Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2941: Cuộc chiến phong ấn (30)

- Đây cũng là luyện hóa thánh khí hoàn toàn sao?

Trong nội tâm Lý Vân Tiêu hoảng hốt, rốt cục hiểu vì sao Thương Ngô Khung và Ti Đình Ngữ liên thủ còn có thể thua dễ dàng như thế, bị đánh mẹ nó cũng không nhận ra.

- Để ta đánh đi, cấp bậc chiến đấu này ngươi không thể tham gia vào.

Tiếng cười của Xa Vưu vang lên, tu di vô ngã kiếm lăng không chém tới, chém ra một kiếm xuất trần.

Phanh!

Thân kiếm bị hào quang cuốn lấy, run rẩy vài lần, long uy bị đánh tan, cánh tay Xa Vưu run lên, nhịn không được lui ra sau một bước, hóa giải trùng kích kia.

- Vì sao mạnh như vậy?

Xa Vưu cũng ăn cả kinh, nhưng tổng thể mà ói còn tốt hơn bây giờ nhiều, dù sao Cốt Lân Song Nhận của Mạch khắc chế hắn quá mạnh mẽ.

Lý Vân Tiêu ngưng âm thanh nói:

- Cẩn thận một chút, đừng chết ở đây, tận lực ngăn chặn hắn là tốt rồi, chờ đợi viện quân.

Xa Vưu cũng không dám khinh thường, nói:

- Hết sức đi.

Liền hóa thành long thân, xông lên.

Bắc Quyến Nam cũng không nói hai lời, kiếm thế hiện ra sau đó xông tới.



Còn có cá sấu gào thét một tiếng, hóa thành cương phong chém thẳng vào đối thủ.

Tuy trong Giới Thần Bi có không ít người, nhưng dưới siêu phàm nhập thánh đều là pháo hôi, cũng chỉ có thiết ngưu có thể phái ra, nhưng mà gia tăng không nhiều lắm, trừ phi là Linh Mục Địch ra tay, nhưng Linh Mục Địch không phải hắn có thể chỉ huy.

Thương nói:

- Lý Vân Tiêu, ngươi vẫn không hiểu rõ tình huống hay sao? Trong tay của ta có thánh khí duy nhất có thể phát huy toàn lực trong suốt vài vạn năm qua, đủ để trấn áp tất cả cường giả dưới Thần cảnh!



Lực lượng Hồn Thiên Nghi lan tràn ra, diễn biến tinh không, lập tức bao phủ bốn người vào bên trong, lực áp chế mạnh mẽ áp xuống.

Thương Ngô Khung và Ti Đình Ngữ biết rõ lợi hại, bọn họ sớm chạy đi nghỉ ngơi, điều tức thương thế.

Bắc Quyến Nam nhướng mày, kiếm trong tay của hắn run rẩy trước Hồn Thiên Nghi, không ngừng phát ra tiếng nức nở vì bị áp chế, trực tiếp bị bị lực lượng đẳng cấp mạnh hơn áp chế.

Song kiếm của Xa Vưu sinh ra long khí màu xanh, nó chống lại quy tắc thế giới của Hồn Thiên Nghi, không ngừng có long hình hiện ra.

Bốn người đều vô cùng cảnh giác.



Thương xùy cười thành tiếng, ngón tay điểm xuống, nói:

- Tinh Vũ!

Bầu trời lập tức lung lay, từ phía chân trời đáp xuống, hóa thành mưa nặng hạt, bầu trời xuất hiện vô số sao băng, trông rất đẹp mắt, chúng không ngừng nện vào đám người Lý Vân Tiêu.

Tay phải của Bắc Quyến Nam run lên, lập tức thu hồi ngự kiếm, trực tiếp hai tay hóa chưởng, thi triển ra thể thuật quỷ dị, bằng vào lực lượng thân thể ngăn cản sao băng đánh tới.


Vô số chấm nhỏ bị chưởng thế của hắn đánh nát cách đó không xa, không thể tới gần thân thể.

Hơn nữa Bắc Quyến Nam đón lấy sao băng đầy trời, từng bước tiến về phía Thương. Hắn biết rõ phải công kích chính chủ, nếu không Hồn Thiên Nghi càng áp mạnh thì hỏng bét.

Xa Vưu bổ ra một kiếm, trực chỉ Thương, lăng không hóa rồng gào thét bay đi.

Sắc mặt Thương lạnh lẽo, nói khẽ:

- Bọ ngựa đấu xe, Thiên Sát!

Không gian cả thế giới lưu chuyển, thân ảnh hai người bị gông xiềng, lại không thể tiến lên nửa phần.

Đột nhiên đồng tử của Lý Vân Tiêu co lại, cả kinh quát:

-Không tốt, mau lui lại!

Không gian vặn vẹo như lò xo, đột nhiên bắn ngược trở lại, lập tức vô số trục quang hiện ra trên không trung, hóa thành ngàn vạn trảm kích bay tới, đánh thẳng vào hai người bọn họ.

Lý Vân Tiêu vỗ thân cá sấu bên cạnh, cá sấu lập tức hiểu ý, nó hóa thành cương phong từ trên lao xuống, trực tiếp ngưng tụ thành phong thuẫn ngăn chặn trước mặt hai người, đánh tan trục quang.

Rầm rầm rầm.

Nhưng vẫn có không ít xuyên thấu qua, hai người phản kích gian nan, bị đánh chật vật không chịu nổi, may mà thân thể cường hoành, không đáng lo ngại.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, lập tức vận dụng Giới Thần Bi, dốc sức liều mạng thúc dục thánh khí.

Trên thân bia xuất hiện vô số ma ha cổ văn, hóa thành từng đạo ấn quyết.


Trên Hồn Thiên Nghi sinh ra âm thanh "Loong coong" thật dài, dường như gặp gỡ cường địch, khí uẩn mênh mông không ngừng áp chế, muốn trấn trụ Giới Thần Bi.

Giới Thần Bi cũng sinh ra tiếng vang, không bị khống chế bay đi, hóa thành ngọc bia cực lớn nện thẳng vào Hồn Thiên Nghi.

Nội tâm Lý Vân Tiêu cả kinh, hắn không thể khống chế Giới Thần Bi một cách tùy tâm sở dục, sợ rằng không thể làm gì được đối phương.

Ầm ầm!

Hai kiện huyền khí va chạm vào nhau, hai màu rực rỡ bắn ra chung quanh, giống như hai thế giới va chạm với nhau.

Tất cả mọi người chấn động, hoảng sợ nhìn sang.

Thái cổ cương phong mượn cơ hội xoay tròn, lập tức bao phủ Xa Vưu cùng Bắc Quyến Nam, mang hai người bọn họ tới bên cạnh Lý Vân Tiêu.

Rất nhiều cường giả trong vòng chiến thả chậm chiêu thức nhìn sang, đều phân tâm quan sát, cảm nhận lực lượng thế giới khủng bố, lập tức đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.

Cố Thanh Thanh và Mạch nhìn sang không nháy mắt, trên mặt đầy cả kinh.

Thánh khí lúc bình thường muốn thấy một kiện cũng muôn vàn khó khăn, huống chi là hai thánh khí va chạm với nhau càng không thấy bao giờ.

Thương Ngô Khung và Ti Đình Ngữ cũng giật mình nhìn qua nhau, hai người đều cảm khái, cũng không rõ trong nội tâm nghĩ thế nào.

Giới Thần Bi lúc này dựa vào bản năng mà tự chủ hành động, vượt qua khống chế của Lý Vân Tiêu, hắn cũng không nghĩ ra sẽ có hiêu quả như vậy, lúc này rất kinh hỉ.

Có thể khắc chế Hồn Thiên Nghi, muốn đối phó Thương cũng dễ hơn nhiều.


Hắn giả vờ như đang điều khiển Giới Thần Bi tự nhiên, như đã tính trước, cười to nói:

- Ha ha, có thánh khí rất cuồng sao? Thiên hạ hôm nay, đây là thời đại thánh khí xuất hiện đấy.

Nội tâm mấy ngàn người trên chiến trường không có tư vị, nhìn qua huyền khí trong tay của mình, bọn họ cảm thấy chúng chẳng khác gì sắt vụn, là đồ phế thải.

Thương vốn kinh dị bất định, lại sợ Hồn Thiên Nghi của mình bị đụng hư, phát hiện trên căn bản là cân sức ngang tài, lúc này sắc mặt mới tốt hơn một chút.

Nghe thấy Lý Vân Tiêu nói như vậy, hắn tức giận không chỗ phát tiết, quát:

- Mặc dù không có thánh khí, ta vẫn có thể giết các ngươi.

Hai sừng trên trán Thương bắn ra quang mang màu vàng và bạc, trực tiếp lăng không bắn thẳng tới phía trước, lúc này chúng biến lớn, giống như lôi không phải lôi, uy năng lại hơn xa lôi điện.

Ầm ầm!

Bốn người đều bay ra xa, vị trí không gian lúc trước nổ tung.

Oanh! Oanh! Oanh!

Sắc mặt Thương lạnh như băng, không ngừng thúc dục lực lượng hai sừng của mình đánh qua, áp đảo bốn người bỏ chạy ra xa.

- Không đúng, nguyên lực của Lý Vân Tiêu cực yếu, không có khả năng điều khiển thánh khí, đây là thánh khí tự chủ đối kháng!

Thương lúc này tỉnh ngộ, ngẩng đầu nhìn qua hai kiện thánh khí đang đua tiếng với nhau, nội tâm lập tức hiểu ra.

Dùng thiên tư của hắn còn phải mất vài vạn năm mới có thể luyện hóa Hồn Thiên Nghi đến tận cùng, muốn nói Lý Vân Tiêu có thể điều khiển thánh khí như hắn, cho dù đánh chết hắn cũng không tin.



Vạn Cổ Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Story Chương 2941: Cuộc chiến phong ấn (30)
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...