Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 1101: Giao phó (2)
Ầm ầm.
Một tia chớp ở trên không trung nổ vang, ánh sáng chiếu vào trên mặt người đến, dĩ nhiên là một khuôn mặt già nua, trong hai mắt mang theo vẻ mừng rỡ, như Ngạ Lang theo dõi hắn, cười to nói:
- Ta là ai? Ha ha, ta là ai? Ngươi không cần biết, từ nay về sau ta chính là sư phụ của ngươi, ha ha.
Người đến cười to, trên người đột nhiên tuôn ra một đoàn kình khí, trực tiếp chấn động tới phía sau, hơn mười tên Yêu tộc trong nháy mắt kêu rên liên hồi, bị nổ tan xương nát thịt.
- Sư phụ, năm đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao nói người Ngục Yêu tộc ta hại toàn bộ Yêu tộc?
- Nghe bọn họ đánh rắm làm gì, đây chỉ là Yêu Hoàng dùng để tẩy não mọi người, Ngục Yêu bộ tộc từ xưa tới nay chính là một trong tám đại chủng tộc chí cường trong Yêu tộc, năm đó Yêu Hoàng là tổ tiên của ngươi, ngươi có biết vì sao ta muốn thu ngươi làm đồ đệ không?
- Đồ nhi không biết, hy vọng sư phụ công khai.
- Bởi vì ta hi vọng có một ngày, ngươi có thể mở ra phong ấn Ngũ Hà sơn, cứu Yêu tộc ra, ở trong đó cũng có tổ tiên của ngươi. Ta muốn ngươi vì Ngục Yêu tộc, cùng với Quả Yêu tộc của sư phụ, cọ rửa oan khuất cùng sỉ nhục ngàn năm qua.
Tâm tư của Vũ dần dần từ thiếu thời năm ấy trở về, bầu trời cũng hôn ám như đêm đó, khuôn mặt sư phụ ở trên bầu trời xa xôi lấp loé, cuối cùng hóa thành điểm điểm ánh sao?
- Ngàn năm chấp nhất, Ngục Yêu tộc cùng Quả Yêu tộc oan khuất, Thần Tiêu cung mang sỉ nhục cho Yêu tộc ta...
Trong đầu Vũ không ngừng quanh quẩn những thanh âm này, hai hàng nước mắt chảy xuống. Hai tổ mạch trên người trong giây lát bắt đầu bành trướng, trở nên đỏ tươi.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu ngưng lại, lạnh lùng nói:
- Kẻ này chắc chắn phải chết, còn làm giãy dụa cái gì, không thể thanh thản ổn định chết đi sao?
Ầm ầm.
Hai cái tổ mạch của Vũ liên tiếp nổ tung, thân thể nguyên bản sắp vắng lặng lần thứ hai rót đầy sức mạnh, trong tròng mắt hắn chảy xuống nước mắt, gào thét nói:
- Không phải ta sợ chết, mà là hứa hẹn đối với sư phụ ta không thể hoàn thành, ngươi để ta sau khi chết làm sao đi gặp hắn a.
Vũ gào thét ở trên trời cao vang vọng, thân thể Lê nhịn không được run rẩy, nghiêng đầu sang chỗ khác không đành lòng nhìn.
- Thương đại nhân, giấc mơ chưa xong của ta cùng sư phụ, liền giao cho ngài, xin ngài cần phải làm được, ta không cách nào nhìn thấy một ngày ngài vinh đăng Yêu Hoàng vị kia.
Thân thể to lớn của Vũ hướng về trên cao bỗng nhiên dập đầu.
Sắc mặt Thương xám trắng, ngưng tiếng nói:
- Này... Ta liền yên tâm.
Bỗng nhiên Vũ ngẩng đầu lên, Vĩ Quang kiếm trong tay tuôn ra đạo đạo kiếm khí khủng bố, thân thể cũng không ngừng bành trướng, tùy thời đều muốn vỡ ra.
Trong lòng Lý Vân Tiêu chấn động dữ dội, hắn vốn là muốn dùng Thiên Kiếm đồ trận trực tiếp giết đối phương, nhưng giờ khắc này tuôn ra khí tức căn bản khó có thể chống đối, vội vàng ném ra Giới Thần Bi, quyết khắc phức tạp ở trong hai tay lấp lóe liên tục, rót vào trong đó.
Kỳ thực lúc trước Vũ nổ tung tổ mạch đâm trúng hắn, liền để hắn hầu như đèn cạn dầu, cũng không kịp nhớ ngày sau ảnh hưởng gì, trực tiếp vận chuyển lên Bất Diệt Kim thân, đồng thời dùng lượng lớn đan dược rót vào người, hiện tại hai người cũng bất chấp tất cả, tùy thời có khả năng ngã xuống, hoàn toàn là quyết tử chiến.
Giới Thần Bi ở dưới hắn toàn lực khống chế, ánh sáng tăng mạnh, ba đạo lực lượng Vực Giới mở ra, tầng tầng chồng chất, hướng về trên người Vũ trấn áp tới, hiện tại Vũ là quyết tâm chiến tử, liều lĩnh hậu quả tăng lên sức mạnh.
Đại địa, cùng phong hỏa nhị lực mạnh mẽ đè lên.
Một mặt khác, Thiên Kiếm đồ trận của hắn vẫn còn đang ấp ủ, ba kiếm chi trận, so với hai kiếm kiếm đồ lúc trước còn muốn phức tạp quá nhiều, các loại khống chế tinh tế để hồn lực của hắn tiêu hao rất lớn, mặc dù cùng Yêu Long hợp thể, nhưng cũng gần như sắp tan vỡ.
- Lý Vân Tiêu, chịu đựng một đòn cuối cùng của ta đi, ngươi là một đối thủ đáng kính nể, nếu như dưới chiêu kiếm này ngươi còn có thể sống, ngươi liền thắng.
Âm thanh của Vũ cực kỳ bình tĩnh, Vĩ Quang kiếm nguyên bản là hàn quang chiếu thủy, giờ khắc này dĩ nhiên trở nên đỏ chót, phảng phất giống như thiêu đốt, khí tức càng dị thường khủng bố.
- Người điên.
Lý Vân Tiêu cắn răng, tức giận mắng một tiếng, Vũ không chỉ nổ tung hai tổ mạch, hơn nữa còn dự định kích nổ Vĩ Quang kiếm.
- Hạo Thiên kiếm quyết, thập tam.
Đây là câu nói sau cùng của Vũ ở trong nhân thế, cả người hắn cùng Vĩ Quang kiếm hợp lại cùng nhau, hóa ra một ánh kiếm kinh diễm, ngang qua trời cao, cực kỳ rực rỡ.
Ầm ầm ầm.
Ba đạo lực lượng Vực Giới của Giới Thần Bi đồng thời bị chấn ra, thần bi chỉ cản một thoáng liền bị đánh bay trở về, đi vào trong mi tâm Lý Vân Tiêu.
Trong lòng Lý Vân Tiêu kinh hãi, ánh kiếm kia ở dưới Câu Xá trận dĩ nhiên phá tan một đường nối đen kịt, hắn mạnh mẽ cắn răng, rót Thần dịch lực vào trong song chưởng, vỗ kiếm đồ một cái, ba chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm đột nhiên hóa thành nhất thể, lan tràn ra kiếm khí như núi, mạnh mẽ đè lên.
Ầm ầm ầm.
Thiên Kiếm đồ trận oanh trên chiêu kiếm chung cực nhất của Vũ, toàn bộ bầu trời tất cả đều là hải dương kiếm khí, hai cỗ lực lượng kinh thiên động địa oanh đến, trực tiếp chấn tan đường nối đen kịt kia, toàn bộ Câu Xá đại trận cũng bất ổn, mơ hồ có tư thế đổ nát.
Ba chuôi huyền kiếm cấp chín thành tư thế Tam Tài, đem ánh kiếm của Vũ tráo nhập trong đó, nhưng không ngăn được chiêu kiếm dốc hết hết thảy này, bị chấn động đến liên tục bại lui, uy thế chợt giảm.
Một luồng cự lực trong nháy mắt phản chấn đến trong cơ thể Lý Vân Tiêu, trên thân thể ánh vàng chói lọi tuôn ra từng đám sương máu, không ngừng tan vỡ.
- Sắp chết rồi sao?
Trong đầu Lý Vân Tiêu mới vừa lóe lên ý nghĩ này, lập tức vung đi, giận dữ hét:
- Người có thể giết ta là có, nhưng sẽ không phải là ngươi!
Hai tay hắn ngưng ra một đạo quyết ấn, ba chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ở trên không trung đột nhiên ngưng tụ thành một luồng ánh kiếm, chiêu thức này triển khai ra, toàn bộ thân thể hắn trở nên kịch liệt run rẩy, kim quang ở trên thân thể không ngừng biến mất.
Yêu Long hoảng sợ nói:
- Cái kia là... Người điên... Lần này ngươi thật sự chết chắc rồi!
- Câm miệng!
Lý Vân Tiêu gầm lên một tiếng nói:
- Nếu như hôm nay vì bảo mệnh mà bại, sau này ta dựa vào cái gì đem vũ ý trở lại đỉnh cao! Hai cường tranh chấp dũng giả thắng, hiện tại so không phải sức mạnh mà là quyết tâm!
Trong linh hồn của hắn chấn động, một đạo Tinh Quang Hồn Thể phân thân hiển hóa ra, chính là thân thể Yêu Long, trên mặt tràn ngập sợ hãi!
- Vũ, ngươi có vong giác tử ngộ, nhưng này còn chưa đủ để bại ta! Giác ngộ của ta là, mặc dù chết cũng không chịu thua!
Vạn Cổ Chí Tôn
Một tia chớp ở trên không trung nổ vang, ánh sáng chiếu vào trên mặt người đến, dĩ nhiên là một khuôn mặt già nua, trong hai mắt mang theo vẻ mừng rỡ, như Ngạ Lang theo dõi hắn, cười to nói:
- Ta là ai? Ha ha, ta là ai? Ngươi không cần biết, từ nay về sau ta chính là sư phụ của ngươi, ha ha.
Người đến cười to, trên người đột nhiên tuôn ra một đoàn kình khí, trực tiếp chấn động tới phía sau, hơn mười tên Yêu tộc trong nháy mắt kêu rên liên hồi, bị nổ tan xương nát thịt.
- Sư phụ, năm đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao nói người Ngục Yêu tộc ta hại toàn bộ Yêu tộc?
- Nghe bọn họ đánh rắm làm gì, đây chỉ là Yêu Hoàng dùng để tẩy não mọi người, Ngục Yêu bộ tộc từ xưa tới nay chính là một trong tám đại chủng tộc chí cường trong Yêu tộc, năm đó Yêu Hoàng là tổ tiên của ngươi, ngươi có biết vì sao ta muốn thu ngươi làm đồ đệ không?
- Đồ nhi không biết, hy vọng sư phụ công khai.
- Bởi vì ta hi vọng có một ngày, ngươi có thể mở ra phong ấn Ngũ Hà sơn, cứu Yêu tộc ra, ở trong đó cũng có tổ tiên của ngươi. Ta muốn ngươi vì Ngục Yêu tộc, cùng với Quả Yêu tộc của sư phụ, cọ rửa oan khuất cùng sỉ nhục ngàn năm qua.
Tâm tư của Vũ dần dần từ thiếu thời năm ấy trở về, bầu trời cũng hôn ám như đêm đó, khuôn mặt sư phụ ở trên bầu trời xa xôi lấp loé, cuối cùng hóa thành điểm điểm ánh sao?
- Ngàn năm chấp nhất, Ngục Yêu tộc cùng Quả Yêu tộc oan khuất, Thần Tiêu cung mang sỉ nhục cho Yêu tộc ta...
Trong đầu Vũ không ngừng quanh quẩn những thanh âm này, hai hàng nước mắt chảy xuống. Hai tổ mạch trên người trong giây lát bắt đầu bành trướng, trở nên đỏ tươi.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu ngưng lại, lạnh lùng nói:
- Kẻ này chắc chắn phải chết, còn làm giãy dụa cái gì, không thể thanh thản ổn định chết đi sao?
Ầm ầm.
Hai cái tổ mạch của Vũ liên tiếp nổ tung, thân thể nguyên bản sắp vắng lặng lần thứ hai rót đầy sức mạnh, trong tròng mắt hắn chảy xuống nước mắt, gào thét nói:
- Không phải ta sợ chết, mà là hứa hẹn đối với sư phụ ta không thể hoàn thành, ngươi để ta sau khi chết làm sao đi gặp hắn a.
Vũ gào thét ở trên trời cao vang vọng, thân thể Lê nhịn không được run rẩy, nghiêng đầu sang chỗ khác không đành lòng nhìn.
- Thương đại nhân, giấc mơ chưa xong của ta cùng sư phụ, liền giao cho ngài, xin ngài cần phải làm được, ta không cách nào nhìn thấy một ngày ngài vinh đăng Yêu Hoàng vị kia.
Thân thể to lớn của Vũ hướng về trên cao bỗng nhiên dập đầu.
Sắc mặt Thương xám trắng, ngưng tiếng nói:
- Này... Ta liền yên tâm.
Bỗng nhiên Vũ ngẩng đầu lên, Vĩ Quang kiếm trong tay tuôn ra đạo đạo kiếm khí khủng bố, thân thể cũng không ngừng bành trướng, tùy thời đều muốn vỡ ra.
Trong lòng Lý Vân Tiêu chấn động dữ dội, hắn vốn là muốn dùng Thiên Kiếm đồ trận trực tiếp giết đối phương, nhưng giờ khắc này tuôn ra khí tức căn bản khó có thể chống đối, vội vàng ném ra Giới Thần Bi, quyết khắc phức tạp ở trong hai tay lấp lóe liên tục, rót vào trong đó.
Kỳ thực lúc trước Vũ nổ tung tổ mạch đâm trúng hắn, liền để hắn hầu như đèn cạn dầu, cũng không kịp nhớ ngày sau ảnh hưởng gì, trực tiếp vận chuyển lên Bất Diệt Kim thân, đồng thời dùng lượng lớn đan dược rót vào người, hiện tại hai người cũng bất chấp tất cả, tùy thời có khả năng ngã xuống, hoàn toàn là quyết tử chiến.
Giới Thần Bi ở dưới hắn toàn lực khống chế, ánh sáng tăng mạnh, ba đạo lực lượng Vực Giới mở ra, tầng tầng chồng chất, hướng về trên người Vũ trấn áp tới, hiện tại Vũ là quyết tâm chiến tử, liều lĩnh hậu quả tăng lên sức mạnh.
Đại địa, cùng phong hỏa nhị lực mạnh mẽ đè lên.
Một mặt khác, Thiên Kiếm đồ trận của hắn vẫn còn đang ấp ủ, ba kiếm chi trận, so với hai kiếm kiếm đồ lúc trước còn muốn phức tạp quá nhiều, các loại khống chế tinh tế để hồn lực của hắn tiêu hao rất lớn, mặc dù cùng Yêu Long hợp thể, nhưng cũng gần như sắp tan vỡ.
- Lý Vân Tiêu, chịu đựng một đòn cuối cùng của ta đi, ngươi là một đối thủ đáng kính nể, nếu như dưới chiêu kiếm này ngươi còn có thể sống, ngươi liền thắng.
Âm thanh của Vũ cực kỳ bình tĩnh, Vĩ Quang kiếm nguyên bản là hàn quang chiếu thủy, giờ khắc này dĩ nhiên trở nên đỏ chót, phảng phất giống như thiêu đốt, khí tức càng dị thường khủng bố.
- Người điên.
Lý Vân Tiêu cắn răng, tức giận mắng một tiếng, Vũ không chỉ nổ tung hai tổ mạch, hơn nữa còn dự định kích nổ Vĩ Quang kiếm.
- Hạo Thiên kiếm quyết, thập tam.
Đây là câu nói sau cùng của Vũ ở trong nhân thế, cả người hắn cùng Vĩ Quang kiếm hợp lại cùng nhau, hóa ra một ánh kiếm kinh diễm, ngang qua trời cao, cực kỳ rực rỡ.
Ầm ầm ầm.
Ba đạo lực lượng Vực Giới của Giới Thần Bi đồng thời bị chấn ra, thần bi chỉ cản một thoáng liền bị đánh bay trở về, đi vào trong mi tâm Lý Vân Tiêu.
Trong lòng Lý Vân Tiêu kinh hãi, ánh kiếm kia ở dưới Câu Xá trận dĩ nhiên phá tan một đường nối đen kịt, hắn mạnh mẽ cắn răng, rót Thần dịch lực vào trong song chưởng, vỗ kiếm đồ một cái, ba chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm đột nhiên hóa thành nhất thể, lan tràn ra kiếm khí như núi, mạnh mẽ đè lên.
Ầm ầm ầm.
Thiên Kiếm đồ trận oanh trên chiêu kiếm chung cực nhất của Vũ, toàn bộ bầu trời tất cả đều là hải dương kiếm khí, hai cỗ lực lượng kinh thiên động địa oanh đến, trực tiếp chấn tan đường nối đen kịt kia, toàn bộ Câu Xá đại trận cũng bất ổn, mơ hồ có tư thế đổ nát.
Ba chuôi huyền kiếm cấp chín thành tư thế Tam Tài, đem ánh kiếm của Vũ tráo nhập trong đó, nhưng không ngăn được chiêu kiếm dốc hết hết thảy này, bị chấn động đến liên tục bại lui, uy thế chợt giảm.
Một luồng cự lực trong nháy mắt phản chấn đến trong cơ thể Lý Vân Tiêu, trên thân thể ánh vàng chói lọi tuôn ra từng đám sương máu, không ngừng tan vỡ.
- Sắp chết rồi sao?
Trong đầu Lý Vân Tiêu mới vừa lóe lên ý nghĩ này, lập tức vung đi, giận dữ hét:
- Người có thể giết ta là có, nhưng sẽ không phải là ngươi!
Hai tay hắn ngưng ra một đạo quyết ấn, ba chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ở trên không trung đột nhiên ngưng tụ thành một luồng ánh kiếm, chiêu thức này triển khai ra, toàn bộ thân thể hắn trở nên kịch liệt run rẩy, kim quang ở trên thân thể không ngừng biến mất.
Yêu Long hoảng sợ nói:
- Cái kia là... Người điên... Lần này ngươi thật sự chết chắc rồi!
- Câm miệng!
Lý Vân Tiêu gầm lên một tiếng nói:
- Nếu như hôm nay vì bảo mệnh mà bại, sau này ta dựa vào cái gì đem vũ ý trở lại đỉnh cao! Hai cường tranh chấp dũng giả thắng, hiện tại so không phải sức mạnh mà là quyết tâm!
Trong linh hồn của hắn chấn động, một đạo Tinh Quang Hồn Thể phân thân hiển hóa ra, chính là thân thể Yêu Long, trên mặt tràn ngập sợ hãi!
- Vũ, ngươi có vong giác tử ngộ, nhưng này còn chưa đủ để bại ta! Giác ngộ của ta là, mặc dù chết cũng không chịu thua!
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 1101: Giao phó (2)
10.0/10 từ 47 lượt.