Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 2942: Cuộc chiến phong ấn (31)
- Trong thánh khí cũng phân đẳng cấp cao thấp, ngọc bia có thể tự chủ đối kháng cân sức ngang tài với Hồn Thiên Nghi, tất nhiên cực kỳ bất phàm, vì sao ta chưa từng nghe nói qua?
Thương bắt đầu kinh nghi bất định.
Nhưng hắn cũng không lo lắng quá mức, bởi vì huyền khí càng cao cấp, muốn luyện hóa lại càng khó, hắn xem ra, Lý Vân Tiêu đời này không có khả năng luyện hóa thánh khí như vậy.
- Ta còn không tin, Hồn Thiên Nghi chính là Yêu tộc truyền thừa chí bảo lại bại trước tấm bia ngọc này.
Thương khôi phục tâm tình, thúc dục hai sừng thi triển thần thông mạnh mẽ, hai tay không ngừng bấm niệm phap quyết, không ngừng đánh ấn quyết vào trong Hồn Thiên Nghi, áp chế Giới Thần Bi, lực lượng mênh mông càng ngày càng lớn.
Hai thế giới không ngừng va chạm nhau, Giới Thần Bi dường như không hề địch lại, bắt đầu bị áp đảo, khe hở không ngừng thu nhỏ lại.
Lý Vân Tiêu cảm thấy áp lực khó hiểu, chính là bị Giới Thần Bi cắn trả, lúc này nói chảy máu miệng.
Hắn lập tức phát giác bây giờ vô cùng hung hiểm, nếu Giới Thần Bi bị áp chế, lực lượng thế giới của Hồn Thiên Nghi sẽ gia trì lên người của hắn, mặc dù thân thể của mình cường hoành, chỉ sợ cũng phải phấn thân toái cốt!
Bành!
Thời điểm tốc độ của hắn chậm lại, lúc này hắn bị lực lượng cắn trả, hai đạo hào quang từ sừng bắn tới, bị Xa Vưu kịp thời sử dụng kiếm đánh bay, vội la lên:
- Ngươi như thế nào? Thương thế phát tác?
Lý Vân Tiêu lắc đầu, lo lắng nhìn lên không trung, nói:
- Nếu Giới Thần Bi bị áp chế trở về, ta sợ rằng sẽ xong đờ.
Hai tay của hắn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, lập tức vận dụng đâu suất thiên phong, hóa thành ngọn núi nhỏ bay lên cao cao.
Hào quang năm màu của đâu suất thiên phong tiến vào trong lực lượng thế giới, tuy nhiên tốc độ chậm lại nhưng nó không ngừng xoay tròn, tiến lên từ từ.
- Cái đó là...
Cố Thanh Thanh sững sờ, kinh ngạc nói:
- Không bị khí uẩn của thánh khí áp chế, đây là huyền khí gì? Nhìn qua vô cùng thô ráp, không thể ngờ trên người tiểu tử này có nhiều thứ tốt như vậy.
Sắc mặt Mạch đại biến, hắn lúc này sinh ra cảm giác sợ hãi, thứ này là thứ trực tiếp đánh nát Long tỏa tinh không đại trận của hắn, nội tâm lúc này đầy lo lắng, sợ Hồn Thiên Nghi sẽ tổn hại trước một kích như vậy, dù sao đây là chí bảo Yêu tộc.
Thương cũng cảm thấy nội tâm kinh hãi, tuy không cho rằng đâu suất thiên phong sẽ làm tổn hại tới Hồn Thiên Nghi, nhưng thứ này hắn đã từng nhìn thấy nó kích thương Quỷ Vương, tuyệt đối là ác mộng của huyền khí.
Không dám mạo hiểm hiểmđánh bạc, vội vàng thu hồi Hồn Thiên Nghi.
Lực lượng áp chế Giới Thần Bi cũng thối lui, Giới Thần Bi lập tức tỏa sáng, hai kiện huyền khí sau khi chấn đông trên không trung, chúng liền bay trở về.
Ti Đình Ngữ bộ dáng như có điều suy nghĩ, nàng cũng có được thánh khí, lại không thể điều khiển tùy tâm sở dục như hai người bọn họ, uy năng có thể thi triển ra cực kỳ có hạn.
Thân ảnh Lý Vân Tiêu lóe lên, lăng không bay tới phía trước, thu hồi Giới Thần Bi, đồng thời hai tay bấm niệm pháp quyết vỗ vào đâu suất thiên phong.
Tốc độ biến ảo không chỉ gấp mười lần, trong khoảnh khắc nó hóa thành ngọn núi thông thiên đánh thẳng vào Thương, nó giống như cột chống trời, nhật nguyệt vô quang.
Nội tâm Thương run lên, hắn cũng không biết mình có thể tiếp được ngọn núi này hay không, nhưng hiển nhiên không muốn thử, hét lớn một tiếng vận chuyển lực lượng không gian, trực tiếp đánh nát thông đạo thuấn di bay đi.
Nội tâm Lý Vân Tiêu thầm than, thiếu hút lớn nhất của đâu suất thiên phong chính là tốc độ.
Hai tay lăng không bấm niệm pháp quyết, ngọn núi kia lập tức "Phanh" một tiếng trở lại như cũ, thu vào trong lòng bàn tay.
Thương trong khoảng khắc đã xuất hiện cách đó mấy trăm trượng, vừa hiện thân đã cảm nhận được kiếm ý chém tới.
Tức giận hừ một tiếng sau đó đánh ra một quyền, "Phanh", tiếng nổ lớn sinh ra, kiếm ý bị đánh tán.
Song kiếm của Xa Vưu tương giao, long vực áp súc còn phạm vi mấy trượng, cực lực tăng cường lực lượng sau đó đánh ra một quyền thẳng về phía Thương bên này.
Trong mắt Thương có hào quang lập lòe bất định, hai sừng của hắn sáng lên, ngay cả đồng tử cũng biến thành màu bạc.
Xa Vưu nghĩ thầm trong lòng không tốt, khí tức nguy hiểm đã ập thẳng vào người.
Hắn đang muốn cất kiếm lui về phía sau, lại nghe Bắc Quyến Nam quát:
- Đứng vững!
Hai người lúc này vận dụng lực lượng bản thân, hội tụ thành chưởng, chưởng lực như thiên thạch đánh thẳng tới phía trước.
Lúc này hào quang màu xanh bao phủ chưởng ấn, truyền ra ý cảnh mục nát, hiển nhiên có ẩn chứa kịch độc.
Thương ăn cả kinh, tới trình độ như hắn hiển nhiên cảm ứng rất mạnh, một chưởng kia tuy bất phàm nhưng càng làm hắn sợ hãi chính là chất độc màu xanh.
- Khai!
Thương hét lớn một tiếng, lực lượng hội tụ vào hai sừng của hắn, hóa thành lực lượng mạnh mẽ dánh bay Xa Vưu.
Song kiếm diễn biến long vực cũng bị đánh tan nát, tiêu tán trong hư vô.
Sau khi đánh bay Xa Vưu ra xa, Thương không dám dừng lại, độc trên chưởng thế quá mạnh mẽ, hắn không dám ngăn cản.
Ầm ầm!
Một chưởng thất bại, độc quang nổ tung, thân ảnh Bắc Quyến Nam hiện ra, lập tức thu hồi chất độc.
Hai tay của hắn như bườm vờn hoa, không ngừng công thẳng về phía Thướn.
- Đánh nhanh!
Đột nhiên Bắc Quyến Nam quát lên.
- Đánh nhanh?
Xa Vưu và Lý Vân Tiêu đều sững sờ, hai người lập tức hiểu ra, hai mắt tỏa sáng.
Lúc này long quang lóe lên, Xa Vưu trực tiếp xuất hiện trên không trung trên đầu Thương, vô số long ảnh xuất hiện, chân long kiếm chém xuống, đánh thẳng vào chỗ hiểm.
Lý Vân Tiêu cũng thuấn di tới phía trước, Kiếm Thương Trảm Hồng lóe lên, đâm vào hai mắt đối phương.
Hai người đều là cao thủ lăn lộn trên đầu thương mũi kiếm, lập tức hiểu ý của Bắc Quyến Nam, nhanh chóng tiến công, bức đối phương không có thời gian và không gian hoàn thủ.
Nếu cứ ép sát thế này, đối phương sẽ không có thời gian vận dụng Hồn Thiên Nghi hoặc là Phong Thiên Ấn.
Phàm là chiêu thức cường đại đều cần thời gian thi triển.
Trừ phi Thương nguyện ý buông tha chống cự, thừa nhận một kích của bọn họ để đổi lấy thời gian, nếu không căn bản không thể thi triển.
Mà cho dù là chân long song kiếm, hay là Kiếm Thương Trảm Hồng, hoặc là độc dược, tất cả không phải thứ hắn có thể dễ dàng thừa nhận được.
Mặc dù nổi giận đẩy lui hai người, tất nhiên cũng buộc hắn không thể thi triển đại chiêu.
Loại đấu pháp này rất khó thủ thắng, dù sao thực lực sai biệt quá lớn, nhưng mà kéo dài thời gian lại rất hữu hiệu.
Toàn bộ lực lượng trên người của Thương sinh ra hai màu vàng và bạc, hai màu này đang thủ hộ thân thể của hắn, phản công ba người, nhưng dù vậy hắn cũng không thể thoát vây.
Cá sấu hét lớn một tiếng, hóa thành cự linh cao mười trượng, gầm rú đánh ra vô số phong nhận, chém thẳng vào khe hở giữa công kích ba người, làm cho Thương vừa sợ vừa giận, vào lúc này lâm vào hạ phong, không thể thi triển tuyệt chiêu.
Thương Ngô Khung và Ti Đình Ngữ đều vui mừng, không thể ngờ đám người Lý Vân Tiêu có thể làm được như vậy, tâm thần phấn chấn không ít..
Vạn Cổ Chí Tôn