Triệu Hoán Thần Binh
Chương 903: Đêm đến phủ công chúa
Bùm!
Khi kẻ thù cuối cùng chết đi, chủ nhân cũ của Phong Doanh sống sót thì mệnh hồng vỡ tan.
Ý thức Vu Nhai bị đuổi về bầu trời huyễn ảnh, hắn nhìn thấy mệnh hồng thuộc về Phong Doanh bỗng bay thẳng lên trời, biến thành ngôi sao sáng chói treo trên cao.
Mệnh hồng không còn, biến thành ngôi sao.
Vu Nhai ngơ ngác nhìn trời, có cảm giác buồn bã lạc lõng.
Vu Nhai thản nhiên nói:
- Đây chính là phá thiên nghịch mệnh sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bình chướng chặn huyền khí của Vu Nhai biến mất, hắn nương lực lượng còn sót lại không bao nhiêu của tinh huyết một hơi lên thiên binh sư nhị đoạn. Lúc này Vu Nhai không có cảm giác gì, hắn ngây người.
Giọng Phong Doanh trong trẻo vang lên:
- Chủ nhân, đa tạ ngươi!
Vu Nhai nghe thanh âm bên tai, cứng ngắc ngoái đầu nhìn, trông thấy Phong Doanh khóc ròng.
Vu Nhai vội nói:
- Phong Doanh, ta đã bảo là nàng . . .
Phong Doanh cười khanh khách nói:
- Ta vẫn muốn cùng chủ nhân đi cứu chủ nhân cũ. Dù ta biết những thứ đó là giả nhưng có thể thấy bộ dạng chủ nhân cũ sống sót khiến ta rất vui. Đa tạ chủ nhân!
Phong Doanh hôn mặt Vu Nhai một cái, cười khúc khích, nàng cười chảy nước mắt. Vu Nhai phát hiện Phong Doanh trở nên khác hẳn.
Tuy lúc trước Phong Doanh cũng vui vẻ đơn thuần nhưng còn ẩn chút âm u, lần này nàng khám phá trói buộc, hoàn toàn có cuộc sống mới. Dù những gì trải qua là giả nhưng có lẽ lần này Phong Doanh thật sự giao trái tim binh linh của nàng cho Vu Nhai.
Vu Nhai thì thào:
- Phá thiên nghịch mệnh, thì ra là vậy. Mới rồi ta còn lấy làm lạ vận mệnh của Phong Doanh chưa kết thúc, hắn còn cảm nhận được cô đơn, còn gặp ta nhưng tại sao mệnh hồng ngừng lại vào giây phút chủ nhân cũ của nàng chết? Thì ra thay đổi là gút mắc nặng nhất trong lòng.
Vu Nhai không còn mờ mịt vè phá thiên nghịch mệnh, đã có đường đi. Vu Nhai kích động nhìn hướng mệnh hồng khác, sau đó biểu tình cực kỳ khó xem.
Khóe môi Vu Nhai co giật nói:
- Tổ cha nó. Đám U Hoang, Khắc Liệt Luân Tư, Xích Thố thì thôi, nhưng đại kiếp nạn của Vua Đế Long tộc, Tinh Linh thần nỗ, Đại Địa chi thuẫn là nhất kiếm kinh thiên, bảo ta phá thế nào?
Vu Nhai muốn khóc. Cảm ngộ mấy thứ này giúp Vu Nhai tiến bộ siêu nhanh nhưng cũng khó khăn kinh khủng, nghĩ đến phải đối mặt nhất kiếm kinh thiên là da đầu hắn tê dại, đáy lòng hưng phấn.
Vu Nhai chợt nghe bên ngoài có tiếng Độc Cô Đoạn Vân kêu:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân . . . U Linh Ma Kiếm đại nhân . . .
Vu Nhai vội sửa sang lại quần áo, nhanh như gió chạy ra ngoài cửa.
Két két két két két!
Vu Nhai thấy khuôn mặt lạnh băng của Độc Cô Đoạn Vân, hỏi ngay:
- Bây giờ là khi nào?
Độc Cô Đoạn Vân nói:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân đừng lo, trời mới sập tối, nhưng ngày mai là lúc mấy bằng hữu của đại nhân sẽ lên giàn hỏa thiêu. Sợ U Linh Ma Kiếm đại nhân còn phải đi tìm công chúa Nguyệt Lâm Sa nên thuộc hạ đánh liều đến quấy rầy đại nhân.
Không phải muốn là gặp được công chúa Nguyệt Lâm Sa, xung quanh nàng có cao thủ như mây nên phải chuẩn bị từ trước.
Vu Nhai nghe Độc Cô Đoạn Vân báo cáo thì thở pahò.
- Phong Doanh biết . . . Khụ khụ, ngươi làm rất tốt.
Vu Nhai lỡ quen miệng tự xưng là Phong Doanh.
Vu Nhai vội hỏi:
- Gom góp chứng cứ sao rồi?
Độc Cô Đoạn Vân đưa mấy tờ giấy cho Vu Nhai:
- Rất đáng tiếc, ta chỉ tìm đến mấy cái ít ỏi, không biết có hữu dụng không.
Vu Nhai nhận lấy nhìn lướt qua, thở hắt ra. Bên trong chỉ là chút tư liệu chưa bị bóp méo, bởi vì nơi đó là cái gọi là thánh địa rất quan trọng với Quang Minh thần điện, nhưng trong tư liệu lúc trước không có đề cập đến. Quang Minh thần điện phải bóp méo tất cả tư liệu hoặc lịch sử tư liệu, tức là bọn họ phải đổi mảnh đất hoang có từ lâu thành thánh địa Quang Minh thần điện công nhận.
Tuy nhiên bóp méo sẽ có lỗ hổng, những thứ chưa kịp bị làm giả hoặc không có chính là lỗ hổng.
Không có chứng cứ trực tiếp làm Vu Nhai thấy tiếc nhưng ngẫm lại cũng đúng, lúc quang minh thánh nữ Lộ Luân Na ra lệnh là bằng miệng, không thư từ gì. Hơn nữa thư từ sẽ không bao giờ được giữ lại.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Tóm lại phải xem Nguyệt Lâm Sa có cách gì không. Mấy ngày nay đa tạ ngươi, ta đi trước.
Vu Nhai bỏ đồ vào không gian giới chỉ, người nhẹ nhàng dùng cách bí ẩn như mọi khi rời khỏi tiệm đạo cụ ma pháp La Lạp.
Độc Cô Đoạn Vân mở miệng nói:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân . . .
- A?
- Người đã là thiên binh sư nhị đoạn?
- A . . .
Vu Nhai ngẩn người, ngây ngốc nội thị, phát hiện không biết khi nào đã đến thiên binh sư nhị đoạn, huyền khí tràn đầy đáng sợ, không có hiện tượng trì trệ.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đúng vậy!
Vu Nhai không nói nhiều, hắn thói quen dùng cảm giác Phong Doanh bay ra sân.
- U Linh Ma Kiếm đại nhân thật sự cảm ngộ ra chân lý thiên binh sư, không đến một ngày đã tới trình độ khủng bố như thế, quá nghịch thiên.
Độc Cô Đoạn Vân nhìn U Linh Ma Kiếm đại nhân biến mất cảm giác như đang nằm mơ. Độc Cô Đoạn Vân cũng là thiên binh sư nên nhìn thấu cơ thể Vu Nhai, nhưng tiến bộ quá nhanh đi? Tóm lại thiên tài trên đời không thể hiểu theo lẽ thường.
- Nhưng lạ thật, tại sao là cảm giác gió? Người không biết còn tưởng U Linh Ma Kiếm đại nhân là ma đạo sư phong hệ cường đại, chẳng phải đại nhân là sát thủ sao?
Không thể nhìn thấu, Độc Cô Đoạn Vân cảm giác U Linh Ma Kiếm đại nhân đúng là nam nhân đầy bí ẩn.
Độc Cô Đoạn Vân thầm nghĩ:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân sẽ ngày càng lớn mạnh, chắc chắn tương lai là siêu cường giả trong đại lục, mình đã ôm được cái đùi to!
Vu Nhai đi ra ngoài, thử khống chế huyền khí và cảm giác của mình.
Nếu Độc Cô Đoạn Vân nhìn ra được Vu Nhai khác lạ thì cao thủ khác cũng có thể. Tuy thêm cảm giác chủ nhân cũ của Phong Doanh khiến Vu Nhai càng mơ hồ, cường đại hơn nhưng vào lúc quan trọng thế này tốt nhất là ẩn giấu đi.
Vu Nhai nhìn tư liệu về công chúa Nguyệt Lâm Sa lúc trước Độc Cô Đoạn Vân cung cấp, hắn nhanh chóng bay vào các góc khuất.
Có khi Vu Nhai đi rồi dừng. Có rất nhiều tin đồn về Ngọc Nữ tộc, khắp nơi bàn tán oan hồn Ngọc Nữ tộc. Thật sự có người lấy ra chứng cứ Quang Minh thần điện nói thánh địa là di tích của Ngọc Nữ tộc, không chỉ một chứng cứ. Phía chính phủ tạm thời không thừa nhận.
Quang Minh thần điện tuyệt đối không thừa nhận, thứ trong dân gian có lai lịch trôi nổi, không thể làm chứng, không gây sóng gió gì được, không chừng là bóp méo tư liệu lịch sử. Tóm lại Ma Pháp đế đô rất rối loạn, điều này giúp ích cho Vu Nhai.
Triệu Hoán Thần Binh
Khi kẻ thù cuối cùng chết đi, chủ nhân cũ của Phong Doanh sống sót thì mệnh hồng vỡ tan.
Ý thức Vu Nhai bị đuổi về bầu trời huyễn ảnh, hắn nhìn thấy mệnh hồng thuộc về Phong Doanh bỗng bay thẳng lên trời, biến thành ngôi sao sáng chói treo trên cao.
Mệnh hồng không còn, biến thành ngôi sao.
Vu Nhai ngơ ngác nhìn trời, có cảm giác buồn bã lạc lõng.
Vu Nhai thản nhiên nói:
- Đây chính là phá thiên nghịch mệnh sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bình chướng chặn huyền khí của Vu Nhai biến mất, hắn nương lực lượng còn sót lại không bao nhiêu của tinh huyết một hơi lên thiên binh sư nhị đoạn. Lúc này Vu Nhai không có cảm giác gì, hắn ngây người.
Giọng Phong Doanh trong trẻo vang lên:
- Chủ nhân, đa tạ ngươi!
Vu Nhai nghe thanh âm bên tai, cứng ngắc ngoái đầu nhìn, trông thấy Phong Doanh khóc ròng.
Vu Nhai vội nói:
- Phong Doanh, ta đã bảo là nàng . . .
Phong Doanh cười khanh khách nói:
- Ta vẫn muốn cùng chủ nhân đi cứu chủ nhân cũ. Dù ta biết những thứ đó là giả nhưng có thể thấy bộ dạng chủ nhân cũ sống sót khiến ta rất vui. Đa tạ chủ nhân!
Phong Doanh hôn mặt Vu Nhai một cái, cười khúc khích, nàng cười chảy nước mắt. Vu Nhai phát hiện Phong Doanh trở nên khác hẳn.
Tuy lúc trước Phong Doanh cũng vui vẻ đơn thuần nhưng còn ẩn chút âm u, lần này nàng khám phá trói buộc, hoàn toàn có cuộc sống mới. Dù những gì trải qua là giả nhưng có lẽ lần này Phong Doanh thật sự giao trái tim binh linh của nàng cho Vu Nhai.
Vu Nhai thì thào:
- Phá thiên nghịch mệnh, thì ra là vậy. Mới rồi ta còn lấy làm lạ vận mệnh của Phong Doanh chưa kết thúc, hắn còn cảm nhận được cô đơn, còn gặp ta nhưng tại sao mệnh hồng ngừng lại vào giây phút chủ nhân cũ của nàng chết? Thì ra thay đổi là gút mắc nặng nhất trong lòng.
Vu Nhai không còn mờ mịt vè phá thiên nghịch mệnh, đã có đường đi. Vu Nhai kích động nhìn hướng mệnh hồng khác, sau đó biểu tình cực kỳ khó xem.
Khóe môi Vu Nhai co giật nói:
- Tổ cha nó. Đám U Hoang, Khắc Liệt Luân Tư, Xích Thố thì thôi, nhưng đại kiếp nạn của Vua Đế Long tộc, Tinh Linh thần nỗ, Đại Địa chi thuẫn là nhất kiếm kinh thiên, bảo ta phá thế nào?
Vu Nhai muốn khóc. Cảm ngộ mấy thứ này giúp Vu Nhai tiến bộ siêu nhanh nhưng cũng khó khăn kinh khủng, nghĩ đến phải đối mặt nhất kiếm kinh thiên là da đầu hắn tê dại, đáy lòng hưng phấn.
Vu Nhai chợt nghe bên ngoài có tiếng Độc Cô Đoạn Vân kêu:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân . . . U Linh Ma Kiếm đại nhân . . .
Vu Nhai vội sửa sang lại quần áo, nhanh như gió chạy ra ngoài cửa.
Két két két két két!
Vu Nhai thấy khuôn mặt lạnh băng của Độc Cô Đoạn Vân, hỏi ngay:
- Bây giờ là khi nào?
Độc Cô Đoạn Vân nói:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân đừng lo, trời mới sập tối, nhưng ngày mai là lúc mấy bằng hữu của đại nhân sẽ lên giàn hỏa thiêu. Sợ U Linh Ma Kiếm đại nhân còn phải đi tìm công chúa Nguyệt Lâm Sa nên thuộc hạ đánh liều đến quấy rầy đại nhân.
Không phải muốn là gặp được công chúa Nguyệt Lâm Sa, xung quanh nàng có cao thủ như mây nên phải chuẩn bị từ trước.
Vu Nhai nghe Độc Cô Đoạn Vân báo cáo thì thở pahò.
- Phong Doanh biết . . . Khụ khụ, ngươi làm rất tốt.
Vu Nhai lỡ quen miệng tự xưng là Phong Doanh.
Vu Nhai vội hỏi:
- Gom góp chứng cứ sao rồi?
Độc Cô Đoạn Vân đưa mấy tờ giấy cho Vu Nhai:
- Rất đáng tiếc, ta chỉ tìm đến mấy cái ít ỏi, không biết có hữu dụng không.
Vu Nhai nhận lấy nhìn lướt qua, thở hắt ra. Bên trong chỉ là chút tư liệu chưa bị bóp méo, bởi vì nơi đó là cái gọi là thánh địa rất quan trọng với Quang Minh thần điện, nhưng trong tư liệu lúc trước không có đề cập đến. Quang Minh thần điện phải bóp méo tất cả tư liệu hoặc lịch sử tư liệu, tức là bọn họ phải đổi mảnh đất hoang có từ lâu thành thánh địa Quang Minh thần điện công nhận.
Tuy nhiên bóp méo sẽ có lỗ hổng, những thứ chưa kịp bị làm giả hoặc không có chính là lỗ hổng.
Không có chứng cứ trực tiếp làm Vu Nhai thấy tiếc nhưng ngẫm lại cũng đúng, lúc quang minh thánh nữ Lộ Luân Na ra lệnh là bằng miệng, không thư từ gì. Hơn nữa thư từ sẽ không bao giờ được giữ lại.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Tóm lại phải xem Nguyệt Lâm Sa có cách gì không. Mấy ngày nay đa tạ ngươi, ta đi trước.
Vu Nhai bỏ đồ vào không gian giới chỉ, người nhẹ nhàng dùng cách bí ẩn như mọi khi rời khỏi tiệm đạo cụ ma pháp La Lạp.
Độc Cô Đoạn Vân mở miệng nói:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân . . .
- A?
- Người đã là thiên binh sư nhị đoạn?
- A . . .
Vu Nhai ngẩn người, ngây ngốc nội thị, phát hiện không biết khi nào đã đến thiên binh sư nhị đoạn, huyền khí tràn đầy đáng sợ, không có hiện tượng trì trệ.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đúng vậy!
Vu Nhai không nói nhiều, hắn thói quen dùng cảm giác Phong Doanh bay ra sân.
- U Linh Ma Kiếm đại nhân thật sự cảm ngộ ra chân lý thiên binh sư, không đến một ngày đã tới trình độ khủng bố như thế, quá nghịch thiên.
Độc Cô Đoạn Vân nhìn U Linh Ma Kiếm đại nhân biến mất cảm giác như đang nằm mơ. Độc Cô Đoạn Vân cũng là thiên binh sư nên nhìn thấu cơ thể Vu Nhai, nhưng tiến bộ quá nhanh đi? Tóm lại thiên tài trên đời không thể hiểu theo lẽ thường.
- Nhưng lạ thật, tại sao là cảm giác gió? Người không biết còn tưởng U Linh Ma Kiếm đại nhân là ma đạo sư phong hệ cường đại, chẳng phải đại nhân là sát thủ sao?
Không thể nhìn thấu, Độc Cô Đoạn Vân cảm giác U Linh Ma Kiếm đại nhân đúng là nam nhân đầy bí ẩn.
Độc Cô Đoạn Vân thầm nghĩ:
- U Linh Ma Kiếm đại nhân sẽ ngày càng lớn mạnh, chắc chắn tương lai là siêu cường giả trong đại lục, mình đã ôm được cái đùi to!
Vu Nhai đi ra ngoài, thử khống chế huyền khí và cảm giác của mình.
Nếu Độc Cô Đoạn Vân nhìn ra được Vu Nhai khác lạ thì cao thủ khác cũng có thể. Tuy thêm cảm giác chủ nhân cũ của Phong Doanh khiến Vu Nhai càng mơ hồ, cường đại hơn nhưng vào lúc quan trọng thế này tốt nhất là ẩn giấu đi.
Vu Nhai nhìn tư liệu về công chúa Nguyệt Lâm Sa lúc trước Độc Cô Đoạn Vân cung cấp, hắn nhanh chóng bay vào các góc khuất.
Có khi Vu Nhai đi rồi dừng. Có rất nhiều tin đồn về Ngọc Nữ tộc, khắp nơi bàn tán oan hồn Ngọc Nữ tộc. Thật sự có người lấy ra chứng cứ Quang Minh thần điện nói thánh địa là di tích của Ngọc Nữ tộc, không chỉ một chứng cứ. Phía chính phủ tạm thời không thừa nhận.
Quang Minh thần điện tuyệt đối không thừa nhận, thứ trong dân gian có lai lịch trôi nổi, không thể làm chứng, không gây sóng gió gì được, không chừng là bóp méo tư liệu lịch sử. Tóm lại Ma Pháp đế đô rất rối loạn, điều này giúp ích cho Vu Nhai.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 903: Đêm đến phủ công chúa
10.0/10 từ 29 lượt.