Vô Tận Đan Điền
Chương 347: Giúp Khuynh Thành thăng cấp
Mặc dù mình là người của hai thế giới, đối với tu luyện thăng cấp rõ như lòng bàn tay, nhưng Lạc Khuynh Thành dù sao cũng là cô gái, nếu lại xuất hiện xấu hổ như lần trước, vậy thì thật xấu hổ chết người ta rồi, còn không bằng để sư phụ của nàng ra tay, lẫn nhau hiểu biết, tương đối an toàn.
- Nguyên Tinh Linh Dịch linh khí thập phần sung túc, lấy thân thể của ngươi, căn bản không thể thừa nhận lực lượng của một giọt mang đến, hiện tại ta sẽ phân hoá giọt linh dịch này thành vô số mảnh nhỏ, đưa vào huyệt đạo toàn thân ngươi, giúp ngươi tăng thực lực lên!
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân nói ra kế hoạch của mình.
- Bách Hoa Tu, thủ chưởng của ngươi đặt lên lưng Khuynh Thành, dùng chân khí cảm thụ tình huống trong cơ thể nàng, một khi xuất hiện nguy hiểm, lập tức cho ta biết!
- Hảo!
Bách Hoa Tu cũng biết trợ giúp người khác thăng cấp Chí Tôn nguy hiểm, trịnh trọng gật đầu.
- PHÁ...
Mở bình ngọc ra, ngón tay của Nhiếp Vân phất lên, một giọt Nguyên Tinh Linh Dịch bay đến không trung, ở dưới sự thao túng của hắn, nháy mắt biến thành bảy trăm hai mươi ba đốm nhỏ.
Lúc trước mình có thể thừa nhận một giọt Nguyên Tinh Linh Dịch, thứ nhất là tu luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết, thân thể cường đại, thứ hai Cửu Chuyển Niết Bàn Công công pháp đặc thù, hiện tại Lạc Khuynh Thành bất đồng, nếu trực tiếp cho nàng dùng một giọt mà nói, đừng nói thăng cấp, chỉ sợ sẽ trực tiếp bạo thể mà chết!
Dùng linh hồn phân một giọt Nguyên Tinh Linh Dịch thành nhiều phần, cũng chỉ có linh hồn lực đạt tới Khí Hải Đại Viên Mãn mới có thể có lực khống chế cường đại như thế, đổi lại người khác, cho dù có loại tâm tư này, chỉ sợ cũng khó có thể thao tác!
- Đi vào!
Nguyên Tinh Linh Dịch biến thành hơn bảy trăm phần, bàn tay của Nhiếp Vân khẽ lật, giống như trời giáng mưa móc, toàn bộ vọt vào thân thể của Lạc Khuynh Thành!
Ào ào!
Linh dịch vừa tiến vào trong cơ thể Lạc Khuynh Thành, trên mặt ngọc trắng noãn của nàng lập tức hiện ra ửng hồng, khí tức cả người giống như viên cầu bành trướng.
- Tĩnh tâm trầm khí, trăm sông hợp thành biển!
Thanh âm của Bách Hoa Tu vang lên, bàn tay chống đỡ ở sau lưng có một cỗ chân khí tuôn vào.
- Ân!
Lạc Khuynh Thành cũng biết đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, lập tức vứt bỏ hết thảy suy nghĩ miên man, toàn lực trùng kích.
Ầm vang!
Không đến nửa canh giờ, trong cơ thể Lạc Khuynh Thành liền phát ra nổ vang liên tiếp, rốt cục đột phá Khí Tông gông cùm đạt đến Chí Tôn, sau khi đạt tới Chí Tôn, hiệu quả của Nguyên Tinh Linh Dịch như trước không có biến mất, làm cho thực lực của nàng tiếp tục lên cao.
Từ Khí Tông cảnh sơ kỳ đến Chí Tôn, mặc dù Nhiếp Vân tu luyện Cửu Chuyển Niết Bàn Công, như trước hao phí suốt một tháng, Lạc Khuynh Thành không đến nửa tháng đã đột phá, chỉ sợ xưng nàng là người thăng cấp nhanh nhất cũng không đủ!
Hô!
Rốt cục, Lạc Khuynh Thành phun ra một hơi, thực lực ngừng lại ở Chí Tôn đỉnh phong.
Đỉnh phong của nàng, bởi vì lĩnh ngộ quá thấp, cấp bậc linh hồn cũng không cao, thực lực yếu đến đáng thương, chỉ sợ ngay cả Mạc Ngạn Thanh cũng hơi không bằng, chớ nói chi là so sánh với Nhiếp Vân.
Dù như thế, Chí Tôn chính là Chí Tôn, siêu cấp cường giả Khí Hải đỉnh phong nhất, ở Thần Phong đế quốc trước kia, đủ để phong vương phong hầu rồi.
Lạc Khuynh Thành thăng cấp xong, Tiểu Phong cùng Hắc Nham cũng trở lại, hai người bắt mấy yêu thú cùng vô số hoa quả, ở trong sơn động đốt lên lửa trại, mùi thịt nướng xông vào mũi, làm cho người ta thèm nhỏ dãi.
- Lần này chúng ta đi Quang Minh thành, nhất định sẽ có đại chiến, chỗ này của ta có chút Linh Dược cùng bảo bối tăng lên cấp bậc. Các ngươi trước dùng luyện hóa đi!
Ăn xong, uống xong, Nhiếp Vân lật tay lấy ra mấy bình ngọc.
Tử Quỳnh Sơn Mạch tích tụ quả nhiên hùng hậu đáng sợ, mấy ngày nay nhàn hạ. Liền kiểm tra bảo bối trong Nạp Vật Đan Điền cướp đoạt tới, vừa thấy quả nhiên bảo vật vô số.
Mặc dù không có loại thứ tốt như Bí Cảnh phù, nhưng đan dược tăng cấp khác lại nhiều lắm!
Bất quá những đan dược này đối với người khác có lẽ có tác dụng, nhưng đối với Nhiếp Vân tác dụng không lớn, thực lực của hắn là trải qua Cửu Chuyển Niết Bàn Công tăng lên, trình độ chân khí hùng hậu vượt qua tưởng tượng. Đan dược tăng lên tu vi bình thường, cho dù dùng, cũng chỉ như ăn đậu mà thôi.
Vốn hắn nghĩ trong bảo khố sẽ có rất nhiều trung phẩm linh thạch. Có thể kéo Yêu thánh cổ thi lên, làm cho thực lực tái tiến một bước, kết quả chỉ tìm được năm viên trung phẩm linh thạch, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Mặc dù năm viên trung phẩm linh thạch là trân quý nhất trong bảo tàng. Nhưng đối với mình mà nói, vẫn còn có chút không đủ dùng, cho dù toàn bộ gia nhập Yêu thánh cổ thi, cũng nhiều nhất có thể làm cho nó kích phát ra năm phần trăm sức chiến đấu, khoảng cách trăm phần trăm, vẫn là kém rất nhiều!
- Được!
Mấy ngày nay phi hành, đám người Bách Hoa Tu cũng biết Nhiếp Vân cùng Tiểu Phong ngày đó làm cái gì, biết bọn họ lấy hết sạch sẽ hang ổ của người ta, vừa buồn cười, lại nhịn không được vì thực lực của hai người mà cảm thấy khiếp sợ.
Trận pháp của Tử Quỳnh Sơn Mạch rất mạnh, cho dù hoàng thất lão tổ của Thần Thánh đế quốc qua đi, cũng rất khó cam đoan có thể còn sống đi ra. Hai người bọn họ chẳng những còn sống, còn cướp sạch sẽ hang ổ của người ta, loại thực lực này, thật đúng là đáng sợ!
Tiếp nhận đan dược, mọi người dùng xong, hơn nữa hoàn toàn luyện hóa, đã đến đêm khuya, ngoài động ánh trăng như tắm, chiếu chung quanh một mảnh sáng tỏ.
Thấy thực lực của mọi người lại có tăng trưởng, lúc này Nhiếp Vân mới yên lòng, bước dưới ánh trăng đi ra khỏi sơn động.
Sơn cốc cực kỳ yên tĩnh, gió thổi lá cây vang sào sạt, ngẫu nhiên có một tiếng vượn hú, càng hiển lộ cảnh đêm rõ ràng.
Đi trên lá cây thật dày trong cốc, Nhiếp Vân nhìn lên bầu trời đầy sao, trong lòng không khỏi thở dài.
Thực lực bây giờ ở Khí Hải Đại Lục, coi như không kém, nhưng so với thời kì đỉnh phong kiếp trước, cái gì cũng không tính, kiếp trước cha mẹ tỷ đệ toàn bộ tử vong, không có cơ hội tẫn hiếu, trọng nghĩa, không nghĩ tới kiếp này cha mẹ khoẻ mạnh, mình như trước làm bất hiếu tử!
- Chỉ mong đám người phụ thân khỏe mạnh, nếu xảy ra chuyện gì, chẳng sợ đối phương là tông môn nào, ta cũng sẽ tiêu diệt, tuyệt không nương tay!
Nhìn Minh Nguyệt nhô lên cao, trong lòng Nhiếp Vân âm thầm thề.
Tuy sát tâm kiếp trước ở sau khi sống lại giảm bớt rất nhiều, nhưng thật có người dám trêu đến trên đầu mình mà nói, mặc kệ đối thủ là ai, cũng không ngại diệt sát toàn bộ! Cho dù là siêu cấp cường giả của Di Thiên đại lục cũng không ngoại lệ!
Vô Tận Đan Điền
- Nguyên Tinh Linh Dịch linh khí thập phần sung túc, lấy thân thể của ngươi, căn bản không thể thừa nhận lực lượng của một giọt mang đến, hiện tại ta sẽ phân hoá giọt linh dịch này thành vô số mảnh nhỏ, đưa vào huyệt đạo toàn thân ngươi, giúp ngươi tăng thực lực lên!
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân nói ra kế hoạch của mình.
- Bách Hoa Tu, thủ chưởng của ngươi đặt lên lưng Khuynh Thành, dùng chân khí cảm thụ tình huống trong cơ thể nàng, một khi xuất hiện nguy hiểm, lập tức cho ta biết!
- Hảo!
Bách Hoa Tu cũng biết trợ giúp người khác thăng cấp Chí Tôn nguy hiểm, trịnh trọng gật đầu.
- PHÁ...
Mở bình ngọc ra, ngón tay của Nhiếp Vân phất lên, một giọt Nguyên Tinh Linh Dịch bay đến không trung, ở dưới sự thao túng của hắn, nháy mắt biến thành bảy trăm hai mươi ba đốm nhỏ.
Lúc trước mình có thể thừa nhận một giọt Nguyên Tinh Linh Dịch, thứ nhất là tu luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết, thân thể cường đại, thứ hai Cửu Chuyển Niết Bàn Công công pháp đặc thù, hiện tại Lạc Khuynh Thành bất đồng, nếu trực tiếp cho nàng dùng một giọt mà nói, đừng nói thăng cấp, chỉ sợ sẽ trực tiếp bạo thể mà chết!
Dùng linh hồn phân một giọt Nguyên Tinh Linh Dịch thành nhiều phần, cũng chỉ có linh hồn lực đạt tới Khí Hải Đại Viên Mãn mới có thể có lực khống chế cường đại như thế, đổi lại người khác, cho dù có loại tâm tư này, chỉ sợ cũng khó có thể thao tác!
- Đi vào!
Nguyên Tinh Linh Dịch biến thành hơn bảy trăm phần, bàn tay của Nhiếp Vân khẽ lật, giống như trời giáng mưa móc, toàn bộ vọt vào thân thể của Lạc Khuynh Thành!
Ào ào!
Linh dịch vừa tiến vào trong cơ thể Lạc Khuynh Thành, trên mặt ngọc trắng noãn của nàng lập tức hiện ra ửng hồng, khí tức cả người giống như viên cầu bành trướng.
- Tĩnh tâm trầm khí, trăm sông hợp thành biển!
Thanh âm của Bách Hoa Tu vang lên, bàn tay chống đỡ ở sau lưng có một cỗ chân khí tuôn vào.
- Ân!
Lạc Khuynh Thành cũng biết đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, lập tức vứt bỏ hết thảy suy nghĩ miên man, toàn lực trùng kích.
Ầm vang!
Không đến nửa canh giờ, trong cơ thể Lạc Khuynh Thành liền phát ra nổ vang liên tiếp, rốt cục đột phá Khí Tông gông cùm đạt đến Chí Tôn, sau khi đạt tới Chí Tôn, hiệu quả của Nguyên Tinh Linh Dịch như trước không có biến mất, làm cho thực lực của nàng tiếp tục lên cao.
Từ Khí Tông cảnh sơ kỳ đến Chí Tôn, mặc dù Nhiếp Vân tu luyện Cửu Chuyển Niết Bàn Công, như trước hao phí suốt một tháng, Lạc Khuynh Thành không đến nửa tháng đã đột phá, chỉ sợ xưng nàng là người thăng cấp nhanh nhất cũng không đủ!
Hô!
Rốt cục, Lạc Khuynh Thành phun ra một hơi, thực lực ngừng lại ở Chí Tôn đỉnh phong.
Đỉnh phong của nàng, bởi vì lĩnh ngộ quá thấp, cấp bậc linh hồn cũng không cao, thực lực yếu đến đáng thương, chỉ sợ ngay cả Mạc Ngạn Thanh cũng hơi không bằng, chớ nói chi là so sánh với Nhiếp Vân.
Dù như thế, Chí Tôn chính là Chí Tôn, siêu cấp cường giả Khí Hải đỉnh phong nhất, ở Thần Phong đế quốc trước kia, đủ để phong vương phong hầu rồi.
Lạc Khuynh Thành thăng cấp xong, Tiểu Phong cùng Hắc Nham cũng trở lại, hai người bắt mấy yêu thú cùng vô số hoa quả, ở trong sơn động đốt lên lửa trại, mùi thịt nướng xông vào mũi, làm cho người ta thèm nhỏ dãi.
- Lần này chúng ta đi Quang Minh thành, nhất định sẽ có đại chiến, chỗ này của ta có chút Linh Dược cùng bảo bối tăng lên cấp bậc. Các ngươi trước dùng luyện hóa đi!
Ăn xong, uống xong, Nhiếp Vân lật tay lấy ra mấy bình ngọc.
Tử Quỳnh Sơn Mạch tích tụ quả nhiên hùng hậu đáng sợ, mấy ngày nay nhàn hạ. Liền kiểm tra bảo bối trong Nạp Vật Đan Điền cướp đoạt tới, vừa thấy quả nhiên bảo vật vô số.
Mặc dù không có loại thứ tốt như Bí Cảnh phù, nhưng đan dược tăng cấp khác lại nhiều lắm!
Bất quá những đan dược này đối với người khác có lẽ có tác dụng, nhưng đối với Nhiếp Vân tác dụng không lớn, thực lực của hắn là trải qua Cửu Chuyển Niết Bàn Công tăng lên, trình độ chân khí hùng hậu vượt qua tưởng tượng. Đan dược tăng lên tu vi bình thường, cho dù dùng, cũng chỉ như ăn đậu mà thôi.
Vốn hắn nghĩ trong bảo khố sẽ có rất nhiều trung phẩm linh thạch. Có thể kéo Yêu thánh cổ thi lên, làm cho thực lực tái tiến một bước, kết quả chỉ tìm được năm viên trung phẩm linh thạch, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Mặc dù năm viên trung phẩm linh thạch là trân quý nhất trong bảo tàng. Nhưng đối với mình mà nói, vẫn còn có chút không đủ dùng, cho dù toàn bộ gia nhập Yêu thánh cổ thi, cũng nhiều nhất có thể làm cho nó kích phát ra năm phần trăm sức chiến đấu, khoảng cách trăm phần trăm, vẫn là kém rất nhiều!
- Được!
Mấy ngày nay phi hành, đám người Bách Hoa Tu cũng biết Nhiếp Vân cùng Tiểu Phong ngày đó làm cái gì, biết bọn họ lấy hết sạch sẽ hang ổ của người ta, vừa buồn cười, lại nhịn không được vì thực lực của hai người mà cảm thấy khiếp sợ.
Trận pháp của Tử Quỳnh Sơn Mạch rất mạnh, cho dù hoàng thất lão tổ của Thần Thánh đế quốc qua đi, cũng rất khó cam đoan có thể còn sống đi ra. Hai người bọn họ chẳng những còn sống, còn cướp sạch sẽ hang ổ của người ta, loại thực lực này, thật đúng là đáng sợ!
Tiếp nhận đan dược, mọi người dùng xong, hơn nữa hoàn toàn luyện hóa, đã đến đêm khuya, ngoài động ánh trăng như tắm, chiếu chung quanh một mảnh sáng tỏ.
Thấy thực lực của mọi người lại có tăng trưởng, lúc này Nhiếp Vân mới yên lòng, bước dưới ánh trăng đi ra khỏi sơn động.
Sơn cốc cực kỳ yên tĩnh, gió thổi lá cây vang sào sạt, ngẫu nhiên có một tiếng vượn hú, càng hiển lộ cảnh đêm rõ ràng.
Đi trên lá cây thật dày trong cốc, Nhiếp Vân nhìn lên bầu trời đầy sao, trong lòng không khỏi thở dài.
Thực lực bây giờ ở Khí Hải Đại Lục, coi như không kém, nhưng so với thời kì đỉnh phong kiếp trước, cái gì cũng không tính, kiếp trước cha mẹ tỷ đệ toàn bộ tử vong, không có cơ hội tẫn hiếu, trọng nghĩa, không nghĩ tới kiếp này cha mẹ khoẻ mạnh, mình như trước làm bất hiếu tử!
- Chỉ mong đám người phụ thân khỏe mạnh, nếu xảy ra chuyện gì, chẳng sợ đối phương là tông môn nào, ta cũng sẽ tiêu diệt, tuyệt không nương tay!
Nhìn Minh Nguyệt nhô lên cao, trong lòng Nhiếp Vân âm thầm thề.
Tuy sát tâm kiếp trước ở sau khi sống lại giảm bớt rất nhiều, nhưng thật có người dám trêu đến trên đầu mình mà nói, mặc kệ đối thủ là ai, cũng không ngại diệt sát toàn bộ! Cho dù là siêu cấp cường giả của Di Thiên đại lục cũng không ngoại lệ!
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 347: Giúp Khuynh Thành thăng cấp
7.2/10 từ 35 lượt.