Triệu Hoán Thần Binh
Chương 902: Biến thành ngôi sao
Mắt Vu Nhai chợt sáng rực lên, Vu Nhai chạy như bay về phòng, để lại lời nhắn cho Độc Cô Đoạn Vân.
- Nhớ kỹ, khi đến lúc phải báo cho ta biết, dù ta đang làm gì.
Bây giờ là đêm khuya ngày thứ năm, a không, đã rạng sáng, tức là ngày thứ sáu. Vu Nhai chỉ còn một ngày. Độc Cô Đoạn Vân nhìn bộ dạng vội vã của Vu Nhai, giật mình tỉnh táo đầu óc.
Độc Cô Đoạn Vân ngơ ngác nhìn Vu Nhai:
- Thì ra U Linh Ma Kiếm đại nhân đã đến thiên binh sư. Không đúng, rõ ràng lúc trước U Linh Ma Kiếm đại nhân là địa binh sư, mới rồi cứ cảm thấy đại nhân tu luyện thiên binh sư một đoạn thời gian dài. Chuyện gì đây? Chẳng lẽ U Linh Ma Kiếm đại nhân vì tăng thực lực nên dùng dược vật?
Độc Cô Đoạn Vân khẽ thở dài:
- Ài.
Càng tu luyện về sau càng khó khăn, uống thuốc là chuyện cực kỳ không sáng suốt. Trong tình huống chưa cảm ngộ mà U Linh Ma Kiếm đại nhân đã dùng thuốc sẽ tạo thành hậu quả không cách nào bù đắp.
Độc Cô Đoạn Vân thầm nghĩ:
- May mắn U Linh Ma Kiếm đại nhân hỏi mình chuyện thiên binh sư, có vẻ hắn không muốn tiếp tục đột phá trong khi chưa cảm ngộ.
Độc Cô Đoạn Vân không muốn U Linh kiếm các chủ tương lai đi hướng con đường bình thường.
Vu Nhai không biết Độc Cô Đoạn Vân đang lo được lo mất cho hắn. Vu Nhai chợt nghĩ điều kiện công pháp thích hợp, mỗi binh linh thì hắn đều có. Thần Huyền Khí Điển, mệnh hồng đáp ứng đủ hai điều kiện.
Tóm lại chắc chắn liên quan đến mệnh hồng, có lẽ Vu Nhai cần cảm ngộ những mệnh hồng, bởi vì mỗi mệnh hồng là đặc chất của binh linh.
Vu Nhai ngồi xếp bằng, lấy Thần Huyền Khí Điển ra biến thành mệnh hồng tiến vào bầu trời huyễn ảnh. Vu Nhai tỏa linh giác ra bao phủ mệnh hồng cách mình gần nhất, đó là mệnh hồng thuộc về Phong Doanh.
Lúc trước Vu Nhai có thử dùng cách này nhưng không có phản ứng gì.
Lần này Vu Nhai biến linh giác của mình thành thuộc tính như Phong Doanh, đưa hơi thở Phong Doanh vào linh giác. Vu Nhai lại bắt đầu xem ký ức của Phong Doanh, tình huống như ban đầu hắn cảm ngộ mệnh luân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bỗng nhiên Vu Nhai cảm giác ý thức hoàn toàn chìm vào thế giới của Phong Doanh. Lúc trước Vu Nhai chỉ xem ký ức, lần này hắn tiến vào trong tức là vào mệnh hồng. Không chỉ thế, Vu Nhai cảm giác hắn biến thành Phong Doanh.
- Cha nó, ta biến thành cô bé?
Vu Nhai không biết nênk hóc hay cười, hắn không cách nào thay đổi điều này trừ phi rút ý thức ra. Vu Nhai cùng chủ nhân cũ của Phong Doanh đi du lịch đại lục, trải qua cuộc sống phóng túng. Có khi hành hiệp trượng nghĩa, có khi đánh ma thú, làm chuyện gì mình thích, có khi tham gia săn ma đoàn cướp báu vật. Thời gian trôi nhanh.
Cuộc sống rất hưởng thụ, tiếc rằng chủ nhân cũ của Phong Doanh không đủ mạnh.
- Hì hì, Phong Dạ Vấn, hôm nay ngươi chết chắc!
Bất giác Vu Nhai đến giây phút chủ nhân cũ của Phong Doanh sắp chết, bị kẻ thù tính kế rơi vào cái bẫy chết chắc, không thể chạy trốn, chỉ có đường chiến đấu. Phong Doanh cùng chủ nhân cũ chiến đấu.
Không thể nói là Phong Doanh, phải nói là Vu Nhai biến thành Phong Doanh cùng chủ nhân cũ chiến đấu.
Đánh một lúc sau kiếm chủ nhân cũ của Phong Doanh bị đánh vụn, gã hộc búng máu:
Kẻ thù nanh tranh xông lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Phong Dạ Vấn, ngươi chết chắcrồi! Kiếm của ngươi đã gãy mà còn muốn chống cự sao? Chết đi!
Phong Dạ Vấn không cười thảm, gã chỉ thấy buồn. Phong Dạ Vấn không quan tâm một kích chết chắc, gã nhìn hướng tàn kiếm.
Phong Dạ Vấn nói:
- Phong Doanh, xin lỗi, ngươi đã sắp trở thành thánh binh. Nhất định phải sống sót, chờ đợi chủ nhân thứ hai của ngươi.
Phong Doanh hét lên:
- Không!!!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong kiếm quang, máu phun ra, kiếm gãy. Tất cả trở về bình tĩnh, mệnh hồng biến mất. Lại là bầu trời huyễn ảnh, Vu Nhai chợt nhận ra mặt hắn đẫm lệ. Thì ra đây là cảm giác chết chóc, không lẽ có một ngày hắn cũng sẽ như vậy sao?
- Phong Doanh, rất xin lỗi, lại làm nàng nhớ lại chuyện không muốn nhớ.
Phong Doanh khóc sướt mướt:
- Hu hu hu hu . . .
- Phong Doanh vô dụng, khi đó Phong Doanh chấp nhận vận mệnh chủ nhân chết, Phong Doanh thậm chí không hét ra chữ không như chủ nhân, Phong Doanh thật vô dụng.
Vu Nhai ngẩn người, hét ra chữ không?
Đúng rồi, lúc đó Phong Doanh không hét chữ không mà nhẹ nhàng, nàng kêu gọi chủ nhân dịu dàng rồi chấp nhận vận mệnh sắp chết. Vậy người hét chữ không là ai? Vu Nhai sao?
- Phá thiên nghịch mệnh chẳng lẽ là đảo ngược vận mệnh trong mệnh hồng?
Mắt Vu Nhai sáng rực lên, hắn nói nhanh:
- Phong Doanh, nàng ngủ một giấc đi, tiếp theo ta sẽ trải qua vận mệnh của chủ nhân nàng một lần, thậm chí là vài lần. Ta không muốn nàng lại đau lòng nữa.
Phong Doanh ngẩn người, gật đầu, ngoan ngoãn trở vào Huyền Binh Điển.
Có kinh nghiệm lần đầu, đến lần thứ hai Vu Nhai không cần Phong Doanh hỗ trợ. Vu Nhai vào mệnh hồng, lại biến thành Phong Doanh. Vu Nhai một lần nữa cùng chủ nhân cũ của Phong Doanh trải qua nhiều chuyện, rất nhiều chuyện bị tua nhanh, nếu không thì Vu Nhai có nhiều thời gian hơn cũng không đủ dùng. Vu Nhai cùng chủ nhân cũ học tập các loại lực lượng gió thuộc về Phong Doanh.
Lúc trước Vu Nhai rất quen thuộc Phong Doanh kiếm kỹ, hắn thậm chí đã cảm giác chân ý bên trong kiếm kỹ. Tuy nhiên trải qua chuyện trong mệnh hồng mới hiểu Vu Nhai còn kém rất xa. Ví dụ như Vu Nhai thua xa chủ nhân cũ của Phong Doanh.
Không lâu sau Vu Nhai lại đến cạm bẫy chết chắc, cuộc chiến đấu bắt đầu.
- Ha ha ha ha ha ha! Phong Dạ Vấn, ngươi chết chắcrồi! Kiếm của ngươi đã gãy mà còn muốn chống cự sao? Chết đi!
Lại trải qua hình ảnh đó, Phong Dạ Vấn không để ý vận mệnh sắp chết từ biệt Phong Doanh.
- Không, ta muốn chiến đấu, ta không muốn chủ nhân chết! Ta muốn du lịch cùng chủ nhân!
Khi nói mấy lời này Vu Nhai nổi hết da gà da vịt nhưng hiệu quả rất rõ ràng.
Như Vu Nhai phỏng đoán, hắn thật sự có thể thay đổi vận mệnh trong mệnh hồng.
Phong Dạ Vấn ngẩn ra sau đó cười to bảo:
- Tốt, không ngờ Phong Doanh sẽ có chiến ý như vậy. Là lỗi tại ta bỏ cuộc, cùng nhau chiến đấu đi!
Tiếc rằng Phong Dạ Vấn nói lời này xong một lúc sau đã bị người giết.
Vu Nhai không quan tâm, hắn lặp lại. Du lịch, cảm ngộ, chiến đấu, đánh anhu sinh tử.
Cứ thế lặp lại không biết bao nhiêu lần. Vu Nhai biến thành Phong Doanh với thiên phú cường đại điên cuồng hấp thu tri thức chủ nhân cũ của nàng. Vì Vu Nhai khoác da Phong Doanh cường đại nên chủ nhân cũ của nàng dần mạnh hơn, cạm bẫy chết chắc dần xoay chuyển. Không có gì là chết chắc, chỉ cần đủ mạnh thì sẽ có đường sống.
- Chủ nhân, Phong Doanh đã là thánh binh linh, chúng ta tiêu diệt bọn chúng đi!
Vu Nhai khoác da Phong Doanh lần này không nổi da gà, hắn bất giác xem mình là Phong Doanh.
Phong Dạ Vấn cuồng cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt!
Gió đang rít gào, Phong Dạ Vấn như đột phá trói buộc của gió, giết người như cắt cỏ.
Triệu Hoán Thần Binh
- Nhớ kỹ, khi đến lúc phải báo cho ta biết, dù ta đang làm gì.
Bây giờ là đêm khuya ngày thứ năm, a không, đã rạng sáng, tức là ngày thứ sáu. Vu Nhai chỉ còn một ngày. Độc Cô Đoạn Vân nhìn bộ dạng vội vã của Vu Nhai, giật mình tỉnh táo đầu óc.
Độc Cô Đoạn Vân ngơ ngác nhìn Vu Nhai:
- Thì ra U Linh Ma Kiếm đại nhân đã đến thiên binh sư. Không đúng, rõ ràng lúc trước U Linh Ma Kiếm đại nhân là địa binh sư, mới rồi cứ cảm thấy đại nhân tu luyện thiên binh sư một đoạn thời gian dài. Chuyện gì đây? Chẳng lẽ U Linh Ma Kiếm đại nhân vì tăng thực lực nên dùng dược vật?
Độc Cô Đoạn Vân khẽ thở dài:
- Ài.
Càng tu luyện về sau càng khó khăn, uống thuốc là chuyện cực kỳ không sáng suốt. Trong tình huống chưa cảm ngộ mà U Linh Ma Kiếm đại nhân đã dùng thuốc sẽ tạo thành hậu quả không cách nào bù đắp.
Độc Cô Đoạn Vân thầm nghĩ:
- May mắn U Linh Ma Kiếm đại nhân hỏi mình chuyện thiên binh sư, có vẻ hắn không muốn tiếp tục đột phá trong khi chưa cảm ngộ.
Độc Cô Đoạn Vân không muốn U Linh kiếm các chủ tương lai đi hướng con đường bình thường.
Vu Nhai không biết Độc Cô Đoạn Vân đang lo được lo mất cho hắn. Vu Nhai chợt nghĩ điều kiện công pháp thích hợp, mỗi binh linh thì hắn đều có. Thần Huyền Khí Điển, mệnh hồng đáp ứng đủ hai điều kiện.
Tóm lại chắc chắn liên quan đến mệnh hồng, có lẽ Vu Nhai cần cảm ngộ những mệnh hồng, bởi vì mỗi mệnh hồng là đặc chất của binh linh.
Vu Nhai ngồi xếp bằng, lấy Thần Huyền Khí Điển ra biến thành mệnh hồng tiến vào bầu trời huyễn ảnh. Vu Nhai tỏa linh giác ra bao phủ mệnh hồng cách mình gần nhất, đó là mệnh hồng thuộc về Phong Doanh.
Lúc trước Vu Nhai có thử dùng cách này nhưng không có phản ứng gì.
Lần này Vu Nhai biến linh giác của mình thành thuộc tính như Phong Doanh, đưa hơi thở Phong Doanh vào linh giác. Vu Nhai lại bắt đầu xem ký ức của Phong Doanh, tình huống như ban đầu hắn cảm ngộ mệnh luân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bỗng nhiên Vu Nhai cảm giác ý thức hoàn toàn chìm vào thế giới của Phong Doanh. Lúc trước Vu Nhai chỉ xem ký ức, lần này hắn tiến vào trong tức là vào mệnh hồng. Không chỉ thế, Vu Nhai cảm giác hắn biến thành Phong Doanh.
- Cha nó, ta biến thành cô bé?
Vu Nhai không biết nênk hóc hay cười, hắn không cách nào thay đổi điều này trừ phi rút ý thức ra. Vu Nhai cùng chủ nhân cũ của Phong Doanh đi du lịch đại lục, trải qua cuộc sống phóng túng. Có khi hành hiệp trượng nghĩa, có khi đánh ma thú, làm chuyện gì mình thích, có khi tham gia săn ma đoàn cướp báu vật. Thời gian trôi nhanh.
Cuộc sống rất hưởng thụ, tiếc rằng chủ nhân cũ của Phong Doanh không đủ mạnh.
- Hì hì, Phong Dạ Vấn, hôm nay ngươi chết chắc!
Bất giác Vu Nhai đến giây phút chủ nhân cũ của Phong Doanh sắp chết, bị kẻ thù tính kế rơi vào cái bẫy chết chắc, không thể chạy trốn, chỉ có đường chiến đấu. Phong Doanh cùng chủ nhân cũ chiến đấu.
Không thể nói là Phong Doanh, phải nói là Vu Nhai biến thành Phong Doanh cùng chủ nhân cũ chiến đấu.
Đánh một lúc sau kiếm chủ nhân cũ của Phong Doanh bị đánh vụn, gã hộc búng máu:
Kẻ thù nanh tranh xông lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Phong Dạ Vấn, ngươi chết chắcrồi! Kiếm của ngươi đã gãy mà còn muốn chống cự sao? Chết đi!
Phong Dạ Vấn không cười thảm, gã chỉ thấy buồn. Phong Dạ Vấn không quan tâm một kích chết chắc, gã nhìn hướng tàn kiếm.
Phong Dạ Vấn nói:
- Phong Doanh, xin lỗi, ngươi đã sắp trở thành thánh binh. Nhất định phải sống sót, chờ đợi chủ nhân thứ hai của ngươi.
Phong Doanh hét lên:
- Không!!!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong kiếm quang, máu phun ra, kiếm gãy. Tất cả trở về bình tĩnh, mệnh hồng biến mất. Lại là bầu trời huyễn ảnh, Vu Nhai chợt nhận ra mặt hắn đẫm lệ. Thì ra đây là cảm giác chết chóc, không lẽ có một ngày hắn cũng sẽ như vậy sao?
- Phong Doanh, rất xin lỗi, lại làm nàng nhớ lại chuyện không muốn nhớ.
Phong Doanh khóc sướt mướt:
- Hu hu hu hu . . .
- Phong Doanh vô dụng, khi đó Phong Doanh chấp nhận vận mệnh chủ nhân chết, Phong Doanh thậm chí không hét ra chữ không như chủ nhân, Phong Doanh thật vô dụng.
Vu Nhai ngẩn người, hét ra chữ không?
Đúng rồi, lúc đó Phong Doanh không hét chữ không mà nhẹ nhàng, nàng kêu gọi chủ nhân dịu dàng rồi chấp nhận vận mệnh sắp chết. Vậy người hét chữ không là ai? Vu Nhai sao?
- Phá thiên nghịch mệnh chẳng lẽ là đảo ngược vận mệnh trong mệnh hồng?
Mắt Vu Nhai sáng rực lên, hắn nói nhanh:
- Phong Doanh, nàng ngủ một giấc đi, tiếp theo ta sẽ trải qua vận mệnh của chủ nhân nàng một lần, thậm chí là vài lần. Ta không muốn nàng lại đau lòng nữa.
Phong Doanh ngẩn người, gật đầu, ngoan ngoãn trở vào Huyền Binh Điển.
Có kinh nghiệm lần đầu, đến lần thứ hai Vu Nhai không cần Phong Doanh hỗ trợ. Vu Nhai vào mệnh hồng, lại biến thành Phong Doanh. Vu Nhai một lần nữa cùng chủ nhân cũ của Phong Doanh trải qua nhiều chuyện, rất nhiều chuyện bị tua nhanh, nếu không thì Vu Nhai có nhiều thời gian hơn cũng không đủ dùng. Vu Nhai cùng chủ nhân cũ học tập các loại lực lượng gió thuộc về Phong Doanh.
Lúc trước Vu Nhai rất quen thuộc Phong Doanh kiếm kỹ, hắn thậm chí đã cảm giác chân ý bên trong kiếm kỹ. Tuy nhiên trải qua chuyện trong mệnh hồng mới hiểu Vu Nhai còn kém rất xa. Ví dụ như Vu Nhai thua xa chủ nhân cũ của Phong Doanh.
Không lâu sau Vu Nhai lại đến cạm bẫy chết chắc, cuộc chiến đấu bắt đầu.
- Ha ha ha ha ha ha! Phong Dạ Vấn, ngươi chết chắcrồi! Kiếm của ngươi đã gãy mà còn muốn chống cự sao? Chết đi!
Lại trải qua hình ảnh đó, Phong Dạ Vấn không để ý vận mệnh sắp chết từ biệt Phong Doanh.
- Không, ta muốn chiến đấu, ta không muốn chủ nhân chết! Ta muốn du lịch cùng chủ nhân!
Khi nói mấy lời này Vu Nhai nổi hết da gà da vịt nhưng hiệu quả rất rõ ràng.
Như Vu Nhai phỏng đoán, hắn thật sự có thể thay đổi vận mệnh trong mệnh hồng.
Phong Dạ Vấn ngẩn ra sau đó cười to bảo:
- Tốt, không ngờ Phong Doanh sẽ có chiến ý như vậy. Là lỗi tại ta bỏ cuộc, cùng nhau chiến đấu đi!
Tiếc rằng Phong Dạ Vấn nói lời này xong một lúc sau đã bị người giết.
Vu Nhai không quan tâm, hắn lặp lại. Du lịch, cảm ngộ, chiến đấu, đánh anhu sinh tử.
Cứ thế lặp lại không biết bao nhiêu lần. Vu Nhai biến thành Phong Doanh với thiên phú cường đại điên cuồng hấp thu tri thức chủ nhân cũ của nàng. Vì Vu Nhai khoác da Phong Doanh cường đại nên chủ nhân cũ của nàng dần mạnh hơn, cạm bẫy chết chắc dần xoay chuyển. Không có gì là chết chắc, chỉ cần đủ mạnh thì sẽ có đường sống.
- Chủ nhân, Phong Doanh đã là thánh binh linh, chúng ta tiêu diệt bọn chúng đi!
Vu Nhai khoác da Phong Doanh lần này không nổi da gà, hắn bất giác xem mình là Phong Doanh.
Phong Dạ Vấn cuồng cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt!
Gió đang rít gào, Phong Dạ Vấn như đột phá trói buộc của gió, giết người như cắt cỏ.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 902: Biến thành ngôi sao
10.0/10 từ 29 lượt.