Vô Tận Đan Điền
Chương 1859: Phối hợp (1)
Tạo hóa tiên khí đỉnh phong như Tháp Chủ Ấn xuất hiện vết rách, nương theo thời gian qua đi, đường vân càng lúc càng lớn, âm thanh răng rắc vang lên liên tục, tiếng răng rắc này như ảnh hưởng tới linh hồn Nhiếp Vân.
Bành!
Rốt cục Tháp Chủ Ấn không chịu nổi gánh nặng cho nên phát ra tiếng nổ vang.
Đinh đinh đinh đinh!
Đồng thời vài tiếng nổ khác vang l;ên, hai đại tạo hóa tiên khí Bắc Đẩu kiếm, Hàn Băng kiếm không chịu nổi áp lực nên nổ tung.
Bắc Đấu Tinh Quân luyện chế ba đại tạo hóa tiên khí, đều lấy sắc bén nổi danh thiên địa lục đạo, không ngờ lại bị Tu La Vương dùng tay không phá huỷ, không thể ngăn cản nửa điểm, phần thực lực này quả thực nghe rợn cả người, không thể tưởng tượng nổi!
PHỐC!
Ngực Nhiếp Vân trước chấn động và phun máu tươi, ba đại phân thân đồng thời bay ngược về phía sau, thân thể hắn kéo lê một đường và xé rách không gian.
Tuyệt chiêu ra hết nhưng không thể ngăn cản một chiêu của đối phương, thực lực Xích Thiên Cảnh trung kỳ đã vượt qua cường độ của thế giới này, không cách nào chiến thắng!
- Nhiếp Vân, không có đạt tới Xích Thiên Cảnh, vĩnh viễn không biết loại cảnh giới này đáng sợ, hôm nay ta sẽ hảo hảo tiễn đưa ngươi lên đường, xem như cáo biệt kỷ nguyên giới này!
Một kích đánh bay Nhiếp Vân, đánh thành trọng thương, Tu La Vương bước lên phía trước một bước, cũng không có động tác quá lớn, thân thể như xuyên qua vạn ức dặm, đi vào sau lưng phân thân và đánh một kích.
Động tác nhẹ nhàng nhưng mang theo lực lượng không thể phản kháng, còn chưa tới trước mặt không gian đã cứng lại và biến thành một tờ giấy mỏng, phân thân của Nhiếp Vân dùng hết toàn lực bản thân đào thoát.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thu!
Dưới tình thế cấp bách, lúc này một phân thân khác, biến mất, tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến mất, phân thân bị khón trụ biến thành khí lưu và quay về bản thể.
Khục khục!
PHỐC!
Cưỡng ép thu hồi Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thân thể Nhiếp Vân vốn bị thương từ trước và thương thế tăng thêm.
- Mộc sinh chi khí, khôi phục!
Tránh thoát một kích trực tiếp nhất, mộc sinh chi khí vận chuyển trong người, chỉ qua nửa hô hấp đã khôi phục thương thế nhưng khí tức của hắn yếu đi nhiều.
Bị thương có thể khôi phục, thể lực có thể khôi phục nhưng sâu trong linh hồn có cảm giác tâất bại là không thể khôi phục, vừa rồi chiến đấu với Tu La Vương không bao lâu nhưng sâu trong nội tâm sinh ra cảm giác vô lực.
Thật sự quá mạnh mẽ, cường đại tới mức hắn khó có thể chống lại.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh là tuyệt chiêu rất lợi hại, không nghĩ tới dùng chạy trốn lại hữu dụng như thế!
Tu La Vương cũng không cảm thấy uể oải, hắn cười nhạt một tiếng và tiến lên.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh là tuyệt chiêu do Đạo tổ sáng chế, có thể một người hóa thành ba, bộc phát gấp ba lần sức chiến đấu, thời điểm dung hợp với nhau, bất luận phân thân nào cũng có thể hóa thành bản tôn, như vậy chỉ cần ba phân thân không bị giết, tuyệt đối là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng tuyệt hảo.
- Nếu chỉ dùng tuyệt chiêu này bảo vệ tính mạng khỏi chết lại không phải tác phong của ca ca.
- Như vậy đệ đệ sẽ tiễn ngươi lên đường ah.
Tu La Vương tươi cười sau đó duỗi tay về phía trước lần nữa.
Lần này Nhiếp Vân vừa mới khôi phục Nhất Khí Hóa Tam Thanh, chỉ có một bản tôn nên căn bản không kịp đào tẩu, không gian chung quanh lại bị phong tỏa.
- Chết đi!
Thấy Nhiếp Vân bị phong tỏa trong không gian, trong mắt Tu La Vương mang theo lãnh ý, lực lượng trong lòng bàn tay đánh tới lần nữa.
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này trong thiên địa có khí thế cường đại tới cực điểm chạy tới, phóng thích khí lưu biến thành mây đen đầy trời nghiền áp Tu La Vương.
- Ý niệm Thiên Đạo? Thiên đạo sư!
Cảm nhận được cổ lực lượng và uy lực đánh tới, Tu La Vương biết rõ không né tránh khẳng định trọng thương, không kịp đối phó Nhiếp Vân, hắn vội vàng lui về phía sau và đánh một chưởng.
Lực lượng cuồng bạo đẩy hắn ra sau, bàn tay ảm đạm.
- Nhiếp Vân!
Hô!
Phong lôi ngừng, một thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân và xuất hiện trước mặt hắn...
- Nguyệt Nhi, ngươi xuất quan...
Nhìn thấy bộ dạng người đến, Nhiếp Vân biến thành vui vẻ.
Trở lại từ Đạo giới, Đạm Thai Lăng Nguyệt đã bắt đầu bế quan tu luyện, vốn tưởng rằng cần không ít thời gian, không nghĩ tới xuất quan nhanh như vậy.
Nhìn kỹ thê tử, phát hiện khí thế của nàng mượt mà hơn trước, cho dù cũng như mình không có đạt tới Xích Thiên Cảnh nhưng cũng là nửa bước Xích Thiên Cảnh, phối hợp thiên phú thiên đạo sư, sức chiến đấu cũng không kém gì mình.
- Ta có cảm ngộ mới về Thiên Đạo, hôm nay chúng ta liên thủ đánh giết hắn.
Đạm Thai Lăng Nguyệt cau mày, khí thế hào hùng bao phủ bốn phương, ánh mắt nhìn về phía Tu La Vương cách đó không xa và sinh ra lãnh ý.
- Tốt!
- Ta ở kỷ nguyên giới trước có thể tiêu diệt Đạo giới chi chủ, lần này ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết, nếu như vậy ta sẽ tiễn hai người các ngươi lên đường.
Tu La Vương lơ đễnh, đôi mắt trở nên đỏ thẫm, hắn cười hắc hắc, thân thể thuấn di xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân, hắn đánh một quyền về phía trước.
- Hừ!
Nhiếp Vân sớm biết hắn sẽ chọn đánh bại mình trước, hắn hừ lạnh một tiếng sau đó thân thể thay đổi và đánh tới.
Đánh xa có lẽ hắn còn kém Tu La Vương quá lớn, nếu cận thân thì thân thể Xích Thiên Cảnh phối hợp Đại Lực đan điền ba trăm lần chiến lực cũng không phải giả ra, hai đấm va chạm với nhau, không gian xuất hiện vết rách.
- Thiên khai mở vân thu, nhật nguyệt vô quang, chư thiên vạn giới nghe ta hiệu lệnh!
Vào lúc này Đạm Thai Lăng Nguyệt kết thủ ấn, linh hồn dường như dung nhập vào Thiên Đạo của Nho giới, đường vân như gợn sóng xuất hiện trên bầu trời Nho giới, sáng tối luân chuyển với nhau, dường như ngôi sao trong thiên địa và cả thế giới nghe lệnh nàng, cả thế giới chỉ có nàng là chúa tể duy nhất.
- Ngưng!
Nàng quát lớn một tiếng, không gian chung quanh Tu La Vương như bị đóng băng, hắn cứng lại trong không gian như khối băng.
- Đi xuống đi!
Thân là phu quân Đạm Thai Lăng Nguyệt cho nên tâm linh tương thông, Tu La Vương vừa đông cứng, Nhiếp Vân sớm có chuẩn bị và oanh kích một cái.
Đánh thẳng vào đầu Tu La Vương, khí lực hung tàn đánh tới chẳng khác gì ngọn núi, ầm ầm, Tu La Vương còn chưa kịp giãy dụa đã bị đánh trúng mặt.
Vô Tận Đan Điền
Bành!
Rốt cục Tháp Chủ Ấn không chịu nổi gánh nặng cho nên phát ra tiếng nổ vang.
Đinh đinh đinh đinh!
Đồng thời vài tiếng nổ khác vang l;ên, hai đại tạo hóa tiên khí Bắc Đẩu kiếm, Hàn Băng kiếm không chịu nổi áp lực nên nổ tung.
Bắc Đấu Tinh Quân luyện chế ba đại tạo hóa tiên khí, đều lấy sắc bén nổi danh thiên địa lục đạo, không ngờ lại bị Tu La Vương dùng tay không phá huỷ, không thể ngăn cản nửa điểm, phần thực lực này quả thực nghe rợn cả người, không thể tưởng tượng nổi!
PHỐC!
Ngực Nhiếp Vân trước chấn động và phun máu tươi, ba đại phân thân đồng thời bay ngược về phía sau, thân thể hắn kéo lê một đường và xé rách không gian.
Tuyệt chiêu ra hết nhưng không thể ngăn cản một chiêu của đối phương, thực lực Xích Thiên Cảnh trung kỳ đã vượt qua cường độ của thế giới này, không cách nào chiến thắng!
- Nhiếp Vân, không có đạt tới Xích Thiên Cảnh, vĩnh viễn không biết loại cảnh giới này đáng sợ, hôm nay ta sẽ hảo hảo tiễn đưa ngươi lên đường, xem như cáo biệt kỷ nguyên giới này!
Một kích đánh bay Nhiếp Vân, đánh thành trọng thương, Tu La Vương bước lên phía trước một bước, cũng không có động tác quá lớn, thân thể như xuyên qua vạn ức dặm, đi vào sau lưng phân thân và đánh một kích.
Động tác nhẹ nhàng nhưng mang theo lực lượng không thể phản kháng, còn chưa tới trước mặt không gian đã cứng lại và biến thành một tờ giấy mỏng, phân thân của Nhiếp Vân dùng hết toàn lực bản thân đào thoát.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thu!
Dưới tình thế cấp bách, lúc này một phân thân khác, biến mất, tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến mất, phân thân bị khón trụ biến thành khí lưu và quay về bản thể.
Khục khục!
PHỐC!
Cưỡng ép thu hồi Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thân thể Nhiếp Vân vốn bị thương từ trước và thương thế tăng thêm.
- Mộc sinh chi khí, khôi phục!
Tránh thoát một kích trực tiếp nhất, mộc sinh chi khí vận chuyển trong người, chỉ qua nửa hô hấp đã khôi phục thương thế nhưng khí tức của hắn yếu đi nhiều.
Bị thương có thể khôi phục, thể lực có thể khôi phục nhưng sâu trong linh hồn có cảm giác tâất bại là không thể khôi phục, vừa rồi chiến đấu với Tu La Vương không bao lâu nhưng sâu trong nội tâm sinh ra cảm giác vô lực.
Thật sự quá mạnh mẽ, cường đại tới mức hắn khó có thể chống lại.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh là tuyệt chiêu rất lợi hại, không nghĩ tới dùng chạy trốn lại hữu dụng như thế!
Tu La Vương cũng không cảm thấy uể oải, hắn cười nhạt một tiếng và tiến lên.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh là tuyệt chiêu do Đạo tổ sáng chế, có thể một người hóa thành ba, bộc phát gấp ba lần sức chiến đấu, thời điểm dung hợp với nhau, bất luận phân thân nào cũng có thể hóa thành bản tôn, như vậy chỉ cần ba phân thân không bị giết, tuyệt đối là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng tuyệt hảo.
- Nếu chỉ dùng tuyệt chiêu này bảo vệ tính mạng khỏi chết lại không phải tác phong của ca ca.
- Như vậy đệ đệ sẽ tiễn ngươi lên đường ah.
Tu La Vương tươi cười sau đó duỗi tay về phía trước lần nữa.
Lần này Nhiếp Vân vừa mới khôi phục Nhất Khí Hóa Tam Thanh, chỉ có một bản tôn nên căn bản không kịp đào tẩu, không gian chung quanh lại bị phong tỏa.
- Chết đi!
Thấy Nhiếp Vân bị phong tỏa trong không gian, trong mắt Tu La Vương mang theo lãnh ý, lực lượng trong lòng bàn tay đánh tới lần nữa.
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này trong thiên địa có khí thế cường đại tới cực điểm chạy tới, phóng thích khí lưu biến thành mây đen đầy trời nghiền áp Tu La Vương.
- Ý niệm Thiên Đạo? Thiên đạo sư!
Cảm nhận được cổ lực lượng và uy lực đánh tới, Tu La Vương biết rõ không né tránh khẳng định trọng thương, không kịp đối phó Nhiếp Vân, hắn vội vàng lui về phía sau và đánh một chưởng.
Lực lượng cuồng bạo đẩy hắn ra sau, bàn tay ảm đạm.
- Nhiếp Vân!
Hô!
Phong lôi ngừng, một thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân và xuất hiện trước mặt hắn...
- Nguyệt Nhi, ngươi xuất quan...
Nhìn thấy bộ dạng người đến, Nhiếp Vân biến thành vui vẻ.
Trở lại từ Đạo giới, Đạm Thai Lăng Nguyệt đã bắt đầu bế quan tu luyện, vốn tưởng rằng cần không ít thời gian, không nghĩ tới xuất quan nhanh như vậy.
Nhìn kỹ thê tử, phát hiện khí thế của nàng mượt mà hơn trước, cho dù cũng như mình không có đạt tới Xích Thiên Cảnh nhưng cũng là nửa bước Xích Thiên Cảnh, phối hợp thiên phú thiên đạo sư, sức chiến đấu cũng không kém gì mình.
- Ta có cảm ngộ mới về Thiên Đạo, hôm nay chúng ta liên thủ đánh giết hắn.
Đạm Thai Lăng Nguyệt cau mày, khí thế hào hùng bao phủ bốn phương, ánh mắt nhìn về phía Tu La Vương cách đó không xa và sinh ra lãnh ý.
- Tốt!
- Ta ở kỷ nguyên giới trước có thể tiêu diệt Đạo giới chi chủ, lần này ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết, nếu như vậy ta sẽ tiễn hai người các ngươi lên đường.
Tu La Vương lơ đễnh, đôi mắt trở nên đỏ thẫm, hắn cười hắc hắc, thân thể thuấn di xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân, hắn đánh một quyền về phía trước.
- Hừ!
Nhiếp Vân sớm biết hắn sẽ chọn đánh bại mình trước, hắn hừ lạnh một tiếng sau đó thân thể thay đổi và đánh tới.
Đánh xa có lẽ hắn còn kém Tu La Vương quá lớn, nếu cận thân thì thân thể Xích Thiên Cảnh phối hợp Đại Lực đan điền ba trăm lần chiến lực cũng không phải giả ra, hai đấm va chạm với nhau, không gian xuất hiện vết rách.
- Thiên khai mở vân thu, nhật nguyệt vô quang, chư thiên vạn giới nghe ta hiệu lệnh!
Vào lúc này Đạm Thai Lăng Nguyệt kết thủ ấn, linh hồn dường như dung nhập vào Thiên Đạo của Nho giới, đường vân như gợn sóng xuất hiện trên bầu trời Nho giới, sáng tối luân chuyển với nhau, dường như ngôi sao trong thiên địa và cả thế giới nghe lệnh nàng, cả thế giới chỉ có nàng là chúa tể duy nhất.
- Ngưng!
Nàng quát lớn một tiếng, không gian chung quanh Tu La Vương như bị đóng băng, hắn cứng lại trong không gian như khối băng.
- Đi xuống đi!
Thân là phu quân Đạm Thai Lăng Nguyệt cho nên tâm linh tương thông, Tu La Vương vừa đông cứng, Nhiếp Vân sớm có chuẩn bị và oanh kích một cái.
Đánh thẳng vào đầu Tu La Vương, khí lực hung tàn đánh tới chẳng khác gì ngọn núi, ầm ầm, Tu La Vương còn chưa kịp giãy dụa đã bị đánh trúng mặt.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1859: Phối hợp (1)
7.2/10 từ 35 lượt.