Triệu Hoán Thần Binh
Chương 862: Di tích? Đi không có dấu vết
Số sương mù còn lại là một vài góc cần bổ khuyết, như mảnh vá trong trò chơi, lúc mới chơi không hoàn mỹ nhưng vẫn chơi được. Tuy nhiên muốn suôn sẻ, cho người chơi vừa lòng thì phải lấp lại lỗ hổng này.
Muốn vá hết tất cả? Rất đơn giản, Vu Nhai cần cảm ngộ nhiều hình thức sự sống hơn nữa.
Ví dụ nếu nhìn kỹ huyễn ảnh sẽ thấy bên trong có thêm thực vật khác, như cọng cỏ, cây tre vân vân, đó là Vu Nhai ở trong Tinh Linh tộc vài ngày hoàn thành.
Nếu đã có đại đạo thì mảnh vá đơn giản hơn nhiều. Sau khi Vu Nhai cảm ngộ đến địa binh sư cửu đoạn hắn cảm giác quy tắc sự sống nằm trong lòng bàn tay, khi hắn cảm ngộ nhiều thứ chứa sự sống trở nên dễ dàng hơn.
Đây là địa diễn của Vu Nhai. Còn về mệnh luận hay nên nói là mệnh hồng vẫn chỉ biết sơ sơ, thêm mệnh hồng Đại Địa chi thuẫn, dù như vậy vẫn cân bằng với địa diễn. Vu Nhai xác định nếu quán thông mệnh hồng trên bầu trời thì hắn se đến cảnh giới thiên binh sư, bây giờ đang đặt nền móng.
Vu Nhai cảm ngộ, nghiên cứu Thần Huyền Khí Điển một lúc rồi lại tu luyện.
Có Tiểu Thúy, Tiểu Hắc canh giữ nên Vu Nhai không sợ có nguy hiểm. Sau khi có được cách chữa mắt, ngay trong đêm đó, tức là đêm hôm qua Tiểu Hắc dùng ma pháp liên lạc với Thủy Tinh, Vu Nhai báo tin vui cho nàng hay. Vu Nhai cũng báo cho Thủy Tinh sáu phần, khiến nàng bắt tay chuẩn bị. Như Vu Nhai nói, bọn họ phải phu thê đồng lòng.
Đương nhiên khi Vu Nhai nói xong hết thì ma pháp mất hết hiệu quả, không thể tâm sự tình cảm. Giữa hai người cách nhau rất xa, dù thực lực của Thủy Tinh, Tiểu Hắc biến cường đại nhưng thời gian liên lạc vẫn rất ngắn.
Như lúc trước đã nói, bọn họ muốn liên lạc phải cách nhiều ngày mới được, nếu không Tiểu Hắc, Thủy Tinh đều bị tổn thương.
- Đây chính là di tích Đế Long tộc, đúng là không có chút dấu vết.
Một đêm qua đi, Vu Nhai tiếp tục đi hướng di tích Đế Long tộc. Mãi ngày thứ năm Vu Nhai mới tới di tích Đế Long tộc nơi mà Cổ Đế Long Linh nói. Đế Long tộc trong ký ức của Cổ Đế Long Linh không phải di tích mà là cung điện xa hoa, thành quách của Đế Long tộc. Nhưng trước mắt Vu Nhai không có cung điện, không có gì mà chỉ có mấy chục cái hố to.
Xung quanh toàn là rừng núi, mấy chục cái hố to nằm ngay vị trí cung điện trong ký ức của Cổ Đế Long Linh. Rõ ràng di tích Đế Long tộc nhiều năm bị người đào thành ra như thế này, di tích không còn gì nữa.
Khiến Vu Nhai câm nín là xung quanh mấy chục cái hố to còn mười mấy doanh địa rách nát có người đi qua đi lại, có nhiều chủng tộc, bao gồm nhân loại. Còn có nhiều người bình thường, thực lực mạnh nhất chỉ tương đương với chưởng binh sư, yếu như sên. Bọn họ trông thấy khưu phong thú khổng lồ cũng không phản ứng gì lớn, thậm chí hơi mong chờ.
Cổ Đế Long Linh im lặng hồi lâu rồi ra lệnh:
- Chết tiệt, khỉ gió! Đế Long tộc của ta biến thành hình dạng này, thậm chí không thấy cung điện đâu. Chết tiệt, nếu để lão biết là ai làm thì lão tử nhất định sẽ diệt cả nhà, cả tộc tên đó!
Nếu không phải bị Vu Nhai ngăn lại thì Cổ Đế Long Linh rất muốn đập nát mấy chục doanh địa kia.
Vu Nhai không cần hỏi ai cũng đoán được tất cả di tích Đế Long tộc đã bị người đào không còn một mống, bọn họ thậm chí không buông tha cung điện. Nhìn những người bình thường còn ở đây đào báu vật là biết, sợ là một cục gạch của Đế Long tộc cũng có thể bán giá cao. Vì bị đào bới quanh năm suốt tháng nên di tích Đế Long tộc không còn gì.
Di tích Đế Long tộc chỉ còn mấy chục cái hố to, những kẻ yếu hy vọng có thể đào được chút đỉnh. Dù sao nơi lớn như vậy chắc chắn còn vài món không bị người tìm thấy. Cao thủ thì không để mắt đến cục gạch.
Những người yếu đuối này khi thấy Vu Nhai thì rất mong chờ, là bởi vì hắn là cao thủ, tùy tiện đánh ra một cái hố to. Sau đó cao thủ ăn thịt, những kẻ yếu cũng được húp canh.
Nói trắng ra là di tích Đế Long tộc đã không còn, không được ai bảo vệ di tích, thật khiến di tích muốn khóc.
Hết cách, chỗ này là bách tộc loạn địa, không thuộc về địa bàn Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc, không có chính phủ. Di tích bị đào sạch không còn chút gì, không ai phái lực lượng đến bảo vệ.
Tuy không phải ai cũng biết di tích Đế Long tộc ở đâu, thậm chí nhiều người không biết có chủng tộc Đế Long tộc thời đại viễn cổ. Nhưng Dạ Tình còn điều tra được tư liệu về di tích Đế Long tộc thì đây cũng không phải bí mật lớn lao gì.
- Ta nói này Cổ Đế Long Linh đại nhân, ta có nên từ bỏ khả năng truyền thừa long văn không?
Vu Nhai buồn bực không thua gì Cổ Đế Long Linh. Lúc trước đã nói long văn Đế Long tộc là khó nhất với Vu Nhai, vốn hắn còn ôm chút hy vọng nhưng bây giờ không có chút gì.
Cổ Đế Long Linh thở hổn hển:
- Hộc hộc . . .
Cổ Đế Long Linh khó khăn lắm mới bình tĩnh lại, mắt rồng chớp lóe, trầm giọng nói:
- Ngươi cứ tìm kiếm khắp nơi thử, lão tử nhớ lúc trước vua Đế Long xây dựng cung điện thì có xây hai cung điện một minh một ám, nhiều truyền thừa quan trọng đều nằm trong ám điện. Bên ngoài ám điện dùng long văn bày đại trận, không biết có bị đào móc chưa?
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, hy vọng lại dấy lên.
Đúng vậy, nếu trên Thần Huyền đại lục không có chút gì của Đế Long tộc, một bộ Đế Long sáo trang đều được Độc Cô gia chú trọng, không, thậm chí một linh kiện cũng được trân trọng thì có lẽ ám điện còn tồn tại.
Vu Nhai không quan tâm các tộc trên doanh địa, cưỡi Tiểu Thúy bay xung quanh, thỉnh thoảng chui vào mấy cái hố to. Vu Nhai cẩn thận quan sát, cảm ứng trong hố, tốn hơn hai canh giờ rồi lại bay lên cao. Nhưng chân mày Vu Nhai nhíu chặt, vì Cổ Đế Long Linh khẳng định ám điện cũng biến mất.
Vu Nhai nhíu mày nói:
- Nhưng ám điện biến mất, tại sao trong Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc không có truyền thừa của Đế Long tộc? Không lẽ bị cất giữ hết?
Vu Nhai công nhận long văn rất cường đại nhưng từ thời đại viễn cổ đến bây giờ không thể nào không ai phá giải được. Đế Long sáo trang đã lợi hại như vậy, không thể nào không có chút danh tiếng trên Thần Huyền đại lục.
Vu Nhai không tin lúc trước vua Đế Long tộc mang hết chiến sĩ lên chiến tranh, sau đó bị nhất kiếm kinh thiên tiêu diệt không còn một chút gì. Vu Nhai không tin trong ám điện không có Đế Long sáo trang.
Cổ Đế Long Linh lạnh lùng nói:
- Ha ha, đồ của Đế Long tộc ta không dễ lấy. Ngươi cũng thấy bên dưới bị cường giả cưỡng ép phá hư, kết quả bọn họ chỉ được một đống tài liệu luyện khí không tệ.
Nhân loại không thể sở hữu được long văn, nên dùng long văn bày ra trận pháp không ai nhìn thấu được, muốn lấy đồ thì cách tốt nhất là phá hỏng nguyên di tích Đế Long tộc. Kết quả trận pháp bị phá, thứ bên trong cũng tan vỡ.
Triệu Hoán Thần Binh
Muốn vá hết tất cả? Rất đơn giản, Vu Nhai cần cảm ngộ nhiều hình thức sự sống hơn nữa.
Ví dụ nếu nhìn kỹ huyễn ảnh sẽ thấy bên trong có thêm thực vật khác, như cọng cỏ, cây tre vân vân, đó là Vu Nhai ở trong Tinh Linh tộc vài ngày hoàn thành.
Nếu đã có đại đạo thì mảnh vá đơn giản hơn nhiều. Sau khi Vu Nhai cảm ngộ đến địa binh sư cửu đoạn hắn cảm giác quy tắc sự sống nằm trong lòng bàn tay, khi hắn cảm ngộ nhiều thứ chứa sự sống trở nên dễ dàng hơn.
Đây là địa diễn của Vu Nhai. Còn về mệnh luận hay nên nói là mệnh hồng vẫn chỉ biết sơ sơ, thêm mệnh hồng Đại Địa chi thuẫn, dù như vậy vẫn cân bằng với địa diễn. Vu Nhai xác định nếu quán thông mệnh hồng trên bầu trời thì hắn se đến cảnh giới thiên binh sư, bây giờ đang đặt nền móng.
Vu Nhai cảm ngộ, nghiên cứu Thần Huyền Khí Điển một lúc rồi lại tu luyện.
Có Tiểu Thúy, Tiểu Hắc canh giữ nên Vu Nhai không sợ có nguy hiểm. Sau khi có được cách chữa mắt, ngay trong đêm đó, tức là đêm hôm qua Tiểu Hắc dùng ma pháp liên lạc với Thủy Tinh, Vu Nhai báo tin vui cho nàng hay. Vu Nhai cũng báo cho Thủy Tinh sáu phần, khiến nàng bắt tay chuẩn bị. Như Vu Nhai nói, bọn họ phải phu thê đồng lòng.
Đương nhiên khi Vu Nhai nói xong hết thì ma pháp mất hết hiệu quả, không thể tâm sự tình cảm. Giữa hai người cách nhau rất xa, dù thực lực của Thủy Tinh, Tiểu Hắc biến cường đại nhưng thời gian liên lạc vẫn rất ngắn.
Như lúc trước đã nói, bọn họ muốn liên lạc phải cách nhiều ngày mới được, nếu không Tiểu Hắc, Thủy Tinh đều bị tổn thương.
- Đây chính là di tích Đế Long tộc, đúng là không có chút dấu vết.
Một đêm qua đi, Vu Nhai tiếp tục đi hướng di tích Đế Long tộc. Mãi ngày thứ năm Vu Nhai mới tới di tích Đế Long tộc nơi mà Cổ Đế Long Linh nói. Đế Long tộc trong ký ức của Cổ Đế Long Linh không phải di tích mà là cung điện xa hoa, thành quách của Đế Long tộc. Nhưng trước mắt Vu Nhai không có cung điện, không có gì mà chỉ có mấy chục cái hố to.
Xung quanh toàn là rừng núi, mấy chục cái hố to nằm ngay vị trí cung điện trong ký ức của Cổ Đế Long Linh. Rõ ràng di tích Đế Long tộc nhiều năm bị người đào thành ra như thế này, di tích không còn gì nữa.
Khiến Vu Nhai câm nín là xung quanh mấy chục cái hố to còn mười mấy doanh địa rách nát có người đi qua đi lại, có nhiều chủng tộc, bao gồm nhân loại. Còn có nhiều người bình thường, thực lực mạnh nhất chỉ tương đương với chưởng binh sư, yếu như sên. Bọn họ trông thấy khưu phong thú khổng lồ cũng không phản ứng gì lớn, thậm chí hơi mong chờ.
Cổ Đế Long Linh im lặng hồi lâu rồi ra lệnh:
- Chết tiệt, khỉ gió! Đế Long tộc của ta biến thành hình dạng này, thậm chí không thấy cung điện đâu. Chết tiệt, nếu để lão biết là ai làm thì lão tử nhất định sẽ diệt cả nhà, cả tộc tên đó!
Nếu không phải bị Vu Nhai ngăn lại thì Cổ Đế Long Linh rất muốn đập nát mấy chục doanh địa kia.
Vu Nhai không cần hỏi ai cũng đoán được tất cả di tích Đế Long tộc đã bị người đào không còn một mống, bọn họ thậm chí không buông tha cung điện. Nhìn những người bình thường còn ở đây đào báu vật là biết, sợ là một cục gạch của Đế Long tộc cũng có thể bán giá cao. Vì bị đào bới quanh năm suốt tháng nên di tích Đế Long tộc không còn gì.
Di tích Đế Long tộc chỉ còn mấy chục cái hố to, những kẻ yếu hy vọng có thể đào được chút đỉnh. Dù sao nơi lớn như vậy chắc chắn còn vài món không bị người tìm thấy. Cao thủ thì không để mắt đến cục gạch.
Những người yếu đuối này khi thấy Vu Nhai thì rất mong chờ, là bởi vì hắn là cao thủ, tùy tiện đánh ra một cái hố to. Sau đó cao thủ ăn thịt, những kẻ yếu cũng được húp canh.
Nói trắng ra là di tích Đế Long tộc đã không còn, không được ai bảo vệ di tích, thật khiến di tích muốn khóc.
Hết cách, chỗ này là bách tộc loạn địa, không thuộc về địa bàn Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc, không có chính phủ. Di tích bị đào sạch không còn chút gì, không ai phái lực lượng đến bảo vệ.
Tuy không phải ai cũng biết di tích Đế Long tộc ở đâu, thậm chí nhiều người không biết có chủng tộc Đế Long tộc thời đại viễn cổ. Nhưng Dạ Tình còn điều tra được tư liệu về di tích Đế Long tộc thì đây cũng không phải bí mật lớn lao gì.
- Ta nói này Cổ Đế Long Linh đại nhân, ta có nên từ bỏ khả năng truyền thừa long văn không?
Vu Nhai buồn bực không thua gì Cổ Đế Long Linh. Lúc trước đã nói long văn Đế Long tộc là khó nhất với Vu Nhai, vốn hắn còn ôm chút hy vọng nhưng bây giờ không có chút gì.
Cổ Đế Long Linh thở hổn hển:
- Hộc hộc . . .
Cổ Đế Long Linh khó khăn lắm mới bình tĩnh lại, mắt rồng chớp lóe, trầm giọng nói:
- Ngươi cứ tìm kiếm khắp nơi thử, lão tử nhớ lúc trước vua Đế Long xây dựng cung điện thì có xây hai cung điện một minh một ám, nhiều truyền thừa quan trọng đều nằm trong ám điện. Bên ngoài ám điện dùng long văn bày đại trận, không biết có bị đào móc chưa?
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, hy vọng lại dấy lên.
Đúng vậy, nếu trên Thần Huyền đại lục không có chút gì của Đế Long tộc, một bộ Đế Long sáo trang đều được Độc Cô gia chú trọng, không, thậm chí một linh kiện cũng được trân trọng thì có lẽ ám điện còn tồn tại.
Vu Nhai không quan tâm các tộc trên doanh địa, cưỡi Tiểu Thúy bay xung quanh, thỉnh thoảng chui vào mấy cái hố to. Vu Nhai cẩn thận quan sát, cảm ứng trong hố, tốn hơn hai canh giờ rồi lại bay lên cao. Nhưng chân mày Vu Nhai nhíu chặt, vì Cổ Đế Long Linh khẳng định ám điện cũng biến mất.
Vu Nhai nhíu mày nói:
- Nhưng ám điện biến mất, tại sao trong Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc không có truyền thừa của Đế Long tộc? Không lẽ bị cất giữ hết?
Vu Nhai công nhận long văn rất cường đại nhưng từ thời đại viễn cổ đến bây giờ không thể nào không ai phá giải được. Đế Long sáo trang đã lợi hại như vậy, không thể nào không có chút danh tiếng trên Thần Huyền đại lục.
Vu Nhai không tin lúc trước vua Đế Long tộc mang hết chiến sĩ lên chiến tranh, sau đó bị nhất kiếm kinh thiên tiêu diệt không còn một chút gì. Vu Nhai không tin trong ám điện không có Đế Long sáo trang.
Cổ Đế Long Linh lạnh lùng nói:
- Ha ha, đồ của Đế Long tộc ta không dễ lấy. Ngươi cũng thấy bên dưới bị cường giả cưỡng ép phá hư, kết quả bọn họ chỉ được một đống tài liệu luyện khí không tệ.
Nhân loại không thể sở hữu được long văn, nên dùng long văn bày ra trận pháp không ai nhìn thấu được, muốn lấy đồ thì cách tốt nhất là phá hỏng nguyên di tích Đế Long tộc. Kết quả trận pháp bị phá, thứ bên trong cũng tan vỡ.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 862: Di tích? Đi không có dấu vết
10.0/10 từ 29 lượt.