Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 309: Thủy nguyên bổn tinh
- Một tin tức?
Tất cả mọi người đấu giá đều không ngờ rằng kiện vật phẩm cuối cùng lại là một tin tức.
Sở Nam càng nghi hoặc hơn, hắn chưa từng tham gia phách mại hội, không ngờ rằng tin tức cũng có thể đấu giá.
Trong lòng mọi người đều suy đoán, đây đến tột cùng là tin tức gì mà lại yêu cầu tu vi của người đấu giá ít nhất phải là cảnh giới Võ Quân.
Đồng thời kinh ngạc, còn có một người trong lòng đang cực kỳ phiền muộn.
Người này hiển nhiên là tên thanh niên kia, vật hắn muốn đều bị Sở Nam giành, không thu hoạch được gì, ngay cả kiện vật phẩm cuối cùng cũng không có tư cách tham dự, bởi vì hắn chỉ là một tên Võ Tướng trung cấp mà thôi.
Trong hoàn cảnh của tên thanh niên, bằng vào chừng ấy tuổi đã là một Võ Tướng trung cấp đã là rất giỏi rồi, cũng có thể xem như là thiên tài, nhưng thiên tài hôm nay cũng có chút phiền muộn.
Phách mại sư thu hút được sự chú ý của mọi người, lúc này mới từ từ nói:
- Tin tức này là tin tức liên quan đến Thủy nguyên bổn tinh.
- Cái gì? Thủy nguyên bổn tinh?
Trong mê vụ truyền đến từng trận kinh hô.
Lông mày Sở Nam nhướng lên, nhẹ giọng hỏi Tử Mộng Nhân:
- Mộng Nhân, Thủy nguyên bổn tinh là gì?
- Để ta nhớ xem nào, hình như đã từng nghe Thái gia gia kể rồi.
Tử Mộng Nhân cau mày lại trầm tư.
Thanh niên kia há hốc mồm, khuôn mặt trở nên oán hận:
- Không ngờ là Thủy nguyên bổn tinh, đáng hận, cần phải tu vi Võ Quân, nếu không phải tu vi Võ Quân, ta có thể…. Bọn hắn làm sao có được tin tức của Thủy nguyên bổn tinh?
- Chúng ta bảo đảm, tin tức Thủy nguyên bổn tinh tuyệt đối là thật, tin tức này không có giá khởi điểm, các vị tùy ý cạnh tranh!
Cả buổi không có người lên tiếng.
Thật lâu sau mới có người hô:
- Một vạn hạ phẩm nguyên thạch.
- Một vạn hạ phẩm nguyên thạch cũng muốn biết tin tức về Thủy nguyên bổn tinh? Thật đúng là vọng tưởng, ta ra ba vạn hạ phẩm nguyên thạch.
- Đúng là chó chê mèo lắm lông, một vạn không được thì ba vạn sao? Năm vạn hạ phẩm nguyên thạch.
- Mười vạn hạ phẩm nguyên thạch.
…..
Giá phách mại lần này so với những lần trước, thanh thế nhỏ hơn không ít, thế nhưng, suy nghĩ kỹ một chút thì những pháp bảo lúc trước đều là sự thật, đấu giá còn có thể dùng, còn tin tức này lại không phải tồn tại thực sự.
Nếu như đem Thủy nguyên bổn tinh ra đấu giá thì đừng nói là mười vạn hạ phẩm nguyên thạch, cho dù mười vạn thượng phẩm nguyên thạch cũng có người hô giá.
Đấu giá càng ngày càng kịch liệt.
Hai đầu lông mày của Sở Nam nhíu lại, nói:
- Chỉ là một tin tức mà có thể khiến nhiều người cạnh tranh như vậy, Thủy nguyên bổn tinh này đúng là không đơn giản.
Sở Nam vẫn không nói gì, chỉ đợi đáp án từ Tử Mộng Nhân.
Đột nhiên, trong mê vụ vang lên một thanh âm:
- Ta ra 5000 khối trung phẩm nguyên thạch, tin tức này nhất định là của ta.
Âm thanh rất bá đạo, lập tức có người phản bác:
- Ngươi nói nhất định thì nhất định sao? Đúng là nực cười.
Người này nói không sai, mặc dù chỉ là một tin tức, nhưng là tin tức về Thủy nguyên bổn tinh, dù ôm hi vọng vạn nhất cũng muốn tranh đến đầu rơi máu chảy.
Mà người này vừa dứt lời, thì âm thanh lạnh lẽo kia lại vang lên:
- Vậy sao? Nếu lão phu tên là Vô Không lão tổ thì sao?
- Cái gì? Vô Không lão tổ? Vô Không lão tổ cũng ở đây?
Có người hoảng sợ hô lên, mà sắc mặt người vừa lên tiếng phản bác cũng trở nên tái nhợt, toàn thân không ngừng run rẩy, giống như sắp mất mạng vậy.
- Không sai, lão phu chính là Vô Không lão tổ, các vị hãy bán cho tại hạ một phần thể diện, ngày sau cũng dễ gặp mặt. Nếu kẻ nào không cấp thể diện cho ta, bổn lão tổ cũng tuyệt đối không cho hắn thể diện.
Vô Không lão tổ lạnh lùng nói, sau đó còn bổ sung thêm:
- Các ngươi cũng đừng tưởng rằng mê vụ dày đặc này ta không biết các ngươi là ai, kẻ nào muốn phá chuyện tốt của ta, ta nhất định tìm ra hắn, sau đó….
Chữ “Sau đó” như Thiên Nhất Tông thì Vô Không lão tổ cũng không nói tiếp.
Vô Không lão tổ vừa nói như vậy, người ở đây quả nhiên trầm mặc, không ai trả giá nữa.
Không phải bọn hắn không muốn đấu giá, nhưng mà cái tên Vô Không lão tổ này thật sự quá dọa người rồi.
Vô Không lão tổ không môn không phái, cũng không phải người của gia tộc nào, độc lai độc vang, là võ giả không thuộc về bất kỳ thế lực nào, được đại lục Thiên Vũ thống nhất gọi là võ giả tán tu.
Theo lẽ thường mà nói thì võ giả tu luyện không thể thiếu nguyên thạch, đan dược và pháp bảo, có những thứ đó thì tu luyện sẽ nhanh hơn, bởi vì dù sao đi nữa thì tinh lực của mỗi người cũng có hạn. Võ giả phụ thuộc vào môn phái hoặc gia tộc, chỉ quan tâm đến việc tu luyện, không cần phải quan tâm đến các loại nguyên thạch và đan dược. Mà tán tu thì phải tự mình kiếm đan dược, cũng tự tìm pháp bảo, tất cả đều tự dựa vào bản thân….
Bởi vậy, tinh lực bị phân tán, võ giả tán tu cũng không nhiều.
Thế nhưng Vô Không lão tổ này chính là một người ngoại lệ, hai mươi năm Vô Không lão tổ đã tấn chức, trở thành Võ Vương, nghe nói lúc trẻ hắn gặp phải kỳ ngộ, nuốt được một trái cây kỳ dị, tu luyện nhanh chóng.
Vô Không lão tổ tấn chức thành Võ Vương, không ít môn phái muốn lôi kéo hắn nhập bọn, thậm chí có một vài gia tộc cũng muốn hắn trở thành khách khanh trưởng lão, thế nhưng Vô Không lão tổ lại cự tuyệt, vẫn làm theo ý mình, độc lai độc vãng.
Nhưng nếu chỉ thế thì Vô Không lão tổ cũng không đến mức khiến người ta sợ hãi như vậy, chỉ có điều, hung danh của Vô Không lão tổ thì không ai không biết, trên mặt là nụ cười chân thành, nhưng lại có thể làm những chuyện độc ác đến cực điểm, một lời không hợp là muốn lấy mạng ngươi, đã từng có người không cẩn thận mạo phạm hắn, Vô Không lão tổ liền giết sạch cả nhà, còn cái việc giết người đoạt bảo thì lại càng làm vô số kể, được đặt một cái mỹ xưng là khẩu phật tâm xà.
Vô Không lão tổ như vậy, những người khác làm sao còn dám cạnh tranh?
Trừ phi chán sống, bằng không thì tu vi phải cao hơn hắn.
Vô Không lão tổ vừa báo tên thì từ một góc độ nào đó đã có thể xem là làm loạn Bí thị phách mại rồi, thế nhưng người ta là Võ Vương, có ai không biết nặng nhẹ mà đi chọc một kình địch như vậy?
Phách mại sư cũng rất bất đắc dĩ, không tự chủ được hướng ánh mắt về phía phòng Sở Nam đang ngồi, giống như đang chờ đợi, chỉ tiếc là nơi ấy vẫn im lặng.
- Hắn cũng sợ danh hào của Vô Không lão tổ rồi, mà nói không chừng hắn còn không phải là Võ Quân, cũng không biết là người phương nào, xem ra tin tức về Thủy nguyên bổn tinh chỉ có thể giao cho Vô Không lão tổ thôi, Vô Không lão tổ là Hỏa thuộc tính, muốn Thủy nguyên bổn tinh làm cái gì?
Phách mại sư thầm nhủ, sau đó hô lên:
- 5000 trung phẩm nguyên thạch lần thứ nhất.
Đúng lúc này, Tử Mộng Nhân đột nhiên kinh ngạc nói:
- Tên ngốc, ta nhớ Thủy nguyên bổn tinh này là thứ gì rồi.
Vũ Nghịch Càn Khôn
Tất cả mọi người đấu giá đều không ngờ rằng kiện vật phẩm cuối cùng lại là một tin tức.
Sở Nam càng nghi hoặc hơn, hắn chưa từng tham gia phách mại hội, không ngờ rằng tin tức cũng có thể đấu giá.
Trong lòng mọi người đều suy đoán, đây đến tột cùng là tin tức gì mà lại yêu cầu tu vi của người đấu giá ít nhất phải là cảnh giới Võ Quân.
Đồng thời kinh ngạc, còn có một người trong lòng đang cực kỳ phiền muộn.
Người này hiển nhiên là tên thanh niên kia, vật hắn muốn đều bị Sở Nam giành, không thu hoạch được gì, ngay cả kiện vật phẩm cuối cùng cũng không có tư cách tham dự, bởi vì hắn chỉ là một tên Võ Tướng trung cấp mà thôi.
Trong hoàn cảnh của tên thanh niên, bằng vào chừng ấy tuổi đã là một Võ Tướng trung cấp đã là rất giỏi rồi, cũng có thể xem như là thiên tài, nhưng thiên tài hôm nay cũng có chút phiền muộn.
Phách mại sư thu hút được sự chú ý của mọi người, lúc này mới từ từ nói:
- Tin tức này là tin tức liên quan đến Thủy nguyên bổn tinh.
- Cái gì? Thủy nguyên bổn tinh?
Trong mê vụ truyền đến từng trận kinh hô.
Lông mày Sở Nam nhướng lên, nhẹ giọng hỏi Tử Mộng Nhân:
- Mộng Nhân, Thủy nguyên bổn tinh là gì?
- Để ta nhớ xem nào, hình như đã từng nghe Thái gia gia kể rồi.
Tử Mộng Nhân cau mày lại trầm tư.
Thanh niên kia há hốc mồm, khuôn mặt trở nên oán hận:
- Không ngờ là Thủy nguyên bổn tinh, đáng hận, cần phải tu vi Võ Quân, nếu không phải tu vi Võ Quân, ta có thể…. Bọn hắn làm sao có được tin tức của Thủy nguyên bổn tinh?
- Chúng ta bảo đảm, tin tức Thủy nguyên bổn tinh tuyệt đối là thật, tin tức này không có giá khởi điểm, các vị tùy ý cạnh tranh!
Cả buổi không có người lên tiếng.
Thật lâu sau mới có người hô:
- Một vạn hạ phẩm nguyên thạch.
- Một vạn hạ phẩm nguyên thạch cũng muốn biết tin tức về Thủy nguyên bổn tinh? Thật đúng là vọng tưởng, ta ra ba vạn hạ phẩm nguyên thạch.
- Đúng là chó chê mèo lắm lông, một vạn không được thì ba vạn sao? Năm vạn hạ phẩm nguyên thạch.
- Mười vạn hạ phẩm nguyên thạch.
…..
Giá phách mại lần này so với những lần trước, thanh thế nhỏ hơn không ít, thế nhưng, suy nghĩ kỹ một chút thì những pháp bảo lúc trước đều là sự thật, đấu giá còn có thể dùng, còn tin tức này lại không phải tồn tại thực sự.
Nếu như đem Thủy nguyên bổn tinh ra đấu giá thì đừng nói là mười vạn hạ phẩm nguyên thạch, cho dù mười vạn thượng phẩm nguyên thạch cũng có người hô giá.
Đấu giá càng ngày càng kịch liệt.
Hai đầu lông mày của Sở Nam nhíu lại, nói:
- Chỉ là một tin tức mà có thể khiến nhiều người cạnh tranh như vậy, Thủy nguyên bổn tinh này đúng là không đơn giản.
Sở Nam vẫn không nói gì, chỉ đợi đáp án từ Tử Mộng Nhân.
Đột nhiên, trong mê vụ vang lên một thanh âm:
- Ta ra 5000 khối trung phẩm nguyên thạch, tin tức này nhất định là của ta.
Âm thanh rất bá đạo, lập tức có người phản bác:
- Ngươi nói nhất định thì nhất định sao? Đúng là nực cười.
Người này nói không sai, mặc dù chỉ là một tin tức, nhưng là tin tức về Thủy nguyên bổn tinh, dù ôm hi vọng vạn nhất cũng muốn tranh đến đầu rơi máu chảy.
Mà người này vừa dứt lời, thì âm thanh lạnh lẽo kia lại vang lên:
- Vậy sao? Nếu lão phu tên là Vô Không lão tổ thì sao?
- Cái gì? Vô Không lão tổ? Vô Không lão tổ cũng ở đây?
Có người hoảng sợ hô lên, mà sắc mặt người vừa lên tiếng phản bác cũng trở nên tái nhợt, toàn thân không ngừng run rẩy, giống như sắp mất mạng vậy.
- Không sai, lão phu chính là Vô Không lão tổ, các vị hãy bán cho tại hạ một phần thể diện, ngày sau cũng dễ gặp mặt. Nếu kẻ nào không cấp thể diện cho ta, bổn lão tổ cũng tuyệt đối không cho hắn thể diện.
Vô Không lão tổ lạnh lùng nói, sau đó còn bổ sung thêm:
- Các ngươi cũng đừng tưởng rằng mê vụ dày đặc này ta không biết các ngươi là ai, kẻ nào muốn phá chuyện tốt của ta, ta nhất định tìm ra hắn, sau đó….
Chữ “Sau đó” như Thiên Nhất Tông thì Vô Không lão tổ cũng không nói tiếp.
Vô Không lão tổ vừa nói như vậy, người ở đây quả nhiên trầm mặc, không ai trả giá nữa.
Không phải bọn hắn không muốn đấu giá, nhưng mà cái tên Vô Không lão tổ này thật sự quá dọa người rồi.
Vô Không lão tổ không môn không phái, cũng không phải người của gia tộc nào, độc lai độc vang, là võ giả không thuộc về bất kỳ thế lực nào, được đại lục Thiên Vũ thống nhất gọi là võ giả tán tu.
Theo lẽ thường mà nói thì võ giả tu luyện không thể thiếu nguyên thạch, đan dược và pháp bảo, có những thứ đó thì tu luyện sẽ nhanh hơn, bởi vì dù sao đi nữa thì tinh lực của mỗi người cũng có hạn. Võ giả phụ thuộc vào môn phái hoặc gia tộc, chỉ quan tâm đến việc tu luyện, không cần phải quan tâm đến các loại nguyên thạch và đan dược. Mà tán tu thì phải tự mình kiếm đan dược, cũng tự tìm pháp bảo, tất cả đều tự dựa vào bản thân….
Bởi vậy, tinh lực bị phân tán, võ giả tán tu cũng không nhiều.
Thế nhưng Vô Không lão tổ này chính là một người ngoại lệ, hai mươi năm Vô Không lão tổ đã tấn chức, trở thành Võ Vương, nghe nói lúc trẻ hắn gặp phải kỳ ngộ, nuốt được một trái cây kỳ dị, tu luyện nhanh chóng.
Vô Không lão tổ tấn chức thành Võ Vương, không ít môn phái muốn lôi kéo hắn nhập bọn, thậm chí có một vài gia tộc cũng muốn hắn trở thành khách khanh trưởng lão, thế nhưng Vô Không lão tổ lại cự tuyệt, vẫn làm theo ý mình, độc lai độc vãng.
Nhưng nếu chỉ thế thì Vô Không lão tổ cũng không đến mức khiến người ta sợ hãi như vậy, chỉ có điều, hung danh của Vô Không lão tổ thì không ai không biết, trên mặt là nụ cười chân thành, nhưng lại có thể làm những chuyện độc ác đến cực điểm, một lời không hợp là muốn lấy mạng ngươi, đã từng có người không cẩn thận mạo phạm hắn, Vô Không lão tổ liền giết sạch cả nhà, còn cái việc giết người đoạt bảo thì lại càng làm vô số kể, được đặt một cái mỹ xưng là khẩu phật tâm xà.
Vô Không lão tổ như vậy, những người khác làm sao còn dám cạnh tranh?
Trừ phi chán sống, bằng không thì tu vi phải cao hơn hắn.
Vô Không lão tổ vừa báo tên thì từ một góc độ nào đó đã có thể xem là làm loạn Bí thị phách mại rồi, thế nhưng người ta là Võ Vương, có ai không biết nặng nhẹ mà đi chọc một kình địch như vậy?
Phách mại sư cũng rất bất đắc dĩ, không tự chủ được hướng ánh mắt về phía phòng Sở Nam đang ngồi, giống như đang chờ đợi, chỉ tiếc là nơi ấy vẫn im lặng.
- Hắn cũng sợ danh hào của Vô Không lão tổ rồi, mà nói không chừng hắn còn không phải là Võ Quân, cũng không biết là người phương nào, xem ra tin tức về Thủy nguyên bổn tinh chỉ có thể giao cho Vô Không lão tổ thôi, Vô Không lão tổ là Hỏa thuộc tính, muốn Thủy nguyên bổn tinh làm cái gì?
Phách mại sư thầm nhủ, sau đó hô lên:
- 5000 trung phẩm nguyên thạch lần thứ nhất.
Đúng lúc này, Tử Mộng Nhân đột nhiên kinh ngạc nói:
- Tên ngốc, ta nhớ Thủy nguyên bổn tinh này là thứ gì rồi.
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 309: Thủy nguyên bổn tinh
10.0/10 từ 21 lượt.