Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 16

1@-

Chương 16: Lần đầu đánh đôi

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Sau khi ăn tối, Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan cùng nhau quay lại phòng huấn luyện dành cho hai người.

Nhiệm vụ huấn luyện tối nay là hai người tổ đội để đánh đôi. Đấu đỉnh cao khu vực Trung Quốc của “Thánh Vực” mở đúng 8 giờ mỗi tối, chỉ những người chơi đạt hạng “Truyền Thuyết” mới được tham gia, bắt đầu từ 1500 điểm.

Tài khoản Trần Bắc Hà dùng để livestream bình thường đánh ở mức 2500–3000 điểm. Tài khoản phụ mà Chúc ca mới luyện cho bọn họ chỉ mới đạt 2000 điểm, thực lực tương đối thấp.

Trần Bắc Hà đăng nhập vào game, lấy thẻ đổi tên trong túi ra, đổi ID thành nickname cậu từng dùng thời cấp 3 — Bắc Cực Tinh, sau đó mời người bạn duy nhất trong danh sách vào phòng.

Sở Tinh Lan cũng vừa đổi tên thành: Nam Cực Tinh.

Cả hai đều chọn avatar mặc định của hệ thống, một người nhìn về bên trái, người kia nhìn về bên phải, đứng cạnh nhau trong phòng tổ đội… trông như đang nhìn nhau.

Cái ID với avatar này sao trông kỳ kỳ vậy?

Trần Bắc Hà gãi đầu, bỏ qua cảm giác kỳ quặc trong lòng, nói: “Chuẩn bị đi.”

Đúng 8 giờ, đấu đỉnh cao chính thức bắt đầu.

Chế độ đội là tổ đội bốn người. Sau một lúc chờ, hệ thống tìm được đồng đội cho họ. Một người tên “Không Muốn Đi Làm”, người kia là “Ngày Nào Cũng Tăng Ca”, đủ thấy sự oán niệm với công việc.

Trần Bắc Hà chủ động gõ chữ trong kênh đội: “AD và AP đi chung. hai người chọn tướng có khả năng tự bảo vệ là được.”

Không Muốn Đi Làm: “Có cao thủ gánh đội hả?”

Ngày Nào Cũng Tăng Ca: “Cho xem bảng thành tích với?”

Bắc Cực Tinh: “Đao Phong Chiến Sĩ – đã dùng 33 lần, tỉ lệ thắng 100%”

Không Muốn Đi Làm: “Đỉnh vãi!”

Không Muốn Đi Làm: “Tôi sẵn sàng nằm im rồi, ván này nhờ cao thủ cho ăn gà nhé ~ cảm ơn đại ca.”

Ngày Nào Cũng Tăng Ca: “Đại ca thích hỗ trợ kiểu gì?”

Bắc Cực Tinh: “Gì cũng được, chọn tướng quen tay là được.”

Hai người kia lập tức chọn tướng sở trường. Trong game sinh tồn, ăn gà được điểm rất cao. Gặp được cao thủ gánh đội thì đương nhiên phải thể hiện thật tốt.

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan cũng chọn tướng họ giỏi.

Chiều nay họ đã luyện suốt với Đao Phong Chiến Sĩ và Khổng Ngẫu Sư, nhưng vẫn còn khá nhiều chỗ phối hợp chưa ăn ý nên muốn luyện thêm trong đấu hạng thực chiến.

Sau khi bốn người khoá tướng, Trần Bắc Hà với tư cách đội trưởng bắt đầu chọn điểm xuất phát.

Cậu mở kênh thoại nhóm, dứt khoát nói: “Ván này tụi mình nhảy thẳng xuống Lạc Nhật Thôn nhé? Khu này tài nguyên cao, phát triển nhanh hơn.”

Bên tai vang lên giọng thiếu niên tràn đầy sức sống, rất dễ nghe.

Nam Cực Tinh thì giọng trầm ổn, dịu dàng: “Được, cậu quyết định đi.”

Không Muốn Đi Làm không nhịn được tò mò: “Hai người là người yêu hả?”

Trần Bắc Hà khựng lại: “…Hả?”

Không Muốn Đi Làm cảm thấy mình phát hiện được bí mật, liền khen: “He he, Bắc Cực Tinh – Nam Cực Tinh, tên đôi, lại thêm avatar đôi nữa, nhìn hai người rất rất xứng đôi luôn!”

Không Muốn Đi Làm: “Tôi hiểu mà, cặp đôi chơi game chung.”

Không Muốn Đi Làm: “Tôi sẽ tự giác tắt mic, không làm phiền hai người.”

Ngày Nào Cũng Tăng Ca: “Đúng đó, tụi tôi là bóng đèn, hai người cứ tự nhiên nhé.”

Trần Bắc Hà: “…”

Trần Bắc Hà nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không nhịn được nữa, bật mic bực tức hét lên: “Mẹ kiếp! Ai là người yêu của cậu ta chứ? Tôi bị ép mới phải đi đôi với cậu ta đấy! Nếu game này cho phép giết đồng đội thì người đầu tiên tôi muốn giết là cậu ta!”

Hai người đang ăn dưa: “??”

Bị ép đi đôi? Càng nghe càng thấy k*ch th*ch thì phải làm sao?

Sở Tinh Lan bật cười: “Thôi được rồi, cậu so đo với người ta làm gì, có ai quen biết ai đâu. Chuẩn bị đi, lát nữa đánh nghiêm túc.”

Trần Bắc Hà cau mày ấn nút “chuẩn bị”, cuối cùng cũng hiểu ra ID và avatar của hai người có vấn đề chỗ nào. Trông thật sự như tên tình nhân.

Trần Bắc Hà nhanh chóng gửi tin nhắn riêng cho Sở Tinh Lan: “Đánh xong ván này, lập tức đổi tên và avatar cho tôi!”

Sở Tinh Lan nhìn cậu một cái: “Sao phải đổi?”

Trần Bắc Hà nghiêm mặt: “Tôi là Bắc Cực Tinh, cậu là Nam Cực Tinh, avatar còn đối xứng trái phải, không đổi người ta sẽ hiểu lầm là một đôi.”

Sở Tinh Lan cười nhẹ: “Tôi chỉ có một thẻ đổi tên, mới dùng rồi.”

Trần Bắc Hà lập tức mở cửa hàng: “Tôi mua cho cậu mười cái!”

Sở Tinh Lan: “Đổi tên có giới hạn thời gian, 24 tiếng đổi một lần.”

Trần Bắc Hà quay lại lườm Sở Tinh Lan.

Đối phương vô tội nhìn cậu, tháo tai nghe, nói nhỏ: “Nếu cậu để ý chuyện này, sau này có ai hiểu nhầm thì cứ nói là anh em chơi chung.”

Trần Bắc Hà khó chịu: “Ai là anh em với cậu.”

Sở Tinh Lan sửa lại: “Vậy thì nói là kẻ thù cùng chơi.”

Trần Bắc Hà: “…”

Đồng đội chắc nghĩ hai người này có vấn đề quá?

Hệ thống bắt đầu đếm ngược, Trần Bắc Hà không tiếp tục nghĩ nhiều nữa, quay đầu nhìn màn hình, thúc giục trong game: “Đếm ngược rồi, chuẩn bị vào trận.”

Đếm ngược 5 giây, trận đấu chính thức bắt đầu.

Vào khung giờ cao điểm buổi tối, chế độ sinh tồn này đã ghép được tổng cộng 25 đội, tương đương 100 người chơi.

Sau khi bản đồ tải xong, cả bốn người cùng nhảy xuống Lạc Nhật Thôn.

Khu vực tài nguyên cao có rất nhiều rương báu, mọi người chia nhau ra tìm kiếm.

Trần Bắc Hà bước vào một căn nhà, thấy một rương tím, mở ra là “Trượng Pháp Thuật” dành cho pháp sư. Căn nhà thứ hai thì nhặt được “Sách Ma Pháp”, lại là đồ pháp sư.

Tìm nãy giờ vẫn chưa thấy được món vũ khí nào mình dùng được.

Đúng lúc đó, bên tai vang lên giọng của Sở Tinh Lan: “Bắc Bắc, qua đây, tôi có hai món vũ khí dành cho cậu.”

Trần Bắc Hà lập tức dùng móc bay đến, Sở Tinh Lan ném trang bị chiến sĩ mình vừa nhặt được xuống chân cậu, tiện tay còn quăng ra một bộ giáp cấp 3.

Trần Bắc Hà mắt sáng rực: “Đệt, vận khí cớt chó gì vậy, mở đầu đã nhặt được giáp cấp ba!”

Trong game, giáp sẽ cộng thêm một lớp lá chắn phía trên thanh máu của nhân vật. Kẻ địch phải phá được lá chắn trước thì mới gây sát thương trực tiếp.

Có sáu ô trang bị, nhưng chỉ trang bị được một món giáp.

Bình thường mở đầu chỉ kiếm được giáp cấp 1 hoặc 2, còn giáp cấp 3 màu vàng rất hiếm, thường chỉ xuất hiện cuối game. Trang bị nó có thể tăng khoảng 10.000 điểm lá chắn.

Sở Tinh Lan: “Cho cậu đấy.”

Trần Bắc Hà hơi sững người: “Cậu không mặc à?”

Sở Tinh Lan: “Cậu mặc trước đi. Tôi đánh xa, an toàn hơn.”

Trần Bắc Hà không khách sáo nhận luôn: “Được rồi.”

Cậu mặc hết hai món đồ sát thương và giáp mà Sở Tinh Lan đưa, rồi nói: “Tôi cũng nhặt được vài món cậu dùng được, lấy đi.”

Dưới đất nhanh chóng xuất hiện một đống trượng phép, sách phép và tinh thể ma pháp, Sở Tinh Lan lập tức nhặt lấy và trang bị lên.

“Đại ca, tôi chỉ nhặt được mấy món cấp 1, cấp 2, mấy người xem có dùng được không?” Không Muốn Đi Làm nhanh chân chạy tới bên hai người, thả đống trang bị mình cho là dùng được xuống đất.

“Tôi cũng có vài món.” đồng đội còn lại cũng nhanh chóng đến tụ họp.

“Đưa hết cho Bắc Bắc đi, để cậu ấy lên đồ trước, cậu ấy là chủ lực.” Sở Tinh Lan nói: “MT mặc hai món phòng thủ, hỗ trợ đầu game cầm tinh thể tăng tốc là được. Đồ cho mấy người tôi chế sau được không?”

Giọng của đại ca rất dịu dàng, không hề ra lệnh trực tiếp mà còn nói bằng giọng hỏi rất lễ phép.

Hai người chơi cảm thấy mình được tôn trọng, lập tức nói: “Không vấn đề gì đâu đại ca!”

Trong chế độ tổ đội, nếu cả bốn người không chịu phối hợp mà ai lo đánh nấy, nhiều người sẽ bán luôn trang bị mình không dùng để đổi lấy đồ hợp với mình.

Nhưng bán cho cửa hàng thì bị trừ 20% giá trị, rất không lời, tốt nhất nên đổi trực tiếp với đồng đội.

Kiểu như hôm nay, “nuôi béo” một người mạnh nhất trước, rồi sau đó mới chế đồ cho những người còn lại, cũng là chiến thuật. Nhất là khi người đó đủ mạnh để gánh đội, nhường tài nguyên cho họ sẽ giúp cả đội mạnh lên nhanh nhất.

Trần Bắc Hà được cả đội dồn tài nguyên, nhanh chóng chế xong ba món trang bị vàng. Những món lẻ tẻ cấp xanh, tím thì có thể từ từ nâng cấp hoặc giết địch để thay thế.

Sau khi cả đội nhặt xong khu vực Lạc Nhật Thôn, Trần Bắc Hà nói: “Đi thôi, đổi khu khác.”

Tanker là người da dày thịt dày, đi đầu đội hình. Ba người còn lại giữ khoảng cách vừa phải phía sau để dễ hỗ trợ.

Ngay khi vừa bước ra khỏi cổng làng, tuyết và băng bất ngờ rơi ào xuống, khiến tanker bị đóng băng thành tượng băng ngay lập tức.

Không Muốn Đi Làm: “Vãi! Có phục kích!”

Ngay giây sau đó, cảnh vật trước mắt chớp nhoáng. Con rối trong tay Khổng Ngẫu Sư lao ra nhanh như rắn, chính xác khống chế được Sứ Giả Băng Sương đang nấp trên cây, cùng lúc đó Đao Phong Chiến Sĩ bay lên bằng móc rồi đáp đất mạnh mẽ.

Đón nặng, bùng nổ sát thương!

Lá chắn cấp thấp của kẻ địch lập tức bị đánh nát.

Trần Bắc Hà tung liên hoàn song đao, nối tiếp bằng combo choáng, kích hoạt chiêu cuối dồn sát thương. Xử lý gọn gàng lấy mạng đối phương.

Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] đã hạ gục [Bánh Dâu Tây]

Sau khi hạ gục xong, chiêu cuối của Trần Bắc Hà được làm mới.

Ở hướng bên trái, có một Thợ Săn Cung Tiễn liên tục bắn lén cậu bằng mũi tên băng gây hiệu ứng làm chậm, khiến chiến sĩ gần như không thể di chuyển. Giáp cấp 3 của Trần Bắc Hà sắp bị bắn vỡ thì đúng lúc đó, cậu thoáng thấy một bóng dáng quen thuộc, đôi mắt lập tức sáng rực lên…

Không biết từ lúc nào Sở Tinh Lan đã vòng ra phía sau của Thợ Săn Cung Tiễn.

Hai người gần như đồng thời ra chiêu.

Con rối màu đỏ, to hơn bình thường một vòng, từ trên trời lao xuống, ôm chặt Thợ Săn Cung Tiễn, Trần Bắc Hà bật W dịch chuyển tới, mở chiêu cuối tung combo sát thương dồn.

Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] đã hạ gục [Bánh Táo] — Double Kill!

Bên đối thủ là tổ đội bốn người, chết liền hai người, hai người còn lại vội vàng chạy tới muốn cứu đồng đội.

Nhưng Sở Tinh Lan không hề để họ yên. Đến một người, khống chế một người. Vừa khống chế xong là Trần Bắc Hà xông lên kết liễu ngay lập tức.

Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] đã hạ gục [Bánh Chuối] — Triple Kill!

 Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] đã hạ gục [Bánh Dứa] — Quadra Kill!

Hai đồng đội còn lại há hốc mồm: “Đệt, đội địch bị quét sạch luôn rồi?”

“Đại ca 666! Phối hợp đỉnh quá đi!”

“Đúng là một đội thật, tên toàn bánh trái cây haha~”

“Rơi cả đống rương, mau mau nhặt đồ!”

Dưới đất là một đống trang bị tím, Trần Bắc Hà giữ lại những món mình dùng được, đổi đồ pháp sư cho Sở Tinh Lan.

Hai đại thần còn chừa lại đồ phù hợp cho đồng đội, khiến họ cảm động: “Đại ca còn nhớ tới tụi mình nữa á?”

Có những game thủ cao thủ nhưng kiêu ngạo, xem đồng đội là “thợ vác đồ”, chết thì đổ lỗi cho người khác “gà”. Nhưng hôm nay gặp được đại thần thế này đúng là may mắn. Thực lực mạnh, tính tình hiền, còn chủ động chia đồ.

Pha giao tranh quét sạch đó mang về rất nhiều tài nguyên, Trần Bắc Hà lên được món vàng thứ tư, Sở Tinh Lan có ba món vàng, hai đồng đội cũng có mỗi người hai món.

Hệ thống: Cảnh báo luồng không khí lạnh chuẩn bị xâm lấn, tất cả người chơi hãy nhanh chóng đến khu vực an toàn.

Trần Bắc Hà mở bản đồ xem.

Chà, vừa hay! Khu an toàn nằm ngay Lạc Nhật Thôn, họ khỏi cần chạy, chỉ cần ở lại thủ sẵn.

Cả đội thoải mái nghỉ ngơi, chờ các đội khác tới.

Chưa bao lâu sau, lại có một đội bốn người mò tới, Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan phục kích hai bên, diệt gọn cả đội.

Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] đã hạ gục [Lờ Mờ Như Có Như Không] — Pentakill!

Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] đã hạ gục [Tôi Không Muốn Chết] — SixKill!

Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] Thần thánh!

Hệ thống: [Bắc Cực Tinh] chúa tể trận đấu!

Vị trí xuất phát của họ lại trùng với khu an toàn. Trong game bắn súng sinh tồn, đây là kiểu may mắn gọi là “thiên tuyển chi tử”, không cần chạy bo, có thể chiếm trước vị trí đẹp, nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ địch tự mò tới chết.

Có Sở Tinh Lan phối hợp, Trần Bắc Hà trận này giết điên cuồng, quét sạch 5 đội, tổng cộng 20 mạng.

Hai đồng đội mắt chữ O mồm chữ A:

 Cái Đao Phong Chiến Sĩ này… bá đạo tới mức quá đáng rồi đấy?!

— Victory, Chiến thắng!

Cả đội bốn người sống sót đến cuối cùng, ăn gà thành công.

Hai đồng đội lập tức gõ trong kênh đội: “Cảm ơn đại ca gánh đội!”

Sở Tinh Lan: “Không có gì, hẹn gặp lại nếu có duyên.”

Thoát khỏi trận, Trần Bắc Hà nhìn Sở Tinh Lan với ánh mắt đầy cảm xúc.

Ván này đánh thật quá đã!

Lâu lắm rồi cậu mới được sảng khoái như vậy…

Không ngờ cậu và Sở Tinh Lan cũng khá ăn ý, lần đầu tiên đánh đôi với tư cách đồng đội mà đã phối hợp nhịp nhàng ăn gà dễ dàng.

Có lẽ đúng như lời Chúc ca nói, cả hai đều là kiểu tuyển thủ tốc độ cao. Chỉ cần thích ứng lẫn nhau, hợp tác ăn ý thì có thể nhanh chóng thu hoạch chiến trường, kết thúc trận đấu.

Tuy nhiên, hiện tại họ vẫn đang đánh mức 2000 điểm, đối với tuyển thủ chuyên nghiệp thì chẳng khác gì đập cá ao làng, không thể dùng để đánh giá thật sự thực lực.

Khi thật sự lên sàn đấu chuyên nghiệp, đối thủ đều vô cùng xảo quyệt, nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp khác thực lực cũng không thua gì họ. Hai người liệu có trụ được dưới áp lực hay không vẫn là điều chưa thể biết.

Trần Bắc Hà hít sâu một hơi, xoa cổ tay rồi nói: “Chơi tiếp đi, ván tới để tôi hỗ trợ cậu, cậu thử làm người ăn mạng xem sao.”

Sở Tinh Lan đáp: “Không thành vấn đề.”

Lối đánh “khi cậu tấn công thì tôi hỗ trợ, khi tôi tấn công thì cậu hỗ trợ” có thể giúp hai người nhanh chóng làm quen với tiết tấu ra đòn của nhau, từ đó nuôi dưỡng được sự ăn ý.

Đến khi sau này huấn luyện cùng đội, có Khúc Trường Thiên và Lộc Miên lo phần hỗ trợ và khống chế thì hai người bọn họ có thể yên tâm cùng nhau lao lên, phối hợp bùng nổ, tập trung hỏa lực giết địch nhanh nhất.

Trần Bắc Hà bất chợt rất mong chờ ngày đó đến.

Hết chương 16


Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh Truyện Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh Story Chương 16
10.0/10 từ 14 lượt.
loading...