Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 3485: Chín đạo tử lôi
Lý Vân Tiêu động dung nói:
- Ta hiểu, ta cũng dùng thân phân thuật luyện sư ban thưởng ngươi thất bại.
Ngả cười, nói:
- Có thể đạt được ước muốn sao?
Lôi quang không ngừng lập lòe.
Oanh!
Rốt cục lôi quang nổ vang, tử lôi hóa thành rồng bay vào trong tử đỉnh.
Ầm ầm!!
Tử đỉnh run động, không ngừng lắc lư, dường như nó sắp nổ tung.
Đồng thời sắc mặt Ngả trắng xám, không còn ung dung như lúc trước.
Tâm tình Lý Vân Tiêu lại trầm xuống, hét lớn một tiếng, pháp tướng kim thân không ngừng xoay tròn, hắn khống chế ba thanh kiếm, không ngừng vận dụng thủ ấn.
Năm đạo hư ảnh xuất hiện chung quanh Sơn Hà Đỉnh.
- Đó là...
Thiên Chiếu Tử sững sờ, hồ nghi nói:
- Ngũ hành cự linh?
Năm bóng dáng này cao trăm trượng, tản mát ra lực lượng nguyên tố cường đại, không ngừng cảm ứng lẫn nhau, tương sinh tương khắc.
Chính là Lý Vân Tiêu khống chế ngũ hành biến dị nguyên tố, thần ý tử kim trùng, ất mộc hóa lôi, thiên địa thủy nguyên, Phượng Hoàng chi hỏa, đại địa tức nhưỡng, chúng biến thành cự linh đứng chung quanh Sơn Hà Đỉnh.
- Kiếm khởi!
Pháp tướng kim thân hét lớn một tiếng, sáu tay bấm niệm pháp quyết, ba thanh kiếm nổ vang, sóng âm cường đại hóa thành thực chất, ngưng tụ thành khí lãng quét qua chung quanh.
Nhưng có kinh nghiệm lúc trước, thời gian qua một lát ba kiếm cùng kêu vang.
Tầng suất dung hợp không đều, lập tức kiếm quang lập loè và ba kiếm treo trên Sơn Hà Đỉnh.
Thế giới chi lực quấn lấy ba kiếm mới ngăn cản chúng bài xích nhau..
Dưới sự khống chế của Lý Vân Tiêu, ngũ hành cự linh không ngừng kết ấn quyết.
- Dùng thánh khí Sơn Hà Đỉnh áp chế ba kiếm, lại dùng ngũ hành tương sinh tương khắc chi lực dung hợp thuộc tính ba kiếm, quả nhiên Lý Vân Tiêu cũng là thiên tài.
Viên Cao Hàn kêu lên:
- Chiếu theo hướng này xem ra, nếu thật sự ba kiếm hợp nhất hắn sẽ thắng sao?
Dường như ai cũng không có thể trả lời.
Thiên Chiếu Tử trầm giọng nói:
- Nếu Ngả tiên sinh không có tử lôi tương trợ, có lẽ Lý Vân Tiêu ba kiếm hợp nhất có thể thắng, nhưng giờ phút thật khó nói.
Ầm ầm!
Đạo tử lôi thứ hai hóa rồng tiến vào trong tử đỉnh.
Rốt cuộc Ngả không thừa nhận nổi phản chấn, nội phủ bị thương nặng, khóe miệng có máu tươi chảy xuống.
Bên kia Lý Vân Tiêu xếp bằng trên Sơn Hà Đỉnh, sáu tay không ngừng biến hóa.
Oanh! Oanh!!
Trên bầu trời có tử lôi nổi giận, đột nhiên lại có hai đạo tử lôi đánh vào tử đỉnh.
Ầm ầm!
Tử đỉnh cuối cùng dung nạp năng lượng thật lớn, trên đỉnh xuất hiện lôi quang lập lòe.
Nhìn thấy lôi quang xuất hiện, đám người Linh Mục Địch chấn động
Đây chính là Phạm Thiên Tử Phủ Diệt Thế Thần Lôi, nếu có một chút lẻ tẻ đánh vào đám người, hậu quả không chịu nổi.
Nếu bắn vào lĩnh vực luyện chế của Lý Vân Tiêu, càng phá hư tính công bằng của tỷ thí.
Bảy tám thân ảnh lập lòe, lập tức bóp tắt tử lôi bắn ra.
Chính là Linh Mục Địch cùng tam vương, còn có Mạch, Phi Nghê, Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh cũng hút tử lôi vào người, vẻ mặt thoải mái, dường như còn ngại không đủ, vẫn chưa thỏa mãn chép miệng.
Có những người này ra tay, các võ giả vây xem yên lặng, nếu bảo bọn họ đi ngăn cản, chỉ sợ đều chết cả.
Trên mặt Mạch đầy ngưng trọng nhìn qua Ngả, Ngả bị cắn trả lời da thịt xuất hiện vết rạn, lại có kim sắc quang mang lóe lên.
- Thánh quang...
Mạch thì thào tự nói, dường như đang thất thần:
- Quả nhiên là thần bộ, thánh nữ đại nhân...
Lý Vân Tiêu cũng chấn động, vốn cho rằng hai đạo tử lôi giáng xuống sẽ làm Ngả ngã xuống, thất bại, nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ Ngả tiếp được.
Da thịt Ngả không ngừng nứt ra, nhưng trên vết nứt có kim quang tỏa ra.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lý Vân Tiêu triệt để phát mộng, sau đó thu hồi tâm thần vào quá trình luyện chế của mình, lẩm bẩm:
- Mặc kệ biến thái này! Bất luận nàng thành công hay không, chỉ cần ta ba kiếm hợp nhất, tất thắng không thể nghi ngờ!
Hắn cũng không quan tâm tới Ngả, chuyên tâm luyện chế cho mình.
Lại có một đạo tử lôi đánh vào trong đỉnh, dẫn tới Ngả lung lung sắp đổ, kim quang lóe lên vài lần rồi yên tĩnh lại.
Lúc này ngả như biến thành người khác, hoàn toàn có thể ngăn cản tử lôi.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trắng bệch, Ngả cường đại làm hắn nóng lòng như lửa đốt.
Nếu nàng vượt qua tử lôi, đừng nói nàng luyện hóa là vạn vật quy tắc, cho dù tùy tiện luyện ly, luyện bồn cầu cũng biến thành thần vật.
Hắn thu liễm tâm thần, ngũ hành cự linh không ngừng kết ấn quyết, ba kiếm xoay tròn trên Sơn Hà Đỉnh, không ngừng dung hợp với nhau.
Ấn quyết thành!
Bỗng nhiên đồng tử Lý Vân Tiêu co rút lại, hắn đánh ra một ấn quyết.
Lúc này có hào quang lập lòe trên thân kiếm, trên ba kiếm xuất hiện không gian quỷ mị, rõ ràng là tĩnh lặng bất động, nhưng nó làm tâm thần mọi người chấn động rất mạnh.
- Siêu huyền không gian!
Thiên Chiếu Tử kêu to, sắc mặt biến hóa, mặt mo run lên.
Siêu huyền không gian vừa ra, hơn mười người biết rõ thứ này đều chấn động.
Ngả cũng ngạc nhiên nhìn qua.
Oanh!
Oanh!
Lại có hai đạo tử lôi lần lượt rơi xuống, trực tiếp đánh vào tử đỉnh, Ngả lung lay sắp đổ, da thịt màu xanh da trời bong tróc ra từng mảng, thân thể hóa thành hào quang óng ánh, dường như đạt tới cực hạn.
- Bảy đạo...
Thiên Chiếu Tử đổ mồ hôi lạnh, bởi vì vô cùng kích động, hắn cũng run rẩy rất mạnh.
Viên Cao Hàn ngưng trọng, nói:
- Lôi kiếp mạnh nhất có chín đạo, nếu Ngả có thể vượt qua, Lý Vân Tiêu luyện chế thế nào cũng thua.
Oanh!
Tử lôi thứu tám giáng xuống, tử đỉnh gánh không nổi nổ ầm ầm.
Mảnh vỡ tản ra, kình khí cường đại càn quét bốn phía.
- Tám đạo tử lôi là cực hạn sao?
Thiên Chiếu Tử nước mắt tuôn đầy mặt, tuy còn kém một đạo cuối cùng, nhưng đây cũng là luyện chế đỉnh phong suốt mười vạn năm qua.
Sau khi tử đỉnh nổ tung lôi quang lập lòe, ánh sáng bao phủ làm người ta khó thấy vật bên trong.
Ba Mộc ngẩng đầu lên, nhìn lôi điện trên trời, quát:
- Tử lôi không tiêu tan, còn có đạo thứ chín.
- Cái gì?
Tất cả mọi người không dám tin.
Linh Mục Địch nhìn lên lôi điện trên cao, sắc mặt hết sức khó coi, nói với Ngả:
- Ngả tiên sinh, thỉnh nhanh xua tan tử lôi, nếu không không chỉ luyện chế uổng phí, ngươi cũng có vẫn lạc đấy!
Thiên Chiếu Tử cũng rung giọng nói:
- Ngả tiên sinh, mặc dù là tám đạo tử lôi, xưa nay hiếm có, ngươi thắng chắc rồi, không nên mạo hiểm.
Nhưng Ngả căn bản không rãnh quan tâm, hào quang trong người nàng bộc phát rất mạnh, không nhìn thấy biểu lộ, chỉ thấy đang bấm niệm pháp quyết.
Oanh!
Rốt cục tử lôi thứu chín giáng xuống, phong vân biến sắc, thiên địa rung động.
- Ngả tiên sinh!!
Ánh sáng tím bao phủ ngàn trượng, Mạch bi thống hét lên, thân thể hóa thành huyết quang xông lên phía trước.
Ngả không chỉ cứu mạng hắn, càng là Yêu tộc thánh nữ, cũng là thuật luyện sư vĩ đại, mặc dù có bồi mạng hắn vào cũng phải cứu Ngả.
- Mạch tiên sinh, ngươi muốn lựa chọn của Ngả đại nhân uổng phí sao?
Thiên Chiếu Tử xuất hiện trước mặt hắn, nói một câu.
Huyết quang biến hóa kịch liệt trước mặt Thiên Chiếu Tử, trong lòng cực kỳ giãy dụa.
Thiên Chiếu Tử nói:
- So với tính mạng của mình, Ngả tiên sinh cố ý muốn chọn thiên lôi thứu chín, Ngả tiên sinh đã làm thế, ngươi không rõ sao?
Vạn Cổ Chí Tôn
- Ta hiểu, ta cũng dùng thân phân thuật luyện sư ban thưởng ngươi thất bại.
Ngả cười, nói:
- Có thể đạt được ước muốn sao?
Lôi quang không ngừng lập lòe.
Oanh!
Rốt cục lôi quang nổ vang, tử lôi hóa thành rồng bay vào trong tử đỉnh.
Ầm ầm!!
Tử đỉnh run động, không ngừng lắc lư, dường như nó sắp nổ tung.
Đồng thời sắc mặt Ngả trắng xám, không còn ung dung như lúc trước.
Tâm tình Lý Vân Tiêu lại trầm xuống, hét lớn một tiếng, pháp tướng kim thân không ngừng xoay tròn, hắn khống chế ba thanh kiếm, không ngừng vận dụng thủ ấn.
Năm đạo hư ảnh xuất hiện chung quanh Sơn Hà Đỉnh.
- Đó là...
Thiên Chiếu Tử sững sờ, hồ nghi nói:
- Ngũ hành cự linh?
Năm bóng dáng này cao trăm trượng, tản mát ra lực lượng nguyên tố cường đại, không ngừng cảm ứng lẫn nhau, tương sinh tương khắc.
Chính là Lý Vân Tiêu khống chế ngũ hành biến dị nguyên tố, thần ý tử kim trùng, ất mộc hóa lôi, thiên địa thủy nguyên, Phượng Hoàng chi hỏa, đại địa tức nhưỡng, chúng biến thành cự linh đứng chung quanh Sơn Hà Đỉnh.
- Kiếm khởi!
Pháp tướng kim thân hét lớn một tiếng, sáu tay bấm niệm pháp quyết, ba thanh kiếm nổ vang, sóng âm cường đại hóa thành thực chất, ngưng tụ thành khí lãng quét qua chung quanh.
Nhưng có kinh nghiệm lúc trước, thời gian qua một lát ba kiếm cùng kêu vang.
Tầng suất dung hợp không đều, lập tức kiếm quang lập loè và ba kiếm treo trên Sơn Hà Đỉnh.
Thế giới chi lực quấn lấy ba kiếm mới ngăn cản chúng bài xích nhau..
Dưới sự khống chế của Lý Vân Tiêu, ngũ hành cự linh không ngừng kết ấn quyết.
- Dùng thánh khí Sơn Hà Đỉnh áp chế ba kiếm, lại dùng ngũ hành tương sinh tương khắc chi lực dung hợp thuộc tính ba kiếm, quả nhiên Lý Vân Tiêu cũng là thiên tài.
Viên Cao Hàn kêu lên:
- Chiếu theo hướng này xem ra, nếu thật sự ba kiếm hợp nhất hắn sẽ thắng sao?
Dường như ai cũng không có thể trả lời.
Thiên Chiếu Tử trầm giọng nói:
- Nếu Ngả tiên sinh không có tử lôi tương trợ, có lẽ Lý Vân Tiêu ba kiếm hợp nhất có thể thắng, nhưng giờ phút thật khó nói.
Ầm ầm!
Đạo tử lôi thứ hai hóa rồng tiến vào trong tử đỉnh.
Rốt cuộc Ngả không thừa nhận nổi phản chấn, nội phủ bị thương nặng, khóe miệng có máu tươi chảy xuống.
Bên kia Lý Vân Tiêu xếp bằng trên Sơn Hà Đỉnh, sáu tay không ngừng biến hóa.
Oanh! Oanh!!
Trên bầu trời có tử lôi nổi giận, đột nhiên lại có hai đạo tử lôi đánh vào tử đỉnh.
Ầm ầm!
Tử đỉnh cuối cùng dung nạp năng lượng thật lớn, trên đỉnh xuất hiện lôi quang lập lòe.
Nhìn thấy lôi quang xuất hiện, đám người Linh Mục Địch chấn động
Đây chính là Phạm Thiên Tử Phủ Diệt Thế Thần Lôi, nếu có một chút lẻ tẻ đánh vào đám người, hậu quả không chịu nổi.
Nếu bắn vào lĩnh vực luyện chế của Lý Vân Tiêu, càng phá hư tính công bằng của tỷ thí.
Bảy tám thân ảnh lập lòe, lập tức bóp tắt tử lôi bắn ra.
Chính là Linh Mục Địch cùng tam vương, còn có Mạch, Phi Nghê, Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh cũng hút tử lôi vào người, vẻ mặt thoải mái, dường như còn ngại không đủ, vẫn chưa thỏa mãn chép miệng.
Có những người này ra tay, các võ giả vây xem yên lặng, nếu bảo bọn họ đi ngăn cản, chỉ sợ đều chết cả.
Trên mặt Mạch đầy ngưng trọng nhìn qua Ngả, Ngả bị cắn trả lời da thịt xuất hiện vết rạn, lại có kim sắc quang mang lóe lên.
- Thánh quang...
Mạch thì thào tự nói, dường như đang thất thần:
- Quả nhiên là thần bộ, thánh nữ đại nhân...
Lý Vân Tiêu cũng chấn động, vốn cho rằng hai đạo tử lôi giáng xuống sẽ làm Ngả ngã xuống, thất bại, nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ Ngả tiếp được.
Da thịt Ngả không ngừng nứt ra, nhưng trên vết nứt có kim quang tỏa ra.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lý Vân Tiêu triệt để phát mộng, sau đó thu hồi tâm thần vào quá trình luyện chế của mình, lẩm bẩm:
- Mặc kệ biến thái này! Bất luận nàng thành công hay không, chỉ cần ta ba kiếm hợp nhất, tất thắng không thể nghi ngờ!
Hắn cũng không quan tâm tới Ngả, chuyên tâm luyện chế cho mình.
Lại có một đạo tử lôi đánh vào trong đỉnh, dẫn tới Ngả lung lung sắp đổ, kim quang lóe lên vài lần rồi yên tĩnh lại.
Lúc này ngả như biến thành người khác, hoàn toàn có thể ngăn cản tử lôi.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trắng bệch, Ngả cường đại làm hắn nóng lòng như lửa đốt.
Nếu nàng vượt qua tử lôi, đừng nói nàng luyện hóa là vạn vật quy tắc, cho dù tùy tiện luyện ly, luyện bồn cầu cũng biến thành thần vật.
Hắn thu liễm tâm thần, ngũ hành cự linh không ngừng kết ấn quyết, ba kiếm xoay tròn trên Sơn Hà Đỉnh, không ngừng dung hợp với nhau.
Ấn quyết thành!
Bỗng nhiên đồng tử Lý Vân Tiêu co rút lại, hắn đánh ra một ấn quyết.
Lúc này có hào quang lập lòe trên thân kiếm, trên ba kiếm xuất hiện không gian quỷ mị, rõ ràng là tĩnh lặng bất động, nhưng nó làm tâm thần mọi người chấn động rất mạnh.
- Siêu huyền không gian!
Thiên Chiếu Tử kêu to, sắc mặt biến hóa, mặt mo run lên.
Siêu huyền không gian vừa ra, hơn mười người biết rõ thứ này đều chấn động.
Ngả cũng ngạc nhiên nhìn qua.
Oanh!
Oanh!
Lại có hai đạo tử lôi lần lượt rơi xuống, trực tiếp đánh vào tử đỉnh, Ngả lung lay sắp đổ, da thịt màu xanh da trời bong tróc ra từng mảng, thân thể hóa thành hào quang óng ánh, dường như đạt tới cực hạn.
- Bảy đạo...
Thiên Chiếu Tử đổ mồ hôi lạnh, bởi vì vô cùng kích động, hắn cũng run rẩy rất mạnh.
Viên Cao Hàn ngưng trọng, nói:
- Lôi kiếp mạnh nhất có chín đạo, nếu Ngả có thể vượt qua, Lý Vân Tiêu luyện chế thế nào cũng thua.
Oanh!
Tử lôi thứu tám giáng xuống, tử đỉnh gánh không nổi nổ ầm ầm.
Mảnh vỡ tản ra, kình khí cường đại càn quét bốn phía.
- Tám đạo tử lôi là cực hạn sao?
Thiên Chiếu Tử nước mắt tuôn đầy mặt, tuy còn kém một đạo cuối cùng, nhưng đây cũng là luyện chế đỉnh phong suốt mười vạn năm qua.
Sau khi tử đỉnh nổ tung lôi quang lập lòe, ánh sáng bao phủ làm người ta khó thấy vật bên trong.
Ba Mộc ngẩng đầu lên, nhìn lôi điện trên trời, quát:
- Tử lôi không tiêu tan, còn có đạo thứ chín.
- Cái gì?
Tất cả mọi người không dám tin.
Linh Mục Địch nhìn lên lôi điện trên cao, sắc mặt hết sức khó coi, nói với Ngả:
- Ngả tiên sinh, thỉnh nhanh xua tan tử lôi, nếu không không chỉ luyện chế uổng phí, ngươi cũng có vẫn lạc đấy!
Thiên Chiếu Tử cũng rung giọng nói:
- Ngả tiên sinh, mặc dù là tám đạo tử lôi, xưa nay hiếm có, ngươi thắng chắc rồi, không nên mạo hiểm.
Nhưng Ngả căn bản không rãnh quan tâm, hào quang trong người nàng bộc phát rất mạnh, không nhìn thấy biểu lộ, chỉ thấy đang bấm niệm pháp quyết.
Oanh!
Rốt cục tử lôi thứu chín giáng xuống, phong vân biến sắc, thiên địa rung động.
- Ngả tiên sinh!!
Ánh sáng tím bao phủ ngàn trượng, Mạch bi thống hét lên, thân thể hóa thành huyết quang xông lên phía trước.
Ngả không chỉ cứu mạng hắn, càng là Yêu tộc thánh nữ, cũng là thuật luyện sư vĩ đại, mặc dù có bồi mạng hắn vào cũng phải cứu Ngả.
- Mạch tiên sinh, ngươi muốn lựa chọn của Ngả đại nhân uổng phí sao?
Thiên Chiếu Tử xuất hiện trước mặt hắn, nói một câu.
Huyết quang biến hóa kịch liệt trước mặt Thiên Chiếu Tử, trong lòng cực kỳ giãy dụa.
Thiên Chiếu Tử nói:
- So với tính mạng của mình, Ngả tiên sinh cố ý muốn chọn thiên lôi thứu chín, Ngả tiên sinh đã làm thế, ngươi không rõ sao?
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 3485: Chín đạo tử lôi
10.0/10 từ 47 lượt.