đó mắng tiếp tên tạp chủng Lệ Lam.
Biết hắn vô dụng, nhưng không ngờ lại vô dụng đến mức phái cả một con điên đến lấy dữ liệu.
May mà bệnh của con điên này không kéo dài, chẳng bao lâu đã ra ngoài, đi còn quên khóa cửa.
Nhưng rất nhanh, cô ta lại quay lại, cạy miệng tôi, phun vào bên trong một đống chất lỏng không rõ.
Phản ứng đầu tiên của tôi là nín thở, cố gắng không để thứ đó chảy vào cổ họng.
Xem ra nhiệm vụ của cô ta không phải trộm dữ liệu, mà là lấy mạng tôi.
Nếu vậy, thì đêm nay chính là ngày tận của cô ta.
Tôi vừa định mở mắt khống chế cô ta, thì môi bỗng bị bao phủ bởi một thứ ấm nóng.
Cô ta… cưỡng hôn tôi?
Cô ta không phải bạn gái của Lệ Lam sao? Hồ sơ ghi rõ tình cảm bọn họ rất tốt. Cô ta đang làm trò gì đây?
Cưỡng hôn xong, cô ta còn mở video, nghe cái gì mà “kỹ xảo hôn siêu lợi hại giữa các cặp tình nhân”, nói học xong sẽ khiến bạn trai mê mẩn.
Xem xong một lần, cô ta liền dừng ở từng đoạn, lấy tôi làm đạo cụ luyện tập.
Hôn tới hôn lui, còn ngồi lên người tôi, đè tôi xuống mà hôn.
Về sau cô ta càng tự do hơn, hôn loạn cả lên, thậm chí còn l**m hết chỗ chất lỏng trong miệng tôi.
Video tự động lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. Ban đầu tôi còn đếm, sau đành bỏ cuộc.
Môi tôi rát bỏng, cô ta mới chịu dừng.
Đúng là nữ điên này, vì lấy lòng Lệ Lam mà cái gì cũng làm được!
3
Nghỉ ngơi một lúc, cô ta lại bắt đầu c** q**n áo tôi.
Trong bao năm chinh chiến thương trường, đây là lần đầu tiên tôi thấy một gián điệp không làm việc đàng hoàng thế này.
Cũng là lần đầu tiên bị lột đến chỉ còn q**n l*t, bị sờ mó khắp nơi.
Nhục nhã vô cùng!
Cô ta cuối cùng lại dừng. Tôi nghĩ, lần này chắc xong rồi chứ?
Ai ngờ cô ta chạy ra ngoài, chẳng biết lấy ở đâu ra dao cạo, bắt đầu cạo lông nách tôi.
Nửa đêm lẻn vào phòng tôi, không trộm dữ liệu, không do thám, lại cạo lông trên người tôi.
Còn cạo rất tỉ mỉ, ngoài tóc trên đầu, chỗ nào cũng sạch trơn, kể cả chỗ đó cũng không tha.
Lông tôi rốt cuộc đắc tội gì với cô ta vậy?
Sống từng này năm, chưa bao giờ tôi thấy mình bất lực thế.
Nếu không phải kế hoạch trước đó đã bỏ quá nhiều công sức, không muốn bỏ cuộc, tôi thật sự muốn bóp c/hết cô ta.
4
Cô ta lại, lại, lại dừng!
Đủ rồi chứ, lần này chắc đủ rồi?
Không, tôi vẫn xem thường cô ta.
Cạo lông xong, chẳng biết cô ta lấy đâu ra cái máy gì đó, chích điện vào nách tôi.
Điện đến mức tôi suýt nhảy dựng khỏi giường.
Thấy tôi có phản ứng, cô ta còn muốn quay video báo cáo.
Tôi rốt cuộc cũng hiểu, thì ra đêm nay cô ta làm nhiều chuyện quái dị như vậy, là để thử tôi có thật sự hôn mê hay không.
Quả nhiên, Lệ Lam không ngu đến mức nhét một con điên không kiểm soát nổi vào cạnh tôi.
Hắn vẫn còn nghi ngờ tôi đang giả vờ.
Không còn cách nào, tình thế này tôi chỉ có thể nhịn.
Con đàn bà độc ác này, điện tôi suốt hơn một tiếng đồng hồ, không chừa chỗ nào.
Đến lúc chạm vào chỗ riêng tư, tôi gần như phải dùng hết sức cả đời để nhịn.
5
Cô ta làm tôi đến tận rạng sáng mới thỏa mãn đi ngủ.
Toàn thân tôi chỉ còn mặc mỗi cái tã giấy, run lên vì tức.
Hủy hết camera trong phòng, tôi run tay gọi điện cho Lâm Viễn.
Nhìn người phụ nữ bên cạnh đang ngủ say, tôi cố nhịn không ra tay gi/ết cô ta, nhưng tức đến mức cả đêm không ngủ.
Hôm sau, Lâm Viễn đuổi cô ta đi, tôi chất vấn tại sao tình trạng tinh thần của Tô Đường lại không điều tra rõ.
Hắn quả quyết rằng bọn thuộc hạ luôn giám sát người Lệ Lam tiếp xúc, chắc chắn cô ta không có vấn đề thần kinh.
Đến trưa hôm đó, Tô Đường lại xông vào phòng, nhào lên người tôi, hôn liên tiếp.
Cô ta đi rồi, tôi nghiến răng hỏi Lâm Viễn:
“Cậu chắc chắn cô ta không có vấn đề tinh thần sao?”
Lâm Viễn: “Cũng không chắc lắm.”
6
Tôi muốn gi/ết cô ta, càng ngày càng muốn!
Nhưng mới gả vào năm ngày, cho dù tôi bỏ kế hoạch để cô ta ăn dữ liệu giả, vì không muốn đánh rắn động cỏ, tôi cũng phải nhẫn thêm một thời gian.
Nhẫn nhịn thì nhẫn nhịn, nhưng tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa.
Rõ ràng đã dặn rồi, vậy mà buổi tối cô ta vẫn mò vào phòng.
Khoảnh khắc đó, tôi muốn bóp c/hết cả cô ta lẫn Lâm Viễn.
Cô ta lại không vào thư phòng, mà quấy rối trên giường, thay cho tôi một bộ quần áo cổ khoét sâu.
Cho dù không thấy, tôi cũng biết chẳng đứng đắn gì.
Mỗi ngày một trò, rốt cuộc cô ta muốn gì?
Đêm nay, cô ta không còn phát ra tiếng cười kỳ quái, mà thay bằng tiếng thét chói tai hơn.
Tôi còn đang chửi thầm, thì nghe cô ta hét:
“Đẹp trai ch/ết mất! Đẹp trai c/hết mất!”
“Cứu tôi với, làm sao lại có người đẹp trai như vậy...”
Tôi: ?
Cô ta tuy có bệnh, nhưng thẩm mỹ cũng không tệ.
Đây là lần đầu tiên có người dám si mê tôi trắng trợn như vậy.
Chẳng bao lâu, tôi phát hiện cô ta còn to gan hơn tôi nghĩ.
Cô ta dám lấy dây nịt trói tay tôi, còn dùng roi da quất!
Vừa quất vừa hét “k*ch th*ch quá...”
Đúng là nữ b**n th**!
Rồi tôi lại phát hiện, cô ta còn b**n th** hơn tôi nghĩ.
Cô ta bắt đầu làm những chuyện không thể miêu tả với tôi, vừa chọc lửa khắp người tôi, vừa r*n r* loạn xạ.
Làm tôi toàn thân như bốc cháy.
Cô ta chỉ lo bản thân sung sướng, thỏa mãn xong thì mặc kệ tôi, để tôi ở bên cạnh kìm nén khó chịu.
Rạng sáng, tôi ngồi dậy giữa một chiếc giường hỗn độn, xóa hết camera trong phòng, rồi một lần nữa gọi điện chửi Lâm Viễn.
7
Sau khi bị trừ tiền thưởng, Lâm Viễn ấm ức cam đoan với tôi tối nay nhất định sẽ không để Tô Đường đến quấy rầy nữa.
Cậu ta còn dám tỏ ra oan ức chứ!
Đêm qua tôi suýt nữa bị con đàn bà b**n th** đó hành đến tuyệt tự tuyệt tôn, nếu không nể tình nhiều năm theo tôi, tôi đã muốn đuổi cậu ta đi rồi.
Bên phía Tô Đường mãi không có tiến triển, có lẽ Lệ Lam đã sốt ruột, dẫn theo người mẹ không biết xấu hổ của hắn đến, lấy cớ thăm tôi để giục Tô Đường ra tay.
Trong đoạn giám sát, tuy bọn họ nói chuyện bóng gió, nhưng tôi đều nghe hiểu.
Tô Đường đồng ý sẽ tìm cách lách qua người chăm sóc để sớm ra tay.
Vì biến cố này, tôi thu hồi lệnh cấm cô ta vào phòng, bày sẵn bố cục, chờ cô ta tới thư phòng trộm dữ liệu giả.
Quả nhiên buổi tối cô ta lại đến.
Nhưng trong tay hình như cầm cái gì đó, đi lại vang tiếng kim loại va chạm rất rõ.
Không đúng! Ăn trộm dữ liệu thì càng phải im lặng mới đúng, sao lại mang đồ kêu to thế.
Quả nhiên linh cảm tôi chính xác, cô ta lại bắt đầu thay quần áo cho tôi.
Thay xong, con đàn bà b**n th** đó lại bắt đầu r*n r*.
May mà tôi đã dặn trước Lâm Viễn, nếu thấy giám sát có gì không ổn thì lập tức tắt camera.
Rốt cuộc cũng chịu đựng xong một lượt, tôi tưởng cô ta sẽ như đêm qua ngủ say, ai ngờ lại làm ra chuyện càng không tiện nói.
Cô ta làm thì thôi, nhưng còn chẳng biết cách.
Không biết mà còn không chịu bỏ, cứ thử đi thử lại, suýt nữa làm tôi phát điên.
Tôi lại bị chọc tức đến mất ngủ cả đêm.
Xuyên Không Thành Nữ Phụ Độc Ác, Nhưng Tôi Lỡ Nhớ Nhầm Cốt Truyện Rồi!
1
Giả vờ làm người thực vật hơn hai tháng, bọn vô dụng kia vẫn chưa từ bỏ việc nhét người vào bên cạnh tôi.
Lần này còn lấy lý do “xung hỉ”, muốn gả vị hôn thê trước kia của tên tạp chủng kia cho tôi.
Để tránh bọn họ nghi ngờ, tôi quyết định thuận nước đẩy thuyền, lợi dụng gián điệp này.
Người phụ nữ này, theo lời Lâm Viễn chỉ là một bình hoa xinh đẹp ngu ngốc, được nhà họ Tô nuôi nấng 20 mấy năm, ít nhiều cũng có chút giá trị với Tô gia.
Ấy vậy mà lại bị cô con gái ruột mới trở về chèn ép suýt nữa đuổi ra khỏi nhà.
Cô ta giống như tôi dự đoán, gả vào ba ngày rồi, mỗi lần vào phòng tôi đều liếc về phía thư phòng.
Biết rõ biệt thự lắp camera khắp nơi, tạm thời cô ta không dám hành động, chỉ hay kéo người hầu bảo vệ tán gẫu, cố moi thông tin.
Đêm thứ tư, cô ta lén đến phòng tôi, khóa trái cửa.
Xem ra rốt cuộc cũng không nhịn nổi muốn ra tay.
Lạ là, sau khi khóa cửa, cô ta không vội vào thư phòng, mà lại bước đến bên giường, sờ mặt tôi, xuýt xoa rằng mũi tôi cao.
Đây là đang diễn trò gì?
Khi tôi còn đang nghi hoặc, cô ta bỗng bóp miệng tôi, rồi ngã nhào lên gối cạnh đầu tôi, phát ra tiếng cười kỳ quái, làm tôi nổi hết da gà.
Cả chiếc giường cũng run rẩy theo động tác của cô ta.
Tôi hé mắt nhìn trộm, thấy cô ta vùi đầu vào gối, mông chổng lên, vừa cười vừa vặn vẹo người.
Không đúng lắm… hồ sơ đâu có ghi cô ta bị bệnh thần kinh.
2
Tiếng cười quái dị kéo dài rất lâu mới dừng.
Cô ta vô duyên vô cớ cởi nút áo ngủ của tôi, sờ ngực tôi xong lại ghé tai cười khúc khích.
Tôi nghe mà nhức đầu, trong lòng chửi thầm thuộc hạ phế vật, hại tôi bị một con điên s* s**ng
Khó khăn lắm mới nhịn đến khi cô ta dừng cười, tưởng cuối cùng cô ta cũng chịu làm việc chính.
Ai ngờ, cô ta lại cởi hết áo tôi, vừa sờ vừa ngửi.
Tôi mắng gần hết thuộc hạ, sau đó mắng tiếp tên tạp chủng Lệ Lam.
Biết hắn vô dụng, nhưng không ngờ lại vô dụng đến mức phái cả một con điên đến lấy dữ liệu.
May mà bệnh của con điên này không kéo dài, chẳng bao lâu đã ra ngoài, đi còn quên khóa cửa.
Nhưng rất nhanh, cô ta lại quay lại, cạy miệng tôi, phun vào bên trong một đống chất lỏng không rõ.
Phản ứng đầu tiên của tôi là nín thở, cố gắng không để thứ đó chảy vào cổ họng.
Xem ra nhiệm vụ của cô ta không phải trộm dữ liệu, mà là lấy mạng tôi.
Nếu vậy, thì đêm nay chính là ngày tận của cô ta.
Tôi vừa định mở mắt khống chế cô ta, thì môi bỗng bị bao phủ bởi một thứ ấm nóng.
Cô ta… cưỡng hôn tôi?
Cô ta không phải bạn gái của Lệ Lam sao? Hồ sơ ghi rõ tình cảm bọn họ rất tốt. Cô ta đang làm trò gì đây?
Cưỡng hôn xong, cô ta còn mở video, nghe cái gì mà “kỹ xảo hôn siêu lợi hại giữa các cặp tình nhân”, nói học xong sẽ khiến bạn trai mê mẩn.
Xem xong một lần, cô ta liền dừng ở từng đoạn, lấy tôi làm đạo cụ luyện tập.
Hôn tới hôn lui, còn ngồi lên người tôi, đè tôi xuống mà hôn.
Về sau cô ta càng tự do hơn, hôn loạn cả lên, thậm chí còn l**m hết chỗ chất lỏng trong miệng tôi.
Video tự động lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. Ban đầu tôi còn đếm, sau đành bỏ cuộc.
Môi tôi rát bỏng, cô ta mới chịu dừng.
Đúng là nữ điên này, vì lấy lòng Lệ Lam mà cái gì cũng làm được!
3
Nghỉ ngơi một lúc, cô ta lại bắt đầu c** q**n áo tôi.
Trong bao năm chinh chiến thương trường, đây là lần đầu tiên tôi thấy một gián điệp không làm việc đàng hoàng thế này.
Cũng là lần đầu tiên bị lột đến chỉ còn q**n l*t, bị sờ mó khắp nơi.
Nhục nhã vô cùng!
Cô ta cuối cùng lại dừng. Tôi nghĩ, lần này chắc xong rồi chứ?
Ai ngờ cô ta chạy ra ngoài, chẳng biết lấy ở đâu ra dao cạo, bắt đầu cạo lông nách tôi.
Nửa đêm lẻn vào phòng tôi, không trộm dữ liệu, không do thám, lại cạo lông trên người tôi.
Còn cạo rất tỉ mỉ, ngoài tóc trên đầu, chỗ nào cũng sạch trơn, kể cả chỗ đó cũng không tha.
Lông tôi rốt cuộc đắc tội gì với cô ta vậy?
Sống từng này năm, chưa bao giờ tôi thấy mình bất lực thế.
Nếu không phải kế hoạch trước đó đã bỏ quá nhiều công sức, không muốn bỏ cuộc, tôi thật sự muốn bóp c/hết cô ta.
4
Cô ta lại, lại, lại dừng!
Đủ rồi chứ, lần này chắc đủ rồi?
Không, tôi vẫn xem thường cô ta.
Cạo lông xong, chẳng biết cô ta lấy đâu ra cái máy gì đó, chích điện vào nách tôi.
Điện đến mức tôi suýt nhảy dựng khỏi giường.
Thấy tôi có phản ứng, cô ta còn muốn quay video báo cáo.
Tôi rốt cuộc cũng hiểu, thì ra đêm nay cô ta làm nhiều chuyện quái dị như vậy, là để thử tôi có thật sự hôn mê hay không.
Quả nhiên, Lệ Lam không ngu đến mức nhét một con điên không kiểm soát nổi vào cạnh tôi.
Hắn vẫn còn nghi ngờ tôi đang giả vờ.
Không còn cách nào, tình thế này tôi chỉ có thể nhịn.
Con đàn bà độc ác này, điện tôi suốt hơn một tiếng đồng hồ, không chừa chỗ nào.
Đến lúc chạm vào chỗ riêng tư, tôi gần như phải dùng hết sức cả đời để nhịn.
5
Cô ta làm tôi đến tận rạng sáng mới thỏa mãn đi ngủ.
Toàn thân tôi chỉ còn mặc mỗi cái tã giấy, run lên vì tức.
Hủy hết camera trong phòng, tôi run tay gọi điện cho Lâm Viễn.
Nhìn người phụ nữ bên cạnh đang ngủ say, tôi cố nhịn không ra tay gi/ết cô ta, nhưng tức đến mức cả đêm không ngủ.
Hôm sau, Lâm Viễn đuổi cô ta đi, tôi chất vấn tại sao tình trạng tinh thần của Tô Đường lại không điều tra rõ.
Hắn quả quyết rằng bọn thuộc hạ luôn giám sát người Lệ Lam tiếp xúc, chắc chắn cô ta không có vấn đề thần kinh.
Đến trưa hôm đó, Tô Đường lại xông vào phòng, nhào lên người tôi, hôn liên tiếp.
Cô ta đi rồi, tôi nghiến răng hỏi Lâm Viễn:
“Cậu chắc chắn cô ta không có vấn đề tinh thần sao?”
Lâm Viễn: “Cũng không chắc lắm.”
6
Tôi muốn gi/ết cô ta, càng ngày càng muốn!
Nhưng mới gả vào năm ngày, cho dù tôi bỏ kế hoạch để cô ta ăn dữ liệu giả, vì không muốn đánh rắn động cỏ, tôi cũng phải nhẫn thêm một thời gian.
Nhẫn nhịn thì nhẫn nhịn, nhưng tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa.
Rõ ràng đã dặn rồi, vậy mà buổi tối cô ta vẫn mò vào phòng.
Khoảnh khắc đó, tôi muốn bóp c/hết cả cô ta lẫn Lâm Viễn.
Cô ta lại không vào thư phòng, mà quấy rối trên giường, thay cho tôi một bộ quần áo cổ khoét sâu.
Cho dù không thấy, tôi cũng biết chẳng đứng đắn gì.
Mỗi ngày một trò, rốt cuộc cô ta muốn gì?
Đêm nay, cô ta không còn phát ra tiếng cười kỳ quái, mà thay bằng tiếng thét chói tai hơn.
Tôi còn đang chửi thầm, thì nghe cô ta hét:
“Đẹp trai ch/ết mất! Đẹp trai c/hết mất!”
“Cứu tôi với, làm sao lại có người đẹp trai như vậy...”
Tôi: ?
Cô ta tuy có bệnh, nhưng thẩm mỹ cũng không tệ.
Đây là lần đầu tiên có người dám si mê tôi trắng trợn như vậy.
Chẳng bao lâu, tôi phát hiện cô ta còn to gan hơn tôi nghĩ.
Cô ta dám lấy dây nịt trói tay tôi, còn dùng roi da quất!
Vừa quất vừa hét “k*ch th*ch quá...”
Đúng là nữ b**n th**!
Rồi tôi lại phát hiện, cô ta còn b**n th** hơn tôi nghĩ.
Cô ta bắt đầu làm những chuyện không thể miêu tả với tôi, vừa chọc lửa khắp người tôi, vừa r*n r* loạn xạ.
Làm tôi toàn thân như bốc cháy.
Cô ta chỉ lo bản thân sung sướng, thỏa mãn xong thì mặc kệ tôi, để tôi ở bên cạnh kìm nén khó chịu.
Rạng sáng, tôi ngồi dậy giữa một chiếc giường hỗn độn, xóa hết camera trong phòng, rồi một lần nữa gọi điện chửi Lâm Viễn.
7
Sau khi bị trừ tiền thưởng, Lâm Viễn ấm ức cam đoan với tôi tối nay nhất định sẽ không để Tô Đường đến quấy rầy nữa.
Cậu ta còn dám tỏ ra oan ức chứ!
Đêm qua tôi suýt nữa bị con đàn bà b**n th** đó hành đến tuyệt tự tuyệt tôn, nếu không nể tình nhiều năm theo tôi, tôi đã muốn đuổi cậu ta đi rồi.
Bên phía Tô Đường mãi không có tiến triển, có lẽ Lệ Lam đã sốt ruột, dẫn theo người mẹ không biết xấu hổ của hắn đến, lấy cớ thăm tôi để giục Tô Đường ra tay.
Trong đoạn giám sát, tuy bọn họ nói chuyện bóng gió, nhưng tôi đều nghe hiểu.
Tô Đường đồng ý sẽ tìm cách lách qua người chăm sóc để sớm ra tay.
Vì biến cố này, tôi thu hồi lệnh cấm cô ta vào phòng, bày sẵn bố cục, chờ cô ta tới thư phòng trộm dữ liệu giả.
Quả nhiên buổi tối cô ta lại đến.
Nhưng trong tay hình như cầm cái gì đó, đi lại vang tiếng kim loại va chạm rất rõ.
Không đúng! Ăn trộm dữ liệu thì càng phải im lặng mới đúng, sao lại mang đồ kêu to thế.
Quả nhiên linh cảm tôi chính xác, cô ta lại bắt đầu thay quần áo cho tôi.
Thay xong, con đàn bà b**n th** đó lại bắt đầu r*n r*.
May mà tôi đã dặn trước Lâm Viễn, nếu thấy giám sát có gì không ổn thì lập tức tắt camera.
Rốt cuộc cũng chịu đựng xong một lượt, tôi tưởng cô ta sẽ như đêm qua ngủ say, ai ngờ lại làm ra chuyện càng không tiện nói.
Cô ta làm thì thôi, nhưng còn chẳng biết cách.
Không biết mà còn không chịu bỏ, cứ thử đi thử lại, suýt nữa làm tôi phát điên.
Tôi lại bị chọc tức đến mất ngủ cả đêm.
Xuyên Không Thành Nữ Phụ Độc Ác, Nhưng Tôi Lỡ Nhớ Nhầm Cốt Truyện Rồi!
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Thành Nữ Phụ Độc Ác, Nhưng Tôi Lỡ Nhớ Nhầm Cốt Truyện Rồi!
Story
Chương 9
10.0/10 từ 13 lượt.