Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 17

1@-

Chương 17: Tình cờ gặp người quen

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

10 giờ tối, buổi huấn luyện kết thúc. Các thành viên lần lượt rời khỏi phòng huấn luyện để về ký túc xá.

Khi đi ngang qua phòng huấn luyện hai người ở tầng bốn, Khúc Trường Thiên bỗng dừng bước. Trong phòng vang lên tiếng phấn khích của Trần Bắc Hà: “Nhanh nhanh nhanh! Khống chế nó! Đẹp lắm!”

Sở Tinh Lan nói: “Ván này lại ăn gà, chơi nữa không?”

Trần Bắc Hà: “Tiếp tiếp tiếp!”

Khúc Trường Thiên tủm tỉm cười: “Xem ra, Tiểu Bắc với Lan Thần đang đi rank đôi rồi.”

Lộc Miên đứng bên cạnh lắp bắp: “Đã… đã hết giờ luyện… sao hai người họ còn chưa về? Có… có cần nhắc không?”

Khúc Trường Thiên nhún vai: “Chắc là chơi hăng quá quên luôn thời gian huấn luyện rồi. Chúng ta đi thôi, kệ họ.”

Lộc Miên gật đầu đi theo, cả nhóm rời khỏi khu huấn luyện.

Trong “phòng tối”, Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan vừa kết thúc một trận đánh hạng.

Sở Tinh Lan nhìn đồng hồ. Đã 22:00, theo quy định của huấn luyện viên thì họ chỉ cần luyện tới 10 giờ tối là có thể nghỉ ngơi.

Nhưng Trần Bắc Hà rõ ràng không nhận ra chuyện đó, lập tức mở trận mới: “Liên tiếp bốn ván ăn gà rồi, hehe, chơi thêm một ván nữa!”

Sở Tinh Lan tất nhiên không lên tiếng nhắc nhở, yên lặng ấn nút sẵn sàng.

Tối nay hai người đi đôi thắng liên tiếp bốn ván, ván nào cũng giết nhiều người, điểm thưởng mỗi ván rất cao. Cả hai từ mốc 2000 điểm leo thẳng lên 2300.

Hai tướng sở trường của họ là Đao Phong Chiến Sĩ và Khổng Ngẫu Sư kết hợp với nhau ngày càng nhuần nhuyễn. Chỉ cần Sở Tinh Lan ra rối là Trần Bắc Hà có thể ngay lập tức theo sau tung sát thương.

Càng đánh, họ càng ăn ý, di chuyển mượt như nước chảy mây trôi.

Trận hạng thứ năm bắt đầu.

Hệ thống: Đã tìm được trận đấu mới, bạn có muốn vào không?

Cả hai đồng thời nhấn xác nhận.

Lần này, đồng đội được ghép là một người ID “Siêu Cấp Xe Tăng”, chuyên chơi tanker; người còn lại ID là “Thiên Sứ Ở Nhân Gian”, thường chơi hỗ trợ.

Trần Bắc Hà chủ động nói: “AD và AP đi chung, hai bạn cứ chọn tướng quen tay nhé.”

Ngay sau đó, kênh đội vang lên một giọng nói quen thuộc: “Tiểu Bắc? Cậu đang đi đôi với ai thế?”

Trần Bắc Hà sững lại.

Sở Tinh Lan nhắn: “Thiên Sứ Ở Nhân Gian là Diệp Thất Tịch.”

Không ngờ ở mốc 2300 lại gặp được Diệp Thất Tịch? Anh ấy cũng đang luyện tài khoản phụ?

Trần Bắc Hà vội kiếm lý do: “Tịch ca à, trùng hợp ghê. Em đang dẫn người mới.”

Sở Tinh Lan nhanh tay nhắn vào kênh đội: “Em là người mới đó ~”

Diệp Thất Tịch: “Chào em.”

Diệp Thất Tịch: “Bắc Cực Tinh, Nam Cực Tinh — hai cái ID này hợp nhau ghê đấy.”

Trần Bắc Hà ho nhẹ một tiếng: “Tài khoản phụ đặt đại thôi.”

Diệp Thất Tịch nghĩ Trần Bắc Hà đang dẫn dắt một tuyển sinh mới nên không hỏi thêm gì, bấm nút sẵn sàng.

Một người chơi khác trong phòng không nhịn được hỏi: “Các anh quen nhau à?”

Trần Bắc Hà: “Ừ, quen.”

Diệp Thất Tịch cười: “Trận này cậu có thể nằm mà thắng rồi đó.”

Siêu Cấp Xe Tăng: “Thiệt hả? Vậy tôi nằm luôn nha, cảm ơn các đại ca gánh đội!”

Tên này quả thật may mắn, vớ trúng ba tuyển thủ chuyên nghiệp đang dùng tài khoản phụ, cho dù có chơi bằng… chân thì cũng có thể thắng.

Trần Bắc Hà nhắn riêng cho Sở Tinh Lan: “Đừng dùng Khổng Ngẫu Sư nữa, phong cách của cậu dễ bị Diệp Thất Tịch nhận ra. Đổi tướng đi.”

Sở Tinh Lan: “Vậy tôi lấy Sứ Giả Băng Sương giúp cậu khống chế.”

 Trần Bắc Hà: “Được, tôi cầm Lãnh Chúa Chiến Tranh.”

Sứ Giả Băng Sương có kỹ năng đóng băng diện rộng, chiêu cuối là bão tuyết cũng gây sát thương khá cao, có thể chơi như pháp sư khống chế hoặc hỗ trợ.

Lãnh Chúa Chiến Tranh thì thiên về sát thương diện rộng, phối hợp tốt với combo khống chế của Sứ Giả Băng Sương.

Diệp Thất Tịch thấy hai người chọn combo đó thì cũng suy nghĩ một chút rồi chọn Ca Cơ làm hỗ trợ.

Ca Cơ có kỹ năng tung nốt nhạc gây ảo giác từ xa, khiến địch không thể hành động, phối hợp với Sứ Giả Băng Sương tạo nên combo khống chế liên hoàn. Sau đó để Lãnh Chúa Chiến Tranh dọn sạch.

Đội hình kiểu này rất phổ biến trong giải chuyên nghiệp, là hệ thống combo khống chế – sát thương diện rộng kinh điển, cực kỳ mạnh trong giao tranh tổng.

Trần Bắc Hà nhắc nhở: “MT chọn tướng nào trâu bò chịu đòn được nhé.”

Người chơi chuyên chơi tank lập tức chọn Kỵ Sĩ Hộ Vệ, một trong những tướng có chỉ số phòng thủ cao nhất trong nhóm tanker. Tuy di chuyển chậm chạp nhưng cực kỳ khó bị hạ.

Với đội hình này, đem đi đánh giải chuyên nghiệp cũng đủ tiêu chuẩn.

Trần Bắc Hà nói: “Tịch ca, lát nữa anh khống chế trước nhé, để tiểu Nam nhà em khống chế sau. Cậu ấy là tân binh, kỹ năng không chuẩn như anh.”

Tiểu Nam nhà em? Trần Bắc Hà rõ ràng cố ý gọi vậy để làm Diệp Thất Tịch tin rằng mình đang dẫn dắt người mới.

Sở Tinh Lan cũng không phản đối cách gọi đó, ngoan ngoãn gõ chữ phối hợp: “Vâng ạ, Tịch Thần, anh khống chế trước, em khống chế tiếp, như vậy sẽ chính xác hơn ạ~”

Diệp Thất Tịch: “Không thành vấn đề.”

Màn hình bắt đầu đếm ngược, đội trưởng cần chọn điểm hạ cánh.

Bản đồ ván này là Quần Đảo Hắc Ám, Trần Bắc Hà suy nghĩ về đội hình rồi nói: “Chúng ta nhảy Đảo San Hô luôn nhé?”

Diệp Thất Tịch: “Được đó, Đảo San Hô nhiều tài nguyên, lên đồ nhanh.”

Trò chơi bắt đầu, Trần Bắc Hà và Diệp Thất Tịch vừa nói chuyện phiếm vừa gom đồ. Sở Tinh Lan vẫn không mở mic, sợ bị Diệp Thất Tịch nhận ra giọng.

May mà Diệp Thất Tịch nghĩ anh là một tân binh ít nói, hướng nội, nên không nghi ngờ gì.

Một lúc sau, cả đội nhặt xong khu vực gần chỗ hạ cánh.

Sở Tinh Lan chủ động gõ chữ: “Bắc Thần, Tịch Thần, em nhặt được mấy món đồ phù hợp cho hai người rồi~” Nói xong lập tức chạy vèo tới bên Trần Bắc Hà, thả ra một món vũ khí cộng chí mạng.

Sau đó lại chạy đến bên Diệp Thất Tịch, đặt một chiếc mặt nạ dành cho hỗ trợ xuống đất.

— Chăm sóc chu đáo hơn cả shipper giao tận nhà.

Diệp Thất Tịch không nhịn được khen: “Tân binh nhà cậu ngoan ghê đấy.”

Sở Tinh Lan gõ chữ làm nũng: “Cảm ơn Tịch Thần khen ngợi~”

Trần Bắc Hà: “…”

Cậu có thể đừng diễn quá được không?

Cậu vừa định quay sang cảnh cáo Sở Tinh Lan đừng “diễn sâu” quá thì kênh đội bỗng vang lên giọng Diệp Thất Tịch: “Phía 10 giờ có người.”

Trần Bắc Hà nhanh chóng ra lệnh: “Vòng bên hông đánh úp!”

Cậu phát tín hiệu trên bản đồ, Sở Tinh Lan và Diệp Thất Tịch lập tức phối hợp. Ba người như gói bánh chưng, bao vây nhóm địch đang chia đồ sau gốc cây.

Diệp Thất Tịch phát “tấn công”.

Ngay sau đó, âm thanh từ kỹ năng của Ca Cơ bay ra, khống chế cả ba người trong căn nhà đang chia đồ.

Sở Tinh Lan phản ứng cực nhanh, đóng băng ba người ngay sau đó, đồng thời tung chiêu cuối. Bão Tuyết từ trên trời giáng xuống.

Trong cơn tuyết rơi dày đặc, Trần Bắc Hà điều khiển Lãnh Chúa Chiến Tranh dịch chuyển lên trước, lập tức tung đại chiêu tấn công diện rộng.

W – Vùng Tuyệt Vọng. Nối tiếp là R – Chấn Động Xung Kích.

Chiến Tranh Lãnh Chúa tạo ra một vùng tuyệt vọng trên diện rộng khiến kẻ địch trong phạm vi bị giảm 50% phòng ngự. Lưỡi rìu khổng hề trong tay vung ngang. Gây ra 3000% sát thương vật lý chí mạng.

Hiện tại, Trần Bắc Hà đã lên đủ bộ ba trang bị chí mạng vật lý.

Pha dồn sát thương này khiến lượng sát thương vọt lên tối đa trong chớp mắt, ba người chơi bị đóng băng hầu như không kịp phản kháng. Chưa đầy 4 giây đã bị quét sạch hoàn toàn.

Double Kill!

Triple Kill!

Diệp Thất Tịch cười nói: “Nice, xử lý gọn.”

Trần Bắc Hà: “Đến, chia đồ thôi.”

Cả đội nhanh chóng gom đồ xong.

Diệp Thất Tịch khen: “Tân binh nhà cậu vừa rồi khống chế rất tốt.”

Trần Bắc Hà lạnh lùng: “Cũng tạm.”

Diệp Thất Tịch tiếp tục thăm dò: “Cậu ấy chơi vị trí pháp sư hả?”

Việc đội trưởng Chúc Thanh tuyên bố giải nghệ đã là thông tin chính thức, được công khai từ lâu. Mọi người đều biết Bắc Mục đang thiếu AP, giờ lại gặp Trần Bắc Hà mang “người mới” đi đánh đôi nên Diệp Thất Tịch nghi ngờ người mới là ứng viên cũng không có gì lạ.

Trần Bắc Hà đáp: “Đúng.”

Diệp Thất Tịch như hiểu ra: “Vậy là đồng đội mới của cậu?”

Trần Bắc Hà: “Này này, anh thăm dò lộ liễu quá đó.”

Diệp Thất Tịch cười: “Thì tôi chỉ tò mò thôi mà.”

Trần Bắc Hà: “Thông tin nội bộ, không nói cho anh.”

Diệp Thất Tịch không hỏi nữa, nhưng trong lòng lại đầy nghi hoặc. Chúc Thanh mới giải nghệ, nhanh như vậy đã định ra đồng đội mới cho North rồi sao? Là hạt giống được đào tạo trong đội trẻ?

Anh vừa đánh vừa quan sát. “Nam Cực Tinh” khống chế kỹ năng rất chính xác, combo chiêu cuối mượt mà, di chuyển khéo léo, có thể bắt kịp tiết tấu tấn công của Trần Bắc Hà. Căn bản không giống một người mới vào nghề.

Dù một trận đấu hạng không nói lên tất cả nhưng kỹ năng cơ bản tốt, tư duy rõ ràng, phản ứng nhanh nhạy. Người này tuyệt đối không đơn giản.

Không chừng mùa sau Bắc Mục thay đổi đội hình, có thể sẽ trở thành đối thủ đáng gờm?

Diệp Thất Tịch vừa đánh vừa suy nghĩ.

Tiếp theo, bộ ba phối hợp tiêu diệt thêm vài đội khác.

Đội hình khống chế – sát thương diện rộng của họ vô cùng ăn khớp, chỉ cần phối hợp chuẩn là có thể dễ dàng lật thế trận, tạo lợi thế đông đánh ít.

Người qua đường lạc vào đội hình này chỉ biết kinh ngạc nhìn ba đại thần càn quét như xe ủi đất, dọn sạch bản đồ, sống sót đến cuối cùng.

— Victory!

Lại một trận ăn gà.

Trận này Trần Bắc Hà mang theo hai hỗ trợ, một mình hạ gục 24 mạng.

Trận đấu chỉ có 100 người, một mình cậu giết 20% số lượng — quá khủng khiếp.

Sau khi rời trận, Diệp Thất Tịch lập tức gửi lời mời kết bạn.

Trần Bắc Hà tiện tay đồng ý.

Diệp Thất Tịch nhắn riêng: “Này, cậu có biết Thâm Lan gia nhập đội nào không?”

Trần Bắc Hà: “……”

Diệp Thất Tịch: “Băng Hồn bọn tôi muốn mời cậu ấy, nhưng cậu ấy không chịu đến.”

Trần Bắc Hà nhìn người đang ngồi ngay bên cạnh mình, nhắn lại: “Anh tự hỏi cậu ta đi, em cũng không rõ cậu ta nghĩ gì.”

Diệp Thất Tịch: “Đã hỏi rồi. Cậu ta chỉ nói… cậu ta đã gia nhập đội mà mình luôn mong muốn.”

Trần Bắc Hà: “?”

Trần Bắc Hà sững người một chút rồi nói: “Có lẽ vẫn đang trong giai đoạn giữ bí mật, chưa tiện công bố. Đợi kỳ chuyển nhượng kết thúc chắc sẽ thông báo thôi.”

Diệp Thất Tịch: “Đành chờ xem sao.”

Kết thúc cuộc trò chuyện, Trần Bắc Hà im lặng một chút rồi quay đầu nhìn Sở Tinh Lan, không nhịn được hỏi: “Diệp Thất Tịch hỏi cậu, cậu nói đã vào đội tuyển mà mình mong muốn nhất, là nói cho có hay là nghiêm túc đấy?”

Sở Tinh Lan: “Tất nhiên là nghiêm túc rồi.”

Trần Bắc Hà nhướng mày: “Sao cậu lại muốn vào đội Bắc Mục của bọn tôi nhất vậy?”

Sở Tinh Lan khẽ cười: “Chẳng phải cậu từng nói tôi là kẻ thù không đội trời chung sao? Tôi thấy làm đồng đội với kẻ thù thì thú vị hơn, nên đến đây.”

Trần Bắc Hà: “Thú vị cái đầu cậu.”

Sở Tinh Lan tắt máy, đứng dậy, tiện tay xoa đầu Trần Bắc Hà: “Không phải rất thú vị sao? Tối nay ăn gà cả buổi mà.”

Trần Bắc Hà: “?”

Cậu gọi việc ăn gà là thú vị á?!

Sở Tinh Lan: “Thôi đi về đi, cả khu huấn luyện giờ chỉ còn hai đứa mình. Nếu luyện tiếp, người khác lại phải tăng cường độ theo mất.”

Anh vừa nói vừa đi ra ngoài.

Trần Bắc Hà vội vàng đuổi theo, vừa đi vừa nhấn mạnh: “Mai cậu nhớ đặt báo thức, 8 giờ tối phải đổi ID và avatar ngay cho tôi. Tôi không muốn bị người ta hiểu lầm là tình nhân nữa, nghe chưa?”

Sở Tinh Lan: “Ừ, biết rồi.”

Trần Bắc Hà tiếp tục căn dặn: “Còn nữa, không biết khi nào câu lạc bộ sẽ công bố việc cậu gia nhập đội. Đến lúc đó fan của hai đứa chắc chắn sẽ cắn nhau. Vì hòa khí trong đội, cậu phối hợp một chút, mở livestream để dỗ fan của cậu có được không?”

Sở Tinh Lan quay đầu nhìn cậu: “Vậy cậu cũng phải livestream nhé?”

Trần Bắc Hà bất đắc dĩ: “Tất nhiên, fan của tôi cũng cần lời giải thích mà.”

Sở Tinh Lan đề xuất: “Hay chúng ta livestream nối mic luôn đi.”

Trần Bắc Hà: “Hả?”

Sở Tinh Lan mỉm cười: “Để cho fan của hai bên cãi nhau một trận cho đã đời trên màn hình luôn đi.”

Trần Bắc Hà: “… Cậu đúng là… Cậu không sợ kênh livestream của hai đứa bị khóa à?!”

Sở Tinh Lan nhún vai: “Sợ gì chứ, tiện thể dọn luôn đám anti suốt ngày chửi bới.” Anh dừng một chút rồi nói tiếp: “À đúng rồi, đoàn trưởng nói với tôi, sau khi cổng chuyển nhượng tuyển thủ đóng vào cuối tuần sau thì sẽ công bố tôi gia nhập Bắc Mục. Đến lúc đó, nhớ chia sẻ bài đăng giúp tôi nhé.”

Trần Bắc Hà: “… Được thôi.”

Cậu chưa từng chia sẻ bất kỳ bài viết nào liên quan đến Sở Tinh Lan. Nhưng lần này, khi câu lạc bộ công bố Thâm Lan gia nhập đội. Với tư cách đội trưởng, cậu bắt buộc phải chia sẻ.

Nghĩ đến việc sau này không thể đối đầu với tên này trên sàn đấu nữa, thật ra có chút tiếc nuối.

Trần Bắc Hà suy nghĩ một lát, bỗng nhiên nảy ra ý tưởng:

 “À đúng rồi, bắt đầu từ ngày mai, thời gian ngoài giờ huấn luyện, cậu đến solo với tôi!”

Sở Tinh Lan: “… Cậu nóng lòng muốn giết tôi đến vậy à?”

Trần Bắc Hà nghiêm túc đáp bằng một lý do không thể bắt bẻ: “1v1 sẽ giúp hiểu rõ thói quen của nhau hơn, cũng là một cách rèn luyện phối hợp.”

Cậu dừng lại một chút, rồi chốt hạ một câu: “Quyết định vậy đi.”

Sở Tinh Lan sờ mũi, hỏi: “Thua thì có bị phạt gì không?”

Trần Bắc Hà vò đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Thua thì… người thua bao trà sữa hoặc bữa khuya?”

Sở Tinh Lan cong môi cười: “Thành giao.”

Hết chương 17


Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh Truyện Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh Story Chương 17
10.0/10 từ 14 lượt.
loading...