Vô Tận Đan Điền
Chương 2191: Thi thể kỳ quái (Thượng)
Đương nhiên, hiện tại hắn đã có thể tự mình ngưng tụ vòng tròn đại đạo, loại Chủ Tể Phù Ấn này đã không có tác dụng với hắn, có thể ban thưởng cho thuộc hạ, từ đó bọn họ sẽ hiệu lực tốt hơn cho mình.
- Trước kia khi Thanh Diệp vương nói, từ khóa sắt đi lên sẽ có được cơ hội luyện hóa thượng cổ chiến trường cơ hội, hiện tại xem ra nghe đồn cũng không đáng tin...
Hắn bay về khóa sắt, Nhiếp Vân vừa bay vừa lắc đầu.
Thanh Diệp vương nói chỉ là nghe đồn, bò lên từ khóa sắt, cho dù thân thể linh hồn đều đạt được chỗ tốt thật lớn, lúc này đã thực hiện, có được cơ hội luyện hóa thượng cổ chiến trường chỉ là nghe đồn, không có cơ hội thực hiện.
Muốn luyện hóa một tiểu thế giới, đầu tiên phải tìm được hạch tâm của thế giới này, thượng cổ chiến trường bị phá thành mảnh nhỏ, bằng vào thực lực của hắn cũng không biết nơi gọi là hạch tâm nằm ở nơi nào, người khác tự nhiên càng không tìm được.
- Tuy khoảng cách ba tháng còn thời gian ngắn, vì đệ đệ, ta mau rời khỏi thôi.
Vốn còn muốn tiếp tục tìm kiếm một vòng, nghĩ đến đệ đệ và Tu La Vương đang giao phong ý thức, hắn không dám dừng lại tiếp mà rời đi thật nhanh.
Lúc đến còn leo lên khóa sắt, còn muốn bịt kín con mắt, khi trở về không cần phức tạp như vậy.
Thân thể và linh hồn của hắn trải qua rèn luyện cũng đã dung hợp tốt với các phù văn, không đến một ngày đã trượt ra khỏi khóa sắt, từ xa nhìn thấy mai rùa cực lớn với khí lưu đục ngầu, dường như nó đặt cả thượng cổ chiến trường đều trên lưng nó.
- Chủ nhân như thế nào còn không có trở lại? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Trong cung điện do mai rùa hình thành, Huyền Thiền Vương cau mày lo lắng.
Ở chung thời gian không dài nhưng Huyền Thiền Vương đã có tình cảm với chủ nhân, không muốn chủ nhân gặp chuyện không may.
- Có lẽ không có việc gì, chúng có linh hồn khế ước với hắn, một khi gặp chuyện không may sẽ cảm ứng được.
Cực Thiên Vương Quy Nguyên lắc đầu.
- Yên tâm đi, Nhiếp Vân đại nhân thông minh tuyệt đỉnh, thực lực hùng hậu, chắc có lẽ không có vấn đề quá lớn.
Vạn Lực Vương nói.
- Đứng vậy a, nếu như ta đoán không sai, hiện tại hắn đã têến vào chiến trường.
Thanh Diệp vương cũng nói.
Tứ đại vương giả thập tuyệt cổ địa từ khi sinh ra đã ở cùng nhau sẽ không vượt qua một ngày, lúc này ngồi trên mai rùa Quy Nguyên không nhúc nhích lo lắng vì một nhân loại, đây là việc không tưởng.
- Kỳ thật, ta đến không lo lắng chủ nhân sẽ xảy ra chuyện, mà là trước kia ngươi nhận được tin tức làm ta lo lắng!
Nghe được ba người khác nói thế, sắc mặt Huyền Thiền Vương tốt một chút và lo lắng nói ra.
- Ta nghe nói chuyện đệ tử Quy Khư Hải bị vây sao?
Thanh Diệp vương hỏi.
- Ân!
Huyền Thiền Vương gật đầu.
- Chủ nhân không phải Tà Nguyệt Chí Tôn Vực người, Quy Khư Hải chỉ là hắn che dấu thân phận địa phương, diệt vong bất diệt vong không có quá lớn quan hệ, chắc có lẽ không để ý!
Thanh Diệp vương khoát khoát tay.
- Chúng ta không có tình cảm với Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, cũng không có hảo cảm với tông môn ở đây, tự giết lẫn nhau là tốt nhất.
- Cũng đúng, tính toán không thèm nghĩ nữa, chờ chủ nhân trở lại đi, nhưng ta nghe nói thượng cổ chiến trường nguy cơ trùng trùng, không biết chủ nhân sẽ xuất hiện khi nào.
- Ha ha, Huyền Thiền, tại sao ngươi không tin tưởng ta như thế?
Huyền Thiền Vương còn chưa nói dứt câu đã có tiếng cười vang lên, ngay sau đó có bóng người xuất hiện.
- Chủ nhân!
Nghe lời nói lo lắng như thế, đôi mắt Huyền Thiền Vương sáng lên, vội vàng nhìn sang, chỉ thấy Nhiếp Vân tươi cười đi tới, trên người không nhiễm bụi trần, thượng cổ chiến trường nguy hiểm như thế nhưng hắn có thể toàn thân trở ra.
- Chủ nhân, ngươi không sao chớ!
Cực Thiên Vương nghênh đón.
- Đương nhiên không có việc gì!
Cất tiếng cười khẽ, Nhiếp Vân đi tới trước mặt mọi người.
Đám ngươi Cực Thiên Vương còn không thấy rõ, chỉ thấy Nhiếp Vân đã xuất hiện ở vị trí trung tâm nhất, tất cả đều ngạc nhiên và mở to mắt.
Dường như thực lực chủ nhân đã mạnh hơn trước quá nhiều.
- Đệ tử Quy Khư Hải xảy ra chuyện gì?
Ngồi xuống, Nhiếp Vân nhìn về phía Thanh Diệp vương.
Vừa rồi tứ đại thần thú đối thoại hắn cũng nghe được, liên lụy tới Quy Khư Hải, nhất định phải hỏi một chút.
Tuy hắn không có quá nhiều cảm tình với Quy Khư Hải nhưng không thể tùy ý để ba đại tông môn khác tùy ý gạt bỏ.
- Tai mắt của ta ở lại thần chi di tích nói cho ta biết, đệ tử ba đại tông môn lúc này vây quét người Quy Khư Hải, chết tổn thương thảm trọng...
Thanh Diệp vương đạo.
- Động thủ sao?
Nhiếp Vân cau mày.
Trước kia ở Hỗn Độn Sơn đánh chết đám người Thù Thiên, hắn biết rõ Vạn Nhận Sơn, Thập Thu Lĩnh, Đoạn Thiên Nhai sẽ động thủ với Quy Khư Hải, nhưng mà không nghĩ tới này mới đi đến thần chi di tích hơn mười ngày đã náo như vậy.
Thật sự thiếu kiên nhẫn.
- Các ngươi trừ Thanh Diệp vương, chẳng lẽ thật không có biện pháp rời khỏi thập tuyệt cổ địa?
Trong lòng có quyết định, Nhiếp Vân không lại đi hỏi chuyện Quy Khư Hải làm gì, mà là kỳ quái nhìn về phía tứ đại thần thú trơớc mắt.
Này tứ đại vương giả, tuy nhiên tại hắn hiện tại xem ra, thực lực chỉ có thể coi là là, nhưng nếu như mang đi ra ngoài, tuyệt đối là tốt nhất phụ tá đắc lực, nhất là Vạn Lực Vương, hàng tỉ Thực Giới Nghĩ phóng xuất ra, cho dù đối mặt ba đại tông môn, cũng không sợ hãi.
Chính bởi vì suy nghĩ này hắn mới về tới đây, nhìn xem có cơ hội mang chúng ra ngoài hay không.
- Chúng ta thật không thể rời đi...
Huyền Thiền Vương lắc đầu.
- Là nguyên nhân nào?
- Cực Thiên Vương không cần nhiều lời, mai rùa nó ở đây, cho dù muốn đi cũng không đi được, đây là chuyện không có biện pháp, về phần Vạn Lực Vương và ta, chúng ta từ nhỏ lớn lên trong thập tuyệt cổ địa, đã có khí tức tương liên với thập tuyệt cổ địa, cũng là một tầng gông cùm khó chặt đứt, nếu không một khi đi ra ngoài hẳn phải chết không nghi ngờ.
Huyền Thiền Vương nói:
- Trừ phi... Có người luyện hóa thập tuyệt cổ địa giải trừ gông cùm linh hồn của chúng ta.
Huyền Thiền Vương nói.
- Luyện hóa thập tuyệt cổ địa? Luyện hóa thế nào?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Vô Tận Đan Điền
- Trước kia khi Thanh Diệp vương nói, từ khóa sắt đi lên sẽ có được cơ hội luyện hóa thượng cổ chiến trường cơ hội, hiện tại xem ra nghe đồn cũng không đáng tin...
Hắn bay về khóa sắt, Nhiếp Vân vừa bay vừa lắc đầu.
Thanh Diệp vương nói chỉ là nghe đồn, bò lên từ khóa sắt, cho dù thân thể linh hồn đều đạt được chỗ tốt thật lớn, lúc này đã thực hiện, có được cơ hội luyện hóa thượng cổ chiến trường chỉ là nghe đồn, không có cơ hội thực hiện.
Muốn luyện hóa một tiểu thế giới, đầu tiên phải tìm được hạch tâm của thế giới này, thượng cổ chiến trường bị phá thành mảnh nhỏ, bằng vào thực lực của hắn cũng không biết nơi gọi là hạch tâm nằm ở nơi nào, người khác tự nhiên càng không tìm được.
- Tuy khoảng cách ba tháng còn thời gian ngắn, vì đệ đệ, ta mau rời khỏi thôi.
Vốn còn muốn tiếp tục tìm kiếm một vòng, nghĩ đến đệ đệ và Tu La Vương đang giao phong ý thức, hắn không dám dừng lại tiếp mà rời đi thật nhanh.
Lúc đến còn leo lên khóa sắt, còn muốn bịt kín con mắt, khi trở về không cần phức tạp như vậy.
Thân thể và linh hồn của hắn trải qua rèn luyện cũng đã dung hợp tốt với các phù văn, không đến một ngày đã trượt ra khỏi khóa sắt, từ xa nhìn thấy mai rùa cực lớn với khí lưu đục ngầu, dường như nó đặt cả thượng cổ chiến trường đều trên lưng nó.
- Chủ nhân như thế nào còn không có trở lại? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Trong cung điện do mai rùa hình thành, Huyền Thiền Vương cau mày lo lắng.
Ở chung thời gian không dài nhưng Huyền Thiền Vương đã có tình cảm với chủ nhân, không muốn chủ nhân gặp chuyện không may.
- Có lẽ không có việc gì, chúng có linh hồn khế ước với hắn, một khi gặp chuyện không may sẽ cảm ứng được.
Cực Thiên Vương Quy Nguyên lắc đầu.
- Yên tâm đi, Nhiếp Vân đại nhân thông minh tuyệt đỉnh, thực lực hùng hậu, chắc có lẽ không có vấn đề quá lớn.
Vạn Lực Vương nói.
- Đứng vậy a, nếu như ta đoán không sai, hiện tại hắn đã têến vào chiến trường.
Thanh Diệp vương cũng nói.
Tứ đại vương giả thập tuyệt cổ địa từ khi sinh ra đã ở cùng nhau sẽ không vượt qua một ngày, lúc này ngồi trên mai rùa Quy Nguyên không nhúc nhích lo lắng vì một nhân loại, đây là việc không tưởng.
- Kỳ thật, ta đến không lo lắng chủ nhân sẽ xảy ra chuyện, mà là trước kia ngươi nhận được tin tức làm ta lo lắng!
Nghe được ba người khác nói thế, sắc mặt Huyền Thiền Vương tốt một chút và lo lắng nói ra.
- Ta nghe nói chuyện đệ tử Quy Khư Hải bị vây sao?
Thanh Diệp vương hỏi.
- Ân!
Huyền Thiền Vương gật đầu.
- Chủ nhân không phải Tà Nguyệt Chí Tôn Vực người, Quy Khư Hải chỉ là hắn che dấu thân phận địa phương, diệt vong bất diệt vong không có quá lớn quan hệ, chắc có lẽ không để ý!
Thanh Diệp vương khoát khoát tay.
- Chúng ta không có tình cảm với Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, cũng không có hảo cảm với tông môn ở đây, tự giết lẫn nhau là tốt nhất.
- Cũng đúng, tính toán không thèm nghĩ nữa, chờ chủ nhân trở lại đi, nhưng ta nghe nói thượng cổ chiến trường nguy cơ trùng trùng, không biết chủ nhân sẽ xuất hiện khi nào.
- Ha ha, Huyền Thiền, tại sao ngươi không tin tưởng ta như thế?
Huyền Thiền Vương còn chưa nói dứt câu đã có tiếng cười vang lên, ngay sau đó có bóng người xuất hiện.
- Chủ nhân!
Nghe lời nói lo lắng như thế, đôi mắt Huyền Thiền Vương sáng lên, vội vàng nhìn sang, chỉ thấy Nhiếp Vân tươi cười đi tới, trên người không nhiễm bụi trần, thượng cổ chiến trường nguy hiểm như thế nhưng hắn có thể toàn thân trở ra.
- Chủ nhân, ngươi không sao chớ!
Cực Thiên Vương nghênh đón.
- Đương nhiên không có việc gì!
Cất tiếng cười khẽ, Nhiếp Vân đi tới trước mặt mọi người.
Đám ngươi Cực Thiên Vương còn không thấy rõ, chỉ thấy Nhiếp Vân đã xuất hiện ở vị trí trung tâm nhất, tất cả đều ngạc nhiên và mở to mắt.
Dường như thực lực chủ nhân đã mạnh hơn trước quá nhiều.
- Đệ tử Quy Khư Hải xảy ra chuyện gì?
Ngồi xuống, Nhiếp Vân nhìn về phía Thanh Diệp vương.
Vừa rồi tứ đại thần thú đối thoại hắn cũng nghe được, liên lụy tới Quy Khư Hải, nhất định phải hỏi một chút.
Tuy hắn không có quá nhiều cảm tình với Quy Khư Hải nhưng không thể tùy ý để ba đại tông môn khác tùy ý gạt bỏ.
- Tai mắt của ta ở lại thần chi di tích nói cho ta biết, đệ tử ba đại tông môn lúc này vây quét người Quy Khư Hải, chết tổn thương thảm trọng...
Thanh Diệp vương đạo.
- Động thủ sao?
Nhiếp Vân cau mày.
Trước kia ở Hỗn Độn Sơn đánh chết đám người Thù Thiên, hắn biết rõ Vạn Nhận Sơn, Thập Thu Lĩnh, Đoạn Thiên Nhai sẽ động thủ với Quy Khư Hải, nhưng mà không nghĩ tới này mới đi đến thần chi di tích hơn mười ngày đã náo như vậy.
Thật sự thiếu kiên nhẫn.
- Các ngươi trừ Thanh Diệp vương, chẳng lẽ thật không có biện pháp rời khỏi thập tuyệt cổ địa?
Trong lòng có quyết định, Nhiếp Vân không lại đi hỏi chuyện Quy Khư Hải làm gì, mà là kỳ quái nhìn về phía tứ đại thần thú trơớc mắt.
Này tứ đại vương giả, tuy nhiên tại hắn hiện tại xem ra, thực lực chỉ có thể coi là là, nhưng nếu như mang đi ra ngoài, tuyệt đối là tốt nhất phụ tá đắc lực, nhất là Vạn Lực Vương, hàng tỉ Thực Giới Nghĩ phóng xuất ra, cho dù đối mặt ba đại tông môn, cũng không sợ hãi.
Chính bởi vì suy nghĩ này hắn mới về tới đây, nhìn xem có cơ hội mang chúng ra ngoài hay không.
- Chúng ta thật không thể rời đi...
Huyền Thiền Vương lắc đầu.
- Là nguyên nhân nào?
- Cực Thiên Vương không cần nhiều lời, mai rùa nó ở đây, cho dù muốn đi cũng không đi được, đây là chuyện không có biện pháp, về phần Vạn Lực Vương và ta, chúng ta từ nhỏ lớn lên trong thập tuyệt cổ địa, đã có khí tức tương liên với thập tuyệt cổ địa, cũng là một tầng gông cùm khó chặt đứt, nếu không một khi đi ra ngoài hẳn phải chết không nghi ngờ.
Huyền Thiền Vương nói:
- Trừ phi... Có người luyện hóa thập tuyệt cổ địa giải trừ gông cùm linh hồn của chúng ta.
Huyền Thiền Vương nói.
- Luyện hóa thập tuyệt cổ địa? Luyện hóa thế nào?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2191: Thi thể kỳ quái (Thượng)
7.2/10 từ 35 lượt.